Hắn là Âu Dương Tuấn là tứ Vương gia của Thiên Thần quốc. Một vương gia cao ngạo khiến nhiều thiên kim tiểu thư phải mê mệt bởi hắn.
Tất cả điều mong được gả cho hắn làm chính thế hoặc tiểu thiếp thì sẽ được hưởng không biết bao nhiêu quyền lực địa vị vật chất. cho nên tất cả các vị thiên kim tiểu thư đều cố gắng mê hoặc hắn cố bày ra các bộ dạng để cùng giường với hắn mà đòi một vị trí trong phủ tứ vương gia.
Nàng ấy (Vương Vũ Mị) cũng là một trong số các vị thiên kim tiểu thư danh giá luôn bám theo hắn. Nàng ấy đã bày tỏ với hắn không mong được làm chính thê chỉ mong làm một tiểu thiếp chỉ cần hắn sủng nàng .
Hắn chán ghét ý định đó của nàng . Nàng ấy chả là gì để cho hắn phải chuyên sủng cả. Nữ nhân như nàng chỉ nên ở nhà đợi phu quân sủng ái chứ không phải đưa ra điều kiện đó.
Từ lần đó hắn đâm ra ghét nàng đến cực điểm. Nhưng dù hắn đã tìm cách bêu xấu nàng hủy hoại thanh danh nàng để nàng không ra đường ghặp ai để hắn không bị làm phiền bởi nàng. Nhưng rồi nàng vẫn đi tìm hắn trong lúc hắn đi với sườn phi của mình nàng đường đột chạy lại níu tay hắn. Liệu có nữ nhân nào đường đột nắm tay nam nhân? Nhưng vì gia thế nàng hắn đành phải nhẫn nhịn phẩy tay nàng rồi bỏ đi. Để nàng ấy ở lại cùng sườn phi của mình. Đến một lúc sau hai nàng gây gổ hắn là người luyện võ nên có thể nghe rõ từng câu chữ hai nàng nói.
Hắn không thể để hai nàng làm mất mặt mình được hắn đành phải ra mặt. Vừa ra hắn biết ngay sườn phi mình giở trò nhưng đành phải giữ danh dự hắn mới ra tay cho nàng ấy một chưởng khiến nàng bay đập đầu vào cột. Hắn làm vậy một phần chán ghét nàng một phần để cảnh cáo nàng .
Sau khi hắn chưởng nàng hắn mới ôm sườn phi mình đi. Sau khi hắn bỏ đi , hắn đã thành công nàng không còn làm phiền hắn cũng không tìm hắn. Nàng tỏ ra vẻ chán ghét hắn. Hắn nghĩ nàng đây là lạc mềm buộc chặt. Đến khi hắn được hoàng huynh hạ chỉ cho nàng vào ở vào trong vương phủ của mình hắn thật sự chán ghét cực điểm.
Lúc hắn gặp nàng nàng tỏ vẻ không quen, không để ý, không còn chạy lại níu tay hắn. Đến lúc nàng ghặp thất đệ của hắn nàng lại gần gũi lại luôn đến viện của thất đệ ở cùng nhau thưởng trà chơi đùa.
Hắn thật không tin nàng lại yêu thích tên tàn phế đó. Nên hắn cũng trêu đùa cùng nàng vậy.
Đến khi hắn đến viện của nàng , nàng tắm vừa tắm vừa ngâm khúc. Hắn không biết nàng hát khúc gì nhưng thật sự rất hay. Hay hơn các khúc hắn đã nghe. Hắn biết nàng đang tắm vì muốn xem biểu hiện của nàng khi thấy nam nhân trong khuê phòng ra sao nhưng nàng không có hét lên như hắn nghĩ. Nàng chẳng thèm để ý hắn. Nàng cũng chưa mặc y phục chỉ lấy một mảnh vải cuốn quanh người, thế là tự nhiên đi ra trước mặt hắn.
Hắn giương mắt nhìn nàng , nàng cũng nhìn hắn xong quay mặt đi. Tự động đứng trước mặt nam nhân chưa thay y phục lau tóc. Hắn cũng chỉ là một nam nhân, nhìn khung cảnh phong tình thế trước mặt không khỏi một trận khô nóng dưới thân. Nàng nẹt vải quanh ngực hắn có thể thấy khe ngực đang nảy lên trong mỗi lần nàng hô hấp, giọt nước theo tóc nàng chảy xuống khe đó khiến hắn một trận kích thích không thôi. Và còn cả đôi chân trắng thon gọn không được che lấp của nàng thật khiến tiểu đệ của hắn nổi phản ứng khi nghĩ đến.
Để tránh sự ngượng ngùng hắn đành phải mở miệng hỏi nàng đây chăng là quyến rũ hắn. Nàng chỉ nói nàng mặc cho phu quân tương lai xem, bỗng lòng hắn có vị ngọt chảy vào . Đến lúc muốn lấy lại vẻ lạnh nhạt của hắn với nàng hắn đành phải nói sẽ không lấy nàng nhưng nàng lại bảo không lấy hắn đến khi hắn nói không còn ai, vị thất đệ vô năng của hắn đi vào đem theo giỏ hoa quả các nước cống phẩm tới. Đệ đệ của hắn còn khoác áo che xuân cho nàng. Hắn trừng mắt nhìn đệ đệ đang run rẩy cúi đầu xuống. Hắn thật không ngờ sau đó nàng lại ôm đệ đệ của mình dúi đầu xuống ngực nàng như thế nhất là lúc chưa mặc y phục . Hắn nhìn thật gai mắt. Nàng còn nói gì mà bảo vệ đệ đệ hắn còn bảo hắn cút sang một bên.
Đến khi quản gia tìm hắn có việc hắn mới bỏ đi sau đó cũng vì danh dự của mình hắn đến lúc yến tiệc trong hoàng cung chọn phi cho các vương gia mới gặp lại nàng. Đến lúc gặp lại thì nàng lại xin thành hôn với đệ đệ của hắn. Đệ đệ của hắn lại ngồi trên xe lăn, khuôn mặt dịch dung. Tức giận hắn phản đối việc thành hôn đó, tức giận hắn bảo đệ đệ của mình cởi dịch dung đứng dậy.
Hắn phản đối hôn lễ ra đủ mọi lý do nhưng cuối hắn nghe nàng nói, từ lúc hắn ra tay chưởng nàng tim nàng đã chết không còn thương hắn như trước đây, giờ nàng chỉ thương thất vương gia, đệ đệ vô năng của hắn. Cuối hoàng huynh đồng ý ban hôn cho nàng và thất đệ . Hắn sau đó không khỏi sửng sốt Thất đệ lại là người nắm giữ Uyển các? Hắn đã hỏi hoàng huynh nhưng không thấy huynh ấy nói gì có lẽ hoàng huyng đã biết từ trước.
Ngay sau đó , hắn luôn tìm cớ để thấy nàng tìm cớ vào phủ thừa tướng gặp nàng bởi hắn nghĩ nàng không hoàn toàn có thể quên hắn. Nhưng cuối nàng đều lảng tránh hắn không muốn gặp hắn.
Sau đến khi thành hôn hắn cũng không tham dự, cuối cùng đến hôm nay hắn mới gặp lại nàng . Nàng cùng thất đệ vui vẻ còn nắm tay nhau. Nàng càng ngày càng đẹp hắn hối tiếc. Nhìn nàng nắm tay đệ đệ đến bên hắn chào hỏi xong nắm tay đệ đệ nhanh chóng hồi phủ hắn không khỏi cười khổ.
Nếu như hắn không một tay chưởng nàng có lẽ giờ người bên nàng là hắn , người nàng nắm tay là hắn. Hắn giờ quá muộn màng để hối tiếc. Hắn giờ đã thật hiểu cảm giác của nàng trước kia. Giờ chính tay hắn đã đánh chết tình yêu của nàng dành cho hắn. Hắn hối hận
Hắn là Âu Dương Tuấn là tứ Vương gia của Thiên Thần quốc. Một vương gia cao ngạo khiến nhiều thiên kim tiểu thư phải mê mệt bởi hắn.
Tất cả điều mong được gả cho hắn làm chính thế hoặc tiểu thiếp thì sẽ được hưởng không biết bao nhiêu quyền lực địa vị vật chất. cho nên tất cả các vị thiên kim tiểu thư đều cố gắng mê hoặc hắn cố bày ra các bộ dạng để cùng giường với hắn mà đòi một vị trí trong phủ tứ vương gia.
Nàng ấy (Vương Vũ Mị) cũng là một trong số các vị thiên kim tiểu thư danh giá luôn bám theo hắn. Nàng ấy đã bày tỏ với hắn không mong được làm chính thê chỉ mong làm một tiểu thiếp chỉ cần hắn sủng nàng .
Hắn chán ghét ý định đó của nàng . Nàng ấy chả là gì để cho hắn phải chuyên sủng cả. Nữ nhân như nàng chỉ nên ở nhà đợi phu quân sủng ái chứ không phải đưa ra điều kiện đó.
Từ lần đó hắn đâm ra ghét nàng đến cực điểm. Nhưng dù hắn đã tìm cách bêu xấu nàng hủy hoại thanh danh nàng để nàng không ra đường ghặp ai để hắn không bị làm phiền bởi nàng. Nhưng rồi nàng vẫn đi tìm hắn trong lúc hắn đi với sườn phi của mình nàng đường đột chạy lại níu tay hắn. Liệu có nữ nhân nào đường đột nắm tay nam nhân? Nhưng vì gia thế nàng hắn đành phải nhẫn nhịn phẩy tay nàng rồi bỏ đi. Để nàng ấy ở lại cùng sườn phi của mình. Đến một lúc sau hai nàng gây gổ hắn là người luyện võ nên có thể nghe rõ từng câu chữ hai nàng nói.
Hắn không thể để hai nàng làm mất mặt mình được hắn đành phải ra mặt. Vừa ra hắn biết ngay sườn phi mình giở trò nhưng đành phải giữ danh dự hắn mới ra tay cho nàng ấy một chưởng khiến nàng bay đập đầu vào cột. Hắn làm vậy một phần chán ghét nàng một phần để cảnh cáo nàng .
Sau khi hắn chưởng nàng hắn mới ôm sườn phi mình đi. Sau khi hắn bỏ đi , hắn đã thành công nàng không còn làm phiền hắn cũng không tìm hắn. Nàng tỏ ra vẻ chán ghét hắn. Hắn nghĩ nàng đây là lạc mềm buộc chặt. Đến khi hắn được hoàng huynh hạ chỉ cho nàng vào ở vào trong vương phủ của mình hắn thật sự chán ghét cực điểm.
Lúc hắn gặp nàng nàng tỏ vẻ không quen, không để ý, không còn chạy lại níu tay hắn. Đến lúc nàng ghặp thất đệ của hắn nàng lại gần gũi lại luôn đến viện của thất đệ ở cùng nhau thưởng trà chơi đùa.
Hắn thật không tin nàng lại yêu thích tên tàn phế đó. Nên hắn cũng trêu đùa cùng nàng vậy.
Đến khi hắn đến viện của nàng , nàng tắm vừa tắm vừa ngâm khúc. Hắn không biết nàng hát khúc gì nhưng thật sự rất hay. Hay hơn các khúc hắn đã nghe. Hắn biết nàng đang tắm vì muốn xem biểu hiện của nàng khi thấy nam nhân trong khuê phòng ra sao nhưng nàng không có hét lên như hắn nghĩ. Nàng chẳng thèm để ý hắn. Nàng cũng chưa mặc y phục chỉ lấy một mảnh vải cuốn quanh người, thế là tự nhiên đi ra trước mặt hắn.
Hắn giương mắt nhìn nàng , nàng cũng nhìn hắn xong quay mặt đi. Tự động đứng trước mặt nam nhân chưa thay y phục lau tóc. Hắn cũng chỉ là một nam nhân, nhìn khung cảnh phong tình thế trước mặt không khỏi một trận khô nóng dưới thân. Nàng nẹt vải quanh ngực hắn có thể thấy khe ngực đang nảy lên trong mỗi lần nàng hô hấp, giọt nước theo tóc nàng chảy xuống khe đó khiến hắn một trận kích thích không thôi. Và còn cả đôi chân trắng thon gọn không được che lấp của nàng thật khiến tiểu đệ của hắn nổi phản ứng khi nghĩ đến.
Để tránh sự ngượng ngùng hắn đành phải mở miệng hỏi nàng đây chăng là quyến rũ hắn. Nàng chỉ nói nàng mặc cho phu quân tương lai xem, bỗng lòng hắn có vị ngọt chảy vào . Đến lúc muốn lấy lại vẻ lạnh nhạt của hắn với nàng hắn đành phải nói sẽ không lấy nàng nhưng nàng lại bảo không lấy hắn đến khi hắn nói không còn ai, vị thất đệ vô năng của hắn đi vào đem theo giỏ hoa quả các nước cống phẩm tới. Đệ đệ của hắn còn khoác áo che xuân cho nàng. Hắn trừng mắt nhìn đệ đệ đang run rẩy cúi đầu xuống. Hắn thật không ngờ sau đó nàng lại ôm đệ đệ của mình dúi đầu xuống ngực nàng như thế nhất là lúc chưa mặc y phục . Hắn nhìn thật gai mắt. Nàng còn nói gì mà bảo vệ đệ đệ hắn còn bảo hắn cút sang một bên.
Đến khi quản gia tìm hắn có việc hắn mới bỏ đi sau đó cũng vì danh dự của mình hắn đến lúc yến tiệc trong hoàng cung chọn phi cho các vương gia mới gặp lại nàng. Đến lúc gặp lại thì nàng lại xin thành hôn với đệ đệ của hắn. Đệ đệ của hắn lại ngồi trên xe lăn, khuôn mặt dịch dung. Tức giận hắn phản đối việc thành hôn đó, tức giận hắn bảo đệ đệ của mình cởi dịch dung đứng dậy.
Hắn phản đối hôn lễ ra đủ mọi lý do nhưng cuối hắn nghe nàng nói, từ lúc hắn ra tay chưởng nàng tim nàng đã chết không còn thương hắn như trước đây, giờ nàng chỉ thương thất vương gia, đệ đệ vô năng của hắn. Cuối hoàng huynh đồng ý ban hôn cho nàng và thất đệ . Hắn sau đó không khỏi sửng sốt Thất đệ lại là người nắm giữ Uyển các? Hắn đã hỏi hoàng huynh nhưng không thấy huynh ấy nói gì có lẽ hoàng huyng đã biết từ trước.
Ngay sau đó , hắn luôn tìm cớ để thấy nàng tìm cớ vào phủ thừa tướng gặp nàng bởi hắn nghĩ nàng không hoàn toàn có thể quên hắn. Nhưng cuối nàng đều lảng tránh hắn không muốn gặp hắn.
Sau đến khi thành hôn hắn cũng không tham dự, cuối cùng đến hôm nay hắn mới gặp lại nàng . Nàng cùng thất đệ vui vẻ còn nắm tay nhau. Nàng càng ngày càng đẹp hắn hối tiếc. Nhìn nàng nắm tay đệ đệ đến bên hắn chào hỏi xong nắm tay đệ đệ nhanh chóng hồi phủ hắn không khỏi cười khổ.
Nếu như hắn không một tay chưởng nàng có lẽ giờ người bên nàng là hắn , người nàng nắm tay là hắn. Hắn giờ quá muộn màng để hối tiếc. Hắn giờ đã thật hiểu cảm giác của nàng trước kia. Giờ chính tay hắn đã đánh chết tình yêu của nàng dành cho hắn. Hắn hối hận