Đối mặt với thanh âm cùng rống to của ba cô gái, Quý Thần Hi vẫn thản nhiên như cũ, ôm cánh tay cười lạnh: “Không được? Chẳng lẽ không phải là các cô muốn tranh đoạt gả cho tôi để trở thành Vương Hậu Eros sao? Nếu mục đích là làm Vương Hậu, vậy gả cho tôi hay gả cho cậu tôi thì có gì khác nhau đâu?”
“Elroy, mặc kệ người khác là mục đích gì, nhưng mà em là thật sự thích anh mới muốn gả cho anh.”
Thanh Thủy Hòa Nhã cũng vẻ mặt thâm tình nhìn Quý Thần Hi, phân trần mà nói: “Kể từ mười năm trước anh đi theo bệ hạ Nors tới viếng thăm Nhật Bản, lần đầu tiên em nhìn thấy anh thì đã bắt đầu thích anh rồi, vì lại có đủ tư cách trở thành vợ của anh, những năm này em ở Nhật Bản cố gắng học chuyên sâu, mồ hôi cùng khổ cực bỏ ra cũng là vì anh. Elroy, em thật sự thích anh. . . . . .”
“Cô cho rằng chỉ có một mình cô thích anh ấy?” Sa Sở Văn không cam lòng rơi ở phía sau, cũng ngưng mắt thâm tình nói: “Em ở Thái Lan mỗi ngày đều tập trung vào mỗi một tin tức về anh, một chút tin tức em cũng không chịu bỏ qua. Elroy, em cũng là quý tộc hoàng thất, họ có em cũng có, cho nên em mới thật sự là người có thể đứng chung một chỗ với anh.”
Bất kỳ một người đàn ông nào khi nghe được hai vị mỹ nữ tuyệt sắc ở mọi người trước mặt thổ lộ chắc có lẽ cũng sẽ có chút động tâm, nhưng mà Quý Thần Hi đứng ở trước mặt các cô ấy, ánh mắt không có chớp động một chút, thậm chí nụ cười lạnh lùng cũng không thay đổi: “Nếu là như vậy, vậy thì tôi hỏi các cô, nếu như mà tôi không phải là Elroy, không phải là vương tử Eros, chỉ là một tên vô danh tiểu tốt không có thân phận không có bối cảnh, mấy vị tiểu thư tôn quý hiện tại có yêu thích tôi như vậy hay không đây?”
Này. . . . . . . . . . . .
Ba cô gái liếc nhìn nhau, Juli miễn cưỡng cười cười: “Nhưng mà anh chính là Elroy.”
“Cho nên tôi nói, các cô thích cũng không phải là tôi, là Elroy, vương tử điện hạ hoàn mỹ trong lòng các cô thôi.”
Ba cô gái một vở kịch, người đàn ông vây lượn ở giữa cũng không hề xúc động, Quý Thần Hi nhìn mặt Juli đã không còn nén giận được, lạnh nhạt nói: “Cô nói cô biết lần này tôi trở về không phải là vì các cô, cũng biết ở sân bay tôi nói mấy cái lời kia, vậy cô nên hiểu, người yêu thật sự trong lòng tôi là ai, chỉ có người ấy, mới xứng làm vợ của tôi, cũng chỉ có người ấy, mới có thể có hiểu được tôi, cùng tôi cả đời.”
“Nhưng mà Elroy!” Cơ tức của Juli cũng lớn lên, đưa ra một cánh tay chặn lại Quý Thần Hi chuẩn bị rời đi: “Người con gái Trung quốc gọi là Tô Mạt căn bản không phải quý tộc, cũng không có bất kỳ thế lực, cô ta không thể trở thành Vương Hậu Eros.”
“Phải không” Quý Thần Hi chậm rãi quay đầu, cúi khuôn mặt tuấn mỹ xuống thấp hơn, áp ở bên tai Juli, nhàn nhạt mà nói ra: “Nếu như cô ấy không thể trở thành Vương Hậu Eros, vậy nhất định tôi cũng sẽ không trở thành quốc vương Eros.”
“Anh!”
Quý Thần Hi thẳng người lên và nói: “Cô không có chói mắt như các cô, không có thông minh như các cô, nhưng cô ấy mới thật sự là người thích tôi, chỉ thích tôi, không vì cái gì khác.”
“Bọn em cũng có thể mà!” Sa Sở Văn lắc đầu cố gắng thuyết phục Quý Thần Hi: “Elroy, cho dù anh không phải là vương tử, em vẫn có thể giống như bây giờ yêu anh, cô gái Trung quốc đó có thể làm, Sa Sở Văn em cũng có thể làm được, chỉ cần anh cho em một cơ hội.”
“Đáng tiếc, tôi yêu là cô ấy, không phải là cô.”
Đẩy cánh tay Juli để ngang trước người ra, Quý Thần Hi cũng không quay đầu lại mà đi ra phòng nghị sự.
Để lại ba vị mỹ nhân đều vẻ mặt tro tàn, không còn sức sống.
Người đàn ông mà mình lưu luyến si mê, lại ở trong nháy mắt nói ra đả thương người như thế, phá vỡ mộng đẹp của họ, đụng vào trái tim mềm mại của họ, hoàn toàn xé bỏ ngụy trang cao quý của họ, làm bọn họ luống cuống.
Đồng hồ ở trong phòng theo quy luật vang lên tí tách, Juli luôn luôn là nhất người kiên cường đã mở miệng trước : “Elroy đi rồi.”
“Tôi nhìn thấy, không cần phải nói cái loại nói nhảm không có ý nghĩa này.” Thanh Thủy Hòa Nhã nhìn như nhu nhược, lại nheo lại con ngươi xinh đẹp, che kín tia sáng hung ác.
“Thế nào, hình như cô còn chưa chết tâm.”
“Chẳng lẽ Juli tiểu thư chết tâm rồi hả ?”
“Đàn ông trên thế giới này có thể vào được trong mắt tôi vốn là không nhiều, Elroy là tôi coi trọng , tôi nhất định phải lấy được anh ấy, cũng nhất định phải lấy được vương quốc Eros.”
Thanh Thủy Hòa Nhã khẽ nhíu mày, lạnh lùng cười nói: “Cũng thế.”
Sa Sở Văn giống như bất đắc dĩ thở dài một tiếng, treo trở về nụ cười giả dối: “Tôi không tin Elroy sẽ thật sự yêu cô gái Trung quốc ti tiện, mà các cô, cũng không phải là đối thủ cạnh tranh của tôi.”
“Hình như cô bắt đầu rất tự tin.”
“So sánh với Sophie Thụy Điển, cô gái kia không đáng để lo” Sa Sở Văn ngạo nghễ chớp chớp hai mắt xinh đẹp, thản nhiên cười : “Không cần chúng ta nghĩ biện pháp, bệ hạ Nors luôn luôn sủng ái Elroy cũng sẽ không cho phép cô gái kia đến gần, mà chỉ sợ là Elroy bị mê hoặc rồi, nhất thời ý loạn tình mê mà cho là tình yêu, tôi nghĩ rất nhanh anh ấy sẽ hiểu, ai mới là người phụ nữ có thể làm bạn anh ấy cả đời.”
Ở trong mắt của cô, đây căn bản không phải là yêu, nhiều nhất là nhất thời sai lầm thôi. Mà Tô Mạt lại là một cô gái không phù hợp, không có ở bên trong thế giới của các cô, là một trở ngại không nên tồn tại.
Juli liếc xéo cô ta: “Hình như cô rất có tự tin?”
“Juli tiểu thư tự cho là tình báo rất nhanh, nhưng chỉ sợ cô còn không biết, chưa tới ba ngày, Sophie công chúa đệ nhất Thụy Điển sẽ tới Eros viếng thăm hữu nghĩ, bệ hạ Nors đã an bài toàn bộ hành trình tiếp đãi Elroy.”
“Chuyện này đúng là tin tức toàn thế giới, hình như không có mấy người được biết.” Thanh Thủy Hòa Nhã giễu cợt: “Chẳng lẽ tình báo của hoàng thất Thái Lan chỉ là cái này?”
“Các cô không quên Elroy đã nói gì ở sân bay à.”
Thanh Thủy Hòa Nhã và Juli đồng thời lâm vào trầm tư, rồi sau đó bừng tỉnh hiểu ra: “Chẳng lẽ. . . . . .”
“Nếu như theo cách nói của Elroy, cô gái gọi là Tô Mạt cùng công chúa Sophie, sẽ cùng xuất hiện một ngày.”
Sa Sở Văn chậm rãi che dấu một nụ cười ở bờ môi: “Không bằng, chúng ta bình chân như vại, xem một chút cô gái Trung quốc đó rốt cuộc có bản lãnh gì có thể lật tay làm mây úp tay làm mưa. . . . . .”
“Nhưng mà, nhất định bệ hạ Nors sẽ không để cho cô ta xuất hiện ở Eros.”
“Vậy chúng ta, sẽ giúp cô ta là được.”
Thanh Thủy Hòa Nhã lạnh lùng khẽ hừ: “Tôi không đồng ý! Elroy cũng là vì cô gái kia mới lãnh đạm với chúng ta, tại sao tôi phải giúp cô ta!”
“Chẳng lẽ cô cho rằng dựa vào cô thì có thể thắng được công chúa Sophie sao?”
“Này. . . . . .” Thanh Thủy Hòa Nhã cắn cắn môi, không lên tiếng nữa.
Sa Sở Văn ngẩng cao đầu, nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, thấp giọng nói: “Tôi muốn lấy được một người đàn ông, nhất định phải tiêu diệt tất cả cô gái mơ ước anh ấy, đối với cô lại không muốn trở thành một trong những đối thủ, cho nên biện pháp tốt nhất chính là tìm một cô gái có mục đích giống nhau giúp tôi hoàn thành, như vậy, tôi lập tức không có thương hại người khác, cũng sẽ không bị người đàn ông tôi yêu chán ghét. Các cô nói, đây không phải là chuyện rất tốt sao?”
Thanh Thủy Hòa Nhã và Juli cũng nhìn nhau, sau đó cũng trầm mặc gật đầu một cái, đáy lòng đồng dạng cũng đã bắt đầu đối với nhau thêm một phần dò xem cùng địch ý.
Giải quyết xong Sophie và Tô Mạt, kế tiếp chính là các cô! Ý niệm ở trong lòng ba cô gái luân phiên lặp lại. . . . . .
Ở giữa cuộc chiến của phụ nữ chắc là sẽ không đấu đến chảy máu, nhưng lại thảm thiết, thê lương. . . . . .