Sau khi đi tham quan hết bệnh viện TB ngồi xuống cái ghế đá trong khuôn viên bệnh viện nghỉ chân ngồi bấm điện thoại thì bỗng một bóng người lao đến ôm chầm lấy cô và sao đó là một tràng câu hỏi khiến TB muốn chóng mặt
- Hey, mày khỏe chứ? Thời gian qua sống một mình có buồn không? Gặp lại ba mẹ có vui không? Và còn...bia...bla...
Những câu hỏi cứ thế tiếp tục, tiếp tục nữa, tiếp tục mãi cho đến khi TB không chịu nổi nữa cô liền lên tiếng
- Stop, hôm nay mày quên uốg thuốc à? Tao bực mình rồi đó.
Nghe TB nói vậy cô gái kia liền chu môi phụng phịu cãi lại
- Tao chỉ muốn quan tâm mày chút thôi mà làm gì ghê vậy chứ? Mới gặp lại mà đã mắng người ta thậm tệ rồi, tao nhớ hồi đó mày hiền lắm mà sao giờ lại lạnh lùng dậy chứ?
Nghe cô gái kia nói vậy TB cũng không kiên nể "đốp" lại một câu khiến cô gái kia cứng họng
- Tao cũng nhớ hồi đó mày nghiêm túc lắm mà sao bây giờ "trẩu tre" dậy?
- Thì...Thôi bỏ đi, coi như nể tình lâu ngày không gặp nên tao không chấp nhất với mày
- Không chấp nhất hay là cãi không lại?
- Hừ, không thèm cãi với mày nữa. Mau trả lời đi thời gian qua mày sống thế nào? Có khỏe không?
- Sống tốt, chưa chết
- Tao đang nghiêm túc đấy
- Tao cũng không đùa
- Za, bó tay mày lun. Mà mày ngước mặt lên coi, nói chuyện vớt tao mà cứ cắm mặt vào điện thoại là sao hả?
Nghe cô gái kia nói vậy TB nãy giờ cúi đầu nhìn vào điện thoại cũng chịu ngước mặt lên nhìn người đối diện.
Trước mắt cô là một cô gái có mái tóc màu trắng phần dưới đuôi tóc màu đỏ rực như huyết, khuôn mặt góc cạnh, da trắng mịn không tì vết, đôi mắt hẹp dài màu đỏ pha tím, đôi môi anh đào căn mọng, sống mũi cao sọc dừa. Tóm lại cô gái này xinh đẹp chẳng khác gì thiên thần giáng thế vừa xinh đẹp vừa thanh thoát không hề vướng chút bụi trần.
Nhìn cô gái trước mặt TB liền không nhịn được khen ngợi một câu
- Mày ngày càng xinh đẹp đó Xử Nữ.
Đúng dậy cô gái đó ko ai khác chính là con bạn thân chí cốt của cô Âu Dương Xử Nữ. Người duy nhất mà cô có thể chia sẻ mọi thứ, và cũng là em gái của người cô hận nhất.
XN(Xử Nữ) được nhỏ bạn "băng sơn ngàn năm không tan" khen liền tự hào hất cằm nói
- Tất nhiên, tao mà không đẹp thì trên đời này không có đứa nào đẹp hết
Nghe nhỏ bạn nói dậy TB liền bĩu môi chê bai
-Thật là, mới được khen một chút đã tự mãn rồi.
Không thèm để tâm đến câu nói của nhỏ bạn XN hào hứng lắc lắc người TB hỏi
- Lâu rồi không gặp hay là đi chơi đi mày
- Mày không thấy tao đang nằm viện à? Sao đi chơi được chứ?
- Thì có sao đâu, đi làm giấy xuất viện là được thôi. Đi, tao đi làm giấy xuất viện cho mày
- Nhưng mà tao đang phải đóng vai con nữ phụ mà mày. Mà con nhỏ này...
- Tao không quan tâm, hôm nay mày mà không đi chơi với tao là tao giận đó
Và không để TB kịp nói gì thêm thì XN đã lôi cô đi mất.
Kiêu Mi Mi đến bên cạnh cô cất giọng dịu dàng còn trưng thêm bộ mặt lo lắng giả tạo
- Chị, chị không sao chứ? Sao lại ra nông nỗi này?
TB nhìn cô ta lòng thầm khinh bỉ cảm thán
- Wao, diễn đạt thật, cô ta mà không đi đóng phim thì thật uổng phí.
Nghĩ là vậy nhưng cô vẫn cất giọng lạnh lùng và xa cách
- Kiêu tiểu thư, chắc cô nhận nhầm người rồi. Ở đây ai là chị của cô vậy chứ? Mà nếu có thì chắc cũng đã tổn thọ chết lâu rồi.
Kiêu Mi Mi nghe cô nói vậy thì vô cùng tức giận nhưng đôi mắt thì lại bắt đầu ngập nước
- Hức, tại sao chị lại nói như vậy cơ chứ? Em, em chỉ muốn đến thăm chị thôi mà.
- Ồ, vậy sao? Vậy thì đa tạ Kiêu tiểu thư đây đã quan tâm, nhưng tôi không dám nhận đâu vì tôi sợ mình sẽ phải chết sớm mất
TB cất giọng mỉa mai và cũng không quên cười khinh một cái.
- Cô quá đáng vừa thôi, Mi Mi chỉ muốn hỏi thăm cô thôi mà.
Nãy giờ hai nam chính đứng xem màng kịch chị em tình cảm cũng đã lên tiếng vì một lí do rất đơn giản là Mi Mi của họ đã khóc. Và người lên tiếng chính là vị bác sĩ tài ba của chúng ta.
Anh ta nói xong còn đến ôm nữ chính nói những câu tình cảm sướt mướt đến nổi da gà
- Em đừng quam tâm cô ta làm gì, em đã có lòng tốt mà cô ta không biết nhận lại còn mắng em thì em cứ mặc kệ cô ta đi.
Kiêu Mi Mi nghe hắn nói vậy thì vô cùng đắc ý đưa ánh mắt khiêu khích về phía cô nhưng lại cất giọng giả tạo nói
- Nhưng dù sao đây cũng là chị của em mà. Em, em...
- Em đừng cứ nghĩ cho người khác như vậy, cô ta không đáng đâu
- Nhưng mà...
- Thôi, em về phòng làm việc của anh đợi đi
- Vâng ạ
Đợi cô ta đi khuất thì Dương Tuấn Khải mới lạnh lùng quay lại nhìn cô cất giọng khinh bỉ cùng chán nghét
- Không ngờ cô vẫn còn sống. Tôi cứ nghĩ cô đã bị thú dữ phanh thây trong rừng rồi chứ.
TB nghe hắn ta nói như vậy thì nhếch mép cười
- Vậy thì chắc phải làm anh thất vọng rồi.
- Coi như cô lớn mạng đi, nhưng nếu cô còn dám đụng đến Mi Mi thì chắc chắn tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết
- Được thôi, nhưng anh cũng nên quản cô ta cho tốt. Đừng để cô ta đi cắn người lung tung nếu không tôi cũng không khách khí đâu.
Dương Tuấn Khải nghe cô nói vậy thì vô cùng tức giận lớn tiếng quát
- Ý cô như vậy là sao hả?
- Thì ý tôi là vậy đó
- Cô...cô...
- Đi thôi Khải
Cuối cùng thì MK im lặng nãy giờ cũng đã lên tiếng.
Tuấn Khải nghe MK nói vậy thì khó hiểu hỏi
- Hôm nay cậu sao vậy Kết?
Chính MK cũng không hiểu hôm nay anh bị làm sao nữa. Có một điều gì đó ở TB làm cho anh cảm thấy rất quen thuộc khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu khi nghe Tuấn Khải sỉ nhục TB như vậy (xía, em gái mi mà mi không quen mới lạ).
- Không có gì, bây giờ mình có việc bận
MK tìm đại một lí do để có thể rời khỏi đây càng sớm càng tốt chứ anh đã sớm không còn chịu nổi khi nghe Tuấn Khải mắng TB dù anh không biết lí do tại sao anh lại như vậy.
- Được rồi, đi thôi
TB nhìn hai người rời đi thì cười nhạt, cô đến bên cửa sổ ngồi suy tư chuyện gì đó rồi quyết định sẽ đi dạo một vòng tham quan bệnh viện mà không biết rằng nhiều điều thú vị đang chờ đón mình.
. O. O. O. O. O. O. O. O.
Mỏi tay quá. Định cho nam lên sàn thui nhưng suy đi nghĩ lại quyết định cho nữ lên lun.
SEE YOU SOON^_~