Giản Từ trở về nhà một chuyến, cầm đồ dùng vệ sinh cá nhân, chừng mấy bộ đồ cùng một chút vật phẩm liền mang đi.
Cậu trong phòng bệnh chuyên chú thu dọn đồ đạc, thời điểm bác sĩ đến kiểm tra phòng, rất nghiêm túc dò hỏi bệnh tình Chu Bạch, anh có nhu cầu gì, cậu đều tận lực thỏa mãn.
—— điều này làm cho nội tâm Chu Bạch thoải mái vô cùng.
Thế nhưng Chu Bạch dẫu vui sướng cũng nhận thấy có cái gì không đúng, Giản Từ thật giống như… Đại loại buổi trưa hôm đó, cậu cũng không chủ động nói chuyện với anh. Chỉ cần anh không gọi, cậu liền lặng yên ngồi ở nơi đó cầm điện thoại di động. Lúc nãy tự hồ còn nghe âm thanh đinh đinh đang đang chơi game, mà hiện tại lại lặng yên không một tiếng động…
Trong điện thoại di động có cái gì tốt, đáng để tập trung như vậy?
“Khụ.” Chu Bạch cố ý ho khan một tiếng.
Tầm mắt Giản Từ từ màn hình dời đến mặt anh, biểu tình đầy nghi vấn.
Chu Bạch nói: “Tôi thấy chán quá.”
Giản Từ từ đống đồ mới mang tới lôi ra một cái iPad, thật tri kỉ mà mở ứng dụng phi hành không gian: “ Anh muốn chơi không?”
Chu Bạch hướng điện thoại của cậu vươn cổ tới: “Cậu đang chơi cái gì?”
Giản Từ dừng lại, Chu Bạch nhạy bén phát hiện lỗ tai cậu cư nhiên đỏ lên, lần này càng không thể kiềm chế nỗi lòng hiếu kỳ. Là ai? Là ứng dụng đáng xấu hổ nào trong điện thoại chọc đến Giản Từ? là Lắc nhẹ? MoMo?…
Chu Bạch đột nhiên ngồi xuống, đem đầu “nghía” qua. Giản Từ sợ anh bị rớt xuống giường, không dám trốn, vì vậy chỉ có thể bất động cho anh xem.
Nha, là baidu baike.
Trấn định nhìn lại, Chu Bạch cả lỗ tai đều đỏ: “Cậu không việc gì tìm baidu baike của tôi làm cái gì?”
“À, chỉ… Tùy tiện nhìn.”
Chu Bạch nhanh nhẹn cầm lấy điện thoại của cậu, lật vài trang, bực tức nói: “Viết cái gì vậy! Tôi cao 187 được không, tại sao ghi 182, con mắt nào nhìn thấy 182! Chòm sao cũng không đúng, tôi là chòm sư tử, không phải xử nữ. Tổng giá trị bất động sản của Bạch Thịnh cũng không đúng, hừ, bao lâu không làm mới, cột tình trạng hôn nhân…”
Đại khái cảm thấy cái đề tài này có chút quái quái, Chu Bạch thức thời mà yên lặng.
Tại sao Giản Từ tìm dubai baike của mình? Nó có cái gì đáng xem, muốn biết cái gì trực tiếp hỏi mình là được rồi, kết hôn cũng đã làm rồi, còn ngượng ngùng cái gì. Chu Bạch một bên mừng thầm một bên oán thầm.
Sau đó, trong lúc không để ý, thì vô tình nhìn thấy một trang khác.
Chu Bạch sắc mặt tối sầm: “Cậu tìm thông tin của Kiều Chi Kỳ để làm gì?!”
Cậu trong phòng bệnh chuyên chú thu dọn đồ đạc, thời điểm bác sĩ đến kiểm tra phòng, rất nghiêm túc dò hỏi bệnh tình Chu Bạch, anh có nhu cầu gì, cậu đều tận lực thỏa mãn.
—— điều này làm cho nội tâm Chu Bạch thoải mái vô cùng.
Thế nhưng Chu Bạch dẫu vui sướng cũng nhận thấy có cái gì không đúng, Giản Từ thật giống như… Đại loại buổi trưa hôm đó, cậu cũng không chủ động nói chuyện với anh. Chỉ cần anh không gọi, cậu liền lặng yên ngồi ở nơi đó cầm điện thoại di động. Lúc nãy tự hồ còn nghe âm thanh đinh đinh đang đang chơi game, mà hiện tại lại lặng yên không một tiếng động…
Trong điện thoại di động có cái gì tốt, đáng để tập trung như vậy?
“Khụ.” Chu Bạch cố ý ho khan một tiếng.
Tầm mắt Giản Từ từ màn hình dời đến mặt anh, biểu tình đầy nghi vấn.
Chu Bạch nói: “Tôi thấy chán quá.”
Giản Từ từ đống đồ mới mang tới lôi ra một cái iPad, thật tri kỉ mà mở ứng dụng phi hành không gian: “ Anh muốn chơi không?”
Chu Bạch hướng điện thoại của cậu vươn cổ tới: “Cậu đang chơi cái gì?”
Giản Từ dừng lại, Chu Bạch nhạy bén phát hiện lỗ tai cậu cư nhiên đỏ lên, lần này càng không thể kiềm chế nỗi lòng hiếu kỳ. Là ai? Là ứng dụng đáng xấu hổ nào trong điện thoại chọc đến Giản Từ? là Lắc nhẹ? MoMo?…
Chu Bạch đột nhiên ngồi xuống, đem đầu “nghía” qua. Giản Từ sợ anh bị rớt xuống giường, không dám trốn, vì vậy chỉ có thể bất động cho anh xem.
Nha, là baidu baike.
Trấn định nhìn lại, Chu Bạch cả lỗ tai đều đỏ: “Cậu không việc gì tìm baidu baike của tôi làm cái gì?”
“À, chỉ… Tùy tiện nhìn.”
Chu Bạch nhanh nhẹn cầm lấy điện thoại của cậu, lật vài trang, bực tức nói: “Viết cái gì vậy! Tôi cao 187 được không, tại sao ghi 182, con mắt nào nhìn thấy 182! Chòm sao cũng không đúng, tôi là chòm sư tử, không phải xử nữ. Tổng giá trị bất động sản của Bạch Thịnh cũng không đúng, hừ, bao lâu không làm mới, cột tình trạng hôn nhân…”
Đại khái cảm thấy cái đề tài này có chút quái quái, Chu Bạch thức thời mà yên lặng.
Tại sao Giản Từ tìm dubai baike của mình? Nó có cái gì đáng xem, muốn biết cái gì trực tiếp hỏi mình là được rồi, kết hôn cũng đã làm rồi, còn ngượng ngùng cái gì. Chu Bạch một bên mừng thầm một bên oán thầm.
Sau đó, trong lúc không để ý, thì vô tình nhìn thấy một trang khác.
Chu Bạch sắc mặt tối sầm: “Cậu tìm thông tin của Kiều Chi Kỳ để làm gì?!”