Cánh cửa sắt lại mở ra và trước mặt cô là một căn phòng.
Căn phòng này trông vô cùng u ám. Những đốm lửa màu lam và tím mờ ảo chiếu vào giữa căn phòng. Tất cả mọi ngóc ngách còn lại đều được bao bọc bởi bóng tối.
TB điều chỉnh lại hơi thở. Gương mặt tức giận lúc nãy giờ trở nên lạnh lẽo như băng.
Cô bước vào liền thấy 4 nam nhân mặc vest đen đứng 4 góc ở chiếc bàn bằng gỗ quý giữa căn phòng.
Còn trên chiếc ghế bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo một nam nhân đeo mặt nạ bằng bạch kim tựa tiếu tựa phi ngồi trên đó.
Cả người nam nhân ấy toát ra một cỗ mị lực khiến người ta cảm thấy áp lực như đang đối diện với thần chết lại lạnh như băng khiến người đối diện không rét mà run.
TB rất tự nhiên ngồi xuống bộ salong bằng lông thú giữa phòng đối diện với nam nhân đó lại có chút quen mắt.
Không hề chậm trễ nửa giây cô liền mở miệng trước
- Tôi là Đằng Tử Thiên Bình, người đã gửi thư cho các vị lúc chiều. Xin cho hỏi cao danh các vị.
Nam nhâm đứng ở góc bàn đầu tiên bên phải thấy cô hỏi thì cũng thay mặt lên tiếng
- Tôi là Huyền Vũ, người đứng sau tôi là Chu Tước, cậu ta là Thanh Long, đứng sau cậu ta là Bạch Hổ.
Nghe hắn giới thiệu TB chỉ mỉm cười thầm nghĩ "tứ đại tinh linh! Hay nhỉ"
Sau đó cô đánh mắt nhìn qua người đeo mặt nạ
- Vậy còn người này?
- Lãnh Phong
Hiểu được chủ ý của cô nam nhân đeo mặt nạ không nhanh không chậm lạnh lùng nói ra tên của mình.
Chu Tước thấy cô im lặng thì tiếp tục lên tiếng
- Theo thư cô gửi nói rằng cô muốn nhờ chúng tôi thiết kế một số thứ, vậy bản vẽ?
TB như nhớ ra vội vàng từ trong túi sách lấy ra những bản vẽ được photo từ quyển sách ghi chép nằm trong chiếc rương đặt lên bàn.
Thanh Long đi đến chiếc bàn chỗ cô ngồi lấy những bản thiết kế đưa lên cho tên Lãnh Phong kia xem.
Hắn ta xem sơ qua một lượt sau đó không nói gì mà chỉ gật đầu.
Huyền Vũ như hiểu ý hắn liền quay qua nói với TB
- Được, chúng tôi sẽ chế tạo ra những thứ như trong bản thiết kế này.
TB nghe hắn nói thì mỉm cười nhẹ sau đó như nhớ tới điều gì liền cất tiếng hỏi
- Vậy giá cả?
Huyền Vũ nhìn TB bằng ánh mắt đánh giá nhưng sau đó lại hỏi ngược lại cô
- Vậy cô muốn trả bao nhiêu?
Nghe câu hỏi ngược lại của hắn TB không một giây suy nghĩ liền nói
- 147.700.000USD
Lần này không chỉ Huyền Vũ mà cả 3 nam nhân còn lại cũng nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên và có cùng chung một ý nghĩ "giá cô ta nói không sai dù chỉ một chút".
TB thấy bọn họ sửng sốt thì cười thầm trong lòng nhưng vẫn hỏi lại một câu
- Được chứ?
Huyền Vũ thấy cô hỏi thì tiếp tục thay mặt trả lời
- Được
TB thấy hắn ta đồng ý thì tiếp tục hỏi thêm một câu
- Vậy bao giờ các người chế tạo xong?
- Năm ngày nữa
- Được, vậy năm ngày nữa tôi quay lại. Xin phép.
TB thấy không còn việc gì nữa nên cũng đứng lên ra về.
Nhìn về phía chiếc cửa sắt mà TB ngán ngẩm.
Huyền Vũ như thấy được nỗi lòng của cô nên tốt bụng lên tiếng.
- Đằng Tử tiểu thư, bên kia có một chiếc thang máy thông với thang máy ở hầm xe. Cô có thể sử dụng nó để đi lên.
TB nhíu mày quay qua nhìn hắn.
Như hiểu được hàm ý từ cái nhíu mày của cô Huyền Vũ tiếp tục nói
- Vì chiếc thang máy đó được thiết kế giống như bức tường bình thường nên lúc nãy cô không nhìn thấy.
TB không nói gì chỉ gật đầu ý đã hiểu sau đó đi đến chiếc thang máy cũng được thiết kế giống như bức tường nằm trong góc khuất ấn nút đi vào.
Nhìn bóng cô gái khuất dần trong chiếc thang máy sau đó lại nhìn qua boss đang bình thản ngồi xem xét những bản thiết kế của TB 4 nam nhân tứ đại tinh linh không hẹn mà cùng thầm nghĩ "bình thường boss rất ít khi nhận đơn đặt hàng của người lạ. Nếu có ít nhất phải gửi đơn hàng và cả bản thiết kế đến trăm lần và phải chờ đến hơn 3-4 tháng mới được gặp mặt vậy tại sao cô gái này chỉ cần một gmail nho nhỏ trong vòng một buổi chiều lại có thể kiến boss đích thân đi xem xét như vậy?"
.......................................................
M.m đọc truyện vui vẻ nha ^o^
h'
Trên đường cao tốc một chiếc Audi màu đen sang trọng đang lao đi với tốc độ xé gió.
TB đêm nay tâm tình vui vẻ nên cũng có hứng thú đua xe một chút.
Mà nguyên nhân kiến cô vui cũng chẳng có gì to tát. Chỉ là lúc nãy cô mở két sắt thì thấy cái thẻ tài khoản vàng ở kiếp trước cũng xuyên qua đây. Trong thẻ đó hết thẻ đều mang số tiền đến tỷ USD, cái còn lại thì cũng có hơn triệu USD nên khi xuyên qua đây cô có chút nuối tiếc vì mất số tiền lớn như vậy. Dù sao đây cũng là công sức năm gầy dựng của cô và tiền bán tất cả tài sản của pama cô để lại nên bây giờ nó ở đây khiến cô khá vui vẻ.
Chiếc Audi dừng lại trước quán bar King & Queen. Cô chạy chiếc xe vào hầm để xe của quán bar sau đó bước ra ngoài.
Đêm nay cô vận một chiếc quần bò dài ôm sát cùng với một chiếc áo tầng hai dây. Chân đi đôi giày cao gót khoảng phân và mang chiếc túi dây đeo bằng móc xích hiệu chanel.
Những thứ này đều do mama cô mua. Tất cả chúng đều là màu đen mà cô thích. Đây cũng là lí do mà lần trước cô mua ít quần áo phụ kiện và toàn là quần áo phụ kiện tuổi teen(ừ, chắc ít).
Ngoài ra trên người cô còn mang thêm bộ trang sức bằng kim cương đen trong chiếc rương.
Đây không phải là những món trang sức bình thường.
Đôi bông tai có chức năng nghe lén, ghi âm, định vị, phát tín hiệu và bắt các loại sóng.
Chiếc đồng hồ có chức năng đo tốc độ tấn công, khả năng phòng thủ, tốc độ bắn...của người và các loại vũ khí. Ngoài ra nó còn có thể bắn ra kim gây mê, kim độc...
Chiếc nhẫn có thể phun ra nhiều loại khí gây mê, khí độc khác nhau.
Còn sợi dây chuyền được làm từ viên kim cương đen theo hình hộp vuông khi có bom, mìn hay thứ nguy hiểm gì đó thì một trong những viên kim cương đó sẽ phát sáng tùy theo nguy hiểm.
Bộ trang sức này do chính cô đã chế tạo. Là những một trong những món đồ đắc lực của cô.
TB không đi vào quán bar mà đi sâu vào trong hầm xe. Đi đến cuối hầm xe sẽ thấy một cái cầu thang dẫn đến một con đường tối không một ánh đèn.
TB sờ vào đồng hồ của mình sau đó bật đèn pin lên. Quên nói đồng hồ của cô còn có chức năng phát sáng, phát ra tia laze, tia hồng ngoại, tia cực tím...
Cô đi sâu vào trong khoảng m liền thấy một cánh cửa bằng sắt.
TB đi tới chưa kịp chạm tay vào cánh cửa liền mở ra.
Cô không chút sợ hãi liền bước vào trong và cách cửa sắt đóng rầm lại. Cô bước vào lại thấy một con đường khác được chiếu sáng bằng những đốm lửa màu trắng mập mờ.
Cô đi thêm khoảng m lại thấy một cánh cửa sắt khác. Và cũng như cánh cửa trước, cánh cửa này cũng tự mở và dẫn đến một con đường với những đốm lửa màu vàng. Và sau khi cô bước vào cánh cửa lại đóng lại như trước.
TB kiên nhẫn đi tiếp thêm m nữa và trước mắt cô vẫn là cánh cửa sắt quen thuộc. Vẫn như lần trước nó vẫn mở ra và chờ cô vào thì đóng lại.
Nhìn con đường dài và những đốm lửa màu đỏ TB nhịn không được chửi thề
- Mẹ kiếp, rốt cuộc bao giờ mới tới hả?
TB nghiến răng ken két bước đi, lòng thầm lôi đời tổ tông kẻ thiết kế nơi này ra mà mắng chửi không thương tiếc.
- Bình tĩnh, bình tĩnh.
TB cố điều chỉnh tâm trạng đè nén đi sự bực bội trong lòng.
Cô đến nơi này cũng chỉ vì kế hoạch mới vạch ra hồi chiều. Mà nói kế hoạch cũng không đúng. Nghe nhỏ XN nói đây chính là nơi chế tạo vũ khí lớn nhất giới ngầm nên cô mới đến nhờ họ chế tạo một số thứ.
Thực ra cô cũng có thể tự chế tạo nhưng bởi vì cô còn nhiều việc cần thực hiện với lại nguyên vật liệu chỗ cô cũng không phải loại tốt nhất nên cô mới phải đến cái nơi quỷ tha ma bắt này.
Cô đi thêm m nữa và chào đón cô vẫn là chiếc cửa sắt thân yêu.
TB đang có dự cảm muốn giết người. Tay nắm thành quyền lòng thầm thề rằng nếu cánh cửa này mở ra mà có thêm một con đường nào nữa thì cô nhất định sẽ phanh thây kẻ thiết kế cái nơi quái quỷ này thành trăm mảnh sau đó làm mắm gửi về cho ba mẹ hắn ăn.
Cánh cửa sắt lại mở ra và trước mặt cô là...
.......................................................
Muốn biết còn con đường nào chào đón TB nữa không thì xem chap sau sẽ rõ.
M.m đọc truyện vui vẻ nha ^o^