Núi Thiên Hữu là một ngọn núi cao chót vót và đầy bí ẩn,nó cao đến nổi phàm nhân ở dưới nhìn lên cũng chỉ thấy được sườn của nó,hơn nữa ở trên núi còn có rất nhiều động vật nguy hiểm,vì vậy nên phàm nhân ở xung quanh nó cũng không có ai dại gì mà leo lên cả,mà phàm nhân đã không leo lên được vậy thì chắc chắc núi này dành cho tu sĩ leo lên rồi a,đúng vậy núi này quả thật linh khí rất dày đặc,nhưng kỳ lạ là không môn phái tu tiên nào dám cư ngụ tại đây cả,lý do là tại vì núi Thiên Hữu chính là sơn môn của một trong Tam Đại Ma Môn,tông môn ấy có tên gọi là Diệu Âm Môn.
Nói đến Diệu Âm Môn thì tu sĩ trong tu tiên giới lại không mấy sợ hãi giống như khi nhắc về Ma Môn hay là Hắc Ám Ma Diện,hơn nữa khi nhắc đến tên môn phái này thì giới tu tiên trẻ tuổi còn mơ hồ lộ một tia hưng phấn và mơ ước,lý do hết sức đơn giản,bởi vì Diệu Âm Môn là một môn phái ma tu chuyên thu nhận nữ tu,hơn nữa nữ tu ở trong Diệu Âm Tông đều là hạng xinh đẹp tuyệt trần thế gian hiếm gặp,cũng vì thế tuy là một trong tam đại ma môn,nhưng mà tu sĩ tại tu tiên giới lại không mấy kỳ thị môn phái này.
Tất nhiên đều đấy không có nghĩa là danh xưng một trong tam đại ma môn của Diệu Âm Môn là hữu danh vô thực.
Diệu Âm Môn có tất cả Ma Tướng Cảnh đỉnh phong(Tạo Đan Cảnh đỉnh phong),bấy nhiêu đấy cũng đã đủ để mô tả sức mạnh của tông môn này rồi đấy,nên biết tuy chỉ nhiều hơn Ngũ Linh Môn Tạo Đan Cảnh đỉnh phong,nhưng như vậy cũng đã đủ để Diệu Âm Môn san bằng Ngũ Linh Môn trong vài ngày rồi,sức mạnh của Tạo Đan Cảnh đỉnh phong rất đáng sợ a.
Mà thôi không lôi thôi dài dòng nữa,ta vào diễn biến chính của truyện nào.
Hiện tại ở trong một cái động phủ ở trên đỉnh núi Thiên Hữu dang diễn ra một cuộc tranh cãi giữa một nữ hài xinh đẹp và một mỹ phụ tuyệt sắc.
Nữ hài kia mặt chữ V,mắt to,mũi cao,môi mộng,nhìn vào quả thật là một tiểu mỹ nhân,tuy lúc này bộ dạng của nàng trông có vẻ rất tức giận,nhưng mà vẫn rất là đẹp mắt.
Còn mỹ phụ kia thì quả thật là một đại mỹ nhân thực thụ,mặt thì đẹp,bầu vú thì căng tròn,mông thì vểnh lên,thân hình tạo thành hình chữ S,ui ùi ơi quả thật nhìn vào là tốn nước miếng a.
Nữ hài xinh đẹp bây giờ đang tức giận phùng mang trợn má nói"Mẹ không thương con có phải không,sao lại gả con cho thiếu chủ của Hắc Ám Ma Điện,chẳng lẽ mẹ không biết điện của bọn họ toàn là mấy người quái nhân xấu xí hết sức hay sao,ô ô ô"
Thiếu phụ tuyệt sắc kia nghe nữ hài nói vậy thì buồn khổ nói"Cái này mẹ cũng là bị ép buộc thôi a,chính các lão tổ mới là người quyết định hôn sự này,vì thế con ngoan ngoãn mà lấy thiếu chủ của Hắc Ám Ma Điện thôi a"
Nữ hài nghe vậy thì rưng rưng nước mắt tức giận nói"Sao lại phải liên hôn với Hắc Ám Ma Điện chứ,không phải hiện tại đã tốt lắm rồi sao,ô ô ô"
Thiếu phụ tuyệt sắc nghe vậy thì thở dài nói"Cũng không trách các vị lão tổ được a,tất cả là do Ma Môn càng ngày càng lớn mạnh vượt xa hai tông còn lại,vì thế không còn cách nào khác hai tông ta và Hắc Ám Ma Điện phải hợp tác với nhau đề phòng bất trắc,vậy nên đành để con chịu đựng một chút khổ cực đi a,dù gì xấu một chút nhưng biết đâu khoai của thiếu chủ Hắc Ám Ma Điện lại to a"(vlxx.com)
Nữ hài xinh đẹp kia thì nghe cũng như không nghe,nàng tiếp tục tìm đủ mọi cách để chối bỏ cái hôn sự này,nhưng đều đó chỉ là vô ích,cuối cùng nàng đành hậm hực chạy về phòng của mình,sau đó đóng cửa phòng lại không chịu gặp mặt thiếu phụ kia nữa.(mọi chuyện cũng tại đây tạm thời kết thúc)
.....................←_←→_→......................
Trong một cái hồ lớn cách phía tây Ngũ Hành Sơn vài km,hiện tại đoàn người Hắc Ám Ma Điện đang tạm dừng chân ở đây nghỉ ngơi dưỡng sức,tất nhiên trong đó có cả nhân vật chính của chúng ta Huỳnh Trấn Thiên.
Hiện tại các nhân vật quan trọng trong Hắc Ám Ma Điện đang tụ tập lại trong một cái lều nhỏ được bố trí cách âm trận,xem ra trong cái liều nhỏ kia đang có một cuộc nói chuyện quan trọng,còn việc nói về cái gì thì đọc tiếp sẽ rõ a.
Một lão giả bị chọt một mắt lo lắng nhìn mấy người còn lại trong liều nói"Giờ làm sao đây a,chúng ta để lạc mất thiếu chủ ở trong địa bàng của Ngũ Linh Môn mất rồi,đến giờ còn chưa tìm được nơi hạ lạc của ngài ấy,Ngũ Linh Môn lại không chịu hợp tác tìm kiếm với chúng ta,nếu mai mà chưa tìm thấy ngài ấy,vậy thì phải làm sao mà đi tới Diệu Âm Môn bàn giao đây a,hơn hết là làm sao ăn nói với điện chủ nữa chứ"
Nghe thấy lão giả chọt mắt kia nói vậy thì mọi người ở đây đều cúi đầu im lặng suy nghĩ,vấn đề này đúng thật là khó giải quyết a,nếu làm không tốt thì ngủm củ tỏi cũng không chừng.
Tại mọi người đang im lặng suy nghĩ thì một lão bà có tu vi Ma Tướng Cảnh hậu kỳ lên tiếng phá vỡ sự im lặng này,bà ta nói"Các ngươi nói xem nếu như hiện tại có một người nào đó giả vai thiếu chủ,sau đó sẽ ở lại làm khách của Diệu Âm Môn trong một thời gian,còn chúng ta thì trở lại Ngũ Linh Sơn tìm kiếm tung tích của thiếu chủ,sau đó tìm được thiếu chủ rồi thì chúng ta sẽ hoán đổi lại như cũ,cuối cùng chỉ việc thủ tiêu tên giả mạo thiếu chủ kia là xong,các ngươi nói xem kế này của ta có ổn ko"
Mọi người trong lều nghe thấy kế hoạch của lão bà kia thì hai mắt sáng lên,nhưng một lão giả mập mạp xấu xí suy nghĩ một chút lại nói"Kế hoạch thì rất tốt rồi đấy,vấn đề là đoàn người của chúng ta không có ai thích hợp giả trang thành thiếu chủ cả,ngươi nghĩ xem chỉ toàn là tuổi trở lên thôi,làm sao giả trang thành thiếu chủ được chứ"
Nghe lão giả mập mạp kia nói vậy thì mọi người ở trong lều đều thở dài thất vọng,đúng vậy a,lấy đâu ra người thích hợp đóng giả thiếu chủ của bọn họ bây giờ.
Đúng lúc này thì một giọng nói khạc khạc khàn khàn rất khó nghe vang lên, giọng nói đó nói"Ta biết một người phù hợp để đóng giả vai thiếu chủ"
Nghe thấy vậy thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều tập trung ánh mắt về hướng một người có khuôn mặt đầy sẹo.
Đúng vậy người nói ra giọng nói khó nghe kia không ai khác mà chính là Doạ Xoa lão ma.
(Hehehe cuộc nói chuyện kết thúc tại đây,tiếp theo mọi người đoán thử xem lão sẽ nói tên ai a)
....................^▁^^▁^...................
Huỳnh Trấn Thiên bơ phờ nhìn cái hồ nước trước mặt mình.
Hắn đang suy nghĩ về việc bản thân mình đã quá tự tin trong thời gian vừa qua,hắn muốn thay đổi,nhưng khổ nổi hắn không biết phải thay đổi từ đâu cả.
Suy nghĩ hồi lâu cuối cùng hắn quyết định cứ để như vậy trước,dù gì tự tin là bản tính của hắn,không thể nói thay đổi là thay đổi được.
Trút được phiền muộn,khoé miệng hắn lại mỉm một nụ cười tự tin bất cần đời,Huyễn Mộng Thú một bên thấy vậy cũng kêu vài tiếng chít chít như chúc mừng.
Đúng lúc này thì một tên Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ của Hắc Ám Ma Điện xuất hiện nói"Doạ Xoa chấp sự kêu ngươi đi gặp ngài ấy kìa,đừng để ngài ấy chờ lâu,đi thôi"nói xong không chờ Huỳnh Trấn Thiên trả lời đã nhún chân biến mất.
Huỳnh Trấn Thiên thấy vậy thì nghi hoặc lầm bầm"Ta có dự cảm không lành a"
Liệu chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo,o o o muốn biết thì đọc chương sau sẽ rõ.
......................HCVVCH........................ Thơ,thơ,thơ.thơ cảm hứng.
Cơn Mưa Qua Mang Đi Bao Cảm Xúc
Chuyện Chúng Mình Anh Xin Giấu Trong Tim
Ký Ức Ngày Xưa Chắc Em Đã Mất Rồi
Anh Nơi Đây Vẫn Cười Trong Ký Ức