Lúc hotsearch Chu Gia Dã hơ khô thẻ tre rời đoàn phim xuất hiện thì Lâm Ý đang ở biệt thự tư nhân của Đàm Dao, đúng lúc khó khăn lắm mới đủ mặt mọi người ở Đế Đô cho nên thuận tiện tụ tập họp mặt với nhau.
Đây đều là bạn bè của Chu Gia Dã, đã qua lại vài lần nên cô cũng quen thuộc, nhưng cô không thể chơi những trò chơi cùng mấy chàng trai nhà giàu nên chỉ đi theo Đàm Dao ngồi dưới ô uống nước trái cây và tận hưởng gió biển.
Đàm Dao còn sắp xếp hai thợ đấm bóp với xoa bóp vai. Đàm Dao cực kì hưởng thụ, thoải mái nằm đó nhưng da Lâm Ý rất nhạy cảm và dễ bị nhột khi bị người khác chạm vào, làm chỗ nào cô cũng thấy không thoải mái.
Đàm Dao thấy cô nhúc nha nhúc nhích như cá nằm trên thớt thì buồn cười không chịu nổi: “Ý Ý, em thế này sao gọi là xoa bóp được, em cứ như đang chịu tội vậy.”
Lâm Ý thật sự sợ nhột, chạm vào là muốn nhúc nhích, làm cho chị gái xoa bóp vừa xấu hổ vừa phải nín cười, khẽ thì thầm bảo cô thả lỏng.
Thế là cả quá trình xoa bóp, Đàm Dao vừa trả lời tin nhắn trên điện thoại vừa thích thú nhìn cô vặn vẹo như cá làm Lâm Ý xấu hổ đến đỏ mặt.
Sau khi xoa bóp xong, Lâm Ý chậm rãi ngồi dậy, có cảm giác nhũn người như da và xương đều bị rút ra, Đàm Dao cười đi qua đỡ tay cô: “Hôm nay Tiểu Dã cũng đã hơ khô thẻ tre để quay về, rãnh rỗi thì bảo cậu ấy ở nhà xoa bóp cho em để làm quen đi, hôm nay nhìn em giống như đang chịu phạt vậy.”
Cô ỉu xìu, giọng nói cũng yếu ớt: “Anh ấy cũng biết sao?”
“Biết chứ, lần trước ghi hình chương trình cậu ấy có học với thầy, cậu ấy thông minh, học gì cũng nhanh lại hứng thú với nhiều thứ, không gì là không biết.”
Cô nhớ tới lần trước đến đoàn làm phim, anh đứng ở sau lưng xoa bóp mấy lần thật sự rất dễ chịu, có thể do anh hiểu rõ xúc giác của cô, cũng có thể vì cô đã quen với đụng chạm của anh nên không nhạy cảm giống như hôm nay.
Cô lấy điện thoại muốn gửi tin nhắn cho Chu Gia Dã, hỏi anh chuyện học xoa bóp, đúng lúc Đàm Dao quay đầu dẫn cô cùng lên lầu.
Mấy người đàn ông vẫn còn đùa giỡn trên bờ cát, Đàm Dao đưa cô đi lên, cho cô thử món bánh ngọt mà thợ làm bánh vừa làm xong, còn sắp xếp cho cô chăm sóc da và làm tóc. Trong cuộc sống tinh xảo của Đàm Dao cái gì cũng có, mọi thứ đều được biến hóa cực kì xa hoa như một viên ngọc quý, thấy cô thoáng sững sờ, cô ấy vội vàng sắp xếp người xếp ghế nằm đến cửa sổ sát sàn hướng ra biển.
Giang Nhu chạy thông cáo* xong cũng đến, ba người dựa vào ghế nhìn về phía biển, vừa chăm sóc da vừa trò chuyện.
*Dùng để chỉ việc tham gia vào nhiều chương trình và hoạt động công cộng khác nhau nhằm tăng cường sự xuất hiện của nghệ sĩ trong một khoảng thời gian cụ thể theo mong muốn của công ty sản xuất hoặc công ty đầu tư.
Họ bàn tán về những tin đồn trong ngành, những chuyện này tùy tiện nói ra đều là những chuyện có thể lên hot search nhưng qua miệng các cô lại giống như các bạn học đang buôn chuyện với nhau, ai thân thiết với ai, ai chia tay ai, ai đang theo đuổi ai.
Chơi với họ lâu rồi cũng khiến Lâm Ý sắp mất cảm giác, không còn bộ lọc người nổi tiếng nữa, giống như đang nghe bạn cùng phòng kí túc xá nói chuyện, cuốn hút đến mức khiến cô say sưa hóng hớt.
Lúc vui vẻ nhất đương nhiên là nói những câu chuyện phiếm về người một nhà.
Nói đến buổi phát sóng trực tiếp của Trình Giác hôm đó, Giang Nhu cười nói: “Không phải buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm đó của các cô cũng trở thành hot search sao? Đáng tiếc lúc đó tôi đang quay phim, nếu không thì nhất định phải có tôi trong đó.”
“Đáng tiếc bốn thiếu một.” Đàm Dao cũng hớn hở kể chuyện, quay qua giải thích với Lâm Ý: “Đúng rồi Ý Ý, em đừng để bụng mấy lời nói vô nghĩa của Trình Giác, đó chỉ vì hiệu quả của tiết mục thôi, hơn nữa lúc đó cậu ấy cũng đang nói giúp em, bây giờ danh tiếng cũng khá tốt.”
“Đúng đấy, đừng thấy Trình Giác lúc nào cũng cười đùa hí hửng mà nhầm, thực ra cậu ấy nắm chắc tâm lý, không có hiểu biết thì không thể nổi tiếng trong giới nhiều năm như vậy được.” Giang Nhu nhận xét: “Trình Giác có vẻ mạnh miệng, nhưng vì hiệu quả của tiết mục, thật ra cậu ấy đã công khai và ngấm ngầm bộc lộ rằng Tiểu Dã quan tâm đến em đến mức nào. Hôm đó trên hot search có rất nhiều người vừa gặm vừa hâm mộ, bây giờ chị thấy hướng gió cũng khá tốt.”
Các cô ấy đều rất tốt, quan tâm đến tâm trạng của cô, sợ cô không thoải mái nên cố ý giải thích ý định của Trình Giác.
Thật ra cô cũng hiểu, Trình Giác là bạn Chu Gia Dã, việc anh ấy làm cũng là sự giúp đỡ của bạn bè đối với Chu Gia Dã. Không chỉ có ngày phát trực tiếp hôm đó mà trước giờ Trình Giác đã giúp hai người họ rất nhiều lần, bây giờ chiều hướng dư luận càng tốt lên cũng không thể thiếu công lao của Trình Giác.
Cô đã xem tất cả các chương trình của Chu Gia Dã, bởi vì hai người họ có quan hệ tốt và tính cách đều vui vẻ nên dễ tạo ra hiệu quả tốt cho tiết mục, nhiều chương trình giải trí rất thích mời hai người họ. Trong chương trình mà Chu Gia Dã ghi hình năm nay, anh và Trình Giác đều là nghệ sĩ thường trú.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Cô cũng rất thích xem chương trình đó, mỗi lần nhìn thấy anh và Trình Giác ở cùng nhau, mặc dù khi gặp riêng đã quen thuộc nhưng lúc xem vẫn thấy buồn cười, hành vi anh em ngu ngốc của hai người họ trong chương trình giải trí cũng đã lên hot search nhiều lần, kết quả là vừa thấy tên hai người trong hoạt động nào đó là mọi người đã cười trước rồi.
Loại hình anh em ngu ngốc này làm mấy hành vi nhìn thì ngu ngơ khù khờ, trên thực tế lại đang giúp đỡ lẫn nhau.
Ví dụ như lúc chơi trò chơi, khi Trình Giác và Chu Gia Dã cùng một tổ đoán số lượng, anh ấy có đoán thế nào cũng không ra, người xem cũng bị sự thiếu ăn ý của hai người làm cho cười điên rồi, ngay cả những vị khách có mặt cũng cười đến mức gần như không kiềm chế được biểu cảm, người dẫn chương trình vừa cười vừa quạt lửa nói, quên đi, quên đi, chúng ta đi vào vòng tiếp theo. Sau đó bỗng nhiên thấy Trình Giác lộ ra vẻ mặt chợt hiểu, mắt sáng lên, tất cả mọi người mong đợi nhìn anh ấy, anh ấy vỗ ngực làm điệu bộ Chu Gia Dã hãy tin mình, sau đó rất tự tin viết đáp án lên bảng.
Đến lúc công bố câu trả lời, Trình Giác rất tự tin giơ bảng, kết quả một trời một vực với đáp án của Chu Gia Dã, trường quay và bình luận trực tiếp cười như điên lần nữa. Người dẫn chương trình cũng không nhịn cười nổi, hỏi anh ấy: “Trình Giác, vừa rồi tôi nhìn biểu cảm của anh còn cho là chắc chắn anh đoán được, nhưng kết quả anh viết chẳng ăn nhập gì hết.”
Trình Giác còn chưa nhìn thấy đáp án được công bố nên rất tự tin: “Không thể nào, tôi chắc chắn Chu Gia Dã chọn số này.”
Người dẫn chương trình nhịn cười: “Không phải đâu.”
“Không thể nào, nếu anh ấy không chọn số này thì đêm nay anh ấy đừng mong về nhà.”
Lúc Trình Giác thốt ra lời này, ống kính máy quay đặc tả câu trả lời của anh ấy, sau khi người dẫn chương trình và khách mời xem lại thì chợt hiểu ra, mọi người cùng bày ra biểu cảm tế nhị và hiểu rõ, người dẫn chương trình cũng nhìn lại bảng đáp án của mình với vẻ mặt buôn chuyện, dài giọng ồ một tiếng, ống kính lại chiếu cận cảnh tấm bảng của Trình Giác, là hai chữ số 1 Ả Rập, hợp lại đọc là 11, tách ra đọc là Nhất Nhất.
Người dẫn chương trình lưỡng lự, không biết có nên nói hay không nhưng biểu cảm trên mặt là nụ cười đè nén khiến ai nhìn cũng hiểu, bình luận trực tiếp cũng nhận ra ngay, dưới tình huống tất cả mọi người đã biết đáp án sai, cười ha ha ha và nói không hổ là Chu Gia Dã.
Hiển nhiên mọi người đều thích xem náo nhiệt, người dẫn chương trình cũng không bỏ lỡ độ hot và hiệu quả chương trình, đi đến trước mặt Chu Gia Dã, cố ý hỏi anh: “Anh đoán được anh ấy viết gì không?”
Đáp án đã được thể hiện rõ bằng giọng điệu của người dẫn chương trình và sự háo hức buôn chuyện của khách mời, nhưng mọi người ở đây vẫn nhìn về phía Chu Gia Dã để xem phản ứng của anh sẽ như thế nào.
Ống kính quay cận cảnh Chu Gia Dã, anh hơi cúi mặt và mỉm cười, trên mặt toàn là vẻ bất đắc dĩ, nhìn người dẫn chương trình bất lực đáp: “Trình Giác viết 11.”
Người dẫn chương trình khoa trương làm khẩu hình ‘A’, nghiêng lại gần thần bí hỏi: “Tôi có thể hỏi anh thêm một câu không, sao anh đoán được anh ấy viết 11?”
Chu Gia Dã tặc lưỡi, anh nhìn người dẫn chương trình như muốn hỏi anh đang kiếm chuyện phải không, khách mời có quen biết với anh đã nhịn cười đến mức vỗ đùi, người dẫn chương trình nhanh chóng làm bộ cầu xin tha thứ, liếc mắt ra hiệu với ống kính một cái, mọi người đều hiểu, cố ý nói: “Đây là một đáp án không tiện trả lời.”
Người dẫn chương trình không nhịn được, giữ chặt Trình Giác rồi nói: “Anh tới đây bốn lần mà chưa hiểu luật chơi, số này không phải tự viết mà rút thăm ngẫu nhiên, không phải Chu Gia Dã muốn viết số nào đâu mà đoán.”
Nói câu cuối cùng xong, người dẫn chương trình còn quay đầu liếc qua Chu Gia Dã, dáng vẻ biết rõ còn cố hỏi: “Anh nói đúng không?”
Ống kính lại chuyển sang Chu Gia Dã, anh nghiêng đầu nhìn hai người kia tung hứng trêu chọc, dáng vẻ nhức đầu, mặt mũi bất đắc dĩ nhưng khóe môi cong lên cao, gật đầu xác nhận tỏ ý chịu thua.
Bình luận trực tiếp lại vì cái gật đầu này mà hưng phấn hơn, đoạn này được cắt riêng ra leo lên hot search.
Trong màn ảnh HD phóng đại, sự yêu thương trong mắt anh không giấu được, sự ngượng ngùng khi bị trêu chọc nơi công cộng và nụ cười không thể kìm nén khi nhắc đến người mình thích, dù muốn kiềm chế nhưng khóe mắt đuôi mày của anh ngày càng nhếch cao lên, ánh đèn phản chiếu trong mắt anh dịu dàng sáng ngời, nhìn anh lúc này như một thiếu niên mới yêu, đối mặt với ống kính nơi tâm ý của anh sẽ bị hàng triệu người nhìn thấy, ngay cả vành tai hơi ửng đỏ cũng được phóng đại, làm cách nào cũng không giấu được ý cười trong mắt.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Vì sự nổi tiếng nên quan hệ tình cảm của Chu Gia Dã không tránh khỏi sự bàn tán của dư luận, gần như là mức độ toàn dân đều để ý tới nhưng đối phương lại là người bình thường, dù sau đó được thông báo chính thức thì thân phận cũng chỉ là tác giả nguyên tác của một bộ phim, hầu như không có thông tin công khai nào về cô gái này, kể cả ảnh và tên đều được bảo vệ kỹ càng. Ngay cả trong thời đại Internet gần như cái gì có thể tìm kiếm, muốn đào cái gì là đào được cái đó này, nếu không muốn gióng trống khua chiêng công khai thì chỉ có rất ít người biết, rất ít thông tin có thể bị lộ ra trước mắt công chúng.
Bây giờ Chu Gia Dã có duyên người qua đường tốt, lượng người yêu thích cũng đông đảo, cái tên Chu Gia Dã rất dễ lên hot search, tất cả mọi người đều hăng say với vấn đề liên quan đến tình cảm của anh, mỗi khi nhắc đến chủ đề này thì chuyện bàn tán là bản năng, phản ứng của mọi người sẽ lập tức trở nên hăng hái.
Ngoài ra sự hài hước của Trình Giác cũng tăng tính hiệu quả cho chương trình nên clip này đã ở trên hot search rất lâu, bình luận trực tiếp về đoạn này trong chương trình giải trí cũng cao đến bất thường.
Đàm Dao và Giang Nhu trò chuyện một hồi thì hơi buồn ngủ, họ bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Lâm Ý nhìn điện thoại, tập trung xem chương trình giải trí của anh.
Cô lại tìm đoạn clip lên hot search, những bình luận top bên dưới đều nói rằng không ngờ Chu Gia Dã nhìn tướng mạo rất buông thả, vậy mà khi yêu đương lại ngây thơ như thế, nhắc đến vợ còn đỏ cả tai. Trong bình luận đều là ha ha và cầm kính lúp soi mói, không hề chừa mặt mũi cho Chu Gia Dã.
Thật ra lúc cô xem chương trình này cũng không chú ý tới tai anh ửng đỏ, ấn mở ảnh chụp màn hình của bình luận top là một tấm ảnh chụp màn hình phóng to mới thấy đúng là tai anh đỏ ửng lên.
Lúc ấy sau khi cô nhìn thấy ảnh chụp màn hình còn hỏi anh xấu hổ cái gì.
Lúc cô hỏi thì anh vẫn còn trong đoàn làm phim, khi đó anh có thời gian rảnh, đã ngừng làm việc và ở khách sạn gọi video với cô. Cô nói mình có thứ xem không hiểu, nhờ anh xem giúp xem có ý nghĩa gì, anh cũng vui lòng bỏ chuyện đang làm, cho là cô gặp phải chuyện gì khó khắn, lúc anh thấy tấm ảnh chụp màn hình cô gửi tới thì chỉ biết đỡ trán cười bất lực, một hồi lâu mới thả tay xuống ngước mắt nhìn cô, anh cũng không nói gì mà chỉ cười rồi nhìn cô thật lâu, giống như đang chất vấn cô biết mà còn hỏi là có ý gì.
Trong màn hình điện thoại cô sắp không nhịn cười nổi nữa, nhưng ỷ vào lúc này anh đang ở đoàn làm phim, không làm gì được cô nên cô còn đắc ý được đằng chân lân đằng đầu, bảo anh giải thích nhanh lên.
Anh khẽ gật đầu: “Được, ngày mai anh giải thích cho em.”
Lúc đó cô vẫn chưa hiểu anh nói ngày mai là có ý gì thì ngày hôm sau cửa nhà bị mở ra, cô quay đầu lại liền thấy Chu Gia Dã đi đến. Lúc này cô mới biết lịch quay của anh bất ngờ thay đổi, ngày hôm sau quay về Đế Đô lấy cảnh, bình thường anh sẽ nói hành trình cho cô biết nhưng hôm ấy anh cố ý không nói.
Anh vào nhà lập tức bắt đầu tính sổ với cô, rút quyển sách trong tay cô để sang chỗ khác, ôm eo cô bế về phòng.
Anh giam cô trong ngực, giải thích từng chút từng chút, từng cái đều rất nặng nề, còn cười hỏi cô muốn nghe giải thích gì nữa không, như vậy có hài lòng không, hay là đổi thành thế này. Đã quá lâu không gặp nhau, xúc giác mẫn cảm, sau đó cô được anh ôm đi tắm, cô xụi lơ để mặc anh ôm, nằm trong ngực anh cắn lên bả vai anh một cái, ỉu xìu tức giận nói: “Thù dai, hẹp hòi, ngây thơ.”
Nhưng anh chỉ cười khẽ, cúi đầu hôn nhẹ cô một cái, không hề ngang ngược ác liệt như vừa rồi.
Trong phòng tắm đầy hơi nước mông lung, lông mi anh như cánh bướm dịu dàng, anh cúi đầu hôn cô lần nữa, hơi thở dừng lại ở khóe môi cô, giọng nói nhẹ nhàng lai quyến luyến: “Nhưng Ý Ý à, anh thật sự đã rất nhớ em lâu lắm rồi."
Anh từ từ mở mắt ra, trán chạm vào nhau, hơi nước biến đôi mắt đó thành màu mưa dịu dàng, anh lặng lẽ nhìn cô, nhẹ nhàng mỉm cười: “Ý Ý, hôn anh một cái, được không?"
Dòng nước nóng vẫn trút xuống như một cơn mưa lớn khiến người ta yêu say đắm, làn hơi nước vừa nhẹ vừa nóng hổi rơi trên mi anh, nhẹ nhàng đến mức khiến người ta chìm đắm.
Cô đã quên mất sự dày vò mà mình vừa phải chịu đựng nên vòng tay qua cổ và hôn anh.
Tiếng nước vẫn đang rơi xuống, mưa ngày càng lớn, cô ôm Chu Gia Dã, chìm đắm trong tình yêu cuồng nhiệt hết lần này đến lần khác.