Chương : Sử dụng xương thú
Ngay cả Tân Trạm cũng cau mày, đảo qua bốn phía.
Sắc mặt Lão Hồ cứng ngắc nói: “Trách không được Vẫn Yêu Cốc này, qua nhiều năm như vậy cũng không có tin tức truyền ra có người ra vào, tôi vốn tưởng rắng là nơi đây khó tìm, bây giờ xem ra quá khứ không chắc không có người tiến vào, chỉ là đều chết ở bên trong thôi”
Mấy ngàn con Huyết Hồn Thú, cho dù Yêu Hoàng ở đây, muốn tránh mũi nhọn của nó sợ cũng cũng khó có thể đối phó, huống chỉ là bọn họ. Xem ra bọn họ nhất định phải bỏ mạng ở đây rồi Tân Trạm hít sâu một hơi, xem ra chỉ có thể thử biện pháp đó.
“Mọi người ở lại đây, những Huyết Hồn Thú này, giao cho tôi.”
Ánh mắt Tân Trạm đảo qua đám người lão Hồ, lời nói nhàn nhạt lại khiến cho người ta một cảm giác an tâm trong lòng.
Anh vừa dứt lời, đột nhiên lao ra, bất chấp tất cả.
“Tân Trạm hoàn toàn mở hết luồng khí bên ngoài cơ thể mình, lúc này anh giống như ngọn đèn sáng trong đêm tối, cực kỳ bắt mắt.
Những Huyết Hồn Thú kia phát giác ra, không khỏi rống giận liên tục.
Hầu hết tất cả bọn chúng đều bị Tân Trạm thu hút, đuổi theo anh.
“Tân Trạm” Hồ Bạch Linh nhìn Tân Trạm trốn đi xa, nước mắt trong hốc mắt không khỏi tuôn rơi Khuôn mặt cô ta đỏ lên, trong lòng vô cùng hối hận.
Trong tay của cô ta đang cầm bảo châu mà Tân Trạm để lại lúc trước, bên trong phong ấn một con huyễn thú, cũng là thần hồn có thể trợ giúp bọn họ ngăn cản Huyết Hồn Thú.
Mà vật này, là lấy được lúc giải phong ấn chiều nay.
Trước đây, Hồ Bạch Linh cho rằng Tân Trạm rất sợ chết, không để ý đến tính mạng đồng bạn, trong mắt chỉ có bảo vật.
Cho tới bây giờ, cô ta mới hiểu được mình sai đến mức nào.
Lịch Ám Tây miệng đầy dũng cảm nhưng trong lòng lại có ý nghĩ mang bảo vật chạy trốn.
Mặc dù Tân Trạm im lặng không lên tiếng nhưng lúc này lại dùng hành động chứng minh dũng khí của anh.
Hồ Bạch Linh vô cùng hối hận, bản thân thực sự là sai lầm lớn mất rồi Bên ngoài, cơ thể Tân Trạm tràn ngập ánh sáng, dần dần biến mất ở sâu trong sơn cốc.
Phía sau, mấy ngàn Huyết Hồn Thú phát ra ánh sáng màu đỏ máu, liều mạng đuổi theo.
Một màn này đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người.
“Ba, Tân Trạm sẽ không sao chứ?” Chung rác Linh lo lắng chăm chú quan sát, lúc này gồm mấy ngàn con Huyết Hồn Thú, cô ta không thể tưởng tượng Tần Trạm có thể dựa vào đâu mà đánh bại chúng nó.
Mặc dù thi triển thuật Thôn Thiên lần nữa cũng phải tốn một lúc lâu mới được nhưng những con Huyết Hồn Thú khác làm sao có thể cho Tân Trạm cơ hội này.
“Tóm lại chúng ta chỉ có thể cầu nguyện Tân Trạm chiến thắng mà thôi, nếu không tất cả chúng ta đều phải chết ở chỗ này” Đại sư Thiết Lang hít sâu một hơi.
“Trước tiên đừng quan tâm Tân Trạm nữa, cất kỹ trận pháp này, không thể để vì chúng ta mà Tần Trạm lại liều mạng lần nữa”
Mọi người lấy lại tinh thần, bắt đầu tiêu diệt vài Huyết Hồn Thú ngoài trận pháp.
Sâu trong sơn cốc, Tân Trạm đã sớm khống chế Phi thuyền màu tím khiến tốc độ tăng nhanh đến cực hạn.
Những Huyết Hồn Thú này có tốc độ cực nhanh, nếu không có vật này thì Tân Trạm căn bản chạy không được xa như vậy.
Giữa không trung, ánh sáng màu tím lóe lên, Huyết Hồn Thú phía sau đuổi theo không thôi.
“Tân Trạm, cậu đừng nói cho tôi biết cậu không nghĩ ra biện pháp đi? Chạy tiếp như vậy, chờ linh khí trong phi thuyền hao hết thì chúng a liền xong đời đấy” Phù ma không nhịn được kêu lên.
“Gấp cái gì, đương nhiên tôi có biện pháp rồi” Tân Trạm cười cười nói: “Còn nhớ sơn động buổi sáng gặp phải không?”
Tới gần dấy núi yêu thú, Tân Trạm điều khiển phi thuyền xoay người một cái, phóng về phía dưới “Đầu lâu vàng? Cậu muốn lợi dụng đầu thần thú kia sao?” Phù Ma sửng sốt, sau đó hơi chút kinh ngạc nói: “Cậu đừng làm bậy, đầu lâu kia đích thật là công kích thần thức, đối với những Huyết Hồn Thú không có thể xác này khống chế cực kì mạnh mẽ. Nhưng ở khoảng cách gần, thần thức của cậu cũng bị ép ra bã thôi”
“Hơn nữa vật này chỉ là bản năng công kích, cậu căn bản không cách nào lợi dụng nó công kích Huyết Hồn Thú bên ngoài đâu.”
“Yên tâm đi, tôi còn chưa muốn chết đâu”
Tần Trạm cười thần bí.
Hai người nói xong, Tân Trạm đã khống chế phi thuyền nhảy vào sơn động.
May mắn huyệt động này đủ khổng lồ, những Huyết Hồn Thú kia phát ra tiếng rống giận dữ, theo đuôi mà đến.
Bay không lâu, tầm mắt phía trước đột nhiên rộng lớn hơn, Tân Trạm đi vào trong sảnh lớn phía trong sơn động.
Bộ xương cốt khổng lồ vẫn đứng vững, trên đỉnh đầu của nó, đầu lâu màu vàng ở trong bóng tối phát ra từng tia ánh sáng.
Tân Trạm thu hồi phi thuyền, nhanh chóng bay về phía đầu lâu màu vàng.
Áp lực mạnh mẽ lại xuất hiện.
Khiến đầu Tân Trạm bị trấn áp đau nhức, ngũ tạng như rung lên.
Thế nhưng anh vẫn cần răng, đi tới vị trí cực hạn mà anh có thể nhất, sau đó khoanh chân ngồi xuống.
“Thuật Thôn Thiên!”
Tân Trạm lại lần nữa thi triển thuật pháp, huyết mang giữa mi tâm bay ra.
Nhưng lần triệu hồi này, anh lựa chọn hoán đổi vị trí người khổng lồ Thôn Thiên, cũng là ở phía sau đầu lâu màu vàng này.
Người khổng lồ Thôn Thiên lại xuất hiệ: vòng xoáy trong miệng khổng lồ một lần nữa bốc lên.
Cùng lúc đó, số lượng Huyết Hồn Thú dày đặc đến mức làm cho lòng người run rẩy, cũng đã vọt vào trong sảnh lớn này.
“Hút cho tôi Tân Trạm khẽ quát một tiếng, người khổng lô Thôn Thiên phía sau như cảm nhận được mệnh lệnh của Tân Trạm, đột nhiên xuất hiện lực hút vô cùng lớn, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ sảnh lớn Những Huyết Hồn Thú mới vừa xông vào, bất ngờ không kịp phòng bị trong nháy mắt đã bị lực hút mang đi, hướng về phía người khổng lồ Thôn Thiên kia mà đi.
Nhưng mà, một màn quỷ dị xuất hiện.
Vị trí của người khổng lồ Thôn Thiên vừa vặn được Tân Trạm sắp xếp ở sau đầu lâu màu vàng, cho nên những Huyết Hồn Thú bị lực hút cuốn tới, trước tiên sẽ tiếp xúc với đầu lâu màu vàng kia.
Âm ầm ầm!
Còn không kịp bị người khổng lồ Thôn Thiên hút vào trong bụng, những Huyết Hồn Thú kia tiến vào khu vực áp lực của đầu lâu màu vàng, đã bị chấn động đến mức thân thể nổ tung, máu me bản tung tóe khắp nơi.
Mười đầu, trăm đầu, hơn một ngàn đầu!
Bởi vì người khổng lồ Thôn Thiên vẫn chưa hấp thu đủ Huyết Hồn Thú nên chuỗi lực hút này càng kéo dài. Ở trước mặt đầu lâu vàng, những Hồn Thú kia đều va chạm đến mức cơ thể hoàn toàn bị xé nát.
Mà chấn vỡ nhiều hồn phách như vậy nên đầu lâu vàng cũng bị hao tốn cũng không nhẹ, khiến cho ánh sáng bên ngoài đầu lâu màu vàng cũng dần dần ảm đạm xuống.
“Chết tiệt, một mũi tên trúng hai đích, thằng nhóc cậu… Tôi thật sự hoàn toàn phục rồi Cho đến lúc này, Phù Ma mới hoàn toàn hiểu được ý của Tân Trạm, không khỏi tán thưởng một câu.
Nhưng mà Tân Trạm cũng to gan thật, trước đó mặc dù anh chuẩn bị kế hoạch chu đáo cỡ nào thì cũng chỉ là suy đoán thôi. Dẫn nhiều Huyết Hồn Thú như vậy đi vào, một khi kế hoạch có trục trặc, vậy thì phiên phức đến rồi “Chẳng phải chỉ còn một con đường chết thôi sao? Đương nhiên phải thử rồi”
Tân Trạm mắt thấy chỉ còn một con Huyết Hồn Thú cuối cùng, cũng chết ở trên đầu lâu màu vàng này, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ thật anh ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng cũng không phải hoàn toàn tin tưởng.
Chỉ là gặp phải loại cục diện hẳn phải chết này, thay vì buông bỏ hy vọng thì dù sao cũng phải thử một phen.
Tân Trạm dẫn dắt tất cả Huyết Hồn Thú đều chết oan chết uổng, người khổng lồ Thôn Thiên này cố gắng một hồi lâu, dĩ nhiên cũng không có nuốt vào được bất kỳ một con nào.
Lúc này mất đi tất cả mục tiêu, con mắt duy nhất ông ta mở ra, hung hăng trừng mắt nhìn Tân Trạm một cái tựa hồ đang oán giận Tân Trạm, sau đó thân thể chậm rãi tiêu tán.
“Người khổng lồ Thôn Thiên thật sự đã chết sao?”
Cảm nhận được ánh mắt đầy cảm xúc của đối phương, trong lòng Tân Trạm không khỏi áy náy.
“Đầu lâu màu vàng này, hiện tại chắc là có thể lấy đi rồi”
Nhưng mà sau một phút, Tân Trạm liền thu lại suy nghĩ này, ánh mắt rơi vào trên đầu lâu màu vàng kia, trên mặt xẹt qua một chút hy vọng.
Anh tung người tiến lên, chộp lấy.
Mặc dù đã trải qua mấy ngàn đầu Huyết Hồn Thú liên tục công kích như vậy nhưng áp lực bên ngoài đầu lâu vẫn không yếu đi, Tân Trạm cảm thấy cánh tay đau đớn nên nhanh chóng rút tay về.