Chương
Trên đường dược sư Trương do dự một lúc đâu, vẫn không nhịn được mà tò mò hỏi.
Dù sao, lúc trước nhìn thấy Tân Trạm mù mù cạc cạc, bây giờ nhìn vẻ mặt, vô cùng bình tĩnh, hình như vô cùng tự tin.
“Vẫn còn được, hai loại đan dược này quả thật rất cơ bản, không có gì khó cả” Tân Trạm suy nghĩ rồi nói.
Anh cũng không hề nghĩ nhiều, nói thật.
Dù sao dựa vào năng lực và tu vi luyện đan của mình, hai loại đan dược này quả thật rất đơn giản. Nhưng lời nói này rơi vào trong tai hai người đồng nghiệp kia, lại có chút chói tai.
“Ha ha, người anh em à, nói quá lớn rồi, cần thận cắn phải lưỡi đấy”
“Thật ra luyện chế thất bại cũng không mất mặt, nhưng làm người nhất định phải làm đến nơi đến chỗn”
Hai người này bắt đầu không thích Tân Trạm, cho rằng tên này hoàn toàn đang chém gió.
Tân Trạm ngẩn ra có chút hiểu ra, sau đó lắc đầu, cũng không nói gì.
Đường đi không xa, bốn người rất nhanh đã đến phía sau đại điện, một nơi linh khí dâng trào.
Bởi vì lúc trước dược sư Trương đã nói quy tắc với ba người Tân Trạm rồi, cho nên ba người đều đi vào trong trận pháp.
Dược sư Trương suy nghĩ, vẫn truyền âm cho chị Hy.
Dù sao Tân Trạm là do đối phương đưa đến, bây giờ tham gia kiểm tra, cũng nên nói một tiếng.
Có điều trong giọng điệu của dược sư Trương lại tràn đầy nghỉ hoặc, nói hết những vấn đề về Tân Trạm ra.
Dù sao chị Hy cũng là dược sư bao nhiêu năm nay, sao có thể để một người như vậy đến tham gia cuộc thi chứ?
Cô gái được gọi là chị Hy, lúc này vẫn đang ở quầy, nhận được truyền âm của dược sư Trương, cô ta cũng ngẩn ra.
Cảm giác mà Tân Trạm mang lại cho cô ta, thật ra rất tốt.
Nói năng dứt khoát ngắn gọn, cũng có hiểu biết nhất định về tiên thảo. Nhưng anh ta vậy mà đến loại tiên đan cơ bản như Thanh Thủy Đan và Ngọc Phượng Đan mà không biết, còn nói nửa tiếng đã có thể hiểu được hết rồi.
Điều này cũng khiến cho chị Hy có chút ngẩn ra.
Tân Trạm này, rốt cuộc có trình độ gì chứ?
Nếu nói tự tin, biết được Lam Ngọc Ninh Thảo cần phải có quyền hạn dược tôn, Tân Trạm lập tức đi thi.
Nếu nói là kiêu ngạo, không biết cái gì cả đã đi thi dược tôn, cũng quả thật có chút kiêu ngạo.
Trong trận pháp, Tân Trạm đi đến vị trí được chỉ định.
Ở phía trước anh, là một lò luyện thuốc lơ lửng.
Mà hai người kia, đứng ở bên phải và bên trái anh.
Thanh Thủy Đan và Ngọc Phượng Đan là tiên dược cơ bản mà dược tôn từ cấp một đến cấp sáu đều có thể luyện chế được, tác dụng cũng rất đơn giản, một loại là tiên đan làm sạch tâm hôn, xua tan nhưng suy nghĩ lung tung. Loại còn lại là tiên dược được nữ tu sử dụng, có thể điều dưỡng thân thể, bổ âm tráng dương.
Nhưng chính bởi vì đơn giản, cho nên trình độ dược sư luyện chế ra hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân mình quyết định, hiệu quả khác nhau, có thể dễ dàng phân ra trình độ chính xác của dược sư.
Tân Trạm suy nghĩ, tiên thảo linh thảo mà Thanh Thủy Đan cần đã treo lơ lửng trước mặt anh.
Nếu như chị Hy kia đã nói dược tôn cấp một không có quyền lợi sử dụng Lam Ngọc Ninh Thảo, vậy mình sẽ dứt khoát lấy toàn bộ thực lực, luyện chế ra giới hạn cực hạn. Như vậy chắc là có quyền rồi chứ?
Tân Trạm suy nghĩ xong, khi tiếng chuông đồng vang lên trong trận pháp, ba người đồng thời bắt đầu luyện chế.
“Tên nhóc này, rõ ràng là đang làm lung tung mà.”