Chương
Khẽ cười vài tiếng, ngay lúc Tân Trạm lùi lại nhanh như chớp, trên cơ thể gầy gò của ông lão, không ngờ lại xuất hiện một thanh dao găm ngắn mang theo hàn quang kịch liệt.
Giống như một con nhím, nháy mắt, cả người ông lão chỉ chít lưỡi dao sắc nhọn không ngừng mọc ra bên ngoài.
“Hóa ra là một con rối, hơn nữa còn được cải tạo thành dạng này”
Tân Trạm cũng có chút kinh ngạc, bản thân vẫn đang tản ra thần thức, không nhận ra được ông lão đã thay con rối từ lúc nào.
Còn nhìn hàn quang bên ngoài lưỡi dao sắc bén kia, rõ ràng là uy lực của binh khí, nếu bôi một ít độc dược thì bất kỳ †u sĩ nào đụng tới cũng sẽ gặp xui xẻo.
“Đạo hữu, tôi vốn định thương lượng trong hòa bình, nhưng nếu muốn ra tay, tôi chỉ có thể chế phục cậu, sau đó chúng ta lại vui vẻ bàn chuyện”
Một giọng nói như sấm rền vang lên từ đỉnh đầu Tân Trạm, chỉ thấy ông lão gầy gò đang lơ lửng trên không trung, đột ngột vung tay lên.
Một vài đạo linh khí bay ra, cởi trói cho hai người đồ đệ, sau đó ông ta hét lớn đánh về phía Tân Trạm.
Vung tay lên, rất nhiều con rối được tạo hình tinh xảo bay ra từ tay áo của ông lão, tất cả đều có hình dạng của loài chim, số lượng khoảng trăm con.
Sau khi những con rối này bay ra, dày đặc, lao thẳng về phía Tân Trạm.
“Thú vị”
Đây cũng là lần đầu tiên Tân Trạm đánh nhau với loại tu sĩ luyện vũ khí này, anh không có lập tức xuất ra bản lĩnh mạnh nhất, mà trước tiên xem qua phương thức chiến đấu của ông lão.
Bóng người thoáng lùi lại, đàn chim tản ra, tạo thành vòng Vây.
Những con chim này ngẩng đầu gào thét, từ trong miệng phun ra từng đạo linh quang, từ bốn phương tám hướng hướng về phía Tân Trạm tấn công.
Vẻ mặt của Tân Trạm không thay đổi, Thiên hỏa bộ lưu chuyển, không ngừng chuyển động lúc ẩn lúc hiện bên trong, khi những luồng linh quang này rơi xuống cũng không làm cho.
Tân Trạm bị thương tổn chút nào.
“Đạo hữu cũng thật sự có chút thực lực, vậy thì xem vật này”
Ông lão hừ nhẹ, ném ra một chiếc ô lớn màu xám, chiếc ô mở ra, xoay tròn trên không trung, rơi xuống từng đợt linh khí, sau đó những linh khí này liền cùng những con chim kia bay cùng nhau.
Sau khi chiếc ô lớn chuyển động, hàng trăm con chim phía trên cùng với chiếc ô mở ra, tiếng gió gào thét tuông ra, từng con chim đều giống như một lưỡi dao sắc bén, vây xung quanh Tân Trạm, không ngừng chém đến.
“Thế nhưng còn có thể sử dụng con rối như vậy”
Tân Trạm càng xem càng cảm thấy thú vị. Anh đột nhiên bước ra đá bay lũ chim rối đang tới gần này, tuy nhiên, chiếc ô lớn kia dường như chứa đựng huyền cơ khác, những con chim bị hư hao đã lần lượt được sửa chữa xong, Tân Trạm dường như lâm vào khốn cảnh vĩnh viễn đánh không xong.
“Vấn đề nằm ở chiếc ô lớn màu xám này”
Tân Trạm thấy vậy, dứt khoát không công kích những con rối này nữa, rồi bỗng nhiên bay lên, chân đạp Càn khôn di chuyển quyết, bay về phía chiếc ô kia.
Sắc mặt ông lão trở nên lạnh lùng, đánh ra linh quyết, ngay lập tức, chiếc ô đang xoay tròn thế nhưng lại bùng lên ngọn lửa mãnh liệt, giống như một con rồng lửa bay lên, ập về phía Tân Trạm.
Âm!
Ngọn lửa lan rộng, nuốt chửng Tân Trạm, chiếc ô tiếp tục xoay tròn, những con rối chim tiếp tục xuyên vào trong biển lửa.
“Sư phó thắng rồi”
Hai tên đệ tử thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ kích động.
Ở bên cạnh, Chu Chính hoàn toàn trợn tròn mắt, đặt mông ngồi xuống mặt đất, nhìn thấy biển lửa giăng đầy trời cùng những cơn gió lốc sắc bén do bầy con rối chim này tạo ra.
Ông lão này thật sự rất đáng sợ, giống như một tên đạo sĩ “trăm bảo bối” vậy, từng món từng món đồ vật xuất ra, đều khiến chính mình kinh hãi hết hồn.