Y Thanh Huyền đang nằm mộng,một giấc mộng *** loạn.
Ở trong mộng hắn thấy cha hắn nằm trên giường thân thể trần truồng,đang đè ép một thằng bé trai nằm úp sấp cũng trần truồng,đem dục vọng cao ngất của mình đâm vào mông của thằng bé trai,hậu đình hẹp bị buộc giản ra,thằng bé trai phát ra rên rỉ thê lương,bởi vì thằng bé trai đem mặt vùi vào chăn giường cho nên hắn không cách nào nhìn rõ mặt.
Y Thanh Huyền mở to mắt kinh ngạc nhìn tình cảnh bỉ ổi trước mắt muốn gầm thét bảo dừng lại,nhưng âm thanh gì cũng không phát ra được,chỉ có thể sững sờ bó tay nhìn cha hắn giày xéo đứa nhỏ.
Cha hình như không thấy hắn tiếp tục thẳng tiến thắt lưng,phân thân đâm vào thật sâu,trên mặt lộ ra sảng khoái.
Thằng bé tra vô lực phản kháng tay nắm chặc chăn gường,cái mông nho nhỏ theo cuồng mãnh chiếm đoạt mà loạng choạng giống như đóa hoa lung lay trong cơn bão vô cùng đáng thương. Y Thanh Huyền che miệng lại,một loại buồn nôn dâng lên,khó tiếp nhận hành động biến thái của cha hắn.
Đúng lúc này cha hắn tăng nhanh tốc độ dùng sức đâm vào,thằng bé trai không chịu nổi dường như ngẩng đầu lên,nước mắt trong suốt từ đôi mắt to rơi xuống.
Y Thanh Huyền rốt cục thấy rõ gương mặt thằng bé trai,không phải là người khác mà chính là bộ dạng Lôi Đình Ngọc khi còn bé!
“Không!” Y Thanh Huyền dùng hết khí lực rống lớn một tiếng,mí mắt nhắm chặt phút chốc mở ra.
“Cậu rốt cục tỉnh!” Tiếng nói quen thuộc mang theo chế giễu làm người ta ghét cay ghét đắng,thoáng cái kéo hắn về thực tế.
“Anh...... Tại sao lại ở chỗ này?” Đập vào mi mắt chính là gương mặt anh tuấn tựa ác ma,Y Thanh Huyền mới ý thức mình vừa nằm mộng,hắn tại sao nằm thấy giấc mơ kỳ quái ấy?
“Cậu quên rồi sao? Sau khi cậu ngủ mê man là tôi ôm cậu lên giường.” Lôi Đình Ngọc hai tay ôm ngang ngực ngồi bên cạnh mép giường,khóe miệng treo nụ cười gian tà.”Cậu đã ngủ ba ngày,không biết là thuốc an thần có công hiệu hay Thiếu chủ bị tôi cướp đi xử nam tiêu hao thể lực quá độ nên mới ngủ lâu như vậy?”
“Anh!”Được tên kia nhắc nhở trí nhớ nhất thời được hồi phục hoàn toàn,Y Thanh Huyền giận giữ loạng choạng rời khỏi giường,cũng không chú ý nữa người dưới bị tàn phá,một trận đau nhói ập tới khiến hắn chật vật té xuống.
“Cậu biết điều thì nằm nghỉ ngơi đi ” Lôi Đình Ngọc cười như không cười giương cao lông mày,giọng nói như đang xem trò vui,”Thân thể cậu luôn được yêu thương nên không chịu nổi bị đàn ông hành hạ!”
“Câm mồm!Tên hèn hạ vô sĩ như ngươi ngay cả thuốn an thần cũng dùng!” Cơ hồ bị nhục nhã lấn áp,con ngươi mất đi tiêu điểm của Y Thanh Huyền nổi lên tia bất khuất như mặt trời phá vỡ mây đen,lại như Liệp Báo chạy trốn trên thảo nguyên chiếu rọi cả phòng rạng rỡ.
“Ánh mắt thật đẹp!” Lôi Đình Ngọc nâng cằm hắn lên,giống như bị mê hoặc nhìn chăm chú vào mắt hắn,càn rỡ nói: “Tựa như tiểu mèo hoang không nghe lời thuần phục sẽ rất thú vị! Một ngày nào đó tôi nhất định sẽ làm cho trong mắt Thiếu chủ chỉ có mình tôi!”
“Thuần phục gì,tôi không phải chó hoang mèo hoang!Anh nằm mơ một trăm vạn năm tôi cũng không nghe lời anh!” Y Thanh Huyền chán ghét hất tay y ra “Đừng có dùng tay bẩn thỉu của anh đụng vào tôi!”
Tròng mắt sâu thẳm của Lôi Đình Ngọc xẹt qua một tia đau đớn nhưng ngay sau đó lại khôi phục vẻ mặt đáng giận vốn có,làm Y Thanh Huyền cho rằn hắn nhìn lầm,cái tên từ trước đến giờ không khóc không cười thậm chí phạm thượng làm sao có tình cảm?
“Không biết người bị bàn tay hèn hạ này sờ soạn toàn thân là ai đây?” Lôi Đình Ngọc cúi đầu đến gần mặt hắn,xấu xa thổi một hơi vào mặt hắn.
“Đó là do anh bắt buộc tôi!” Y Thanh Huyền không thể chịu được quay mặt sang một bên,Lôi Đình Ngọc không nói thì thôi,nhắc tới lại làm hắn nghĩ đến màn không chịu nổi,không khỏi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Bởi vì thân thể Thiếu chủ thật sự quá xinh đẹp,khiến tôi nhất thời quên mình đắm chìm trong đó đến nỗi không thể khống chế,có phần thô lỗ thật xin lỗi!” Lôi Đình Ngọc mặc dù nói vậy nhưng biểu hiện trên mặt không có một chút xin lỗi ngược lại rất vui vẻ.”Đúng,tôi thiếu chút nữa đã quên Thiếu chủ là lần đầu tiên với đàn ông! Rất đau?”
Y Thanh Huyền vừa nghe,huyết khí dâng trào mắng”Anh cho rằng do ai làm!” Hắn phô trương thanh thế với ai.
“Tôi chỉ biểu đạt quan tâm đối với Thiếu chủ!” Khác với Y Thanh Huyền kích động lạ thường,Lôi Đình Ngọc không có tức giận,vẫn duy trì thái độ vô cùng tĩnh táo,đưa cặp mắt luôn mang theo chút ít đùa cợt nhìn tròng mắt đen thâm thúy của hắn.”Tôi tới xem giùm cậu chỗ đó có bị nhiễm trùng không!” Hắn thình lình nâng lên chân phải,làm nơi vườn hoa bí mật toàn bộ lộ ra ngoài.
“Buông tay! Súc sinh! Không cần ngươi giả bộ tốt bụng!” Bị buộc bày ra tư thế xấu hổ Y Thanh Huyền lúng túng và giận dữ,dùng sức quơ tay cử động chân kháng cự.
“Thiếu chủ lộn xộn lỡ như ảnh hưởng đến vết thương chuyển biến xấu thì không tốt!” Mặc dù miệng đầy lý do nhưng lòng Tư Mã Chiêu người đi đường đều biết, Y Thanh Huyền biết tên đó muốn nhân cơ hội này nhục nhã mình.
“Đừng nói nhảm! Tôi bảo anh buông ra…anh có nghe không!” Hắn giãy dụa càng mạnh hơn.
“Thật không có biện pháp với ngài,nếu thiếu chủ không nghe tôi khuyên vậy đành phải trói thôi!” Giả bộ than thở Lôi Đình Ngọc không biết từ đâu lấy ra một sợi dây thừng dài.
“Đừng!” Trong nháy mắt xuất hiện vẻ mặt hoảng sợ của Y Thanh Huyền,đại não nhấp nhoáng tần số cảnh cáo,hắn giật ra muốn chạy khỏi giường nhưng Lôi Đình Ngọc nhanh chóng đè lại hắn,cũng đưa hai chân cùng hai tay nâng lên tới đỉnh đầu,lợi dụng sợi dây dài cột vào cùng nhau,cố định thật chặt.
“Hèn hạ!” Y Thanh Huyền rơi vào quẫn cảnh không cách nào nhúc nhích,chỉ có thể dùng một đôi con ngươi ngập tràn lửa giận cùng khinh miệt trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt,mặc dù không phải đồng tính nhưng toàn thân cao thấp không có bất kỳ quần áo che dấu,ngay cả chăn bông cũng bị lột ra,hơn nữa bộ dạng mở rộng hai chân hiện ra ở trước mặt kẻ địch không khỏi quá mức nhục nhã.
“Quang cảnh thật tốt!Mỗi một chỗ trên người Thiếu chủ đều có thể nhìn rõ!” Lôi Đình Ngọc giọng nói gian tà,ánh mắt không có ý tốt tỉ mỉ quan sát mỗi một chỗ trên thân thể hắn,làm nửa người dưới của hắn bị nhìn không sót thứ gì.
“Lần trước quá mức vội vàng không có nhìn kỹ,thì ra chỗ kín của Thiếu chủ rất ít lông,quả thực giống như đứa bé,hơn nữa tiểu đệ đệ còn hoạt bạt khả ái,chắc chắn thỏa mãn rất nhiều phụ nữ?”
“Câm mồm!” Y Thanh Huyền cả khuôn mặt đỏ bừng bác bỏ,thân là đàn ông hắn không thể chịu được bị nhạo bán.”Đàn ông là dựa vào kỷ xảo! Không phải dựa vào lớn nhỏ!” Mặc dù lần đầu tiên hậu đình là bị đàn ông cướp đi,nhưng hắn không phải nói khoác,tất cả cô gái ngủ qua với hắn,không có một người nào không khen hắn,Lôi Đình Ngọc tại sao phải xem thường hắn!
“Có thật không?” Lôi Đình Ngọc cánh môi nhếch lên vẻ hứng thú,đột nhiên nắm chặt phái nam tĩnh lặng.
“Ưm...... Làm gì!” Y Thanh Huyền cuồng loạn giãy dụa thân thể, ý đồ tránh thoát bị hắn nắm giữ.
“Tới thử nghiệm xem cậu có nói thật không!” Lôi Đình Ngọc tàn bạo xoa bóp phân thân của hắn,sau đó cúi đầu xuống vươn ra đầu lưỡi liếm láp lối vào mẫn cảm.
“Ô...... Buông ra! Tôi bảo anh buông ra!” Chỉ có bị phụ nữ phụng dưỡng qua nhưng lại chưa bao giờ bị đàn ông đối đãi như thế.
Y Thanh Huyền cảm thấy vô cùng chán ghét,cố gắng bài xích tên đó đụng chạm,nhưng thân thể lại không nghe dâng lên khoái cảm,phân thân cũng dần dần ngẩng đầu nghênh đón kẻ địch xâm chiếm.
“Nơi này của cậu không phải nói vậy!Thằng nhóc của cậu rất có tinh thần này!” Lôi Đình Ngọc tràn đầy ác ý khinh thường nói,đầu ngón tay còn kích thích huyết mạch phân thân.
“A!” Y Thanh Huyền kìm lòng không được phát ra thở gấp,tự chủ đang từng bước tan rả,nhưng hắn như cũ giữ vững lý trí.”Buông.... Tay!”
Lôi Đình Ngọc không thèm để ý,tiếp tục dùng đầu lưỡi linh hoạt phóng túng mút liếm,ngón tay ma sát cũng nhanh hơn
“A a...” Cho dù cắn nát đôi môi cũng không cách nào ngăn cản vui thích ăn mòn chỗ sâu trong cơ thể, một luồng nhiệt sóng theo tên đó không ngừng trêu đùa trở nên càng thêm cuồng mãnh,rốt cục không thể kìm nén....... Y Thanh Huyền bật ra rên rỉ,một hơi phóng ra tất cả tinh hoa,dính lên tay tên kia lẫn bụng của mình.
“Phát tiết được rất vui vẻ phải không! Không tới năm phút đồng hồ!” Lôi Đình Ngọc khẽ cười nói,lấy khăn giấy trên tủ giường chà lau chất lỏng Y Thanh Huyền phóng ra, “Thiếu chủ mỗi khi làm cũng con gái cũng sớm phát tiết vậy sao?”
“Không phải!” Y Thanh Huyền không có lúc nào bực mình hơn so với lúc này,không những bị đàn ông câu khởi ***,dưới sự trêu đùa của hắn còn đạt tới cao trào,mới có thể để cho tên này có cơ hội cười nhạo hắn.”Ngươi bất quá lợi dụng sinh lý phái nam thôi,cho dù ai bị như vậy cũng sẽ rất nhanh cương cứng xuất tinh!” Hắn cậy mạnh quát ùm lên,nhưng giọng nói khàn khàn như hư thoát,một chút sức thuyết phục cũng không có,ngược lại cực kỳ giống một con sư tử bị thương không cam lòng khóc thét.
Y Thanh Huyền đang nằm mộng,một giấc mộng loạn.
Ở trong mộng hắn thấy cha hắn nằm trên giường thân thể trần truồng,đang đè ép một thằng bé trai nằm úp sấp cũng trần truồng,đem dục vọng cao ngất của mình đâm vào mông của thằng bé trai,hậu đình hẹp bị buộc giản ra,thằng bé trai phát ra rên rỉ thê lương,bởi vì thằng bé trai đem mặt vùi vào chăn giường cho nên hắn không cách nào nhìn rõ mặt.
Y Thanh Huyền mở to mắt kinh ngạc nhìn tình cảnh bỉ ổi trước mắt muốn gầm thét bảo dừng lại,nhưng âm thanh gì cũng không phát ra được,chỉ có thể sững sờ bó tay nhìn cha hắn giày xéo đứa nhỏ.
Cha hình như không thấy hắn tiếp tục thẳng tiến thắt lưng,phân thân đâm vào thật sâu,trên mặt lộ ra sảng khoái.
Thằng bé tra vô lực phản kháng tay nắm chặc chăn gường,cái mông nho nhỏ theo cuồng mãnh chiếm đoạt mà loạng choạng giống như đóa hoa lung lay trong cơn bão vô cùng đáng thương. Y Thanh Huyền che miệng lại,một loại buồn nôn dâng lên,khó tiếp nhận hành động biến thái của cha hắn.
Đúng lúc này cha hắn tăng nhanh tốc độ dùng sức đâm vào,thằng bé trai không chịu nổi dường như ngẩng đầu lên,nước mắt trong suốt từ đôi mắt to rơi xuống.
Y Thanh Huyền rốt cục thấy rõ gương mặt thằng bé trai,không phải là người khác mà chính là bộ dạng Lôi Đình Ngọc khi còn bé!
“Không!” Y Thanh Huyền dùng hết khí lực rống lớn một tiếng,mí mắt nhắm chặt phút chốc mở ra.
“Cậu rốt cục tỉnh!” Tiếng nói quen thuộc mang theo chế giễu làm người ta ghét cay ghét đắng,thoáng cái kéo hắn về thực tế.
“Anh...... Tại sao lại ở chỗ này?” Đập vào mi mắt chính là gương mặt anh tuấn tựa ác ma,Y Thanh Huyền mới ý thức mình vừa nằm mộng,hắn tại sao nằm thấy giấc mơ kỳ quái ấy?
“Cậu quên rồi sao? Sau khi cậu ngủ mê man là tôi ôm cậu lên giường.” Lôi Đình Ngọc hai tay ôm ngang ngực ngồi bên cạnh mép giường,khóe miệng treo nụ cười gian tà.”Cậu đã ngủ ba ngày,không biết là thuốc an thần có công hiệu hay Thiếu chủ bị tôi cướp đi xử nam tiêu hao thể lực quá độ nên mới ngủ lâu như vậy?”
“Anh!”Được tên kia nhắc nhở trí nhớ nhất thời được hồi phục hoàn toàn,Y Thanh Huyền giận giữ loạng choạng rời khỏi giường,cũng không chú ý nữa người dưới bị tàn phá,một trận đau nhói ập tới khiến hắn chật vật té xuống.
“Cậu biết điều thì nằm nghỉ ngơi đi ” Lôi Đình Ngọc cười như không cười giương cao lông mày,giọng nói như đang xem trò vui,”Thân thể cậu luôn được yêu thương nên không chịu nổi bị đàn ông hành hạ!”
“Câm mồm!Tên hèn hạ vô sĩ như ngươi ngay cả thuốn an thần cũng dùng!” Cơ hồ bị nhục nhã lấn áp,con ngươi mất đi tiêu điểm của Y Thanh Huyền nổi lên tia bất khuất như mặt trời phá vỡ mây đen,lại như Liệp Báo chạy trốn trên thảo nguyên chiếu rọi cả phòng rạng rỡ.
“Ánh mắt thật đẹp!” Lôi Đình Ngọc nâng cằm hắn lên,giống như bị mê hoặc nhìn chăm chú vào mắt hắn,càn rỡ nói: “Tựa như tiểu mèo hoang không nghe lời thuần phục sẽ rất thú vị! Một ngày nào đó tôi nhất định sẽ làm cho trong mắt Thiếu chủ chỉ có mình tôi!”
“Thuần phục gì,tôi không phải chó hoang mèo hoang!Anh nằm mơ một trăm vạn năm tôi cũng không nghe lời anh!” Y Thanh Huyền chán ghét hất tay y ra “Đừng có dùng tay bẩn thỉu của anh đụng vào tôi!”
Tròng mắt sâu thẳm của Lôi Đình Ngọc xẹt qua một tia đau đớn nhưng ngay sau đó lại khôi phục vẻ mặt đáng giận vốn có,làm Y Thanh Huyền cho rằn hắn nhìn lầm,cái tên từ trước đến giờ không khóc không cười thậm chí phạm thượng làm sao có tình cảm?
“Không biết người bị bàn tay hèn hạ này sờ soạn toàn thân là ai đây?” Lôi Đình Ngọc cúi đầu đến gần mặt hắn,xấu xa thổi một hơi vào mặt hắn.
“Đó là do anh bắt buộc tôi!” Y Thanh Huyền không thể chịu được quay mặt sang một bên,Lôi Đình Ngọc không nói thì thôi,nhắc tới lại làm hắn nghĩ đến màn không chịu nổi,không khỏi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Bởi vì thân thể Thiếu chủ thật sự quá xinh đẹp,khiến tôi nhất thời quên mình đắm chìm trong đó đến nỗi không thể khống chế,có phần thô lỗ thật xin lỗi!” Lôi Đình Ngọc mặc dù nói vậy nhưng biểu hiện trên mặt không có một chút xin lỗi ngược lại rất vui vẻ.”Đúng,tôi thiếu chút nữa đã quên Thiếu chủ là lần đầu tiên với đàn ông! Rất đau?”
Y Thanh Huyền vừa nghe,huyết khí dâng trào mắng”Anh cho rằng do ai làm!” Hắn phô trương thanh thế với ai.
“Tôi chỉ biểu đạt quan tâm đối với Thiếu chủ!” Khác với Y Thanh Huyền kích động lạ thường,Lôi Đình Ngọc không có tức giận,vẫn duy trì thái độ vô cùng tĩnh táo,đưa cặp mắt luôn mang theo chút ít đùa cợt nhìn tròng mắt đen thâm thúy của hắn.”Tôi tới xem giùm cậu chỗ đó có bị nhiễm trùng không!” Hắn thình lình nâng lên chân phải,làm nơi vườn hoa bí mật toàn bộ lộ ra ngoài.
“Buông tay! Súc sinh! Không cần ngươi giả bộ tốt bụng!” Bị buộc bày ra tư thế xấu hổ Y Thanh Huyền lúng túng và giận dữ,dùng sức quơ tay cử động chân kháng cự.
“Thiếu chủ lộn xộn lỡ như ảnh hưởng đến vết thương chuyển biến xấu thì không tốt!” Mặc dù miệng đầy lý do nhưng lòng Tư Mã Chiêu người đi đường đều biết, Y Thanh Huyền biết tên đó muốn nhân cơ hội này nhục nhã mình.
“Đừng nói nhảm! Tôi bảo anh buông ra…anh có nghe không!” Hắn giãy dụa càng mạnh hơn.
“Thật không có biện pháp với ngài,nếu thiếu chủ không nghe tôi khuyên vậy đành phải trói thôi!” Giả bộ than thở Lôi Đình Ngọc không biết từ đâu lấy ra một sợi dây thừng dài.
“Đừng!” Trong nháy mắt xuất hiện vẻ mặt hoảng sợ của Y Thanh Huyền,đại não nhấp nhoáng tần số cảnh cáo,hắn giật ra muốn chạy khỏi giường nhưng Lôi Đình Ngọc nhanh chóng đè lại hắn,cũng đưa hai chân cùng hai tay nâng lên tới đỉnh đầu,lợi dụng sợi dây dài cột vào cùng nhau,cố định thật chặt.
“Hèn hạ!” Y Thanh Huyền rơi vào quẫn cảnh không cách nào nhúc nhích,chỉ có thể dùng một đôi con ngươi ngập tràn lửa giận cùng khinh miệt trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt,mặc dù không phải đồng tính nhưng toàn thân cao thấp không có bất kỳ quần áo che dấu,ngay cả chăn bông cũng bị lột ra,hơn nữa bộ dạng mở rộng hai chân hiện ra ở trước mặt kẻ địch không khỏi quá mức nhục nhã.
“Quang cảnh thật tốt!Mỗi một chỗ trên người Thiếu chủ đều có thể nhìn rõ!” Lôi Đình Ngọc giọng nói gian tà,ánh mắt không có ý tốt tỉ mỉ quan sát mỗi một chỗ trên thân thể hắn,làm nửa người dưới của hắn bị nhìn không sót thứ gì.
“Lần trước quá mức vội vàng không có nhìn kỹ,thì ra chỗ kín của Thiếu chủ rất ít lông,quả thực giống như đứa bé,hơn nữa tiểu đệ đệ còn hoạt bạt khả ái,chắc chắn thỏa mãn rất nhiều phụ nữ?”
“Câm mồm!” Y Thanh Huyền cả khuôn mặt đỏ bừng bác bỏ,thân là đàn ông hắn không thể chịu được bị nhạo bán.”Đàn ông là dựa vào kỷ xảo! Không phải dựa vào lớn nhỏ!” Mặc dù lần đầu tiên hậu đình là bị đàn ông cướp đi,nhưng hắn không phải nói khoác,tất cả cô gái ngủ qua với hắn,không có một người nào không khen hắn,Lôi Đình Ngọc tại sao phải xem thường hắn!
“Có thật không?” Lôi Đình Ngọc cánh môi nhếch lên vẻ hứng thú,đột nhiên nắm chặt phái nam tĩnh lặng.
“Ưm...... Làm gì!” Y Thanh Huyền cuồng loạn giãy dụa thân thể, ý đồ tránh thoát bị hắn nắm giữ.
“Tới thử nghiệm xem cậu có nói thật không!” Lôi Đình Ngọc tàn bạo xoa bóp phân thân của hắn,sau đó cúi đầu xuống vươn ra đầu lưỡi liếm láp lối vào mẫn cảm.
“Ô...... Buông ra! Tôi bảo anh buông ra!” Chỉ có bị phụ nữ phụng dưỡng qua nhưng lại chưa bao giờ bị đàn ông đối đãi như thế.
Y Thanh Huyền cảm thấy vô cùng chán ghét,cố gắng bài xích tên đó đụng chạm,nhưng thân thể lại không nghe dâng lên khoái cảm,phân thân cũng dần dần ngẩng đầu nghênh đón kẻ địch xâm chiếm.
“Nơi này của cậu không phải nói vậy!Thằng nhóc của cậu rất có tinh thần này!” Lôi Đình Ngọc tràn đầy ác ý khinh thường nói,đầu ngón tay còn kích thích huyết mạch phân thân.
“A!” Y Thanh Huyền kìm lòng không được phát ra thở gấp,tự chủ đang từng bước tan rả,nhưng hắn như cũ giữ vững lý trí.”Buông.... Tay!”
Lôi Đình Ngọc không thèm để ý,tiếp tục dùng đầu lưỡi linh hoạt phóng túng mút liếm,ngón tay ma sát cũng nhanh hơn
“A a...” Cho dù cắn nát đôi môi cũng không cách nào ngăn cản vui thích ăn mòn chỗ sâu trong cơ thể, một luồng nhiệt sóng theo tên đó không ngừng trêu đùa trở nên càng thêm cuồng mãnh,rốt cục không thể kìm nén....... Y Thanh Huyền bật ra rên rỉ,một hơi phóng ra tất cả tinh hoa,dính lên tay tên kia lẫn bụng của mình.
“Phát tiết được rất vui vẻ phải không! Không tới năm phút đồng hồ!” Lôi Đình Ngọc khẽ cười nói,lấy khăn giấy trên tủ giường chà lau chất lỏng Y Thanh Huyền phóng ra, “Thiếu chủ mỗi khi làm cũng con gái cũng sớm phát tiết vậy sao?”
“Không phải!” Y Thanh Huyền không có lúc nào bực mình hơn so với lúc này,không những bị đàn ông câu khởi ,dưới sự trêu đùa của hắn còn đạt tới cao trào,mới có thể để cho tên này có cơ hội cười nhạo hắn.”Ngươi bất quá lợi dụng sinh lý phái nam thôi,cho dù ai bị như vậy cũng sẽ rất nhanh cương cứng xuất tinh!” Hắn cậy mạnh quát ùm lên,nhưng giọng nói khàn khàn như hư thoát,một chút sức thuyết phục cũng không có,ngược lại cực kỳ giống một con sư tử bị thương không cam lòng khóc thét.