*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc nhìn thấy người thanh niên trẻ tuổi thanh tú này, Chu phụ rất là kinh ngạc.
Ông suy nghĩ, đứa con nhà mình trước đây không phải đều yêu thích các cô gái sao, làm sao đột nhiên đổi khẩu vị.
Chu Bạch xem thấu ý nghĩ của ông, nghiêm trang nói: “Con yêu cậu ấy, là nam hay là nữ không quan trọng, nhất định phải là cậu ấy. Con muốn cùng cậu ấy kết hôn.”
Anh ngữ khí cứng nhắc, mặt không hề cảm xúc, làm Giản Từ không khỏi oán thầm khả năng diễn kịch này còn không bằng chính mình, còn nói “Nhất định phải là cậu”, cậu chẳng lẽ là thú nuôi pikachu à.
Bất quá Chu phụ tựa hồ bị dính chiêu này, ông nghe thấy Chu Bạch nói như vậy, liền biết hắn đã quyết tâm.
Con dâu từ nữ biến thành nam, Chu phụ mặc dù có chút không theo kịp thời đại, cũng sẽ không phản đối, dù sao con trai “Khắc thê” tiếng đồn đó ông cũng nghe nói, bây giờ còn có người nguyện ý đi cùng với nó thật không dễ dàng.
Về chuyện con cái, vấn đề nối dõi này đối với khoa học kỹ thuật bây giờ rất dễ giải quyết, ông chưa bao giờ vì vấn đề này mà lo lắng, mà tuổi tác càng tăng bệnh tật càng nhiều, ông sợ ngày nào đó chính mình nhắm mắt xuôi tay về Tây phương, còn Chu Bạch bên mình một người tri kỷ cũng không có. Bạn già mười năm trước vì ung thư mà bệnh chết, Chu phụ liền cảm thấy cả người trống rỗng, lại nhìn thấy con trai vẫn luôn cô đơn, bên mình chưa từng có một người cố định làm bạn, càng không an lòng.
Con trai mình thì mình biết, nhìn qua thờ ơ cao lãnh, trên thực tế, rất phụ thuộc vào gia đình, cũng rất muốn có gia đình riêng của nó, nếu không trước kia muốn nó kết hôn đứa nhỏ này sao lại thuận tình kết hôn. Thế nhưng nó tính khí vừa thối vừa cứng, rất khó ở chung, không biết có thể đối xử tốt với người thanh niên này không, duy trì mối quan hệ hôn nhân tốt đẹp.
Nói đi nói lại, người thanh niên này thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Mặc dù cũng không phải ưu tú tuấn kiệt gì, nhưng có một đôi mắt sáng rất trong trẻo,cũng rất lễ phép, vừa tiến đến liền kêu ông một tiếng “Bác trai”, thấy ly nước của ông vơi lại rót thêm nước, vừa nhìn liền biết là người rất thích chăm sóc kẻ khác.
Chu phụ nhìn hai người đến xuất thần, Giản Từ suy nghĩ một chút, chủ động nắm tay Chu Bạch.
Chu Bạch hơi cứng lại, nghiêng đầu lườm cậu một cái: Làm cái gì!
Giản Từ ra hiệu với hắn: Cha anh đang nhìn chúng ta, điều này cần cho vở kịch.
Chu Bạch đành phải nhịn cơn giận này.
Mà hình ảnh này rơi vào mắt Chu phụ, chính là bạn trai nhỏ của con trai mình lần đầu ra mắt gia trưởng, có chút sốt sắng, muốn con trai mình cho hắn một điểm tựa gọi là “Hỗ trợ tinh thần”, thấy vậy Chu phụ càng hài lòng.
Chu phụ hỏi: “Hai con làm thế nào quen nhau?”
Lúc nhìn thấy người thanh niên trẻ tuổi thanh tú này, Chu phụ rất là kinh ngạc.
Ông suy nghĩ, đứa con nhà mình trước đây không phải đều yêu thích các cô gái sao, làm sao đột nhiên đổi khẩu vị.
Chu Bạch xem thấu ý nghĩ của ông, nghiêm trang nói: “Con yêu cậu ấy, là nam hay là nữ không quan trọng, nhất định phải là cậu ấy. Con muốn cùng cậu ấy kết hôn.”
Anh ngữ khí cứng nhắc, mặt không hề cảm xúc, làm Giản Từ không khỏi oán thầm khả năng diễn kịch này còn không bằng chính mình, còn nói “Nhất định phải là cậu”, cậu chẳng lẽ là thú nuôi pikachu à.
Bất quá Chu phụ tựa hồ bị dính chiêu này, ông nghe thấy Chu Bạch nói như vậy, liền biết hắn đã quyết tâm.
Con dâu từ nữ biến thành nam, Chu phụ mặc dù có chút không theo kịp thời đại, cũng sẽ không phản đối, dù sao con trai “Khắc thê” tiếng đồn đó ông cũng nghe nói, bây giờ còn có người nguyện ý đi cùng với nó thật không dễ dàng.
Về chuyện con cái, vấn đề nối dõi này đối với khoa học kỹ thuật bây giờ rất dễ giải quyết, ông chưa bao giờ vì vấn đề này mà lo lắng, mà tuổi tác càng tăng bệnh tật càng nhiều, ông sợ ngày nào đó chính mình nhắm mắt xuôi tay về Tây phương, còn Chu Bạch bên mình một người tri kỷ cũng không có. Bạn già mười năm trước vì ung thư mà bệnh chết, Chu phụ liền cảm thấy cả người trống rỗng, lại nhìn thấy con trai vẫn luôn cô đơn, bên mình chưa từng có một người cố định làm bạn, càng không an lòng.
Con trai mình thì mình biết, nhìn qua thờ ơ cao lãnh, trên thực tế, rất phụ thuộc vào gia đình, cũng rất muốn có gia đình riêng của nó, nếu không trước kia muốn nó kết hôn đứa nhỏ này sao lại thuận tình kết hôn. Thế nhưng nó tính khí vừa thối vừa cứng, rất khó ở chung, không biết có thể đối xử tốt với người thanh niên này không, duy trì mối quan hệ hôn nhân tốt đẹp.
Nói đi nói lại, người thanh niên này thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Mặc dù cũng không phải ưu tú tuấn kiệt gì, nhưng có một đôi mắt sáng rất trong trẻo,cũng rất lễ phép, vừa tiến đến liền kêu ông một tiếng “Bác trai”, thấy ly nước của ông vơi lại rót thêm nước, vừa nhìn liền biết là người rất thích chăm sóc kẻ khác.
Chu phụ nhìn hai người đến xuất thần, Giản Từ suy nghĩ một chút, chủ động nắm tay Chu Bạch.
Chu Bạch hơi cứng lại, nghiêng đầu lườm cậu một cái: Làm cái gì!
Giản Từ ra hiệu với hắn: Cha anh đang nhìn chúng ta, điều này cần cho vở kịch.
Chu Bạch đành phải nhịn cơn giận này.
Mà hình ảnh này rơi vào mắt Chu phụ, chính là bạn trai nhỏ của con trai mình lần đầu ra mắt gia trưởng, có chút sốt sắng, muốn con trai mình cho hắn một điểm tựa gọi là “Hỗ trợ tinh thần”, thấy vậy Chu phụ càng hài lòng.
Chu phụ hỏi: “Hai con làm thế nào quen nhau?”