Chương
Trong lòng ông ta cũng cảm thấy đáng tiếc, một con tước điểu có linh hồn của Chu Tước là chuyện tốt, nhưng kết hợp với trạng thái hiện tại của Chu Lam thì rất khó nói.
“Vậy nếu tôi muốn Chu Lam tiến hóa và mất đi thần hồn ban đầu, liệu trí nhớ của cậu ta có ảnh hưởng gì không?” Tân Trạm nói.
“Điều này sẽ không thể xảy ra” Đổng Tương Hàn ngắt lời.
“Hai thần hồn này là một phần của Chu Lam, giống như cơ thể thứ hai do tu sĩ của chúng ta tạo ra. Tuy rằng hai thân thể khác nhau, nhưng ý thức lại giống nhau.”
Tân Trạm yên tâm hơn.
“Tông chủ nói là rất khó tìm, nói như vậy, ông biết có thể tìm thấy máu của Chu Tước ở đâu à?” Tân Trạm nói.
“Điều này không có gì là bí mật”
Đổng Tương Hàn nói: “Nếu muốn nói đến người năm trong tay nhiều tài nguyên nhất trên đời này và nắm giữ các loại máu hiếm, thì chắc chắn phải kể đến luyện dược sư”
“Dược sư sao?” Tân Trạm trầm ngâm suy nghĩ.
“Nó giống như máu của thánh thú vậy, ngoài ngự thú sư chúng ta cảm thấy hứng thú, mà những luyện dược sư này cũng rất quan tâm. Bởi vì nghe nói một số loại đan dược, cần sử dụng máu của linh thú hàng đầu làm thuốc dẫn” Đổng Tương Hàn nói.
“Hơn nữa, những dược sư này còn giàu hơn nhiều so với ngự thú sư chúng ta. Không có thứ gì trên thế giới này mà bọn họ không lấy được. Tôi nghe nói trước đây một di tích cổ nào đó đã bị phá vỡ, có rất nhiều máu thánh thú được tìm thấy trong đó, đều bị các dược sư lấy đi với giá cao”
“Sau hai tháng sẽ là ngày mà các dược sư Đông Đảo tổ chức yến tước. Lúc đó, các dược sư từ khắp đại lục đều tập trung về Đông Đảo. Nếu cậu muốn tìm cơ hội lấy được máu của Chu Tước, đến đó là thích hợp nhất”
“Yến tiệc của dược sư Đông Đảo”
Tân Trạm nheo mắt, anh đối với chuyện này cũng không xa lạ gì, lúc trước ở nước Bình Thạch, chính mình đã nghe dược tôn Trịnh nói về nơi này.
Đến lúc đó, ở Đông Đảo sẽ không chỉ có những dược sư tài ba, mà còn có những dược thánh đến truyền đạo, và các cuộc giao dịch giữa các dược sư, nói như vậy mình thực sự có thể lấy được chút máu của Chu Tước.
Đối với việc làm cho Chu Lam biến chất thành linh tước cánh vàng, Tân Trạm không có dự định làm điều đó trong lúc này.
Trừ khi Chu Lam tiếp tục tiến hóa đến thời khắc sinh tử, nếu đến lúc đó không có tiến triển gì, thì mới có thể đưa ra hạ sách.
Lại hỏi Đổng Tương Hàn một số vấn đề liên quan khác, Tân Trạm chắp tay cảm ơn, sau đó rời khỏi đại điện.
Lúc này, trong đại điện chỉ còn lại Đổng Tương Hàn cùng ba vị trưởng lão thái thượng.
“Linh hồn của thánh thú, thật đáng tiếc vận khí không may.
Nếu hai linh hồn có thể dung hợp với nhau, thì vị đạo hữu này sẽ đỡ nhiều phiền phức” Một vị trưởng lão thái thượng nói.
“Cũng không hẳn” Đổng Tương Hàn lắc đầu nói: “Chỉ có thể nói là có cơ hội cũng có nguy hiểm, nếu hai linh hồn này thật sự có thể dung hợp, như vậy linh thú sau khi hợp nhất nhiều nhất cũng là bát phẩm. Ngoài ra, bởi vì linh hồn không phải là thuần khiết, cuối cùng cả đời cũng không thể thăng cấp thành thánh thú: “Nhưng nếu đạo hữu Trình thực sự có thể lấy được máu của Chu Tước, để con linh thú này được thăng cấp lên thánh thú, chậc chậc, đó có thể là một việc vô cùng lớn” Đổng Tương Hàn hít một hơi thật sâu.
Thượng giới đại lục, ngoài các tộc tối cao khác, chưa từng nghe nói về sự tồn tại của thế lực lớn nào có thánh thú.
Sợ rằng ngay cả Tứ Vực hay Ngũ Hoàng triều cũng không có.