Chương
Mặc dù Tân Minh và những người trong khác trong lòng vô cùng nôn nóng, nhưng cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Đối với mọi chuyện xảy ra ở nhà họ Tân, Tân Trạm lúc này đã trở lại cung điện bế quan, cũng không hề cảm kích.
Không dùng đến ấn ký do cha để lại, Tân Trạm cho rằng gia tộc không biết tin tức gì về mình.
Lúc này Tân Trạm ngồi xếp bằng, lợi dụng lúc linh khí trong Tụ Linh trận pháp ở cung điện đang không ngừng phun ra mà hấp thụ vào để giảm bớt thương thế.
Không thể không nói, lúc này đây Tân Trạm gặp phải nguy hiểm rất lớn, đặc biệt là lần đầu tiên bị linh khí của gia chủ nhà họ Sử đánh trúng.
Nếu như lúc ấy không phải hư ảnh của Tân Vương vỡ vụn hóa thành mảnh nhỏ dung nhập vào trong cơ thể, chữa trị cho anh lần thứ hai, chỉ sợ bây giờ Tân Trạm không còn mạng mà đứng ở đây.
Tân Trạm cũng có chút tò mò, mảnh vỡ hư ảnh này rốt cuộc là cái gì, chuyện này trong công pháp hay là các tiên bối đều không có đề cập qua.
Đến cuối cùng liệu có phải chỉ là chính mình đánh bậy đánh bạ lại vô tình có được những mảnh vỡ vụn này, hay là còn một ai đó khác?
Tân Trạm suy tư không rõ.
Dường như trong Tân Vương thể còn rất nhiều bí mật mà bản thân anh cũng không biết.
Tuy nhiên, đáng tiếc nhất chính là Tân Vương thể cấp bậc hoàn mỹ tầng thứ ba, đòi hỏi tu sĩ phải đạt đến đỉnh phong cảnh hợp thể mới có thể tu luyện.
Tuy rằng thực lực đã vượt xa hợp thể cảnh tứ phẩm, nhưng so với tầng tu luyện thấp nhất vẫn còn một khoảng cách không nhỏ.
Ở Cực Hàn Băng cung, với sự trợ giúp của Tụ linh trận pháp, cộng thêm tiên dược mà Tân Trạm tự mình luyện chế cùng lúc kết hợp cả hai, khoảng đến hơn nửa đêm, Tân Trạm mới miễn cưỡng khôi phục tinh thân của mình.
Lúc này Tân Trạm cảm thấy rất tốt, tâm trạng thoải mái.
Mặc dù ban ngày đã trải qua nhiều trận chiến gian khổ nhưng thu hoạch cũng không hề nhỏ.
Túi trữ vật của Sử Hải và những người tu luyện Cực Hỏa Môn đó đều ở trên người anh. Hàng chục người trong số họ đều là hợp thể cảnh cao phẩm, trước khi bọn họ ra tay với anh không có ai nghĩ rằng mình sẽ chết vậy nên thứ họ mang theo bên người toàn bộ đều rất đáng giá.
Tân Trạm tùy ý liếc mắt nhìn lướt qua một cái, chưa cần nói đến những người khác chỉ tính riêng Sử Hải cũng đã là người thừa kế túi trữ vật của Sử gia, chắc chắn trong chiếc túi đó có không ít đồ tốt.
Bản thân anh vì để chống lại đòn chí mạng của Sử gia, mà Phệ Thiên Trùng đã chết gần một nửa, vừa hay có thể bù đắp bằng những thu hoạch này.
Ngoài ra, điều khiến Tân Trạm hài lòng nhất chính là cuối cùng anh cũng đã thi triển được Thánh Nhân Nhất Chỉ Thật ra căn nguyên thời gian của anh hiện vẫn chưa thể ngưng tụ thành căn nguyên tinh tú, lúc đó là do trạng thái cực kì phãn nộ mới có thể đột phá như vậy uy lực vốn không được cao.
Nhưng Sử Hải lúc đó chỉ còn lại nguyên thần, đến cả cách bảo toàn tính mạng cũng chẳng còn vậy nên mới bị anh giết chết dễ dàng đến thế.
Nhưng sau khi cảm ngộ được thành công đầu tiên này, tin rằng chỉ cần cảm ngộ thêm vài ngày nữa là đủ để anh có thể ngưng tụ thành công căn nguyên tỉnh tú.
Đến lúc đó, Thánh Nhân Nhất Chỉ sẽ trở thành chiêu tuyệt sát quan trọng nhất của anh.
Tạm thời dừng việc tu luyện lại, Tân Trạm dùng Chùy Vạn Luyện đập nát mấy đồng tử linh kim tệ, lấy từ trong đó ra bổ thiên kim mạch để nuôi Phệ Thiên Trùng, sau đó lấy ra ngọc giản mà chủ nhân Cực Hàn cung chủ giao cho hai người.
Tân Trạm không biết chỉ tiết về chuyện của Bí Cảnh Cực Địa. Mặc dù trong thư viện của Diệp gia có ghi chép giới thiệu những thứ này nhưng cũng rất mơ hồ. Anh chỉ biết răng Cực Hàn Băng Cung và Cực Hỏa Môn sẽ tham gia vào bí cảnh, trong đó có đồ mà đôi bên đều cần.
Mở ngọc giản ra, Tân Trạm đem hết thông tin bên trong truyền vào Thức Hải. Một lượng lớn thông tin hiện ra, Tân Trạm đọc xong đọc hết một lượt cuối cùng cũng đã rõ dung của ngọc giản mà Cực Hàn cung chủ để lại cực kỳ chỉ tiết, thậm chí Tân Trạm cảm thấy vật này nên là tuyệt mật trong cung, không chỉ giải thích tường tận Bí Cảnh Cực Địa mà những cái lợi và hại của nó cũng được ghi chép rất đầy đủ.