Chương
Trên đầu ngón tay ngưng tụ thành ba ngọn lửa khác nhau, đột ngột bắn ra tia thần quang hủy diệt.
Nhưng khi những tia sáng này rơi vào người Hồ Trung, cơ thể anh ta đột nhiên nổ tung, biến thành vô số sấm sét. Sau đó, ngưng tụ lại sau khi Viêm Hoàng chỉ xuyên qua.
“Muốn đối phó với tao sao? Mày đừng có mơi” Sau khi hoàn toàn khôi phục, anh ta nở nụ cười lạnh lùng.
“Cơ thể có thể biến thành sấm sét? Mày đã ăn quả Lôi Nguyên?” Tân Trạm kinh ngạc nhíu mày.
“Đúng vậy. Không những thế tao còn may mắn ăn được hai quả. Bây giờ cơ thể đã đạt tới cảnh giới của sấm. Mày muốn giết tao à? Mơ mộng hão huyền”
Hồ Trung quát lên, bàn tay anh ta khẽ nắm, trong lòng bàn tay bỗng chốc xuất hiện một giáo dài bằng sấm sét, nhằm vào.
Tân Trạm tấn công.
Vẻ mặt Tân Trạm lạnh lùng, cầm kiếm Thanh Đồng trên tay, từng đợt kiếm theo đó mà phóng ra.
Trong khi đó, Hồ Minh liên tục di chuyển bốn phía điều khiển khí đen, có ý đồ quấy rối, đánh lén Tân Trạm.
“Hai anh em nhà này phối hợp với nhau thật ăn ý. Một xa một gần, hợp tác với nhau sức mạnh khiến sức mạnh tăng lên gấp bội. Bảo sao nhà họ Trần tiếp đãi họ như khách quý, cử bọn họ ra thi đấu”
Tân Trạm đứng im như núi. Sấm sét của Hồ Trung hoàn toàn không đủ lực để làm anh bị thương.
Ngay cả với khí đen kì dị của Hồ Minh, anh chỉ cần dùng Thiên Hỏa bộ là gần như có thể tránh được. Nếu không may bị dính phải thì anh sẽ dùng Viêm Ma Thể, dùng lửa đốt khí đen, nó sẽ bị tiêu hủy gần hết.
“Một mình anh Tân đấu với hai người như vậy thật nguy hiểm!”
Trong những khán giả đang ngồi xem ở đây, Lý Mai Thuần là người lo lắng cho Tân Trạm nhất.
Trên không trung, Tân Trạm bị hai người tấn công bốn phía, trong lòng Lý Mai Thuần căng thẳng tột độ.
Cô ta đối với Tân Trạm có ấn tượng rất tốt. Huống hồ, Tân Trạm luôn vô tình hay cố ý giúp đỡ cô ta rất nhiều. Bây giờ nhìn tình hình trên không trung, anh em nhà họ Hồ rõ ràng đang chiếm ưu thế.
“Làm nóng người như vậy là đủ rồi. Giờ là lúc cho chúng mày thấy năng lực thật sự của tao!”
Trong lúc giao chiến, hai mắt Tân Trạm bỗng lóe sáng.
Trong quá trình thăm dò ban đầu, Tân Trạm cũng đã đoán ra được năng lực thực sự của hai người này. Vì vậy, anh không muốn tốn thời gian tiếp tục đùa giỡn cùng bọn họ nữa.
Ngay khi ngọn lửa bùng lên cũng là lúc thân hình của Tân Trạm đột nhiên tăng tốc.
Ném Hồ Minh đang gây rối sang một bên, Tân Trạm xông thẳng về phía Hồ Trung.
“Tự đâm đầu vào chỗ chết” Hồ Trung cười lạnh.
Mới nãy Tân Trạm còn thử giết hắn, không ngờ anh ta lại mau quên như vậy.
Một lượng sấm sét lớn được hình thành, Hồ Trung hét lên, giáo dài sấm sét trong tay bộc phát ra tiếng sấm kinh thiên động địa. Theo hướng đầu giáo chỉ, những tia sét dày đặc như cưồng phong bạo vũ lao về phía Tân Trạm.
Mỗi một tia sét đều tương đương với sức mạnh của người tu luyện đến thất phẩm cùng lúc xông tới, khí thế ngất trời.
Tuy nhiên, lần này Tân Trạm không hề né tránh mà xông thẳng vào đám sấm sét cuồng bạo.
Thể Tân Vương được kích hoạt, những tia sét đánh lên người Tân Trạm đều bị bắn ra sau.
“Mày đúng là đồ điên! Mày nghĩ tao đánh ra rồi thì sẽ không kiểm soát được nó à?”
Hồ Trung có chút kinh ngạc, sau đó cười khẩy một tiếng.
Anh ta nắm chặt tay. Trong không trung sấm sét lại dân dần ngưng tụ, từ hàng ngàn tia sét liền biến thành một vòng bàn tay lớn, đem Tân Trạm vây ở bên trong, không ngừng ép về phía anh.
Âm!
Bàn tay khổng lồ dần khép lại hoàn toàn, một tiếng vang thật lớn truyền đến, sấm sét nổ tung.
“Chết rồi?”
Hồ Trung lộ ra vẻ sung sướng. Tên Tân Trạm này chắc chắn đã bị sét của anh ta đánh cho tan xác rồi.