Đào Chi Yêu nhìn khuôn mặt xanh mét của Cung Nhã Thương, đang nghĩ nếu như hắn đã biết chân tướng rồi, sẽ có biểu tình gì?
Mắt nhận ra trên bàn làm việc của hắn có một chồng báo mới ra ngày hôm nay, đoán chừng, có lẽ do công việc quá bận rộn và phải ứng phó với những người phụ nữ kia nên hắn còn chưa nhìn đến. Sau khi nhìn thấy, có phải sẽ hối hận vì đã không thu mua công ty giải trí kia không? Cái này không phải tương đối giống thủ đoạn của hắn sao?
Nhiều người phụ nữ như vậy, nhưng ngoài tức giận hắn lại không có phản ứng gì?
Không bị chọc, không chịu đựng thống khổ, sắc mặt xanh mét nói cho cô biết, hắn thậm chí còn không kích động qua.
Đào Chi Yêu biết, xem ra, mỹ nhân kế này đã thất bại rồi.
Mắt Đào Chi Yêu lạnh lùng, thử lại ngày nữa, nếu ngày mai, người đàn ông này vẫn không phản ứng gì như cũ, vậy thì, cũng đừng hận cô xuất ra thủ đoạn tàn nhẫn nhất!
“Cung tiên sinh, nếu anh không còn chuyện gì quan trọng, tôi nghĩ tôi phải đi. Qua thời gian tan ca rồi, Cung tiên sinh không thể làm lãng phí thời gian của tôi nữa.” Đào Chi Yêu thản nhiên nói ra đã là giờ tan làm, hắn không tính là ông chủ thực sự của cô đâu.
Lãng phí thời gian của cô? Mắt Cung Nhã Thương lạnh lùng, lập tức, hắn bỗng cười tà mị: “Đúng là không thể lãng phí tại công ty này. Sao tôi lại quên nhỉ, thư ký Toàn đã ở chung với tôi rồi. Có chuyện gì thì chúng ta về nhà nói cũng được.”
“Anh……” Đào Chi Yêu nhìn cái miệng nói mập mờ của hắn, qua lớp kính thật dày lóe lên tia chán ghét, nhưng mà, rất nhanh, lại là một bộ dáng cứng ngắc.
Hai người quay lại biệt thự, vừa đi vào, Cung Nhã Thương nói: “Hôm nay cô rảnh cả ngày rồi, vậy đi, về sau việc nhà ở đây sẽ do cô phụ trách, bù lại cho tiền thuê nhà, đúng rồi, giờ phải đi nấu cơm. Tôi rất đói bụng.”
Đào Chi Yêu cảm giác mạch máu của mình muốn nổ đến nơi, nhưng cô miễn cưỡng áp chế tức giận trong lòng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cung tiên sinh, tôi nghĩ người anh thiếu chính là một bảo mẫu để hầu hạ anh. Nếu anh cần, tôi có thể lập tức tìm một người cho anh.”
Cung Nhã Thương ngồi trên chiếc sopha da thú mềm mại tại đại sảnh, vừa cầm tờ báo hàng ngày, vừa thản nhiên nói: “Tìm cái gì, trong nhà không phải có một rồi sao? Nhanh đi nấu cơm đi, tôi đang chờ ăn đây.”
Đào Chi Yêu đang muốn nổi giận, nhưng mà, khi cô nhìn thấy trên tờ bào kia một loạt chữ màu đen Cung Nhã Thương gì gì đó, mặt Đào Chi Yêu biến sắc, sau đó gượng gạo nói: “Được rồi. Cung tiên sinh nghỉ ngơi trước, tôi đi nấu cơm.”
Nói xong liền lui vào phòng bếp.
Mà Cung Nhã Thương, nhìn tờ báo kia, sắc mặt ngày càng đen, ngày càng trầm, đến cuối cùng, không thể nhìn ra vui mừng hay tức giận nữa.
Cung Nhã Thương nhìn tiêu đề tờ báo kia “Nếu tổng giám đốc tập đoàn truyền thông Cung thị không phải là gay!’, cười lạnh một tiếng, cuối cùng cũng hiểu vì sao chiều nay lại gặp được nhiều đãi ngộ đặc biệt như thế.
Cung Nhã Thương cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số, rất nhanh, bên kia liền truyền giọng nói cung kính: “Hắc Đế, có chuyện gì dặn dò sao?”
Cung Nhã Thương khẽ cười nói: “Dạ Lang, đi điều tra rõ cho tôi, đầu đề báo chí hôm nay do luồng tin ở đâu mà đến. À, đủng rồi,” Cung Nhã Thương vẫn cười tàn ác như trước, “Tất cả những tờ báo, tờ san, đài truyền hình, đã đăng tin này đều làm phá sản cho tôi. Toi không muốn nhìn thấy lần thứ hai, hiểu chứ?”
Đúng lúc này, Đào Chi Yêu ló đầu ra nhìn sắc mặt của hắn, lại thấy Cung Nhã Thương đang thoải mái sung sướng nói chuyện phiếm với người khác.
Nhưng mà, cô không biết nội dung cuộc trò chuyện là tàn nhẫn như thế nào. Thậm chi, Cung Nhã Thương cười càng vui mừng, hậu quả càng đáng sợ.
Dạ Lang tuy không rõ lần này là người nào khiến Hắc Đế tức giận như vậy, nhưng lời của Hắc Đế, hắn chưa bao giờ nghi ngờ, chỉ có phục tùng.
“Đã biết Hắc Đế. Tôi sẽ sớm làm tốt.”
Cung Nhã Thương vừa buông điện thoại, tâm tình đã tốt hơn nhiều, vẫn cười tà mị vô cùng.
Nhìn đến nhà bếp thản nhiên dặn dò: “Thư ký Toàn, tôi muốn một ly trà.”
Đào Chi Yêu nhìn khuôn mặt xanh mét của Cung Nhã Thương, đang nghĩ nếu như hắn đã biết chân tướng rồi, sẽ có biểu tình gì?
Mắt nhận ra trên bàn làm việc của hắn có một chồng báo mới ra ngày hôm nay, đoán chừng, có lẽ do công việc quá bận rộn và phải ứng phó với những người phụ nữ kia nên hắn còn chưa nhìn đến. Sau khi nhìn thấy, có phải sẽ hối hận vì đã không thu mua công ty giải trí kia không? Cái này không phải tương đối giống thủ đoạn của hắn sao?
Nhiều người phụ nữ như vậy, nhưng ngoài tức giận hắn lại không có phản ứng gì?
Không bị chọc, không chịu đựng thống khổ, sắc mặt xanh mét nói cho cô biết, hắn thậm chí còn không kích động qua.
Đào Chi Yêu biết, xem ra, mỹ nhân kế này đã thất bại rồi.
Mắt Đào Chi Yêu lạnh lùng, thử lại ngày nữa, nếu ngày mai, người đàn ông này vẫn không phản ứng gì như cũ, vậy thì, cũng đừng hận cô xuất ra thủ đoạn tàn nhẫn nhất!
“Cung tiên sinh, nếu anh không còn chuyện gì quan trọng, tôi nghĩ tôi phải đi. Qua thời gian tan ca rồi, Cung tiên sinh không thể làm lãng phí thời gian của tôi nữa.” Đào Chi Yêu thản nhiên nói ra đã là giờ tan làm, hắn không tính là ông chủ thực sự của cô đâu.
Lãng phí thời gian của cô? Mắt Cung Nhã Thương lạnh lùng, lập tức, hắn bỗng cười tà mị: “Đúng là không thể lãng phí tại công ty này. Sao tôi lại quên nhỉ, thư ký Toàn đã ở chung với tôi rồi. Có chuyện gì thì chúng ta về nhà nói cũng được.”
“Anh……” Đào Chi Yêu nhìn cái miệng nói mập mờ của hắn, qua lớp kính thật dày lóe lên tia chán ghét, nhưng mà, rất nhanh, lại là một bộ dáng cứng ngắc.
Hai người quay lại biệt thự, vừa đi vào, Cung Nhã Thương nói: “Hôm nay cô rảnh cả ngày rồi, vậy đi, về sau việc nhà ở đây sẽ do cô phụ trách, bù lại cho tiền thuê nhà, đúng rồi, giờ phải đi nấu cơm. Tôi rất đói bụng.”
Đào Chi Yêu cảm giác mạch máu của mình muốn nổ đến nơi, nhưng cô miễn cưỡng áp chế tức giận trong lòng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cung tiên sinh, tôi nghĩ người anh thiếu chính là một bảo mẫu để hầu hạ anh. Nếu anh cần, tôi có thể lập tức tìm một người cho anh.”
Cung Nhã Thương ngồi trên chiếc sopha da thú mềm mại tại đại sảnh, vừa cầm tờ báo hàng ngày, vừa thản nhiên nói: “Tìm cái gì, trong nhà không phải có một rồi sao? Nhanh đi nấu cơm đi, tôi đang chờ ăn đây.”
Đào Chi Yêu đang muốn nổi giận, nhưng mà, khi cô nhìn thấy trên tờ bào kia một loạt chữ màu đen Cung Nhã Thương gì gì đó, mặt Đào Chi Yêu biến sắc, sau đó gượng gạo nói: “Được rồi. Cung tiên sinh nghỉ ngơi trước, tôi đi nấu cơm.”
Nói xong liền lui vào phòng bếp.
Mà Cung Nhã Thương, nhìn tờ báo kia, sắc mặt ngày càng đen, ngày càng trầm, đến cuối cùng, không thể nhìn ra vui mừng hay tức giận nữa.
Cung Nhã Thương nhìn tiêu đề tờ báo kia “Nếu tổng giám đốc tập đoàn truyền thông Cung thị không phải là gay!’, cười lạnh một tiếng, cuối cùng cũng hiểu vì sao chiều nay lại gặp được nhiều đãi ngộ đặc biệt như thế.
Cung Nhã Thương cầm lấy điện thoại, bấm một dãy số, rất nhanh, bên kia liền truyền giọng nói cung kính: “Hắc Đế, có chuyện gì dặn dò sao?”
Cung Nhã Thương khẽ cười nói: “Dạ Lang, đi điều tra rõ cho tôi, đầu đề báo chí hôm nay do luồng tin ở đâu mà đến. À, đủng rồi,” Cung Nhã Thương vẫn cười tàn ác như trước, “Tất cả những tờ báo, tờ san, đài truyền hình, đã đăng tin này đều làm phá sản cho tôi. Toi không muốn nhìn thấy lần thứ hai, hiểu chứ?”
Đúng lúc này, Đào Chi Yêu ló đầu ra nhìn sắc mặt của hắn, lại thấy Cung Nhã Thương đang thoải mái sung sướng nói chuyện phiếm với người khác.
Nhưng mà, cô không biết nội dung cuộc trò chuyện là tàn nhẫn như thế nào. Thậm chi, Cung Nhã Thương cười càng vui mừng, hậu quả càng đáng sợ.
Dạ Lang tuy không rõ lần này là người nào khiến Hắc Đế tức giận như vậy, nhưng lời của Hắc Đế, hắn chưa bao giờ nghi ngờ, chỉ có phục tùng.
“Đã biết Hắc Đế. Tôi sẽ sớm làm tốt.”
Cung Nhã Thương vừa buông điện thoại, tâm tình đã tốt hơn nhiều, vẫn cười tà mị vô cùng.
Nhìn đến nhà bếp thản nhiên dặn dò: “Thư ký Toàn, tôi muốn một ly trà.”