Chương
Linh khí trào dâng giống như một con rồng khổng lồ bay đến buộc Liễu Mộng phải đổi hướng.
Mà Thôi trưởng lão thì lập tức bay đến bên kia, ánh mặt lạnh lẽo như rắn độc chờ đợi bất cứ khi nào Liễu Mộng phạm sai lầm.
Ba người một trước một sau không ngừng bay đi.
“Không tốt”
Bay một lúc, sắc mặt Liễu Mộng đột nhiên biến đổi, cảm giác được ở mấy chục cây số phía trước có một nơi không gian bị hỗn loạn.
Trong đó khắp nơi đều là hư không tan vỡ và lực bản nguyên vô cùng hỗn loạn, một khi tiến vào đó, mười phần là mất mạng.
“A, cô rốt cuộc cũng phát hiện, đáng tiếc là đã quá muộn”
Hạ chấp sự phát hiện sắc mặt Liễu Mộng thay đổi, ở phía sau không nhịn được lạnh lùng cười một tiếng.
“Hiện tại đã biết vì sao bọn tôi khiến cho cô đổi hướng chưa, chính là vì muốn đẩy cô vào vùng đất tuyệt vọng”
Tốc độ của tu sĩ Cảnh giới Phân Thần cực kỳ nhanh.
Chỉ sau mấy hơi thở, Liễu Mộng đành phải dừng lại, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn về phía sau.
Sau lưng cô lúc này chính là hư không hỗn loạn, không gian tan vỡ thành từng mảnh vụn gống như lưỡi dao sắc bén, một khi chạm vào bất kỳ vật thể gì đều có thể hoàn toàn cắt nát và phá hủy.
“Bây giờ tôi nhìn xem cô trốn thế nào”
Thôi trưởng lão và Hạ chấp sự dừng bước, trôi lơ lửng ở hai phía trên không.
Mảnh đất hỗn loạn không nhỏ, hai người canh giữ hai vị trí, Liễu Mộng không có cách nào chạy thoát.
“Nếu cô bó tay chịu trói, theo tôi trở vê gặp công tử thì có lẽ cô còn có cơ hội sống sót, nếu vẫn cứ ngoan cố chống trả thì xem như cô thảm” Hạ chấp sự lạnh lùng cười.
“Để tôi đầu hàng, được thôi, tôi bị vu oan, hai người đến đây đi” Liễu Mộng hít một hơi thật sâu chậm rãi đáp xuống mặt đất, mở miệng nói.
“Thu lại tu vi của cô, thành thật ngồi trên mặt đất”
Hạ chấp sự lạnh lùng cười một tiếng. Yêu cầu của Tống Linh Thông là không quan tâm sống hay chết, nhưng nếu bọn họ có thể bắt sống Liễu Mộng trở lại, nhà họ Tống rõ ràng sẽ vui vẻ hơn.
Dù sao Liễu Mộng cũng đá phá hỏng chuyện lớn như thế của nhà họ Tống, nhà họ Tống hận không thể lột da rút gân Liễu Mộng, tất nhiên tự tay hành hạ mới càng bớt giận hơn.
Vê phần chuyện còn sống, làm sao có thể.
Liễu Mộng dường như đã cam chịu số phận của mình, lại thực sự làm theo lời nói của Hạ chấp sự.
“Coi như cô biết điều.
Bóng người vừa lóe lên một cái, Hạ chấp sự đã bay về phía Liễu Mộng ý muốn khống chế cô.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt Liễu Mộng trở nên lạnh lẽo, bàn tay như ngọc đột nhiên ném ra một tia ánh sáng lạnh.
Xoet!
Mặc dù Hạ chấp sự đã đề phòng nhưng tốc độ của đạo linh khí này cực nhanh, vẫn xẹt qua gò má ông ta để lại một vết thương, máu tươi ngay lập tức chảy ra.
“Con điếm kia, mày thật sự là muốn tìm chết”
Sắc mặt Hạ chấp sự trở nên lạnh lùng, ông ta đánh một chưởng về phía đầu Liễu Mộng.
Lúc này, Liễu Mộng bóp nát một viên ngọc, đột nhiên một ánh sáng thuần khiết, êm dịu và rực rỡ lan tỏa xung quanh cô, biến thành một tấm chắn có kích thước vài chục mét.
Mặc dù chiếc khiên này trông đơn giản nhưng lại cực kỳ vững chắc.
Một chưởng của Hạ chấp sự đánh tới, chiếc khiên chỉ nhẹ nhàng lắc lư vài lần liền hoàn toàn ngăn chặn đòn tấn công này.
“Vẫn còn rất nhiều thủ đoạn đấy, đây là ngọc trai ở vùng biển phía Tây đúng không, hơn nữa tu vi của nó ít nhất cũng là Cảnh giới Phân Thần cấp chín” Thôi trưởng lão lạnh lùng hừ một tiếng.