Chương
Trong lòng Đồ trưởng lão có chút không chịu được, tuổi còn trẻ như vậy lại có được hai loại chí hỏa, trăm loại độc cũng không thể xâm nhập vào, lại còn có thể đối phó với Phệ Thiên Trùng, tu vi phi thường, ngay cả việc luyện thuốc cũng vượt qua cả bản thân ông ta. Thằng nhóc này rốt cuộc là người như thế nào?
Lửa trong vạc thuốc dần dần yếu đi sau đó liền vang lên một tiếng, một viên thuốc màu vàng cam liền bay ra.
“Độc đan luyện chế không nhiều, tôi chỉ học vài loại thôi, thứ này có lẽ ông ta thấy qua rồi, Hồn Toái Đan này hơi phổ biến, sau khi ông nuốt nó vào tôi sẽ tha cho ông”
Tân Trạm cầm viên tiên đan ném đến trước mặt Đồ trưởng lão đồng thời cũng giải thoát phong ấn trên cánh tay ông ta.
“Cậu muốn tôi làm gì?” Đồ trưởng lão cắn răng nói. Tân Trạm đoán được quả thật không sai, giao nộp mệnh hồn ra bản thân vẫn có cách chạy trốn nhưng nếu nuốt viên đan dược này thì không chắc. Nếu như Tân Trạm muốn ông ta làm những việc nguy hiểm vậy thì ông ta thà chết cho xong.
“Rất đơn giản, lần này tôi muốn đi đến Bắc Vực, trên đường phải đi ngang qua triều Bạch Hoàng, tôi mong rằng đến lúc đó mọi việc sẽ thuận lợi, tốt hơn hết là nhanh hơn một chút” Tân Trạm bình thản nói.
“Tôi một giới tán tu sao có thể làm được điều này” Trong lòng Đồ trưởng lão nhảy dựng lên nhưng lại ra vẻ nghi ngờ mà lắc đầu nói.
“Tán tu đương nhiên không làm được nhưng ông lại là khách quý của triều Bạch Hoàng đúng chứ? Đại sư Mộ Dung Di” Tân Trạm cười nói.
“Cậu, cậu!” Đồng tử của Đồ trưởng lão co rút kịch liệt, lúc này một nữa khuôn mặt của Tân Trạm được ánh trắng phản chiếu, vô cùng thần bí.
Bộ dáng kinh hãi của Mộ Dung Di lúc này còn kinh ngạc hơn lúc phát hiện ra Tân Trạm đã thoát khỏi sự công kích của Phệ Thiên Trùng, đây là bí mật lớn nhất trong lòng ông ta làm sao cậu ta biết được. Ngay cả nhân vật lớn ở trên ông ta la Từ tông chủ có lẽ cũng không biết được tên thật của ông ta nhưng không ngờ lại bị Tân Trạm vạch trần.
“Sao cậu biết được tên thật của tôi? Còn biết tôi có quan hệ với triều Bạch Hoàng” Mộ Dung Di bị người khác gọi ra tên thật liền không giả vờ được nữa.
“Việc này ông không cần phải lo, tóm lại tôi không có hứng thú ép buộc ông làm gì, ông cũng thấy đó, thân phận thật sự của tôi không hề đơn giản, tôi cũng không muốn gây ra phiền phức ở triều Bạch Hoàng” Tân Trạm nói.
Khi Tân Trạm quay lại nhà họ Tân, Tân Minh đã đưa cho anh một bộ ngọc giản rồi cực kỳ nghiêm túc dặn do anh rằng phải nhớ rõ từng vị tu sĩ trong đó.
Những người này đều là những người đã phạm phải những sai lâm khủng khiếp của nhà Tân, bị nhà Tân truy đuổi và giết chết không biết bao nhiêu lần nhưng cuối cùng vẫn trốn thoát được.
Lòng căm thù của những kẻ này đối với nhà Tân vô cùng lớn, nếu sau này gặp phải bọn họ nhất định phải chú ý gấp bội. Điều thú vị là Mộ Dung Di cũng là một trong số họ, và bên trong ngọc giản ghi lại thân phận của Mộ Dung Di là độc tu, am hiểu sử dụng các loại độc mà có manh mối nói trên người ông ta có thể giấu được Phệ Thiên Trùng.
Sau khi chạy trốn khỏi triều Tân Hoàng thì Mộ Dung Di trực tiếp gia nhập vào nhà họ Bạch, đối thủ của nhà họ Tân, sau này thì không rõ tung tích, chỉ biết là ông ta làm việc cho nhà họ Bạch.
Đây đều là thông tin bí mật được nhà họ Tân thu thập thông qua nhiều con đường khác nhau, cho dù đám người Chiến vương khong biết thì Mộ Dung Di cũng sẽ không đoán ra được Tân Trạm từ đâu mà biết được bí mật này. Bây giờ có một vài điều kiện ăn khớp với nhau, Tân Trạm cũng dễ dàng đoán ra được thân phận của Mộ Dung Di.
“Tất nhiên, tôi cũng không thể dễ dàng buông tha cho ông như vậy, đầu tiên là Phệ Thiên Trùng, tôi rất có hứng thú với thứ này. Sau đó là trên đường đi nhàm chán ông phải dạy một số thuật luyện đan cho tôi.”
“Có điều ông nhiều lần đẩy tôi vào chỗ chết, nghĩ lại tìm ông để hỏi chút tin tức này ông cũng sẽ không đồng ý đâu”
Tân Trạm lại nói.
Tân Trạm không phải ngẫu nhiên nói như vậy mà là thật sự có lòng muốn học hỏi một phen. Trước đây anh thật sự không có hứng thú luyện chế thuốc độc, một mặt là do tinh lực của anh có hạn, tu vi và thuật pháp lại càng chiếm tỉ lệ lớn hơn, mặt khác thì anh vẫn chưa gặp được một độc sư nào thật sự mạnh cả.