Chương
Cụ Diệp cười cười, cũng không phô trương, thế nhưng trong ánh mắt mang theo vẻ kiêu ngạo.
Biết Cung Doãn là người hầu theo sau Tân Trạm, ông cụ cũng không nói gì, đẩy cửa ra, dẫn bọn họ đến trung tâm dinh thự.
Đi bộ ở trong sân, linh khí mạnh mẽ hơn rất nhiều, chỉ cần hấp thụ một hơi cũng đủ để gột đi sự mệt mỏi của thể xác và tỉnh thần.
Điều này khiến cho Tân Trạm cũng có chút ngạc nhiên, biết được tu vi của bản thân ở cảnh hợp thể, có thể đến cảnh giới hợp thể tu sĩ, vết thương sẽ nhanh chóng hồi phục, linh khí ở đây mạnh không thua gì tiên dược.
Nhà họ Diệp không hổ là gia tộc lớn nhất Bắc Vực, không ngờ còn có một số nơi kỳ diệu như này.
“Cậu Tân có thể ngâm mình ở trong linh trì này, nơi này chính là do tổ tiên nhà họ ngàn năm trước xây dựng nên.
Nó có thể giúp con người hồi phục sau khi trải qua một trận chiến, có thể loại trừ nội thương, bồi dưỡng gân cốt thần hồn”
Cụ Diệp giải thích.
Nhưng mà ông cụ không nói linh mạch như thế này cũng chỉ có một cái ở nhà họ Diệp.
Linh mạch chỉ trì, cũng không phải là tốt như vậy, ngoài gia tộc tối cao, ngoài môn phái Bắc Vực có được loại linh mạch trì này, cũng không vượt quá mười cái.
Thậm chí để duy trì độ dày và sự thuần khiết của linh trì, Diệp gia mười mấy năm nay đều không mở ra lấy một lần.
Nhưng cụ Diệp lại không do dự mà nhanh tay mở nó ra, không nói gì liền đưa cho Tân Trạm sử dụng.
Với ông, đối đãi với đại ân nhân của nhà họ Diệp, phải có sự đối đãi phù hợp.
Thậm chí cho dù làm như vậy rồi, cũng cảm thấy chưa đủ lắm.
“Làm phiền cụ Diệp rồi”
Tân Trạm không biết được những chuyện này, nhưng cũng biết được thứ này nhất định là rất quý giá.
Hắn nói một câu cảm ơn, cũng không có quá nhiều sự khách sáo, chính mình luân phiên đại chiến, đích thực có chút mệt mỏi, cần phải tĩnh dưỡng một hồi.
Vậy tôi cũng không làm phiền cậu Tân nữa, nếu có chuyện gì thì cậu có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào”
Cụ Diệp thấy Tân Trạm thoải mái, cũng cười một cái, rồi chậm rãi rời đi.
Mấy người giúp việc cung kính tiến lên, đi đổi quần áo và đồ dùng hằng ngày cho Tân Trạm.
Sau đó bọn họ cũng định chuẩn bị như vậy với Cung Doãn, lại bị Cung Doãn từ chối.
Lúc Tân Trạm tu luyện, anh ta nhất định sẽ làm tròn bổn phận của mình, ở một bên chờ đợi, sẽ không hưởng thụ những thứ này.
Tân Trạm cũng cảm thấy có hơi bất đắc dĩ, anh bước vào bên trong linh trì, dùng linh dịch dày đặc đến mức tận cùng, bồi dưỡng cơ thể.
Mà Cung Doãn cũng ngồi xếp bằng bên cạnh linh trì, thu nạp linh khí, hồi phục lại vết thương.
Thời gian chậm rãi trôi đi, sắc trời cũng nhanh chóng mờ đi.
Lúc này Tân Trạm cũng đã mở mắt ra, một tia sáng lóe lên, anh đã hồi phục hoàn toàn vết thương do cuộc chiến gây ra.
“Linh trì ở đây quả nhiên không bình thường, nếu đổi lại dùng đan dược hay tụ linh trận, sợ là phải mấy tới mấy ngày mấy xong”.
“Cung Doãn, anh cũng vào trong linh trì này đi, tôi cũng hồi phục không ít rồi”
Tân Trạm đứng dậy, mấy người giúp việc cung kính đứng bên cạnh, lập tức thay quần áo cho Tân Trạm.
Mà Tân Trạm cũng không quên Cung Doãn, nếu bản thân anh không ra mặt, thì có lẽ người này sẽ đứng như thế từ đầu tới cuối.
Linh trì tốt như vậy, đương nhiên cũng nên để cho Cung Doãn trải nghiệm một chút.
“Tôi ở nhà họ Diệp cũng không gặp nguy hiểm gì, mấy ngày nay anh cũng vất vả rồi, anh mau nghỉ ngơi đi, đây là mệnh lệnh” Tân Trạm nhìn thấy Cung Doãn do dự, liền nghiêm túc nói.