Chương
Tô Phải cũng không nóng nảy. Trên thực tế, tới cái tuổi này của ông, ông muốn chẳng mong ước xa vời về tiền tài gì.
Đặc biệt là hiện giờ Tô Uyên đã chết, Tần Trạm lại không cần dựa vào nhà Tô, ông đã không còn điều gì vướng bận.
Nhưng nếu có thể lôi Tô Trữ từ vị trí đó xuống, việc này đối với ông rất quan trọng.
Sau khi cuộc hội nghị kết thúc, những người ở khách sạn đều đi hế, chỉ còn lại có ba người Tần Trạm, ông Tô cùng với Gia Cát Hưng.
“Lần này là nhờ Gia Cát Hưng” Tần Trạm liếc mắt nhìn Gia Cát Hưng một cái nói.
Gia Cát Hưng cười nói: “Anh Tần Trạm, anh quá khen, Nếu mà Tô Vũ không chết, ai cũng không dám làm gì nhà họ Tô.”
Tấn Trạm cười lạnh nói: “Lão già này vẫn luôn coi thường sức mạnh của võ đạo, hiện tại chắc là hối hận.”Lão sẽ không hối hận.” Tô Phải lắc đầu: “Huống chi cho dù Tô Vũ còn sống, cũng không có tác dụng gi.”
Tần Trạm yên lặng không lên tiếng Anh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định gọi điện thoại cho Sở Tỉnh Quân.
Nhà họ Sở và nhà họ Tô âm thẩm phân cao thấp từ lâu. Nghĩ đến đây là thời cơ tốt để bọn họ ra tay, nhưng ý tưởng này bị Tô Phải phủ định.
ở trong mắt Tô Phải, vận số nhà họ Tô đã hết, vốn không cần người khác hỗ trợ cũng sẽ đi đến diệt vong mà thôi.
Mấy ngày kế tiếp, tin tức xấu về nhà họ Tô cứ dồn dập. Đế quốc thương nghiệp nhà họ Tô cũng sụp đổ chỉ trong một đêm.
Sau khi hai video kia truyền ra, thanh danh của nhà họ Tô đã trở nên hôi thối. Hơn nữa trước đó không lâu có ác danh của Tô Vũ ở giới võ đạo, dẫn tới các giới đều đánh giá nhà họ Tô cực thấp.
Võ số đơn hàng đều bị trả trở về. Đương nhiên đây không phải là trí mạng nhất, trí mạng nhất là bên trên từ khắp nơi đều kiểm tra kho hàng nhà họ Tô, và lại còn tra ra vấn đề.
Trong lúc nhất thời, Tô Yến Thế không những phải đến tiến trên hợp đồng mà còn bị phạt số tiền kếch xù.về phía ngân hàng cũng cảm thấy danh dự nhà họ Tổ hạ thấp, bắt đầu thúc giục đòi trả lại tiền. Ông cụ Tô dùng hết toàn bộ của cải, nhưng vẫn không đủ. Lão lại đi khắp nơi để vay tiền, nhưng thực đáng tiếc, không có bất luận kẻ nào nguyện ý cho lão vay.
“Ba, con không muốn ngôi tù” Tôi Yến Thế đau khổ nói.
Khác với Tô Tề Hải, Tô Tề Hải có thể coi như bị nuôi thả. Mà Tô Yến Thế khác hẳn, từ nhỏ ông ta đã bị ông cụ Tô bồi dưỡng làm người nổi nghiệp. Có o gia làm chỗ dựa, công việc kinh doanh của ông ta có thể nói là xuôi gió xuôi nước Hiện giờ gặp phải những khốn cảnh này, đây lòng ông ta nháy mắt liền sụp đổ.
Thắng Cả với thằng Hai đều ở nước ngoài, ngoài tầm tay với của chúng.” Ông cụ Tô thở ra một hơi thật dài.
Ông bỗng nhiên phát hiện, hết thảy đều trùng hợp như vậy, nói.
“Ba đã xem nhẹ Tô Phải.” Ông cụ Tô trầm giọng Vốn tưởng rằng Tô Phải đã hoàn toàn từ bỏ, lạikhông ngờ rằng đó chỉ là giả vờ mà thôi.
nếu không hay là ba từ chức đi.” Tô Yến Thế run giọng nói.
Nghe câu nói như thế, đồng từ ông cụ Tô co rụt lại, giận tím mặt nói: không có tiền mày đang nói tiếng người à! Suy bại nhất thời chẳng là cái gì cả, chúng ta có thể tuỳ thời vực dậy được!”
Tô Yến Thế rầm một tiếng quỳ gối trên mặt đất: “Gia Cát Hưng nói, chỉ cần ba đồng ý từ chức, nó sẽ đồng ý đền tiền cho chúng ta tất cả khoản nợ. Cho dù ba không từ chức, tập đoàn họ Tô cũng phải đóng cửa, rốt cuộc cũng sẽ rơi vào tay của Gia Cát Hưng chi hiện tại Tần Trạm đã vô cùng nổi bật. Ngay cả Hiệp Hội Võ Đạo Thủ Đô cũng phải mời mọc, chúng ta còn có thể lại nó được à?” Tô Yến Thế tận tình khuyên bảo nói.
Ông cụ Tô lạnh giọng nói: “Cho dù tạo chết, cho dù nhà họ Tô khánh kiệt, tao cũng sẽ không nhường trí cho Tô Nếu mày còn nói như thế nữa thì cút ngay cho tao Ở một khu biệt thự ở thủ đô, Tô Phải gặp nhau với đám người Trạm tại đây.
Mắt thấy dáng về nhà họ Tô càng ngày càng kém,vẻ mặt thắng lợi trên mặt Tô Phải càng thêm rõ ràng.
“Chờ đi, không bao lâu nữa, nhà họ Tô sẽ khánh kiệt thôi.” Tô Phải hững hờ nói.
Bọn họ chở được, nhưng Tần Trạm chở không kịp.
Thứ anh muốn không phải là nhìn nhà họ Tô ngã xuống như vậy, thứ anh muốn là Tô Trữ từ chức! Trả lại nhà họ Tôi Bởi vì Tần Trạm đã từng hứa với Tô Uyên, chắc chắn sẽ đưa nhà họ Tô đến tay cô, để cô đứng ở vị trí cao nhất, xem phong cảnh đẹp nhất “Ông Tô, tôi đi ra ngoài một lát.” Vào lúc ban đến, Tần Trạm đứng dậy nói.
Mày ông Tô nhăn lại, nói: “Tần Trạm, ở thời điểm mấu chốt này, không thể xằng bậy!
Tần Trạm cười nói: “Ngài yên tâm đi Nói xong, Tần Trạm đi ra căn biệt thự này, thằng tiến đến nhà họ Tôi.
Nhà họ Tô lúc này đã trở nên có phần quạnh quẽ.
Sự chèn ép từ khắp nơi, làm nhà họ Tô không thể chống lại được. Những người được mời chào cũng nhanh chóng sủi tăm.
“Tôi nghĩ như thế nào cũng không rõ ràng mọi việc vì sau sẽ đi đến bước này. Ông cụ Tô xoa trán, có phần bất đắc dĩ nói.
Tổng quản ở một bên nhẹ giọng nói: “Thưa ông chủ, ngài còn nhớ rõ lời Thiên Cơ Từ đã từng nói năm đó không?”
Nghe câu nói thế, sắc mặt ông cụ Tô biến đổi.
Tình cảnh nhà họ Tô hiện giờ, cùng với lời Thiên Cơ Từ đoán trước giống nhau như đúc, chỉ khác mỗi chỗ thời gian chậm hơn đôi chút!
“Ông cụ Tô, nếu ngài hơi coi trọng sức mạnh của võ đạo một chút, mọi việc đã không phát triển đến bước đường hôm nay!” Tổng quản cười nói.
Ông cụ Tô hừ lạnh nói: “Nói nhăng nói cuội, tôi bị lão cáo giả Tô Phải kia hãm hại, có quan hệ gì tới võ dao!”
Tổng quan mỉm cười, nói: “Ngài có thể là đã không nhớ rõ lời Thiên Cơ Từ từng nói.”
Ông nhìn về phía Tô Yến Thế đang hồn xiêu phách lạc cách đó không xa, không khỏi thở dài khe khẽ Đúng lúc này, mày tổng quản bỗng nhiên khẽ nhưởng, cười nói: “Có người tới.”
Ngoài cửa, máy bảo tiêu đồng loạt bị đánh bay đi ra ngoài. Những người mà nhà họ Tô nuôi, không có một ai có thể ngăn trở đường đi của Tần Tram.
Rất nhanh, Tần Trạm đã đi tới phòng khách này.
Trong nháy mắt nhìn thấy Tần Trạm, sắc mặt của Tô Yến Thế thay đổi kịch liệt, mà ông cụ Tô thì nhíu mày.
“Mày tới làm gì?” Ông cụ Tô lạnh giọng nói.
Tần Trạm lạnh giọng nói: “Tới mời ông từ chức.”
“Cút, cút nhanh cho tao!” Ông cụ Tô lớn tiếng quát lớn nói.
Đúng lúc này, từ ngoài cửa lại vào rất nhiều người.
Những người này, đều là thành viên trung tâm của nhà họ Tô. Giờ phút này, ánh mắt của họ có phần đại ra, nhìn qua cứ như là đang bị khống chế.
“Mời ông cụ Tô từ chức” Mọi người đồng thời hô to.
“Mày! Chúng mày!” Sắc mặt ông cụ Tô tức khắc trở nên cực kỳ khó coi.
Lúc này, ông ta nhớ tới thủ đoạn mà Tô Vũ sử dụng lúc trướ!
c “Tần Trạm, mày rốt cuộc đang dùng thử tà thuật gì!” Ông cụ Tô hét lớn.
Tấn Trạm lạnh giọng nói: “Điều này không cần ông phải xen vào. Mới ông từ chức đi, có lẽ nhà họ Tô còn có thể có đường sống. Nếu không, những người nàysẽ đồng loạt tổ cáo nhà họ Tô. Mọi người trong nhà họ Tô từ trên xuống dưới, đều sẽ phải ngồi tù “Tần Trạm, mày, mày.” Ông cụ Tô há miệng thời dốc, sau đó phun ra một ngụm máu tươi từ trong miệng.
Lão vô cùng không cam lòng chỉ vào Tấn Trạm, hơi thở ở trong nháy mắt trở nên cực kỳ uể oải.
“Mời ông cụ Tô từ chức.” Người phía sau, còn đang rống to, những người này khống chế tất cả tư liệu nhà họ Tô. Nếu không có bọn họ, đế quốc thương nghiệp nhà họ Tô chắc chắn sẽ sụp đổ.