Chương : Trận chiến top
Vào lúc này ở trên đài cao, đã có rất nhiều võ giả đang đứng, khi nhìn thấy Tân Trạm, một luồng ánh mắt lạnh lẽo ngay lập tức rơi vào trên người anh.
“Tân Trạm, trong bí cảnh này, tao không giết được mày thì tao không phải là người.”
Hai mắt Triệu Lam Sơn đỏ hoe nhìn chăm chăm Tần Trạm, anh ta và em trai tình cảm sâu nặng, hôm nay nhìn Triệu Tân Đông chết thảm, hận thù của Triệu Lam Sơn đối với Tân Trạm gần như đến cực điểm, không nhịn được phát ra lời thề độc.
Vẻ mặt Tân Trạm bình tĩnh, không hề sợ hãi mà nhìn thẳng anh ta.
“Anh muốn giết tôi, tôi sẽ bồi anh đến cùng, nhưng anh đừng quên là do em trai của anh nhiều lần khiêu khích trước, anh ta đáng bị như vậy.”
“Nói bậy, em ấy chính là thiên chỉ kiêu tử, mày rõ ràng có thể tha cho em ấy một mạng, nhưng lại tàn nhẫn chặt đứt sinh mệnh của em ấy, quả thật là vô liêm sỉ đến cực điểm. Bọn mày sẽ bị trừng phạt” Triệu Lam Sơn chửi rủa.
“Ha ha, theo logic của anh, nếu cuối cùng người thua là tôi, em trai anh có tha cho tôi không?” Tân Trạm cười lạnh nói: “Đến lúc đó, anh cũng sẽ khiển trách em trai mình như thế này sao?”
Hãy nói cho anh biết câu trả lời, anh quan tâm đến Triệu Tân Đông, chỉ vì anh ta là em trai anh, mà chúng ta chỉ là những người xa lạ”
“Vì vậy, anh không quan tâm có phải anh ta dung túng yêu thú hay không, muốn chôn sống hàng trăm võ giả ở thế giới bên ngoài bọn tôi hay không, cũng không quan tâm rằng anh ta làm từng đối thủ ở thế giới bên ngoài bị thương nghiêm trọng như thế nào, càng không quan tâm anh ta hủy đi tiền đồ của Tiết Đại Tráng, về cơ bản mà nói, anh chỉ là một kẻ ích kỷ, tư lợi, nhưng lại là một tên cặn bã suốt ngày nói về nhân nghĩa đạo đức mà thôi. “
“Mày muốn chết rồi” Triệu Lam Sơn giận tím mặt, hơi thở toàn thân cường hãn, thân hình anh ta đột nhiên xông đến, một chưởng hướng về phía Tân Trạm.
Vẻ mặt Tân Trạm bình tĩnh, không hề cử dộng.
“Triệu Lam Sơn, càn rỡ!”
Trưởng lão Tuân từ trên trời giáng xuống, hất tay vung ra một chưởng khiến Triệu Lam Sơn lui ra sau.
“Ông muốn ngăn cản tôi?” Triệu Lam Sơn tức giận nói.
“Đừng quên đây là nơi nào, nếu cậu còn dám tùy tiện ra tay, tôi sẽ giết chết cậu, ông nội của cậu cũng không nói được gì” Ánh sáng nguy hiểm trong mắt trưởng lão Tuân dâng lên, khiến Triệu Lam Sơn nghiến răng nghiến lợi, thu lại hơi thở hung bạo của mình “Tiếu bối, gây rắc rối khắp nơi, không phải con đường để vùng dậy” Trưởng lão Tuân nói “Nhưng phiên phức chủ động đến chọc tôi, tôi tuyệt đối sẽ không đứng yên” Tân Trạm không khiêm tốn cũng không hống hách nói “Cậu tự giải quyết cho tốt đi”
Trưởng lão Tuân nhịn bộ dạng của Tân Trạm, hừ lạnh một tiếng.
“Được rồi các ngài, nếu như đã tập hợp đủ rồi, tôi sẽ không nói những lời thừa nữa”
Trưởng lão Tuân đảo mắt nhìn qua đài cao, chợt phất tay đánh ra một đường linh khí, rơi lên trên đài cao.
Ngay lập tức đài cao to lớn rung lên, từng viên đá xanh trên mặt đất xảy ra biến hóa, viên thì hạ xuống viên thì nhô lên.
Đài cao vốn dĩ bằng phẳng, bây giờ chia thành hai khu vực có độ cao khác nhau.
Lúc này, trưởng lão Tuân lại phất tay, ở khu vực cao nhất xuất hiện mười lăm chiếc vương tọa bằng vàng.
“Top của bảng Anh Kiệt, mời.”
Trưởng lão Tuân dùng tay ra hiệu, Đổng Thiên Thành và mấy người nữa bay lên, đáp xuống trước vương tọa.
Tân Trạm trong lòng khẽ động, cũng bay qua đấy.
Vương tọa oai phong lẫm liệt, tượng trưng cho lực lượng tối cao.
Tân Trạm tầm mắt rơi xuống, mọi người ở dưới khán đài nhỏ bé giống như con kiến vậy.
Mười lăm ghế này không được xếp cạnh nhau thành một hàng mà là chia thành hai hàng trước sau, top của bảng Anh Kiệt đều ngồi ở hàng ghế bên dưới này.
Dưới khán đài, tất cả võ giả đều rối loạn, biết rằng trận chiến thu hút ánh nhìn khán giả nhất của Thiên Kiêu Thịnh Hội sắp bắt đầu.
Mà mấy vị Thánh Tử thần bí của Vấn Tông cũng đã xuất hiện.
“Không biết Vấn Tông lần này sẽ phái bao nhiêu Thánh Tử, lần trước có ba người.”
“Lần này thế hệ trẻ toàn là nhân tài, nếu.
Vấn Tông chỉ dùng ba vị Thánh Tử, e rằng sẽ mất đi vị trí dẫn đầu”
“Vấn Tông đã gần một trăm năm chưa từng mất đi vị trí Thiên Kiêu đứng đầu rồi, bọn họ chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ.”
Mọi người bàn tán, tò mò nhìn qua đó.
Năm bóng hình đáp xuống trước năm vương tọa.
Trương Quốc Tuấn dẫn đầu đội, đội năm người thì có ba nam hai nữ, khí chất cao quý, tựa như tiên nữ, tiên tử trong tiên cung. Tâm mắt của họ rơi xuống, tất cả đều toát lên một khí chất mạnh mẽ, hơi thở cường đại rung động lòng người Triệu Lam Sơn liếc nhìn Tân Trạm bên dưới, hừ lạnh.
Mà trong mười lăm người, có đến bảy người là Vấn Tông Chuẩn Thánh Tử, bởi vì Triệu Tân Đông đã bị phế, vì thế chỉ còn lại sáu người.
Trăm người được chọn ra của Thiên Kiêu Thịnh Hội đứng ở vị trí phía dưới đài cao.
Tân Trạm nhìn lướt qua, không khỏi cười lạnh.
“Vấn Tông này thật là tâm cơ, xếp hạng cao thấp nhìn thì tưởng là dựa vào thực lực tu vi, nhưng Thánh Tử của Vấn Tông lại được chọn hết vào vị trí trước top của bảng Anh Kiệt, rõ ràng là muốn trước khi đại chiến gây cho bọn họ một chút áp lực”
Trưởng lão Tuân đợi mọi người tập trung lại, sau đó bay lơ lửng trên không trung, chậm rãi nói.
“Các ngài, mọi người đều biết, một trăm năm trước, thế giới bên ngoài từng xuất hiện một nơi mà đệ tử của Thượng Cổ Vô Thượng Tông Môn thí luyện, khu vực này có diện tích vô cùng lớn, bên trong chưa rất nhiều bảo vật, từng dẫn đến đại chiến giữa các thế lực. Sau đó Vấn Tông đã ngăn chặn được cuộc chiến đó, mượn nơi thí luyện này đến tận bây giờ, hứa hẹn cứ mỗi hai mươi năm thì sẽ tổ chức đại hội một lần, sẽ do Thiên Kiêu mạnh nhất bấy giờ tiến vào nơi đó, nhận được cơ hội rèn luyện. “
“Mà Vấn Tông chưa bao giờ giấu làm của riêng, lần này cũng như mọi lần, tiêu hao rất nhiều sức mạnh để mở ra bí cảnh, để thế hệ trẻ trong giới tu luyện có đủ tư cách bước vào đó”
Trưởng lão Tuân nói, quảng trường lại bắt đầu rung chuyển, vô số linh khí từ mặt đất dâng lên, tụ lại thành một vòng xoáy cực lớn trên không trung.
‘Vòng xoáy tối đen như mực, ẩn giấu những ánh sáng lập lòe, giống như hàng loạt ngôi sao đang không ngừng chuyển động.
Mà hơi thở phát ra từ bên trong hoàn toàn không giống với thế giới ẩn, linh khí vô cùng sung túc.
Cảnh tượng này khiến nhiều người kinh sợ, chốn bông lai tiên cảnh không bị ảnh hưởng bởi thiên đạo, giữ gìn được linh khí trời đất của thời kì thượng cổ.
Tất cả mọi người đều có chút sửng sốt, cho dù đã nhìn thấy vài lần, nhưng tài nghệ điêu luyện của Thượng Cổ Vô Thượng Tông Môn vẫn khiến người ta kinh ngạc như cũ.
“Tôi cần phải nhắc nhở các ngài Thiên Kiêu, nơi đây mặc dù có rất nhiều dị bảo, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, hơn nữa trải qua nhiều lần khảo nghiệm, chỉ có người trẻ tuổi mới vào được. Nếu trong mấy người các người có người trên bốn mươi tuổi, lập tức sẽ bị vòng xoáy cản chết. Bây giờ rút lui, Vấn Tông tôi sẽ không truy cứu. “
Trưởng lão Tuân hỏi, liếc mắt một lượt, thấy mọi người đều im lặng, liền gật đầu nói tiếp: “Có điều tôi cũng biết, có một số Thánh.
Tử thế giới ẩn có Nô Ấn,trong hư không có cất giữ nô bộc, thuật này sẽ không bị vòng xoáy.
phát hiện, nhưng tôi bắt buộc phải nhắc nhở các ngài, không nên thử giành lấy cơ duyên bên trong, càng không nên thi triển tu vi vượt qua Hóa Cảnh cấp bảy, nếu không hậu quả tự chịu”
“Vê phần quyết định người thẳng cuộc cuối cùng, khá đơn giản, đây là địa điểm thí luyện của Thượng Cổ Vô Thượng Tông Môn.
Đợi sau khi các người tiến vào, tự nhiên sẽ biết phương pháp.
Sau đó, trưởng lão Tuân nói liên tục, những thông tin quan trọng khác nhau để bước vào bí cảnh.
Tân Trạm yên lặng lắng nghe, ánh mắt lại rơi vào vòng xoáy hắc ám, đột nhiên cau mày.
Từ khi vòng xoáy này xuất hiện, Tân Trạm liền cảm nhận được một luồng hơi thở vô hình, giống như hơi thở của đất trời, từ trong đó không ngừng tràn ra bên ngoài.
Hơi thở này dừng lại ở trên người anh, vậy mà khiến cho hoa văn màu đen trong người anh có dấu hiệu thức tỉnh.
“Yêu Nga Tử đừng có xuất hiện vào lúc này” Tân Trạm đột nhiên biến sắc.