Mấy ngày nay trong lòng Giai Kỳ vẫn luôn rất tự trách.
Nhìn thấy Lăng Thành không để ý tới mình, Giai Kỳ vô cùng sốt ruột, kéo tay hắn lại: “Tôi thật sự sai rồi mà, Lăng Thành, cùng tôi về nhà được không...”
Lăng Thành làm như không nghe thấy, quay về phía Tôn Đại Thánh tiếp tục nói: “Đi thôi, cậu không muốn đi tắm rửa à, còn thất thần ra đó làm gì? Tắm xong chúng ta tìm một chỗ uống rượu.”
Tôn Đại Thánh lắc đầu: “Tôi không uống cùng anh đâu! Ông đây cũng không tắm nữa, chị dâu gọi anh trở về kìa!” Nói xong, Tôn Đại Thánh xoay người chạy mất.
“Lăng Thành, tôi biết lỗi rồi mà, anh tha thứ cho tôi, cùng tôi về nhà có được không?” Hai mắt Giai Kỳ đỏ ngầu, ôm lấy Lăng Thành từ phía sau.
Mấy ngày nay cô suy nghĩ rất nhiều, cô thật sự nhận ra sai lầm của mình rồi.
“Nếu anh không về với tôi, anh đi tới chỗ nào, tôi sẽ đi theo anh tới chỗ đó.” Giai Kỳ cắn chặt môi nói.
Nghe cô nói lời này, Lăng Thành hít một hơi thật sâu, mở miệng nói: “Được rồi được rồi, tôi trở về với cô.”
Nếu Giai Kỳ cứ đi theo hắn thì thật không tiện.
Cùng cô về nhà thì có thể, nhưng mà không thể tha thứ cho cô dễ dàng như vậy được.
Dọc đường đi, Lăng Thành cũng không nói chuyện, vẫn luôn xụ mặt.
...
Nửa tiếng sau.
Trong khu biệt thự mà lúc trước Giai Kỳ đã mua.
Giai Kỳ tự nhận chuyện chính xác nhất mà cô từng làm chính là mua căn biệt thự này.
Vừa mua được mấy ngày thì giá cả đã tăng lên chóng mặt.
Lúc này đã là chiều tối, một dãy biệt thự rực sáng trong sắc hoàng hôn, xung quanh bị sương mù bao phủ như ẩn như hiện, tựa như chìm giữa tiên cảnh, thế ngoại đào nguyên.
Lăng Thành nhìn quanh bốn phía, liên tục gật đầu.
Dãy biệt thự này là do công ty địa ốc Đại Phong xây dựng.
Hắn quả nhiên không nhìn lầm Uyển Đình, công ty Đại Phong dưới sự lãnh đạo của cô quả thật là phát triển không tệ.
Cứ nhìn khu biệt thự này là biết, đoán chừng Uyển Đình đã tốn không ít sức lực vào đây, có thể nhìn ra mỗi một căn biệt thự đều được thiết kế rất đẹp.
Hơn nữa nghe Uyển Đình nói, biệt thự ở nơi này bán cực kỳ chạy, bây giờ chỉ còn lại một căn.
Giai Kỳ kéo chặt hắn: “Đi thôi, nhà chúng ta là căn số .” Lăng Thành cười cười, nói: “Cô đi về trước đi, tôi đi mua mấy thứ.” Bên trong khu biệt thự có phố buôn bán, bên trong đó có một cái siêu thị cỡ lớn, Lăng Thành dự định mua chút hoa quả.
Dù sao nhiều ngày như vậy không trở về, bây giờ lại tay không trở về, Tịnh Lâm chắc chắn sẽ không vui.
“Không cần mua đâu, chúng ta cứ thế về nhà là được.” Giai Kỳ vừa cười vừa nói.
Hắn có thể tha thứ cho cô thì cô đã rất thỏa mãn rồi.
Còn muốn mua đồ nữa thì thành ra có hơi khách sáo.
Lăng Thành lắc đầu, kiên trì nói: “Vẫn nên mua một chút, cũng không mất thời gian, tôi sẽ quay lại nhanh thôi.” Lát nữa đi mua chút hoa quả, thuận tiện ghé thăm ba mẹ.
Thấy Lăng Thành kiên trì như vậy, Giai Kỳ không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp, gật đầu nói: “Vậy được rồi.
Nhưng mà nói trước, mua đồ xong thì anh nhất định phải trở về.” Bị Lăng Thành ngó lơ vài ngày, cô thật sự rất sợ, sợ hắn lại đi mất.
Lăng Thành cười gật gật đầu, quay người đi về phía phố buôn bán.
Thời điểm sắp đến cửa siêu thị, hắn nhìn thấy cách đó không xa có một cô gái lái xe điện đi đến.
Váy liền thân màu hồng nhạt trông rất năng động trẻ trung.
Lăng Thành nhịn không được liếc mắt nhìn, cảm thấy rất quen mặt.
Thời điểm cô gái đi ngang qua chỗ Lăng Thành thì xuống xe, nói: “Thật là trùng hợp ghê, sao anh lại ở chỗ này?” Lăng Thành lập tức nghĩ ra.
Cô gái này tên là Trương Đóa Đóa.
Lần trước ở trước cửa đài truyền hình, vụ lừa đảo mảnh vụn đồ cổ, hai tên lừa đảo suýt chút nữa thì thành công.
May mắn hắn kịp thời cứu cô.
Lăng Thành cười cười: “Đúng vậy, thật là khéo.” Trương Đóa Đóa rất là vui vẻ nói: “Anh cũng tới tham quan khu biệt thự này giống tôi à?” Tham quan? Lăng Thành sửng sốt một chút.
Trương Đóa Đóa là sinh viên, chuyên ngành học là thiết kế kiến trúc, trường học mỗi học kỳ đều có bài tập, phải giao bản vẽ thiết kế.
Nghe nói tập đoàn Đại Phong cho xây dựng một khu biệt thự cao cấp, Trương Đóa Đóa bèn tới đây tìm linh cảm.
Không nghĩ tới ở nơi này lại gặp được Lăng Thành.
Trương Đóa Đóa mở miệng cười nói: “Tôi chính là tới tham quan khu biệt thự này, anh không phải thế à?” Sau đó không chịu được cảm thán: “Thiết kế của khu biệt thự này thực sự là quá đẹp.”
Trong lòng Trương Đóa Đóa, lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Thành thì hắn ăn mặc như bảo an của tòa nhà.
Đoán chừng công việc bỏa an đó cũng là làm việc ngoài giờ.
Mà lần này, hắn cũng ăn mặc rất bình thường.
Nên cô cho rằng Lăng Thành cũng là sinh viên giống như cô, hôm nay cũng là tới tham quan biệt thự.
Lăng Thành nở nụ cười, cũng không nói gì.
“Đúng rồi, anh là sinh viên trường nào vậy? Cũng học thiết kế kiến trúc hả?” Trương Đóa Đóa hỏi.
“Tôilà...” Lăng Thành vừa muốn nói mình là học viên của Học Viện Thượng Võ, kết quả chưa đợi hắn mở miệng, Trương Đóa Đóa lại nói: “Đúng rồi, lần trước tôi còn chưa cảm ơn anh đàng hoàng, nấu anh cũng tới đây tham quan, vậy chúng ta cùng đi tham quan nha! Anh có biết nơi đẹp nhất của khu biệt thự này ở đâu không?”
Lăng Thành lắc đầu.
Nói thật, khu biệt thự này mặc dù là do công ty của hắn xây dựng, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn tới.
“Đi thôi, tôi dẫn anh đi!” Trương Đóa Đóa kéo tay Lăng Thành, dẫn hắn đi đến phía trước căn biệt thự số .
“May cho anh hôm nay gặp được tôi đó.” Trương Đóa Đóa cười hì hì nói: “Chỗ này chính là nơi đẹp nhất! Nếu như không có tôi, chắc chắn anh sẽ không tìm được chỗ này đâu!”
Lăng Thành đảo mắt bốn phía.
Hoàn toàn chính xác, ở phía trước biệt thự số có một mảnh hồ nhân tạo.
Bên hồ trồng rất nhiều cây cối, lúc này đã là hoàng hôn, có một loại cảm giác “dương liễu bên bờ, gió tàn trăng khuyết”.
Trương Đóa Đóa lấy điện thoại di động ra, chụp mấy bức ảnh, mặt mũi tràn đầy vui vẻ: “Sao nào? Chỗ này không tồi đúng không? Đi tới nơi này mới có thể tìm được linh cảm thiết kế.”
Lăng Thành nhẹ gật đầu.
Hoàn toàn chính xác, đối với sinh viên ngành thiết kế kiến trúc mà nói, loại cảnh đẹp này quả thực đáng giá thưởng thức.
“Ô, Trương Đóa Đóa? Thật là khéo quá.” Đúng lúc này, từ sau lưng đột nhiên truyền tới một âm thanh.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô gái cách đó không xa đang đi tới.
Nữ sinh này dáng dấp cũng tạm được, cao gần m, dưới chân đi một đôi AJ, ăn mặc rất thời thượng.
Nữ sinh này đang kéo tay một tên mập.
Cái tên mập này bụng bia phồng lên, cổ đeo dây chuyền vàng, mà lại còn là vàng đặc.
“Lý Đình?” Trương Đóa Đóa liếc mắt nhìn, kinh ngạc nói.
Lý Đình là bạn học của cô, gia cảnh giống cô, nhưng dựa vào ngoại hình khá đẹp và kỹ năng ve vãn đàn ông mà trong ba năm học đại học đã qua lại với không ít đàn ông có tiền.
Lý Đình cười lạnh một tiếng, chỉ vào Lăng Thành nói: “Đây là bạn trai cô à? Đúng là vật họp theo loài mà.
Trương Đóa Đóa, nhà cô nghèo nên tìm bạn trai cũng nghèo túng như cô vậy.
Nhìn cái vẻ này của hai người, có thể mua được nhà ở chỗ này sao? Hai người có biết ở đây bao nhiêu tiền một mét vuông không? Trương Đóa Đóa, cô và bạn trai của cô cả đời cũng không mua nổi đâu.”
Sắc mặt Trương Đóa Đóa đỏ bừng, nhẹ nhàng nói: “Tôi, chúng tôi là tới đây tham quan.” Lý Đình cười nhạo một tiếng: “Ha ha ha, hóa ra là tới tham quan à.
An ninh của nơi này thật là không tốt mà, mấy người mặc hàng vỉa hè mà cũng có thể để mấy người đi vào?”
“Cô...” Trương Đóa Đóa hơi tức giận.
Ở trong trường, Lý Đình vẫn luôn cười nhạo cô không có tiền.
Không nghĩ tới hôm nay lại chạm mặt cô ta ở đây.
“Đúng rồi đúng rồi, Trương Đóa Đóa, cô không phải là tới tham quan sao? Chỉ tham quan bên ngoài biệt thự thì không thú vị chút nào, lát nữa cô có thể đi tham quan trong nhà chúng tôi một chút.”
Nói đến đây, Lý Đình kéo tay tên mập: “Trần Kỳ tốt với tôi lắm, chuẩn bị mua cho tôi một căn biệt thự ở đây đó.
Lát nữa sẽ có người dẫn bọn tôi đi xem nhà.” Trương Đóa Đóa nặn ra một nụ cười, lắc đầu nói: “Không cần đâu.” Bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng rời đi.
Đại học năm, Lý Đình thường xuyên bắt nạt cô, cô cũng không thèm phản kháng nữa.
Có đôi khi đang lên lớp, Lý Đình sẽ cố ý lớn tiếng nói: Giày Trương Đóa Đóa đeo trên mạng có mấy chục nghìn một đôi thôi.
Mỗi lần Trương Đóa Đóa mua quần áo mới, Lý Đình cũng sẽ ở trước mặt mọi người nói quần áo của cô là hàng vỉa hè.
Lúc này, Lăng Thành không nhìn nổi nữa, thở dài một hơi nói: “Khu biệt thự này hình như bán hết rồi đúng không? Cô muốn mua nhà ở chỗ này chỉ sợ là tới chậm mất rồi, không mua được nữa đâu.
Bây giờ chỗ này chỉ còn lại căn biệt thự số , giá cả rất đắt, mỗi mét vuông triệu.
Hơn nữa rất nhiều người cũng muốn mua căn này.”
Lý Đình cười nhạo nói: “Trương Đóa Đóa, bạn trai cô biết không ít nhỉ.
Tôi cho anh biết, giám đốc Uyển Đình của tập đoàn Đại Phong là chị họ của chồng tôi! Có cô ấy làm chủ, căn biệt thự số kia chỉ bán cho chúng tôi thôi.
Hơn nữa còn giảm giá % nữa.
Sao nào? Hâm mộ không? Hâm mộ cũng vô dụng thôi, dạng nghèo kiết như anh có cố gắng cả đời cũng không mua nổi nhà ở nơi này đâu.”