Chương
Bùm!
Một quầng sáng bay lên trời, trời xanh rất nhanh liên có phản hồi lại.
Mây đen ùn ùn kéo đến, sấm chớp liên hồi.
Lần này Tân Trạm không muốn lại thu nhận quá nhiều sấm sét, suy cho cùng đã đặt tới cảnh giới này rồi thì thần sấm sét đối với anh không còn ý nghĩ quá lớn nữa.
Trừ khi là thần sấm đó đạt đến cảnh độ kiếp thì vị thần sấm đó mới có sức uy hiếp tới uy lực đỉnh cao hợp nhất cảnh.
Dễ dàng đánh tan kiếp lôi, toàn thân Tân Trạm tỏa ra quầng sáng rực rỡ, cuối cùng phá vỡ được hợp thể cảnh tứ phẩm.
Đến lúc trở lại mặt đất, Tân Trạm nhìn sang một bên.
Cách nhà của anh của xa, có một đám mây đen bốc lên, giống như là lôi kiếp hợp thể cảnh.
Còn cảm nhận được một chút khí tức của tu sĩ độ kiếp.
“Là Diệp Thành sao? Thằng nhóc này vậy mà phá vỡ rồi”
Tân Trạm không nói nên lời.
Diệp Thành trước đó đang ở dưới đáy thánh trì thì vừa nãy bị Diệp Hoàng dùng bí thuật quán đỉnh đưa từ cảnh thần phó phân lên hợp thể cảnh ngũ phẩm, kết quả mới một buổi tối đã lại phá vỡ rồi?
Đúng là tre già măng mọc rốt cuộc trong tiểu tổ tông này có bao nhiêu tinh khí chứ.
Nếu cứ tiếp tục thế này, không biết Diệp Thành có đạt tới độ kiếp cảnh sớm hơn anh không?
Thương thế bình phục, tu vi cũng có thể cùng phá vỡ.
Lúc này, Tân Trạm cuối cùng cũng có thời gian lấy miếng tiên ngọc được khảm vào tiềm thức mình ra để nghiên cứu.
Chỉ cần lí trí lung lay một chút, thì miếng tiên ngọc đó sẽ bay khỏi tiềm thức, rơi vào trong tay Tân Trạm.
Xem ra, so với một miếng tiên ngọc bình thường thì không có khác biệt gì, chỉ cần ngẫm nghĩ một lúc thì nó sẽ lại biến mất lần nữa, thật sự rất kì lạ.
Không phải Tân Trạm chưa từng thấy qua một thứ giống như miếng tiên ngọc này, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một miếng tiên ngọc có thể biến thành một khối khí tức, lại có thể cô đặc.
Ngoài ra, Tân Trạm cũng thử đi tìm những công dụng khác của tiên ngọc nhưng căn bản không tìm ra.
Lẽ nào, nó chính là miếng tiên ngọc đặc biệt có thể hòa tan?
Tân Trừng khế nhíu mày, lắc đầu.
“Không đúng, không đúng. Thứ này là bảo vật mà Diệp Hoàng luôn đeo trên cổ, hơn nữa bức màn ánh sáng dưới lòng đất nói không chừng là do chính tiên ngọc này tạo thành. Là thủy tổ của Diệp gia, Diệp Hoàng có tu vi cao thâm, thân là tiên tôn chỉ thể, làm sao có thể tùy tiện đeo một miếng tiên ngọc, lại còn trịnh trọng coi như tạ lễ cho chính mình? “
Nó chắc chắn có công dụng không tầm thường chỉ là bản thân tìm không đúng phương pháp.
“Tân Trạm, cậu thấy miếng tiên ngọc này có giống với linh thạch mà chúng ta từng nhìn thấy hay không?” Lúc này, phù ma đột nhiên hỏi.
“Linh thạch? Đừng thừa nước đục thả câu, nói thẳng đi”
Tân Trạm lạnh nhạt đáp.
“Chính là phù không nguyên thạch, cậu còn nhớ không? Đó là linh thạch đã dẫn đường cho cậu, đại sư Thiết Lang cùng mọi người lúc đi Vẫn Yêu Cốc”
“Phù không nguyên thạch?”
Tân Trạm ngẫm nghĩ một lúc, lấy ra một cái trận bàn rất tinh xảo.
Trong trận bàn này, là một linh thạch có kích thước nhỏ tỏa ra một ánh sáng kì lạ.
Nếu chỉ so sánh về bề ngoài hay màu sắc của hai miếng ngọc này thì thực sự không có sự giống nhau, đó là lý do tại sao Tân Trừng không nghĩ tới vật này.
Có điều tỉ mỉ cảm nhận khí tức một chút, Tân Trạm phát hiện ra khí tức của phù không nguyên thạch này và tiên ngọc kia cần như giống nhau.