Tử Xuyên Tam Kiệt
Tác giả: Lăo Trư
Quyển : Phong vũ tương chí.
-----oooo-----
Chương : Oan khuất đại bạch (hết).
Nhóm dịch: Tú Xuyên
Sưu Tầm by nguoibantot --- vn.eu
Đám bộ hạ chấp hành mệnh lệnh của Tử Xuyên Tú rất nhanh, chỗ cao nhất nơi bến đò được cắm một cây Phi ưng kì màu đen của Hắc kì quân, mấy trăm người đồng thanh hô lớn: "Thống lĩnh Hắc kì quân đại nhân đến! Tất cả quân dân nhất loạt nghe lệnh, phạm lệnh, trảm!"
Tiếng hô lớn của mấy trăm người áp đảo tiếng ồn ào, biết có một thống lĩnh đang đến áp trận, trạng thái phong cuồng như điên khùng tức thì giảm bớt.
Mệnh lệnh của Tử Xuyên Tú vô cùng đơn giản: một, đội cứu thương vận tống thương viên ưu tiên qua sông. Hai, vô luận là chức quan cao thấp hay người thường, tất cả xếp hàng, không ai được chen ngang. xem tại
Đám đông đang hoảng loạn dần dần ngoan ngoãn phục tùng sự điều độ của Tử Xuyên Tú, vào lúc nguy cấp quan đầu, đám người hoảng loạn đó chính là cần nhất có một quyền uy khiến cho bọn họ dựa dẫm, phục tùng.
Tràng diện vốn đã trật tự ổn định, nhưng đúng vào lúc này, bên ngoài đám đông bỗng có một trận huyên náo, một tên quân quan dưới sự hộ tống của vệ binh múa đao thương vẹt đám đông giành đường tới trước, đám vệ binh lớn tiếng kêu gào: "Tránh đường tránh đường! Kì bổn đại nhân cần qua cầu, các người mau tránh đường!"
Có người khuyên cản: "Đại nhân, Tử Xuyên Tú đại nhân đã hạ lệnh, không ai được phép chen ngang".
Tên quân quan đó căn bản không thèm quan tâm: "Tử Xuyên Tú? Lão tử là sư trưởng của Biên phòng quân, thống lĩnh Hắc kì quân không quản được ta!"
Vệ đội của hắn quyền đánh cước đạp đội cứu thương đang vận tống thương viên, tràng diện lại hỗn loạn, dưới ánh mắt phẫn nộ của mười mấy vạn tướng sĩ ở hai bờ, tên Kì bổn đó nghênh ngang qua cầu.
Tử Xuyên Tú đứng ở bên này sông nhìn thấy rất rõ diễn biến, gã phẫn nộ quát: "Còn đứng đó làm gì? Bắt hết bọn chúng đến đây cho ta!"
Tên quân quan đó cùng vệ đội vừa qua cầu còn chưa kịp đứng vững chân thì đã bị một đám binh sĩ Hắc kì quân ào đến lôi cổ toàn bộ đến trước mặt Tử Xuyên Tú.
"Làm gì? Các ngươi dựa vào đâu dám bắt ta!" Tên quân quan đó ồn ào tranh cãi.
Âu Dương Kính mất kiên nhẫn, trực tiếp vả vào mồm hắn: "Bớt nói nhảm đi! Nhìn thấy Thống lĩnh đại nhân, ngươi còn không chịu hành lễ?"
Tên Kì bổn đó ngẩng người, đưa mắt quan sát, ánh mắt dừng lại trên gương mặt lạnh lùng của Tử Xuyên Tú.
Hắn lập tức rùng mình, cười gượng nói: "Tú Xuyên đại nhân, thì ra đúng là lão nhân gia! Tôi là Mễ Hải, bộ hạ của Minh Huy đại nhân, lần trước chúng ta còn ăn cơm chung ở Đế đô, không biết ngài còn nhớ tôi không?"
"Mễ Hải?" Tử Xuyên Tú soát lại trong đầu, chẳng có chút ấn tượng gì đối với cái tên này.
Gã hỏi: "Ta đã ra luật, vừa rồi ngươi có nghe rõ không?"
"Nghe rõ rồi, nghe rõ rồi!" Nhìn thấy thần sắc Tử Xuyên Tú bất thiện, Mễ Hải dùng sức tự tát vào mặt mình: "Là tôi ngu ngốc, là đầu óc tôi bã đậu, tôi phạm vào quân lệnh của đại nhân, tôi không phải người, đại nhân, ngài cứ trách phạt tôi nặng vào! Hay là, hôm khác tôi nhờ Minh Huy đại nhân đến bồi tội với ngài?"
"Đã nghe rõ rồi thì lôi hắn ra đi!"
Mấy vệ binh kéo Mễ Hải đi, hắn vùng vẫy ngã xuống đất, gào lên: "Đại nhân, ngài muốn làm gì vậy! Thả tôi ra, mau kêu bọn họ thả tôi ra!"
Tử Xuyên Tú hòa ái nhìn hắn hỏi: "Mễ Hải huynh, ngươi còn có lời gì muốn nói, ta sẽ chuyển cáo cho người nhà của ngươi".
"A!" Mễ Hải minh bạch, sắc mặt biến thành trắng nhợt: "Đại nhân, ngài, ngài định giết tôi?"
Khóe miệng Tử Xuyên Tú nhếch lên lãnh khốc, không trả lời hắn.
"Không!" Mễ Hải gào lên thảm thiết, giãy mạnh thoát khỏi vệ binh, nhào tới ôm lấy chân Tử Xuyên Tú khóc kể: "Ngài không thể giết tôi! Tôi là người của Biên phòng quân, không phải là người của Hắc kì quân các người, ngài không thể giết tôi! Ngài đem tôi giao cho Minh Huy đại nhân xử lý là được rồi! Tôi là Kì bổn, là quân quan cao cấp, chưa qua xét xử thì không thể giết tôi! Bất quá chỉ là qua cầu mà thôi, ngài không thể vì chuyện nhỏ như thế mà giết người a!"
"Đem hắn đi đi!"
Các vệ binh nhọc sức mới lôi được hắn ra, hắn vừa vùng vẫy, vừa dùng thanh âm thê thảm nhất kêu gào: "Cứu mạng a! Tử Xuyên Tú đại nhân tha mạng! Ngài không thể giết tôi! Tôi là Kì bổn, là sư trưởng, Tú Xuyên đại nhân, Tú Xuyên thống lĩnh, Tú Xuyên gia gia tha mạng a!"
-oo-
:: :: Mọi người vào vào đây ( vn.eu/forum/showthread.php?-Keu-Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :: ::