Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Hôm qua Ad có up sai chương , mình đã sửa lại, mong các bạn thông cảm ạ!
Không biết sau khi Diệp Thành quay về nhà họ Diệp đã nói gì đó, cô nhóc kia từ khi biết thân phận của Diệp Thành xong lập tức bày ra vẻ mặt mê muội, ghé vào bên cạnh Tân Trạm nói không ngừng.
Mà Tân Trạm hỏi xong cũng biết Diệp Linh Chi là trốn ra ngoài, bởi vì một đám người nhà họ Diệp tiến vào chiến trường Tiên Ma, cô ấy cũng vào theo.
Không thể không nói cô gái này rất gan dạ.
Diệp Linh Chi kể hết mọi chuyện cho cô gái kia, sau đó giới thiệu Tân Trạm.
Nhưng thấy cô ta lặng lẽ trừng mắt, Tân Trạm cũng cười thầm trong lòng.
Mặc dù tuổi của Diệp Linh Chi không lớn, nhưng thật ra là một người rất tinh quái, còn biết thay anh giấu tên.
“Đạo hữu Trình, cảm ơn anh”
Thoạt nhìn cô gái kia không trạc tuổi Tân Sương Nhan, hơn nữa trong tên cũng có một chữ Sương giống nhau, tên đây đủ là Diệp Anh Sương.
Vốn dĩ cô gái áo đen có một chút đề phòng với Tân Trạm, nhưng nghe Diệp Linh Chi nói Tân Trạm là bạn tốt của Diệp Thành, vì cứu cô ấy mà đã giết ba ma tu, còn ở lại chờ đợi với cô ta, thái độ cũng hòa nhã hơn nhiều.
Hơn nữa khi biết được ba người kia đều là tu sĩ hợp thể cảnh tứ phẩm, Diệp Anh Sương lập tức kinh ngạc.
“Diệp Thành là bạn của tôi, khách sáo rồi” Tân Trạm thản nhiên nói.
Diệp Anh Sương cũng không phải là người ngoài, cô là chị họ của Diệp Thành.
Lần này Diệp Linh Chi đi theo người nhà họ Diệp vào nơi này nguyên nhân cũng là do Diệp Anh Sương.
“Nghe Linh Chỉ nói, đạo hữu Trình còn là pháp sư trận pháp?” Diệp Anh Sương hiếu kỳ hỏi.
“Quả thực tôi có biết một chút” Tân Trạm khiêm tốn nói.
“Hơn nữa, chuyện ma tu vi đuổi giết em trước đây đã rò rỉ ra ngoài, dùng trận pháp phong tỏa không gian, đạo hữu Trình lại tùy tiện đã vào được, đối phương cũng không phát hiện”
Diệp Linh Chỉ nhịn không được xem mồm nói: “Còn có tà trận tám đầu quỷ kia, em vừa mới nhớ lại, trận pháp này em đã đọc được trong thư viện, tên là bát quỷ mê hồn trận, cho dù là hợp thể cảnh cũng rất khó phá giải”
“Nhưng đạo hữu Trình nháy mắt đã nhìn rõ manh mối của trận pháp, thậm chí còn giúp em thoát vây nữa”
“Thì ra đạo hữu Trình là đại sư trận pháp.”
Vẻ mặt Diệp Anh Sương xẹt qua một tia kinh ngạc, đồng thời còn có chút giật mình.
Tân Trạm chỉ ở tu vi phân thần cảnh lại có thể tại vùng đất đầy rẫy tu sĩ hợp thể cảnh ở chiến trường Tiên Ma vui vẻ thủy khởi, đoán chừng cũng là bởi vì bản lĩnh bày trận pháp.
Dù sao một pháp sư trận pháp hàng đầu chắc chắn có năng lưc đánh vươt cấp.
“Không biết tiếp theo đạo hữu Trình có tính toan gì không?
Nếu không có việc gì có thể giúp nhà họ Diệp chúng tôi một việc không, tất nhiên, chúng tôi sẽ không để đạo hữu Trình làm việc vô ích, tất nhiên chúng tôi sẽ có hậu tạ”
Suy nghĩ cẩn thận xong Diệp Anh Sương lập tức mở miệng mời mọc.