Bởi vì ngày mai là cuối tuần , tất cả mọi người đều muốn về sớm một chút, hưởng thụ không khí hai ngày nghỉ ngơi vui vẻ
“Kỉ Diệu, ngươi còn chưa tan ca sao ? hôm nay không phải là sinh nhật của ngươi sao?” một đồng nghiệp nhắc nhở.
“Sắp rồi, ta làm nốt một chút nữa thôi .” Kỉ Diệu một tay gõ máy tính, một tay cầm tập tài liệu.
“Cái gì? Hôm nay là sinh nhật Kỉ Diệu a, thiệt là, ta cũng đã quên, thật không phải .” Hạ Lộ đồng nghiệp của Kỉ Diệu lên tiếng, nàng cũng là bạn học đại họccủa Kỉ Diệu.
Kỉ Diệu năm ngoái tốt nghiệp, nhờ Hạ Lộ giới thiệu, tới vụ kiến trúc sư này làm phụ tá thiết kế.”Như vậy đi, bạn chí cốt, buổi tối ta mời cơm coi như mừng sinh nhật ngươi?” Hạ Lộ đề nghị.
“Không sao, không cần, Tuấn Nam nói muốn mời ta ăn tối, ta không thể từ chối hắn được!” Kỉ Diệu cười nói.
“Kỉ Diệu,đàn anh Tuấn Nam đối với ngươi thật tốt nha .” Hạ Lộ vẻ mặt hâm mộ, ban đầu nàng cũng là người ái mộ Bùi Tuấn Nam.
Kỉ Diệu cười không đáp, ánh mắt chuyên chú ngó chừng máy tính, hồ sơ cũng đã làm sắp xong rồi .
“Vậy ngươi rốt cuộc tính như thế nào a?” Hạ Lộ lấy khửu tay ám muội huých nàng.
“Cái gì như thế nào a?” hồ sơ cũng đã hoàn thành chín mươi phần trăm rồi.
“Ta nói ngươi cùng Tuấn Nam a! Nhiều năm như vậy, hắn đối với ngươi ‘Cùng nhau đi tới, thủy chung như một’, ngươi rút cục là tính tới đâu rồi a?” Hạ Lộ ép hỏi .
“Ngươi đang nói cái gì nha! Ta cùng Tuấn Nam chẳng qua là bạn tốt a…” Nàng như cũ ngó chừng màn hình máy tính , tốt, rốt cục đã hoàn thành, tắt máy tính chuẩn bị ra về!
“Tiểu thư của tôi ơi , hắn đối với ngươi tốt như vậy, ngươi không có cảm giác gì sao?”
“Ta là học muội của hắn, hắn tốt với ta cũng là chuyện đương nhiên a.”
” Chuyện đương nhiên ? nếu ngươi và hắn chỉ là quen biết , vậy tại sao nhiều năm như vậy ngươi không có bạn trai a ? Hơn nữa ra trường đã bốn năm nay, tại sao còn gặp hắn? .” Hạ Lộ xem thường phản bác.
“Đó, tại sao nhỉ ?” Kỉ Diệu cúi đầu thu đồ đạc, không chú ý đến chuyện Hạ Lộ nói.
“Ngươi nói… Có khả năng Tuấn Nam thích ngươi mà ngươi không biết hay không ?”
“Không thể nào!” Nàng thiếu chút nữa bị sặc nước miếng.
Hạ Lộ lấy tay nâng càm suy nghĩ : “Ta thật không rõ nam nhân tốt như vậy ở bên cạnh, ngươi tại sao lại có thể thờ ơ như vậy a?”
“Ta cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện này ta vẫn xem hắn như anh trai ta “
“Ta biết rồi, ngươi trong lòng vẫn thích hoa hoa công tử kia có phải không?”
“Ngươi đừng nói loạn!” lâu nay không nghe tới tên Dương Khải, bây giờ vừa nghe người nhắc tới hắn, trong lòng nàng có chút là lạ.
Ở trong suy nghĩ của nàng, Dương Khải giống như mặt trời trên cao, vừa chói mắt vừa mơ hồ.Hắn luôn dùng lời nói chọc cho nàng cười . Thấy Dương Khải, tim của nàng lại đập rất nhanh
Mà Tuấn Nam, tựa như sao Bắc Cực, vĩnh viễn ôn nhu bảo vệ nàng , vô luận nàng ở nơi đâu, chỉ cần quay đầu lại, sẽ thấy hắn. Ở bên cạnh Tuấn Nam, nàng cảm thấy vô cùng an lòng.
Cho nên cảm giác đối với Dương Khải, hẳn là giống như tình yêu rồi
“Nhan Kỉ Diệu!”
Hạ Lộ gào thét đem nàng từ trong suy tư trở vềề.
“A? Chuyện gì nữa?” Kỉ Diệu ngẩng đầu.
“Ngươi rốt cuộc có đang nghe ta nói chuyện hay không a? Ta hỏi ngươi, ngươi thật không có ý gì với Tuấn Nam sao?” Hạ Lộ kích động lay hai cánh tay của nàng.
“Ta nói rồi, chúng ta chẳng qua là bằng hữu.Đừng lắc nữa, ta chóng mặt quá.”
“Thật?” Hạ Lộ ánh mắ gian xảo,.”Kia… Ngươi đem cơ hội nhường cho người khác thật sao.”
Hạ Lộ xấu hổ cười , xuân tình nhộn nhạo trong lòng .
“Tặng cho người nào?”.
Lúc này, Hạ Lộ giống như chỉ mĩ nhân ngư chậm rãi bơi qua bơi lại trước mặt nàng, bỗng nhiên quay mặt lại, dùng ngón tay chỉ vào bản thân.
“Ngươi, đừng nói là ngươi nha!” Kỉ Diệu rốt cục đã hiểu.
“Ừ.” Hạ Lộ mãnh liệt gật đầu.”Ngươi đối với hắn không có tình cảm, chi bằng đem hắn giới thiệu cho ta nha, có được hay không! Ngươi không đáp ứng chứng tỏ ngươi thích Tuấn Nam đó!”
“Ta không có!”
“Vậy thì giới thiệu giúp ta.”
Hạ Lộ là một nữ nhân vô cùng đặc biệt, vô luận trong tài năng hay cá tính. Dáng vẻ nàng có thể làm cho nữ nhân ghen tị hộc máu, làm cho nam nhân chảy nước miếng, tư thái ôn nhu kiều mỵ, đúng là loại nam nhân thích nhất
Kỉ Diệu nghĩ: Vừa yêu kiều, vừa gợi cảm, vừa ôn nhu, cùng Tuấn Nam hẳn là rất xứng đôi! ( tội nghiệp Tuấn Nam ca, ta đi tìm cho ca khối đậu hũ nha?)
Những năm gần đây Tuấn Nam đối với nàng tốt như vậy, đây cũng là lúc nàng nên báo đáp hắn, quyết định vậy đi, đem hảo bằng hữu giới thiệu cho hắn vậy
“Tốt, không thành vấn đề, chuyện này để ta lo.” Kỉ Diệu một lời đáp ứng, còn vỗ ngực bảo đảm.
“Kỉ Diệu, ngươi thật tốt ,hạnh phúc cả đời ta phụ thuộc cả vào ngươi đó” hạ Lộ vươn cánh tay ra ôm chặt lấy nàng
Hai nữ nhân, ah, quên bên cạnh còn có thêm một kẻ ngốc, làm cho người khác không khỏi dự cảm tới chuyện bất lành, Ai đó không tự chủ được mà rùng mình một cái …
“Tốt như vậy đi , tối hôm nay chúng ta đi hát!” Kỉ Diệu tự cho là thông minh đề nghị.
“Tốt, tốt! Thật tốt quá.” Không nghĩ tới nhanh như vậy là có thể nhìn thấy thần tượng trong mộng, Hạ Lộ hối hả gật đầu.
“Đi thôi, Tuấn Nam ở dưới lầu chờ chúng ta.” Khỉ Diệu nhìn ngốc muội đang ngồi bên cạnh .”Ngốc muội đi, chúng ta cùng đi hát nha !”
Ngốc muội mang một cái mắt kính dày, ngước đầu lên qua lớp thủy tinh đánh giá hai người, sau đó cúi đầu nhìn lịch làm việc trên bàn, ngập ngừng nói : “Nhưng hôm nay cũng là sinh nhật ta, ta muốn vế sớm một chút,chúc ngươi sinh nhật vui vẻ.”
Sinh nhật sao? Làm sao lại có chuyện trùng hợp như thế?
“Bất kể, sinh nhật chúng ta cùng đi ăn mừng, theo ta đi!” Kỉ Diệu cùng Hạ Lộ mỗi người một tay lôi kéo ngốc muội đi ra khỏi phòng làm việc.
Bùi Tuấn Nam ngồi ở trong xe, đã đợi mười lăm phút, hắn không kìn nén được cảm xúc, vẻ mặt còn có chút khẩn trương. Hắn hôm nay mặc áo cao cổ màu trắng, màu sắc thích hợp nhất với hắn
Hắn nhìn chiếc nhẫn kim cương trong tay sáng lấp lánh động lòng người —— nghe nói đây là tứ mà toàn bộ nữ nhân trên thế giới đều thích. Tuấn Nam trên mặt vẻ mặt có chút ngưng đọng, có chút khẩn trương, hắn đã quyết định, khi nhìn thấy Kỉ Diệu sẽ lập tức hướng nàng tỏ tình ( haizzz tội nghiệp ca quá, đúng là ….. haizzzz)
Đang lúc hắn suy tư không biết nên nói như thế nào thì nhìn thấy Kỉ Diệu xuất hiện, sau đó khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì ba nữ nhân thực đã kéo cửa xe ra, nhanh chóng ngồi vào. Kỉ Diệu ngồi ở phía trước, Hạ Lộ cùng Ngốc muội ngồi ở phía sau
Vừa thấy tình hình này, Tuấn Nam vội vàng đem chiếc nhẫn bỏ vào trong túi áo.
“Tuấn Nam, ta giới thiệu, đây là đồng nghiệp của ta, các nàng muốn cùng đi dự sinh nhật với ta có được hay không a” Kỉ Diệu nhìn hắn hưng phấn nói
“Dĩ nhiên là được rồi ” Tuấn Nam cố gắng giữ phong độ, lộ ra nụ cười. Nàng đã đem người ngồi lên xe, hắn có thể không đồng ý sao?
“Xem đi, ta đã nói Tuấn Nam rất hòa đồng mà” Hạ Lộ từ sau ngồi nhô đầu ra.
Di? Tuấn Nam có chút kinh ngạc nhìn Hạ Lộ trong gương chiếu hậu. Người này biết hắn sao?
“, Ta giới thiệu, đây là đồng nghiệp của ta _ Hạ Lộ .” Kỉ Diệu nhìn Tuấn Nam.”Đây là Hạ Lộ a, bạn học cùn lướp đại học với ta, hẳn là ngươi cũng biết rồi “
“Thật xin lỗi, không có ấn tượng.” Tuấn Nam vừa lái xe hòa vào dòng xe cọ trên đường vừa nói
Kỉ Diệu vừa nghe quả thực muốn té xỉu . Uy, tiên sinh, ngươi cũng không cần phải thẳng thắn quá như vậy nha.
“Ngươi quay đầu lại nhìn một chút sao. Hẳn là sẽ có ấn tượng!” Kỉ Diệu lôi kéo tay áo Tuấn Nam
“Đừng làm loạn , ta đang lái xe.” Tuấn Nam không chớp mắt nhìn thẳng phía trước.”Ta trên vai đang gánh vác ba nhân mạng, muốn chuyên tâm lái xe, các vị có ý kiến gì sao?”
“Dĩ nhiên không phản đối.” Hạ Lộ cười khanh khách nói .” Nam nhân giống như Tuấn Nam mới là chững chạc đáng tin cậy a “
Nôn ~~ những lời buồn nôn như vậy mà cũng có thể nói ra, đúng là nôn chết nàng mà
Cơ hồ ngốc muội bị mang theo tới đây cảm giác được có gì bất thường, tay không khỏi nắm chắc cây thập tự, cảm giác của nàng thường rất chính xác nha
Một cái nhẫn, lẳng lặng nằm ở trong túi áo Tuấn Nam, hắn ngước lên nhìn trời nhưng tuyệt nhiên không thấy một tia sáng lẻ loi nào trong lúc này
*
Vừa vào đến phòng hát, Bùi Tuấn Nam tựa như pho tượng phật ngồi ở giữa ghế salon .
Bất luận Nhan Khỉ Diệuhát khó nghe như thế nào, cộng thêm cả tạp âm mà Hạ Lộ tạo ra , hắn vẫn như cũ “bất vi sở động” vững như Thái Sơn.
Hôm nay là sinh nhật của nàng nha, nên để cho nàng ca hát thoải mái, dù sao mỗi năm cũng chỉ có một lần, nhịn một chút là được. Màng nhĩ khổng thể thủng được, chỉ cần nàng vui vẻ là tốt rồi
Mặc dù hắn rất hoài nghi Nhan Kỉ Diệu có phải hay không hoàn toàn không nghe thấy mình hát những cái gì ?
Kỉ Diệu cầm chặt lấy Micro, dùng thanh âm tựa như giết mèo hát bài “PrettyWorld” .
Tuấn Nam giữ vững thái độ nhất quán,không hề sợ hãi tĩnh táo nhìn màn hình, ngốc muội thì che lỗ tai lại rồi co ro vào một góc
Từ khi vào quán karaoke nàng hát liền tám bài, hôm nay có thể nói là concert cá nhân của Nhan Kỉ Diệu, bởi vì những người khác tuyệt nhiên không có chút hứng thú ca hát nào
Ngốc muội chỉ lo ăn chocolate, bánh ngọt, còn Hạ Lộ hoàn toàn không quan tâm gì tới Kỉ Diệu, ở bên cạnh Tuấn Nam, dùng ánh mắt ái mộ không ngừng nhìn hắn. Bất quá, ánh mắt Tuấn Nam vẫn thủy chung nhìn về phía người đang không ngừng gào thét, Nhan Kỉ Diệu
Hạ Lộ Lôi kéo cánh tay Tuấn Nam, cố gắng kéo về sự chú ý của hắn.”Tuấn Nam ~~ ngươi thật không nhớ rõ ta a? Trước kia mỗi lần ngươi tham gia Không thủ đạo, người ta đều đi cổ vũ cho ngươi a !”
Hạ Lộ nép vào người Tuấn Nam nhưng Hắn vẫn ngồi nghiêm chỉnh
“Chuyện đã lâu, thật xin lỗi, ta thật không có ấn tượng gì.” Tuấn Nam lúc nói chuyện với Hạ Lộ mắt vẫn không rời Kỉ Diệu, nói “ Nàng làm sao có thể hát khó nghe được như vậy a?”
Khó nghe? Hạ Lộ Thật không thể tin, khó nghe mà hắn còn nghe mê mẩn như vậy? Ánh mắt còn tràn đầy vui vẻ Hừ, có lẽ Nhan Kỉ Diệu gọi hắn là heo hắn cũng cảm thấy hay cũng nên
“Đàn anh a ~ ngươi không nhận ra ta cũng không sao, chúng ta có thể bắt đầu lại từ bây giờ a!” Hạ Lộ nắm chặt cơ hội, hy vọng ở trong lòng hắn lưu lại ấn tương sâu sắc .”Ngươi cảm thấy Kỉ Diệu hát rất khó nghe a! Vậy ngươi thích nghe bài gì? ta hát cho ngươi nghe.”
“Không cần, bình thường xem ti vi, nghe nhiều bài hát hay, thỉnh thoảng nghe một chút loại âm này cũng thấy không tồi.” Bùi Tuấn Nam cười nói.
Hạ Lộ cảm thấy có chút nhục chí. Thiệt là, muốn làm cho nam nhân này chú ý sao lại khó khắn như vậy? Đúng rồi, nhất định là bởi vì nàng hôm nay không mặc áo mỏng đến có thể “ thấy được “ sao? Là do hăn không nhìn thấy nét “ hùng vĩ’ “đặc sắc ‘ của nàng sao? ( oạch, ta sock chít với người này mất)
“~ Cám ơn! Cám ơn, cám ơn các ngươi, ta yêu các ngươi ——” Nhan Kỉ Diệu rốt cục cũng hát xong , nhưng còn chìm đắm trong trong mộng đẹp.
Thật ra thì mọi người ra sức vổ tay là bởi vì nàng rốt cục cũng chịu buông Micro xuống
“Di? Bài hát này không là của ta.” Kỉ Diệu nhìn bài hát xuất hiện trên màn hình nói
Đương nhiên là không phải rồi, đây là bài hát Tuấn Nam đặc biệt chọn lựa, đương nhiên là có ý tứ của hắn rồi .
“Tuấn Nam, ta hát cùng ngươi nha !” Hạ Lộ cũng cầm Micro lên .
Kỉ Diệu lúc này mới không cam lòng giao Micro ra , nghĩ như vậy cũng không tồi, nàng cũng nhịn lâu rồi, sắp không chịu nổi nữa, tranh thủ lúc này đi vệ sinh một chút vậy.
“Tốt, vậy các ngươi hát đi , ta đi nhà vệ sinh một chút——” Kỉ Diệu vừa nói vừa mở cửa đi ra .
Nàng vừa mở cửa đi ra lại tông phải một người đang đi tới.
Các nàng đoán coi là ai ? đoán sai không bị phạt mà đoán trúng cũng không có thưởng đâu nhớ
“Ôi… Đau quá!” Bởi vì lực va đập quá lớn, khiến cho nàng cả người ngã nhào dưới đất.
“Kỉ Diệu!” Tuấn Nam lập tức đứng dậy, lo lắng hướng cửa đi tới.
“Thật xin lỗi, tiểu thư, ngươi không sao chớ?” người vừa đụng phải Kỉ Diệu cũng hướng kỉ Diệu đang ngồi dưới đất đưa t đụng vào người nam nhân kia, hướng ngồi dưới đất Khỉ Diệu đưa tay ra.
“Không sao nữa, tại ta không cẩn thận ——” nàng ngẩng đầu lên bắt gặp ánh mắt của nam nhân kia, trong phút chốc không nói lên lời .” Ngươi? Ngươi là…”
Nam nhân trong mắt cũng có vẻ kinh ngạc .”Kỉ Diệu! ?” Hắn cúi đầu nhìn nàng một cách cẩn thận, kinh ngạc nói: “Thật sự là ngươi, Kỉ Diệu.”
Thanh âm quen thuộc làm cho Tuấn Nam dừng bước, cũng đem tầm mắt từ trên người Kỉ Diệu i chuyển qua khuôn mặt nam nhân kia.
“Dương Khải! ?” Tuấn Nam cùng Kỉ Diệu cơ hồ là đồng thời hô lên.
Kể từ khi sau khi Dương Khải tốt nghiệp, bọn họ không có liên lạc, nàng hoàn toàn không nghĩ tới có thể nhìn thấy Dương Khải ở trường hợp này.
“Đã lâu không gặp.” Dương Khải vẻ mặt từ kinh ngạc chuyển thành nụ cười chân thành.
Ngồi ở ghế lô trên ghế sa lon Hạ Lộ giật mình nhìn màn kịch này, Khó có thể nhìn thấy nhân vật chính tề tựu đông đủ, hôm nay đến coi như đến không uổng công rồi.
“Khải ca —- làm sao ngươi có thể để cho ta chờ lâu như vậy a?” Một âm thanh thúc giục từ phòng bên cạnh truyền sang, nhưng ngay sau đó một cô gái ăn mặc diêm dúa, áo lộ nửa cả ngực đi ra ôm chặt lấy Dương Khải.
Wow! Quần của nàng ngắn đến mức chỉ vừa che kín mông thôi …
Ít khi nhìn thấy nữ nhân ăn mặc như vậy, Kỉ Diệu há to miệng, kinh ngạc đến quên cả đứng dậy, may mà Tuấn Nam đỡ nàng dậy.
“Tĩnh Hương? Làm sao ngươi lại chạy đến đây rồi?” Dương Khải rất tự nhiên ôm nàng.
Kỉ Diệu không khỏi đánh giá nữ nhân trước mắt gọi “Tĩnh Hương” này, nữ nhân này tóc dài quá thắt lưng nhuộm vàng, quả nhiên rất giống Công Đằng Tĩnh Hương, tràn đầy ý vị phong trần.
“Người ta đợi ngươi không được sao. Di, những người này là ai a!” Nữ người đồng thời dùng ánh mắt sắc bén quét nhìn Kỉ Diệu cùng Tuấn Nam.
“Bọn họ là bạn học đại học của ta! Không nghĩ tới lại gặp mặt ở chỗ này.” Dương Khải cười nói .
“Các ngươi khỏe không?ta là bạn gái Dương Khải, gọi là Tĩnh Hương.” Tĩnh Hương kiều mỵ vươn tay, động tác rất có chuyên nghiệp kiểu “Công chúa” giá đáo .
Cái gì! ? bạn gái Dương Khải?
Cia gì , nàng thật không hiểu, tại sao có người có ánh mắt kém đến mức đi thích “Công Đằng Tĩnh Hương”, nàng thật không cách nào hiểu nổi .( cái này chắc có ý tứ sâu xa gì đó nhưng mà ta không hiểu a)
Kỉ Diệu quay đầu nhìn Dương Khải, phát hiện hắn không có phủ nhận, nói như vậy… Cô nàng Tĩnh Hương thật bạn gái của hắn?
“Đúng rồi, Tuấn Nam, các ngươi tại sao lại tới nơi này?” Dương Khải nhìn hai người .
“Hôm nay là sinh nhậ Kỉ Diệu t, chúng ta tới đây chúc mừng sinh nhật nàng .”
Dương Khải nhìn Kỉ Diệu một hồi lâu, ánh mắt trở nên rất phức tạp.
“Nguyên lai là sinh nhật a! Ta cũng nên chúc mừng sinh nhật nàng mới được.” Nói xong liền ôm Tĩnh Hương đi vào ghế .”Chúng ta có thể tham gia sao?”
” Tất nhiên , hoan nghênh.” Tuấn Nam nghĩ thầm, hôm nay rốt cuộc là ngày gì vậy trời , làm sao một đống người toàn bộ đều có mặt ? Xem ra, hôm nay không thể nào đem chiếc nhẫn giao cho Kỉ Diệu rồi .
“Đúng vậy a, nhiều người thật náo nhiệt…” Kỉ Diệu cười khúc khích .
Cho nên, Dương Khải ngồi bên cạnh Tĩnh Hương, Tĩnh Hương ngồi bên cạnh Kỉ Diệu, Kh Diệu ngồi bên cạnh Tuấn Nam, Tuấn Nam ngồi bên cạnh Hạ Lộ, ngốc muội ngồi ngoài cùng , tất cả tạo thành một phức hợp kì quái.
Ngốc muội phát hiện tình huống càng lúc càng quỷ dị, vốn định thừa dịp mọi người không chú ý chạy đi, nhưng do ngồi ở xa cửa chính, đành bất đắc dĩ ngồi im , xem ra nàng nên ăn nhiều bánh ngọt một chút vậy .
“Tốt, chúng ta hôm nay náo nhiệt một chút.” Dương Khải gọi phục vụ, kêu mấy bình rượu, xoay người hướng nữ nhân bên cạnh nói; “Tĩnh Hương, hát một bài đi !”
Nữ nhân giác quan thứ sáu phi thường nhạy cảm, Tĩnh Hương phát hiện ánh mắt Dương Khải nhìn Kỉ Diệu có chút đặc biệt, thùng dấm lập tức lật úp.
“Hừ, ta không muốn hát !” Nhất là muốn nàng là nữ nhân khác nghe, không thể nào! Tĩnh Hương chu cái miệng nhỏ nhắn lên , không thuận theo.
“Không sao, ta cũng không phải là rất muốn nghe.” Cái thái độ gì đó , người nào cần nàng hát a! Kỉ Diệu trước mặt người khác không bao giờ chịu yếu thế, huống chi đây là chỗ của nàng, hôm nay cũng là sinh nhật của nàng!
“Đừng như vậy, Tĩnh Hương hát rất êm tai, ngoan, đi hát đi.” Dương Khải dụ dỗ nàng.
“Được rồi, người ta là vì ngươi mới hát nga!” Tĩnh Hương chạn nhẹ vào ngực hắn, cũng chỉ có Dương Khải mới có thể làm cho nàng nghe lời như vậy.
Nôn ~~ Khỉ Diệu lại muốn phun ra lần nữa, nữ nhân này so với Hạ Lộ yêu mị chỉ có hơn chớ không kém.
Tĩnh Hương đi tới màn hình trước, cầm lấy Micro làm bộ dáng như một siêu sao .
Khúc nhạc dạo âm nhạc vang lên ——
“Trang phục yêu kiều A bộ dáng, theo khách nhân lắc tới lắc lui…”
Tĩnh Hương vừa mở miệng, Khỉ Diệu thiếu chút nữa ngã nhào, nga! Hiện tại là khi nào a? còn có người hát “Vũ nữ” !
Bất quá nàng hát cũng khá hay, tạo được cảm giác tang thương u buồn.
Sau khi Tĩnh Hương đứng dậy bây giờ, Kỉ Diệu đang ngồi bên cạnh Dương Khải . Không biết tại sao, tâm tình của nàng bỗng nhiên khẩn trương lên,.
Ánh đèn chiếu vào nàng, nàng yêu mị lắc lư thân thể giãy dụa cái mông đầy đặn cùng cái eo thon nhỏ.
“A a a ~~ người gì tám làm mổ làm vũ nữ tám bi ai… Đến đến khiêu vũ, tâm xinh đẹp kia hệ trầm trọng , vũ quản ấy người gì, giáp ấy ~~ làm như minh mộng ~~ ” ( hix cái lời bài hát ta chịu a, ta không đủ trình chém, lực bất tòng tâm a)
Lời hát vừa xong trong phòng mọi người đang trầm mặc đều vổ tay trầm trồ khen ngợi.
Tĩnh Hương hài lòng tiêu sái trở về chỗ ngồi, đặt mông ngồi xuống giữa Dương Khải và Kỉ Diệu, cầm lấy ly rượu nói: “Này, này chén ta mời ngươi.”
Ánh mắt nàng sắc bén cảnh cáo Khỉ Diệu: cách xa Dương Khải ra một chút!
“A?” Khỉ Diệu kinh ngạc sửng sốt một lúc .
“Làm sao? không uống rượu a? không phải thanh thuần như vậy chứ ?” Tĩnh Hương ngữ mang vẻ giễu cợt hỏi.
Cái gì, nữ nhân này dám khiêu khích! Chẳng lẽ không biết nàng Nhan Kỉ Diệu sinh trưởng ở vùng quê rượu sao? trời sanh tửu lượng rất tốt
“Ha hả —yên tâm đi, Kỉ Diệu trời sanh tửu lượng tốt a, có đúng hay không, Kỉ Diệu?” Dương Khải nói , trong mắt tràn đầy nụ cười.
Hắn còn nhớ rõ từng lời nói giỡn của nàng?
“Tốt, uống thì uống, cạn chén.” Kỉ Diệu hào khí ngút trời cầm lấy ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Kỉ Dệu một phen hơi uống vào trong miệng liền hối hận. Wow! Mẹ của ta a, thật là khổ, đây không phải là bia sao? Làm sao uống nhạt như vậy a?
“Đây là Long Thiệt Lan, chưa thấy ai uống như vậy cả, ha hả.” Tĩnh Hương che miệng cười nói, ưu nhã cầm lấy ly rượu uống một ngụm.
Long Thiệt Lan! ? Khó trách như vậy. Bề ngoài thoạt nhìn là màu hổ phách, tại sao uống giống bia vậy a !
Kỉ Diệu thấy Tĩnh Hương cười, thật chói mắt, nàng nuốt không trôi khẩu khí này.
“Nói đến uống rượu, ngươi không biết sao, chính là phải uống một ngụm lớn mới hứng thú.” Nàng cầm ly rượu, lần nữa uống một hơi cạn sạch.
Dương Khải vỗ vỗ tay.”Tốt! Tửu lượng tốt, ta trước kia còn tưởng rằng Kỉ Diệu không biết uống , không nghĩ tới ngươi tửu lượng khá như vậy!”
Cái gì? Nàng không nghe lầm chứ? Dương Khải ca ngợi nàng hai mắt mở to, nàng không cói nghe sai a, liền dịu dàng cười.
Tuấn Nam ở một bên, hai tay va khoanh ở trước ngực không nói một câu, sắc mặt thật khó coi .
Người khác nói nàng tửu lượng tốt có cái gì mà cao hứng, nữ nhân này đến tột cùng có đại não hay không a?
Bất quá, không có đại não hiển nhiên không chỉ có một mình Nhan Kỉ Diệu mà thôi.
“Tốt, nếu thích uống, ta đây phụng bồi.” Nói giỡn, nàng Lý Tĩnh Hương là nhân vật nào, uống rượu đối với nàng mà nói là chuyện thường như cơm bữa, thích uống, nàng chiều!
“Cạn chén!” Khỉ Diệu hô to.
“Cạn chén!”
Mọi người khuyên không được , không thể làm gì khác hơn là ngồi nhìn các nàng so rượu. Nhưng nghiệp dư tửu khách dù sao cũng đấu không lại người vốn lấy rượu thay nước, chẳng bao lâu, Kỉ Diệu gục ở một bên, bất tỉnh nhân sự.
Bất quá Tĩnh Hương cũng đã uống đến không đứng lên nổi.
“Khải, ta muốn ói…” Tĩnh Hương vô lực té vào trong ngực Dương Khải, cái này gọi là “Giết địch một vạn, tự thương hại bảy ngàn” .
Dương Khải đỡ Tĩnh Hương, dậy vẻ mặt bất đắc dĩ về phía Tuấn Nam nói.” Thật là, không nghĩ tới có thể biến thành như vậy. Trước ta đưa Tĩnh Hương trở về, hôm khác liên lạc.”
“Gặp lại sau.” Tuấn Nam lạnh lùng gật đầu.
Sau khi Dương Khải đỡ Tĩnh Hương rời đi, Tuấn Nam bèn lay Kỉ Diệu đang nằm trên salon.
“Kỉ Diệu, về nhà.”
Kể từ khi Dương Khải ngồi vào salon, trên mặt Tuấn nam tuyết bắt đầu rơi mà bây giờ đã băng dày ba thước.
“Ngô…” Kỉ Diệu quơ tay, khi nàng ngủ hoàn toàn không ý thức được bất cứ điều gì.
Hạ Lộ khôi phục tinh thần lại như cũ, tình huống thật làm nàng bất ngờ.
“Tuấn Nam, ta nghĩ… Ta cùng ngốc muội ngồi tắc xi trở về, Kỉ Diệu làm phiền ngươi.”
“Ân.” Tuấn Nam gật đầu, trên mặt lạnh lùng như cũ.
“Xin hỏi ——” đây là câu nói đầu tiên của ngốc muội trong suốt buổi tối nay mở miệng nói.”Cái bánh ngọt này —— ta có thể mang về hay không a?” Nàng chỉ vào cái bánh ngọt trên bàn “Không ăn thật lãng phí a…”
Tuấn Nam không nói chuyện, chỉ khẽ gật đầu. Cho nên ngốc muội bưng bánh ngọt, cùng Hạ Lộ vội vã trốn khỏi hiện trường.
Trong phòng, chỉ còn lại hai người bọn họ.
Nhìn Kỉ Diệu ngủ say dưới ngọn đèn vàng, trong lòng Tuấn Nam nổi lên một trận ghen tức, còn có…đau lòng