Chương
“Vậy… Thôi được”
Ngô Đông bất đắc dĩ, tạm biệt rồi rời đi. Sau khi cô ta thông báo tin này với mọi người, đám người Lý Vy lại bùng nổ lần nữa.
“Chị Đông, tên Tân Trạm này làm bậy quá mức. Vốn dĩ chúng ta đang tu luyện rất tốt, bây giờ lại vì sửa đổi Băng Thần Kiếm Quyết mà khiến cho năng lực chiến đấu của Hàn Băng Vệ bị giảm sút, cuối cùng lại còn phải tăng thí luyện lên gấp bội?”
“Anh ta nói tiên đan có thể giúp bổ trợ, nhưng không phải trước kia chúng ta cũng uống tiên đan rồi sao? Đúng là làm ẩu”
Mọi người đều kích động, Ngô Đông phải mất rất nhiều sức mới làm mọi người bình tĩnh lại được.
Từ chiều hôm đó, Hàn Băng Vệ bắt đầu tăng thời gian tu luyện lên gấp đôi như lời Tân Trạm.
Mà khi mọi người bày huyễn trận trong trạng thái vô cùng mệt mỏi, phải ăn tiên đan mà Dư bà bà chuẩn bị thì lại hoảng sợ phát hiện ra rằng, sau khi tiên đan phát huy tác dụng, mọi người vốn đang kiệt sức, ý thức mơ hồ lại giống như con suối khô được nước sông chảy vào lấp đầy, thể lực khôi phục nhanh chóng.
“Hừ, đây nhất định là tiên đan mà Tân Trạm yêu cầu cung chủ dùng nhiều tiền để mua”
Lý Vy sửng sốt, rồi lại lạnh lùng cắn răng n ụ Băng Cung của chúng ta vốn đã có chút suy yếu, tiên đan tốt như vậy, nhất định không rẻ, Tân Trạm quá càn quấy”
“Lý Vy, cô im miệng đi, thay vì nói mấy câu đó, không bằng nghĩ xem nên làm thế nào để tăng khả năng khống chế Băng Thần Kiếm Quyết” Ngô Đông cau mày mắng.
“Chiều nay, vốn dĩ ở lần thí luyện thứ hai chúng ta đã có thể vượt qua được tầng khảo nghiệm thứ ba rồi, cũng chỉ vì cô chỉ huy kiếm trận sai mới khiến chúng ta thất bại trong gang tấc”
“Chị Đông, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa” Lý Vy cũng hơi xấu hổ, cắn môi đảm bảo.
“Nhưng mà công pháp này của Tần Trạm nhất định có vấn đề, rõ ràng trước kia chúng ta có thể bước vào tầng khảo nghiệm thứ sáu”
Lý Vy vẫn có chút không phục.
“Cho dù đến được tầng khảo nghiệm thứ sáu cũng không cao, các chị ngày xưa mạnh hơn chúng ta nhiều nhưng cuối cùng cũng chịu thua, tóm lại cứ tiếp tục cố gắng đi” Ngô Đông thở dài.
“Nhưng mà dù công pháp này của thống lĩnh Tân mạnh hay yếu thì chúng ta cũng phải tu luyện thành thạo, mới có thể chứng minh được năng lực của chúng ta”
Mọi người đều gật đầu, mình chưa luyện tốt Băng Thần Kiếm Quyết, lại không dựa vào công pháp của Tân Trạm được, muốn đổi lại nhưng lại không thể nói ra được.
Một bên khác, chuyện đầu tiên Tân Trạm làm sau khi quay về nơi ở là lấy hài cốt của tôn giả. Nhìn bộ xương trắng như vàng như ngọc đó, anh lâm vào trầm tư.
Trên đỉnh của chiếc đầu lâu khô có một cái lỗ, càng nhìn càng thấy khớp với vết thương do cây đỉnh dài tạo thành, hơn nữa sự cộng hưởng tử khí của hai người cũng cho thấy điều này.
“Nói cách khác, là cây đinh dài này đã giết chết tôn giả thượng cổ, hơn nữa còn để lại dấu vết trên hài cốt của ông ta.
Cây đinh dài này lại có thể giết ma tôn tiên nhân thượng cổ”
Trên mặt Tân Trạm lộ ra vẻ không tưởng tượng nổi.
Đến tận hôm nay, bộ hài cốt tôn giả thượng cổ này vẫn không mục nát, vô cùng cứng rắn. Điều này cho thấy, ở thời kỳ thượng cổ, ông ta chính là một cường giả đỉnh cấp, là cường hào một phương.
Nhưng cây đỉnh dài này lại có thể xuyên vào cơ thể ông ta, xuyên qua xương cốt, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, vì sao tôn giả này lại chỉ còn một bộ xương trắng? Vì sao không thấy da thịt kinh mạch của ông ta đâu?
Hơn nữa vì sao năm xưa anh em Hồ Minh lấy được cây đinh dài đó, sao lại không phát hiện ra bộ hài cốt này?
Trong lòng anh có quá nhiều chỗ nghi ngờ và khó hiểu.