Chương
Đây là tàn ảnh mà anh ta để lại, dựa vào mắt thường căn bản không cách nào nhìn thấy rõ ràng bản tôn của anh ta,
“Vèo!”
Hỏa Báo dồn nội kình vào tay, “Vèo” một cái đánh vào người Tần Trạm!
Tần Trạm đưa tay thăm dò nhưng lại bắt hụt!
“Vèo vèo vèo!”
Động tác giơ tay lên của Hỏa Báo cực nhanh, rất khó để bắt đượ!
c Tốc độ của anh ta nhanh như vậy nhưng lại không hề ảnh hưởng gì đến lực ra đòn, mỗi một quyền đánh ra, cơ thể Tân Trạm lại lảo đảo không vững,
Dõi mắt nhìn theo, cơ thể Tần Trạm vòng tới vòng lui, nhìn hơi buồn cười,
“Tốc độ của tôi có một không hai, Tần Trạm, ngay cả chạm vào tôi, anh cũng không chạm được, sao anh có thể đánh thắng tôi được chứ?” Hỏa Báo cười lạnh nói,
Tần Trạm lắc đầu, đúng lúc này, người anh bỗng nhiên đấu đá lung tung, “vèo” một cái đã vọt tới vào vòng vây!
“Bịch bịch” một tiếng, Hỏa Báo bị đánh bay ra ngoài!
Sau đó, Tần Trạm thi triển súc địa thành thốn (một kiểu thuật pháp dạng như thu ngắn khoảng cách lại, một bước đã tới trước người Hỏa Báo, giơ tay bóp cổ anh ta, nhấc lên cao,
“Chỉ có chút bản lĩnh này sao?” Tần Trạm lắc đầu nói: “Tôi còn tưởng anh có bản lĩnh cao siêu gì, chỉ với tốc độ này, anh không thắng nổi tôi đâu.”
Hỏa Báo bị Tần Trạm bóp cổ, cả người quẫy đạp liên tục trên không,
Tốc độ hơn người của anh ta đã không thể thi triển được nữa, chỉ có thể liều mạng giãy dụa,
Tần Trạm thở dài nói: “Nhà họ Tô tìm dạng người như anh đến, làm sao có thể bắt tôi về chứ?”
Đúng lúc này, Hỏa Báo đột nhiên hé miệng, trong chớp mắt có một ngọn lửa phun ra từ miệng anh ta!
Ngọn lửa này như có sinh mệnh, như những con rắn lửa, quấn trên người Tần Trạm, từ từ quấn chặt!
“Chết tiệt!”
Người Tần Trạm bị đám rắn lửa này đốt tạo thành từng vệt đen, cơn đau rát lập tức ập đến,
“Ha ha.” Hỏa Báo rơi xuống đất, anh ta cười lạnh nói: “Anh nghĩ tôi chỉ tốc độ thôi sao? Tên của tôi chỉ để trang trí thôi hả?”
Tần Trạm cúi đầu nhìn da thịt trên người, kinh ngạc nói: “Đây là linh hỏa?”
“Anh còn biết linh hỏa?” Sắc mặt Hỏa Báo hơi thay đổi,
Sau khi có được đáp án, cuối cùng Tần Trạm cũng nở nụ cười,
“Không ngờ anh lại dám mang linh hỏa tới, thực sự phải cảm ơn anh đấy.”
Tần Trạm nhếch miệng cười nói,
Vừa dứt lời, Tần Trạm thu lại linh khí trên người, chỉ với cơ thể cứng rắn chống đỡ linh hỏa tập kích,
Hỏa Báo chau mày, thấp giọng nói: “Sao linh hỏa lại không có tác dụng với anh?”
Tần Trạm cười lạnh: “Để anh dùng linh hỏa thật sự quá lãng phí.”
Hỏa Báo nghe thế, lập tức giận dữ nói: “Anh dám coi thường tôi! Xem tôi có đốt anh thành than không!”
Nói xong, Hỏa Báo hét lớn một tiếng, hai con rồng lửa “vừ” một cái bay ra khỏi ống tay áo anh ta!
Con rồng lửa to khoảng hai mươi lắm centimet, miệng há to như chậu máu bay lên cao, định nuốt chửng Tần Trạm từ trên xuống!
Tần Trạm hừ lạnh một tiếng, đột nhiên có một luồng lửa màu xanh biếc bao quanh hai tay!
Sau đó, Tần Trạm để lộ hai tay, một phát bóp chặt cổ hai con rồng lửa!
“Ầm!”
Hai con rồng lửa bị Tần Trạm dùng tay bóp tan! Hỏa Báo còn chưa kịp phản ứng, nắm đấm màu vàng đen của Tần Trạm đã tới gần!
Cảm giác nguy hiểm từ trong lòng dâng lên, sắc mặt Hỏa Báo thay đổi, quay đầu muốn chạy!
“Soạt!”
Lúc này, bỗng nhiên Tần Trạm mở cái tay còn lại, một lực hút cực kỳ mạnh như mạng nhện cuốn chặt Hỏa Báo, kéo người anh ta dịch gần về phía Tần Trạm!
Đây là lần thứ hai Tần Trạm dùng thuật pháp này,
Lần đầu tiên dùng để đối phó với Chu Định, lần thứ hai dùng để đối phó với Hỏa Báo!
Hỏa Báo dồn hết sức muốn giãy thoát, một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống từ trán anh ta nhưng không làm được gì, lực hút quá lớn khiến anh ta không thể giãy giụa!
“Ầm!”
Người anh ta bị Tần Trạm kéo đến trước mặt, nắm đấm dùng sức đập vỡ ngực anh ta!
Tần Trạm kéo hai cánh tay anh ta, “răng rắc” một tiếng, trực tiếp bẻ gãy!
Sau đó, Tần Trạm giơ chân lên, đá vào hai bên đùi anh ta. Hai đùi vì thế cũng gãy luôn!
“ÁI” Đau đớn khiến Hỏa Báo kêu la liên tục, tay chân bị hủy cả, anh ta không còn năng lực phản kháng, cũng không thể chạy trốn được nữa,
“Hỏi anh mấy vấn đề.” Tân Trạm ngồi xuống trước mặt anh ta, lẳng lặng hỏi: “Anh nói thợ săn tiền thưởng là ý gì?
Hỏa Báo hoảng sợ nói: “Tôi trả lời anh, anh có thể tha mạng cho tôi không?”
Tần Trạm lắc đầu: “Tôi có thể giúp anh chết nhanh hơn chút.”
Sắc mặt Hỏa Báo trắng bệch, anh ta ỷ vào tốc độ siêu đẳng của mình đã nhận biết bao nhiệm vụ có độ khó cao, dù không đánh lại được nhưng dựa vào tốc độ này cũng có thể chạy trốn,
Mà hôm nay, chỉ sợ sẽ phải bỏ mạng ở đây,
“Quên đi, tôi lười hỏi anh.” Ngay lúc Hỏa Báo chuẩn bị mở miệng, Tần Trạm bỗng nhiên khoát tay,
“Thợ săn tiền thưởng gì chứ, dùng mông cũng biết là xảy ra chuyện gì.”
Tần Trạm lắc đầu rồi giơ tay lên, “bốp”
một cái vỗ vào đầu Hỏa Báo,
“Vù vù vùi”
Nội kình của Hỏa Báo từ đầu anh ta chảy vào cơ thể Tần Trạm,
“Tha cho tôi.” Hỏa Báo đau đớn nói: “Tôi có thể cho anh linh hỏa.”
“Hả?” Nghe thấy câu này, Tần Trạm mới thu tay lại,
Anh cúi người xuống, vuốt cằm nói: “Không thể không nói, điều kiện này của anh rất hấp dẫn tôi.”
Hỏa Báo vì đau mà mồ hôi nhã nhại, nội kình bị rút ra, đau đớn như bị lột da rút xương, đau đến mức này mà vẫn có thể tỉnh táo đã không dễ gì rồi,
Sau đó, thân thức Hỏa Báo khẽ động, một ngọn lửa từ mi tâm anh ta bay ra,
“Đây là mồi lửa.” Hỏa Báo chật vật nói,
Tần Trạm giơ tay lên, nhận ngọn lửa, sau đó trâm giọng hỏi: “Tôi phải hấp thu thế nào?”
Hỏa Báo chỉ vào mi tâm của Tần Trạm, nói: “Dùng thần thức của anh bọc ngọn lửa lại.”
Sắc mặt Tần Trạm phát lạnh, anh lạnh giọng nói: “Anh định lừa tôi?”
“Tôi thề, tôi nói thật!” Hỏa Báo nóng nảy giải thích,
Tần Trạm khẽ hừ một tiếng, một luồng thần thức bay ra từ mi tâm anh, kết nối với linh hỏa,
Một cơn đau lập tức ập thẳng vào não Tần Trạm!
Đầu Tần Trạm như bị đâm thủng một lỗ, đau đớn khiến anh “bịch” một cái ngã lăn xuống đất!
“ÁI” Cả người Tần Trạm co quắp, nằm run rẩy trên đất,
“Anh dám lừa tôi?” Tần Trạm trừng mắt muốn chửi người, căm tức nhìn Hỏa Báo,
Hỏa Báo cười lạnh nói: “Tôi không lừa anh, thật sự phải dung hợp mồi lửa như vậy. Chỉ tiếc anh quá ngu xuẩn, lại dám dung hợp mồi lửa trước mặt tôi, có khác gì cho tôi cơ hội? Lễ nào anh không biết trong lúc mồi lửa và thần thức dung hợp sẽ mất sức chống cự sao?”
Nói xong, Hỏa Báo chật vật bò đến gần Tần Trạm, lạnh giọng nói: “Cái mạng này của anh bây giờ là của tôi!”