Giản Từ thật sự không hiểu nổi, tại sao mỗi lần Chu Bạch nói tới cái việc “Nhân sinh đại sự”, đều không thể nói chuyện một cách bình thường.
Không nói đến sự cố tối hôm trước, còn hỏi cậu có thấy không thoải mái không, còn có hay không đặc biệt xui xẻo…Đây là lo cậu tự nhiên bị nổ chết hả?
Việc này tạm thời không đề cập tới.
Cử hành hôn lễ, lễ cưới nha, cậu đời này đây là lần đầu tiên tham gia lễ cưới mà là người thu tiền chứ không phải kẻ được mời mất tiền a, mà anh còn nói là đơn giản, Chu gia muốn mời khách còn ít được à, cảm giác lo lắng sốt sắng có chút không biết làm sao.
Nhưng mà, đây là lần đầu cậu kết hôn, mà cũng là lần thứ ba Chu Bạch kết hôn rồi.
Nghĩ như vậy, Giản Từ liền bình tĩnh trở lại —— có người đi trước dẫn đường, cậu tâm lý cũng vững vàng.
Không biết có phải hay không để có thời gian dành cho lễ cưới cùng kì nghỉ, hai tháng này Chu Bạch đặc biệt bận rộn, thường thường bay tới bay lui, có vài chuyến bay dài ngày, cho nên Giản Từ cũng không gặp mặt anh được mấy lần, mà có gặp mặt cũng chưa nói được quá hai mươi câu.
Hai người giống như trên đất khách “yêu xa”, phần lớn đều dựa vào di động trò chuyện, hơn nữa trò chuyện không phải là nội dung “yêu đương” gì, tất cả đều là lời trao đổi nhạt nhẽo như nước.
Giống như:
—— ngày mai 9 giờ đi thử lễ phục một chút, không được đổi ngày.
—— biết rồi, anh bên kia có phải bị mưa đá không, tôi xem trên tin tức nói có loại lớn như trứng gà vậy.
——[bức ảnh mưa đá]
—— nha, trứng chim cút.
—— ngày hôm nay lại tăng ca?
—— ân, đúng vậy, lập tức trở về liền.
—— tôi kêu tiểu Lý đi đón cậu.
—— không cần, Tôi dùng phần mềm tự động gọi xe là được rồi.
——[ News: Tin sốc! Trình điều khiển nhận hành khách bị cướp! Phân tích chi tiết về lỗ hổng của phần mềm! ]
——=_=|||
—— tiểu Lý sau năm phút nữa sẽ có mặt dưới công ty.
—— nha…
Sau đó, cuối cùng Chu Bạch cũng trở về trước lễ cưới hai ngày.
Được tài xế chở đi, Giản Từ cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác mặc vào lễ phục chú rể.
Không nói đến sự cố tối hôm trước, còn hỏi cậu có thấy không thoải mái không, còn có hay không đặc biệt xui xẻo…Đây là lo cậu tự nhiên bị nổ chết hả?
Việc này tạm thời không đề cập tới.
Cử hành hôn lễ, lễ cưới nha, cậu đời này đây là lần đầu tiên tham gia lễ cưới mà là người thu tiền chứ không phải kẻ được mời mất tiền a, mà anh còn nói là đơn giản, Chu gia muốn mời khách còn ít được à, cảm giác lo lắng sốt sắng có chút không biết làm sao.
Nhưng mà, đây là lần đầu cậu kết hôn, mà cũng là lần thứ ba Chu Bạch kết hôn rồi.
Nghĩ như vậy, Giản Từ liền bình tĩnh trở lại —— có người đi trước dẫn đường, cậu tâm lý cũng vững vàng.
Không biết có phải hay không để có thời gian dành cho lễ cưới cùng kì nghỉ, hai tháng này Chu Bạch đặc biệt bận rộn, thường thường bay tới bay lui, có vài chuyến bay dài ngày, cho nên Giản Từ cũng không gặp mặt anh được mấy lần, mà có gặp mặt cũng chưa nói được quá hai mươi câu.
Hai người giống như trên đất khách “yêu xa”, phần lớn đều dựa vào di động trò chuyện, hơn nữa trò chuyện không phải là nội dung “yêu đương” gì, tất cả đều là lời trao đổi nhạt nhẽo như nước.
Giống như:
—— ngày mai 9 giờ đi thử lễ phục một chút, không được đổi ngày.
—— biết rồi, anh bên kia có phải bị mưa đá không, tôi xem trên tin tức nói có loại lớn như trứng gà vậy.
——[bức ảnh mưa đá]
—— nha, trứng chim cút.
—— ngày hôm nay lại tăng ca?
—— ân, đúng vậy, lập tức trở về liền.
—— tôi kêu tiểu Lý đi đón cậu.
—— không cần, Tôi dùng phần mềm tự động gọi xe là được rồi.
——[ News: Tin sốc! Trình điều khiển nhận hành khách bị cướp! Phân tích chi tiết về lỗ hổng của phần mềm! ]
——=_=|||
—— tiểu Lý sau năm phút nữa sẽ có mặt dưới công ty.
—— nha…
Sau đó, cuối cùng Chu Bạch cũng trở về trước lễ cưới hai ngày.
Được tài xế chở đi, Giản Từ cứ như vậy ngơ ngơ ngác ngác mặc vào lễ phục chú rể.