Liễu Thi Nguyệt vui vẻ trở về nhà, vui vẻ cởi áo khoác xuống, vui vẻ uống một ly nước ấm, vui vẻ chạy vào thư phòng, lại vui vẻ khoe tin tức mà mình lấy được với người đàn ông ngồi sau Laptop.
“Vân đại thần, anh đoán em đi đâu?”
Vân Mặc Vận cũng không ngẩng đầu lên, dịu dàng nói: “Đi tìm Thần Hi”
“Làm sao anh biết” Liễu Thi Nguyệt bĩu môi, không tin Vân Mặc Vận thật sự thần thông quảng đại có thể đoán ra được.
“Không phải buổi sáng em nghe anh và Húc Nhật nói chuyện sao?”
Vân Mặc Vận không nhanh không chậm công bố đáp án, ngay sau đó đóng laptop, lộ ra dung nhan cực kỳ tao nhã, chậm rãi cười một tiếng.
Yêu nghiệt!
Thần côn!
Ở đáy lòng Liễu Thi Nguyệt hung hăng phỉ báng anh một câu.
Buổi sáng cô đi Vân Đằng thì nghe Vân Mặc Vận và Âu Húc Nhật nói chuyện, nói Quý Thần Hi như thế nào như thế nào, Tô Mạt như thế nào như thế nào, Quý Thần Hi và Tô Mạt như thế nào như thế nào, cô không tin tên lưu manh quốc tế đó sẽ thật sự thích ai, cho nên trước tiên chạy đi xem tình huống một chút.
Trước khi đi cô cũng tính toán rất tốt.
Nếu là Quý Thần Hi trêu chọc cô gái gọi là Tô Mạt đó, thì cô nhất định sẽ báo thù cho tất cả những cô gái trên địa cầu đã từng bị đùa bỡn.
Nếu là Quý Thần Hi nghiêm túc với Tô Mạt, thì cô sẽ giúp anh ta, ôm giai nhân về sớm một chút.
Tâm tư của anh ta chạy không khỏi ánh mắt của cô, quá quen thuộc, và mỗi ngày sau khi rời giường ánh mắt nhìn thấy đầu tiên luôn toát ra cái loại giống như yêu say đắm, lần này Quý Thần Hi thật sự rơi vào bể tình rồi.
Cho nên, lần này cô sẽ giúp anh ta một đại ân, oa!
Vân Mặc Vận kéo Liễu Thi Nguyệt qua ngồi lên trên đùi, hai cánh tay vòng ở bên eo cô, khẽ hôn gương mặt đỏ bừng của cô, rồi sau mới mỉm cười hỏi: “Cười gì vậy?”
“Không nói cho anh biết” Liễu Thi Nguyệt dương dương đắc ý, không để ý tới Vân Mặc Vận, mở Computer riêng của anh ra nhập vào mật mã là tên và ngày sinh của mình sau trực tiếp tiến vào cơ sở dữ liệu điều tra chi tiết.
“A” Liễu Thi Nguyệt nhìn tài liệu và không tin: “Thì ra Tô Mạt đã từng gả cho người khác, và nửa tháng trước mới ly hôn”
Vân Mặc Vận cưng chìu để mặc cho cô lật tới lật lui Computer của mình, cẩn thận hôn dọc theo cần cổ tuyết trắng của cô, trêu đùa làm cô cười khanh khách.
“Đừng quậy mà, người ta nói nghiêm chỉnh với anh đó”
Vân Mặc Vận ở tai cô hạ xuống một cái hôn, rồi mới khẽ nói: “Tô Mạt vốn là người sở hữu bệnh viện Cửu Long bây giờ, nhưng nửa tháng trước đã ly hôn, buổi tối hôm đó ở quán bar Mightnight đã gặp Thần Hi, Thần Hi không biết nói cái gì với cô ấy, mà sau đó cùng nhau rời khỏi, nửa tháng sau đó trong lúc Thần Hi dùng rất nhiều thủ đoạn để tìm cho được Tô Mạt, thì Tô Mạt lại đột nhiên nộp đơn ở công ty Nhược Khê, cho nên Thần Hi phải đi làm trợ lý của cô ấy cho tới bây giờ.”
Thì ra là như vậy.
Liễu Thi Nguyệt lập lại tin tức cho Vân Mặc Vận, sau phân tích thì cho ra mấy kết luận.
“Cũng đã nói, Quý Thần Hi vốn là không biết Tô Mạt, cũng không có tham dự vào cuộc ly hôn của Tô Mạt, mà là Tô Mạt khôi phục độc thân mới bắt đầu theo đuổi. Mà trước mắt Tô Mạt hẳn là không biết thân phận của Quý Thần Hi.”
“Đúng là như vậy”
“Này” Ngón tay của Liễu Thi Nguyệt nâng càm dưới lên, hơi cau mày: “Thân phận của Quý Thần Hi không giống bình thường, Tô Mạt ở trên cửa ải này khó tránh khỏi sẽ gặp nhiều khó khăn, Còn nữa…, không phải là Quý Thần Hi đã đính hôn sao?”
Vân Mặc Vận không nỡ nhìn thấy Liễu Thi Nguyệt cau mày, nên ngón tay êm ái vuốt lên đầu lông mày của cô, an ủi: “Thần Hi tự nhiên sẽ có con đường cậu ấy phải đi, anh tin tưởng cậu ấy sẽ xử lý rất tốt.”
“Em chỉ không muốn Tô Mạt bước theo gót của em”
Liễu Thi Nguyệt kéo ngón tay xuống, rũ mắt nói: “Thân phận, địa vị cách biệt, em đã từng đấu tranh đến đau đớn, không muốn để cho Tô Mạt giống như em. Vân, nếu như có thể giúp cô ấy, anh nhất định phải giúp cô ấy”
Vân Mặc Vận hiển nhiên hiểu rõ, vòng chắc hông của cô, để cho cô tựa vào ngực mình, dịu dàng nói: “Yên tâm đi, Thần Hi không cam lòng để cho cô ấy chịu khổ đâu, cũng giống như anh vậy. Cậu ấy sẽ bảo vệ cô ấy, cũng sẽ cùng cô ấy đối mặt với đủ loại khảo nghiệm trong tương lai.”
Liễu Thi Nguyệt vui vẻ trở về nhà, vui vẻ cởi áo khoác xuống, vui vẻ uống một ly nước ấm, vui vẻ chạy vào thư phòng, lại vui vẻ khoe tin tức mà mình lấy được với người đàn ông ngồi sau Laptop.
“Vân đại thần, anh đoán em đi đâu?”
Vân Mặc Vận cũng không ngẩng đầu lên, dịu dàng nói: “Đi tìm Thần Hi”
“Làm sao anh biết” Liễu Thi Nguyệt bĩu môi, không tin Vân Mặc Vận thật sự thần thông quảng đại có thể đoán ra được.
“Không phải buổi sáng em nghe anh và Húc Nhật nói chuyện sao?”
Vân Mặc Vận không nhanh không chậm công bố đáp án, ngay sau đó đóng laptop, lộ ra dung nhan cực kỳ tao nhã, chậm rãi cười một tiếng.
Yêu nghiệt!
Thần côn!
Ở đáy lòng Liễu Thi Nguyệt hung hăng phỉ báng anh một câu.
Buổi sáng cô đi Vân Đằng thì nghe Vân Mặc Vận và Âu Húc Nhật nói chuyện, nói Quý Thần Hi như thế nào như thế nào, Tô Mạt như thế nào như thế nào, Quý Thần Hi và Tô Mạt như thế nào như thế nào, cô không tin tên lưu manh quốc tế đó sẽ thật sự thích ai, cho nên trước tiên chạy đi xem tình huống một chút.
Trước khi đi cô cũng tính toán rất tốt.
Nếu là Quý Thần Hi trêu chọc cô gái gọi là Tô Mạt đó, thì cô nhất định sẽ báo thù cho tất cả những cô gái trên địa cầu đã từng bị đùa bỡn.
Nếu là Quý Thần Hi nghiêm túc với Tô Mạt, thì cô sẽ giúp anh ta, ôm giai nhân về sớm một chút.
Tâm tư của anh ta chạy không khỏi ánh mắt của cô, quá quen thuộc, và mỗi ngày sau khi rời giường ánh mắt nhìn thấy đầu tiên luôn toát ra cái loại giống như yêu say đắm, lần này Quý Thần Hi thật sự rơi vào bể tình rồi.
Cho nên, lần này cô sẽ giúp anh ta một đại ân, oa!
Vân Mặc Vận kéo Liễu Thi Nguyệt qua ngồi lên trên đùi, hai cánh tay vòng ở bên eo cô, khẽ hôn gương mặt đỏ bừng của cô, rồi sau mới mỉm cười hỏi: “Cười gì vậy?”
“Không nói cho anh biết” Liễu Thi Nguyệt dương dương đắc ý, không để ý tới Vân Mặc Vận, mở Computer riêng của anh ra nhập vào mật mã là tên và ngày sinh của mình sau trực tiếp tiến vào cơ sở dữ liệu điều tra chi tiết.
“A” Liễu Thi Nguyệt nhìn tài liệu và không tin: “Thì ra Tô Mạt đã từng gả cho người khác, và nửa tháng trước mới ly hôn”
Vân Mặc Vận cưng chìu để mặc cho cô lật tới lật lui Computer của mình, cẩn thận hôn dọc theo cần cổ tuyết trắng của cô, trêu đùa làm cô cười khanh khách.
“Đừng quậy mà, người ta nói nghiêm chỉnh với anh đó”
Vân Mặc Vận ở tai cô hạ xuống một cái hôn, rồi mới khẽ nói: “Tô Mạt vốn là người sở hữu bệnh viện Cửu Long bây giờ, nhưng nửa tháng trước đã ly hôn, buổi tối hôm đó ở quán bar Mightnight đã gặp Thần Hi, Thần Hi không biết nói cái gì với cô ấy, mà sau đó cùng nhau rời khỏi, nửa tháng sau đó trong lúc Thần Hi dùng rất nhiều thủ đoạn để tìm cho được Tô Mạt, thì Tô Mạt lại đột nhiên nộp đơn ở công ty Nhược Khê, cho nên Thần Hi phải đi làm trợ lý của cô ấy cho tới bây giờ.”
Thì ra là như vậy.
Liễu Thi Nguyệt lập lại tin tức cho Vân Mặc Vận, sau phân tích thì cho ra mấy kết luận.
“Cũng đã nói, Quý Thần Hi vốn là không biết Tô Mạt, cũng không có tham dự vào cuộc ly hôn của Tô Mạt, mà là Tô Mạt khôi phục độc thân mới bắt đầu theo đuổi. Mà trước mắt Tô Mạt hẳn là không biết thân phận của Quý Thần Hi.”
“Đúng là như vậy”
“Này” Ngón tay của Liễu Thi Nguyệt nâng càm dưới lên, hơi cau mày: “Thân phận của Quý Thần Hi không giống bình thường, Tô Mạt ở trên cửa ải này khó tránh khỏi sẽ gặp nhiều khó khăn, Còn nữa…, không phải là Quý Thần Hi đã đính hôn sao?”
Vân Mặc Vận không nỡ nhìn thấy Liễu Thi Nguyệt cau mày, nên ngón tay êm ái vuốt lên đầu lông mày của cô, an ủi: “Thần Hi tự nhiên sẽ có con đường cậu ấy phải đi, anh tin tưởng cậu ấy sẽ xử lý rất tốt.”
“Em chỉ không muốn Tô Mạt bước theo gót của em”
Liễu Thi Nguyệt kéo ngón tay xuống, rũ mắt nói: “Thân phận, địa vị cách biệt, em đã từng đấu tranh đến đau đớn, không muốn để cho Tô Mạt giống như em. Vân, nếu như có thể giúp cô ấy, anh nhất định phải giúp cô ấy”
Vân Mặc Vận hiển nhiên hiểu rõ, vòng chắc hông của cô, để cho cô tựa vào ngực mình, dịu dàng nói: “Yên tâm đi, Thần Hi không cam lòng để cho cô ấy chịu khổ đâu, cũng giống như anh vậy. Cậu ấy sẽ bảo vệ cô ấy, cũng sẽ cùng cô ấy đối mặt với đủ loại khảo nghiệm trong tương lai.”