Tế Vũ kéo Dương An tới nơi này nhỏ giọng nói, giọng điệu thành khẩn kèm chút ngượng ngụng, giống như là rất bất đắc dĩ.
Dương An khẽ cười nói:
- Nếu có thể em nhất định sẽ toàn lực giúp.
- Ừ, tỷ tỷ cám ơn cậu trước.
Tế Vũ cảm kích nói:
- Tuy rằng chị không rõ Lam Sắc Quân Đao mời cậu tới để làm gì, nhưng chắc hẳn cũng là vì những trang bị giữa hồ kia.
Tế Vũ mắt nhìn lên hòn đảo nhỏ giữa hồ.
- Nói thật em cũng không biết mục đích của Lam Sắc Quân Đao, chẳng qua là nể mặt bằng hữu nên tới thôi.
Dương An đáp lời, cũng không giấu diếm.
Dương An nhìn theo ánh mắt Tế Vũ, tức thời bị ba món trang bị tản mát u quang bảy màu kia làm cho suýt nữa la hoảng.
- U quang bảy màu! Là trang bị cấp sử thi, hơn nữa còn có đến 3 kiện!
Dương An sợ hãi than, dù lúc trước có được 3 kiện trang bị cấp truyền thuyết hắn cũng không kinh ngạc nhường này, chẳng trách sao hai đại phe cánh lại tụ tập đánh nhau sứt đầu mẻ trán nơi đây.
Dương An giờ không còn là "con gà" như xưa, đuonwg nhiên hiểu được giá trị của trang bị cấp sử thi. Hiện cả hai đại phe cánh trong Phong Vân còn chưa có kiện trang bị cấp sử thi nào xuất thế, mà trang bị sử thi này có thể khiến bất kỳ chiến minh gia tộc nào cũng trở nên cường đại hơn, từ đó khiêu chiến được Boss cao cấp hơn, càng có cơ hội lấy thêm nhiều trang bị thượng thừa, chỉ nói sơ qua như thế đã thấy giá trị khó có thể tưởng tượng.
Nhìn thấy ba kiện trang bị cấp sử thi kia, Dương An có chút hối hận, thầm nghĩ:
- Đáng tiếc, nếu sớm biết có ba món trang bị cấp sử thi thì mình đã không đáp ứng Lam Sắc Quân Đao, tự tới đây lén dùng Tự Động Nhặt Trang Bị thần không biết quỷ không hay thu lấy toàn bộ, đến lúc đó thì phát tài rồi. Nhưng giờ mình đã bại lộ trở thành tiêu điểm của mọi người, nếu sử dụng phương pháp kia hẳn sẽ bị người biết, thành cái bia ngắm sống trong Phong Vân mất.
Đau lòng một hồi, Dương An cũng bình phục tâm tình, hắn còn chưa mạo hiểm đến mức ngang nhiên đắc tội mấy đại chiến minh, thầm nghĩ:
- Quên đi, cái này hẳn là vận mệnh rồi, cái gì không phải của mình thì không thuộc về mình.
- Đúng vậy, là ba kiện trang bị cấp sử thi.
Tế Vũ lại nói:
- Có điều thứ giá trị nhất lại không phải ba kiện trang bị này, mà là khỏa 'Thần cách' hình thoi ở giữa kia. Chỉ một khỏa này giá trị đã không kém ba kiện trang bị cộng lại.
- Tỷ tỷ là muốn…
Dương An không biết 'Thần cách' là vật gì, có tác dụng
- Chị muốn nhờ cậu đoạt giúp một kiện trang bị cấp sử thi.
Tế Vũ cau mày nói:
- Tuy hiện giờ mấy đại chiến minh cùng gia tộc phe Quang Minh liên hợp để tranh đoạt bốn kiện đồ vật kia, trước đó cũng đã thương nghị chia chác, nhưng Kiếm Vũ Phong Vân gia tộc cuối cùng cũng chỉ là gia tộc hạng nhất, địa vị vẫn kém tam đại chiến minh, phỏng chừng có tranh đoạt thành công cũng chỉ được chia một chút tiền vàng cùng mấy trang bị tầm tầm.
- Lần này Kiếm Vũ Phong Vân bọn chị chủ yếu tham gia hành động là vì muốn đoạt một kiện trang bị cấp sử thi trong đó.
Tế Vũ chậm rãi nói:
- Chị biết cậu có phương pháp đặc thù có thể giúp Lam Sắc Quân Đao, cho nên chị hi vọng sau khi cậu thành công có thể hướng Lam Sắc Quân Đao yêu cầu một kiện trang bị sử thi, lúc đó Kiếm Vũ Phong Vân gia tộc nhất định sẽ mua lại từ em với giá tốt nhất.
Dương An do dự một lát, cuối cùng cũng đáp ứng:
- Đúng là em có biện pháp để lấy mấy vật kia, tỷ tỷ yên tâm đi, em sẽ nghĩ cách lấy cho tỷ một món.
- Ha ha, bất kể thành công hay không, tỷ tỷ cũng thiếu cậu một cái nhân tình.
Tế Vũ chân thành nói:
- Đúng rồi, hai ngày qua chắc cậu thi hoạch không tồi đâu nhỉ, nếu thừa thì bán cho chị nhé, cậu cũng biết giờ chị là phó tộc trưởng Kiếm Vũ Phong Vân chứ.
- Ok, không thành vấn đề, Thần Chi Thí Luyện Tràng kết thúc em sẽ liên lạc.
Dương An gật đầu nói:
- Thế đã nhé, em đi đã, chị Lam Nhị còn đang chờ kia.
Nói xong, Dương An xoay người lập tức bước về phía Lam Nhị. Mà lúc này chân trời lại xuất hiện một con quái vật phi hành thật lớn, là một con Cương Trảo Song Đầu Thứu, bọn Pháp Lỗ Địch rốt cục tới nơi.
Dương An lập tức kêu đám Pháp Lỗ Địch hạ xuống bên này, tránh lại khiến người chú ý, sau đó tất cả cùng đi theo Lam Nhị về khu vực của Lam Sắc Quân Đao.
- Tiểu Ngả, lần này tôi đại biểu Lam Sắc Quân Đao chiến minh mời cậu hỗ trợ.
Lam Nhị vừa đi vừa nhỏ giọng nói với Dương An:
- Cậu cũng thấy gã Loạn Thế Cuồng Long trên bầu trời kia rồi đấy. Tầm bắn cùng tốc độ bắn của cậu đều rất cao minh, bọn tôi muốn nhờ cậu hỗ trợ áp chế hắn, như vậy quân liên hợp liên minh Quang Minh mới có ưu thế đi cướp đoạt những thứ trên đảo kia.
- Chị Lam Nhị, đại khái là em hiểu rồi, thậm chí em có biện pháp giúp Lam Sắc Quân Đao chiến minh lấy được toàn bộ mấy vật kia, nhưng em cũng có một yêu cầu.
Dương An mỉm cười nói, trong lòng hắn đã có kế hoạch.
- Nếu được như vậy thì quá tốt, còn yêu cầu của cậu thì trực tiếp nói với minh chủ Quân Đao của bọn tôi đi, hắn cũng rất dễ nói chuyện.
Lam Nhị cười nói, tuy rằng hầu hết thời gian nàng đều cùng Thiên Hành ở một chỗ, nhưng vẫn không hề quên khẩn trương vì lợi ích chiến minh, nếu có thể có toàn bộ bảo vật mà không cần cùng thế lực khác phân chia tất nhiên không còn gì tốt hơn.
- Xin phép mọi người, kia là một người bạn của ta.
Quân Đao thấy Lam Nhị mang người đi tới cũng tách qua đón tiếp, cũng là hắn không muốn những gì tiếp đó bị người nghe thấy.
- Xin chào Ngả Gia huynh đệ!
Quân Đao mỉm cười nói, tay phải đã vươn ra.
Mặc dù có thành kiến với chiến minh gia tộc, nhưng không ai đánh kẻ tươi cười, người ta đã lịch sự như vậy, Dương An cũng chìa tay phải ra bắt lấy, cười nói:
- Xin chào Quân Đao minh chủ.
- Ha ha, không ngờ cậu tới nhanh như vậy, Lam Nhị cùng Cuồng Nhân đều rất tôn sùng năng lực của cậu, quả nhiên là không giả.
Quân Đao cười nói.
- Ha ha, tôi cũng là một cung tiễn thủ 4x bình thường thôi mà, nhưng cũng hi vọng có thể giúp Quân Đao minh chủ.
Dương An thản nhiên nói.
- Đúng, hi vọng thế!
Quân Đao nói:
- Chúng ta cũng đừng khách sáo mãi, tôi muốn Ngả Gia huynh đệ có cách nào ngăn chặn Loạn Thế Cuồng Long, khiến cho hắn không cách nào phát huy ưu thế trên trời không?
Dương An lắc lắc đầu, nói thẳng:
- Không có, tôi cũng là lần đầu thấy có người tự do bay lượn được trên không, cũng không biết năng lực của hắn như thế nào, hơn nữa hắn còn là một cường giả 5x, không phải muốn chặn là chặn.
- Nhưng tôi có thể giúp anh lấy toàn bộ vật phẩm ở đằng kia.
Dương An nói thẳng vào trọng điểm.
- Khoác không biết ngượng, từng này người chúng ta còn không có cách nào, chỉ bằng mỗi một cung tiễn thủ 4x cũng dám xuất cuồng ngôn.
Quân Thứ lạnh giọng nói, hắn không phải không tin Lam Nhị cùng Kim Chúc Cuồng Nhân, chỉ là không quá tin năng lực của một cung tiễn thủ 4x.
- Ha ha, tin hay không tùy anh, nếu không phải là sợ bại lộ ra bị đại thế lực đuổi giết, tôi đã sớm ẵm hết mấy thứ kia.
Dương An dứt khoát nói, bị người coi khinh tự nhiên khó chịu.
- Quân Thứ!
Quân Đao trầm giọng quát, ngăn cản hắn tiếp tục vô lễ:
- Ngả Gia huynh đệ bỏ qua cho, tính Quân Thứ không được tốt lắm.
- Nếu Ngả Gia huynh đệ thật sự có thể giúp Lam Sắc Quân Đao đoạt được toàn bộ bảo vật, ta sẽ trả cậu một trăm ngàn nhân dân tệ làm thù lao.
Quân Đao cũng ngửa bài nói thẳng, nhìn vẻ tự tin của Dương An, hắn cũng có vài phần tin tưởng.
- Một trăm ngàn nhân dân tệ! Quá ít!
Dương An thản nhiên nói, nếu trước kia cho hắn một trăm ngàn làm thù lao hắn nhất định khiếp sợ vô cùng, nhưng giờ không còn là "gà", biết nhìn hàng, hắn cảm thấy không đáng giá.
- Một trăm ngàn nhân dân tệ lấy giá trị trường hiện tại vào khoảng 700 vạn vàng trong trò chơi, mà mỗi kiện trang bị sử thi tối thiểu giá 1000 vạn vàng, huống chi ở đây có đến ba kiện và một khỏa Thần cách, cái giá một trăm ngàn nhân dân tệ không xứng.
Dương An thản nhiên nói, tuy rằng hắn không biết giá trị Thần cách, nhưng cũng nghe Tế Vũ nói qua một khỏa Thần cách này không hề kém hơn ba kiện trang bị sử thi gộp lại.
- Như vậy Ngả Gia huynh đệ muốn thù lao ra sao đây? Cậu là bằng hữu của Lam Nhị cùng Thiên Hành, mọi chuyện đều có thể thương lượng.
Quân Đao nói, hắn cũng đánh giá thấp Dương An rồi.
- Một trăm ngàn nhân dân tệ như cũ, nhưng thêm một điều kiện là tôi muốn một trong ba kiện trang bị cấp sử thi.
Dương An cũng không quanh co lòng vòng trực tiếp đưa ra điều kiện.
- Tốt, điều kiện này tôi đáp ứng! Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Quân Đao sảng khoái đáp.
- Ok, chúng ta ký kết hiệp nghị đi!
Dương An nói, thấy Quân Đao sảng khoái như vậy hắn cũng có chút ngoài ý muốn, nói thật vốn hắn không nghĩ đối phương dễ dàng đáp ứng.