Sao lại hỏi Tống Tử Ngôn tỷ tiền đặt cược? Bây giờ gia chủ của Tống Gia rõ ràng là Giai Kỳ.
Mặc dù thi đấu bơi lội chỉ là trò giải trí, nhưng mà tỷ tiền đặt cược há có thể là trò đùa của trẻ con? Nếu Tống Gia thua tỷ, trong nháy mắt gia tộc sẽ sụp đổ.
Tống Tử Ngôn cười một tiếng, không nói chuyện.
“Sao nào? Tống Gia mấy người sẽ không phải là không chơi nổi chứ?” Hách Kiến cười nói: “Một trò thi đấu để giải trí mà thôi, vậy mà Tống Gia cũng không muốn chơi? Vốn cho rằng Tống Gia chỉ có cái tên con rể ở rể Lăng Thành kia là đồ nhát gan sợ phiền phức.
Không nghĩ tới toàn bộ Tống Gia không có lấy một người dám chơi! Đến cả Tống Tử Ngôn cũng không dám chơi, ha ha ha!”
Nghe thấy lời này, Tống Tử Ngôn quả nhiên sốt ruột: “Cuộc thi đấu thú vị như vậy, Tống Gia chúng tôi sao lại không tham gia?” Hách Kiến vậy mà xem thường hắn như thế, nói thế nào thì hắn cũng là con trai trưởng của Tống Gia ! Nhưng bây giờ xí nghiệp của Tống Gia lại do Giai Kỳ quản lý.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tống Tử Ngôn có chút bực bội.
Có điều con ngươi khẽ di chuyển, hắn vẫn giả bộ khách sáo nói: “Giai Kỳ, nếu Hách Kiến đã có lời như vậy, Tống Gia chúng tôi dù sao cũng phải cho hắn chút thể diện chứ, cô nói xem có phải không?”
Thực ra trong khoảng thời gian này, người của Tống Gia đều có chút bất mãn đối với Giai Kỳ.
Dù sao thì cô cũng chỉ là một cô gái, đột nhiên trở thành người cầm lái gia tộc, mọi người đều nhìn đến đỏ mắt.
Nếu như lần thi đấu bơi lội này bị thua, Tống Gia mất tỷ, Giai Kỳ khó thoát được trách nhiệm!
Lát nữa thời điểm thi đấu để cô và Lăng Thành tham gia, đến lúc thua rồi hắn sẽ đi mách bà nội, để bà nội ép cô tôi giao cổ phần ra! Ha ha, sao hắn lại thông minh như vậy chứ!
Nhìn thấy những ánh mắt xung quanh, Giai Kỳ khẽ cắn môi nói: “Được, Tống Gia chúng tôi tham gia.” Bây giờ cục diện đã như vậy rồi, không thể không đồng ý, dù sao cũng không thể vứt mặt mũi Tống Gia đi được.
Thấy cô đồng ý, Hách Kiến lộ ra nụ cười lạnh.
Cuối cùng các gia tộc tham gia thi đấu theo thứ tự là: Hách Gia, Tống Gia, Dịch Gia, Tần Gia cùng với Tiêu Gia.
Mỗi một gia tộc cử ra một nam một nữ, tổng cộng mười người dự thi.
Thực ra Tiêu Diệu Vân không có hứng thú với loại thi đấu này.
Nhưng mà em trai cô cứ khăng khăng nhất định phải dự thi, thực sự không có cách nào khác, chỉ có thể đồng ý.
Người dự thi của Tiêu Gia đương nhiên là Tiêu Diệu Vân và em trai cô.
Mà người dự thi của Hách Gia tất nhiên là Hách Kiến và Lâm Tuyết.
Lâm Tuyết là vợ chưa cưới của Hách Kiến, cũng coi như một nửa người Hách Gia.
Cho nên tất cả mọi người không có dị nghị gì.
Người dự thi của Tống Gia là Lăng Thành cùng Giai Kỳ.
Còn về phần Dịch Gia, người dự thi là Chu Hắc Minh và một cô gái khác của Dịch Gia.
Người dự thi của Tần Gia là Tần Thủ Sinh cùng em họ của hắn Tần Uyển.
Thời điểm danh sách thi đấu được công bố, tất cả mọi người ở đó đều phải sôi trào! Có thể nói, trận thi đấu bơi lội này, số người đẹp dự thi nhiều lắm! Giai Kỳ, Lâm Tuyết, Tiêu Diệu Vân, ai cũng gợi cảm mê người, mỗi người mỗi vẻ !Có thể nhìn thấy nhiều người đẹp như vậy cùng bơi lội, thực sự chính là một bữa tiệc thị giác đỉnh cấp!
Không ai chú ý tới, đúng lúc này, Hách Kiến lặng lẽ đi tới một bên, dùng di động gửi một tin nhắn đi.
Sau khi tin nhắn được gửi đi, bên bờ hồ cách đó không xa, một người trẻ tuổi của Hách Gia lặng lẽ xuống nước.
“Vậy tôi sẽ làm làm trọng tài cho mấy người!” Hách Hữu Đức cười một tiếng, đi lên phía trước: “Mời tuyển thủ thi đấu vào vị trị.” Vừa nói xong, Hách Hữu Đức quay về phía Hách Kiến giơ ngón tay cái lên, ra hiệu hắn cố lên.
Trận đấu này nếu con trai ông thắng thì có thể thắng tỷ đó! Ha ha! Con trai từ nhỏ đã học bơi, tốc độ tuyệt đối cực nhanh! Hơn nữa con dâu Lâm Tuyết của ông là đội trưởng đội cảnh sát, kỹ năng bơi lội cũng thuộc hàng ngũ đứng đầu! Trận đấu này thắng chắc!
Một bên khác, Giai Kỳ đứng bên cạnh Lăng Thành, tựa hồ có chút lo lắng, nhỏ giọng nói: “Tôi...!Tôi bơi không giỏi lắm.” Lăng Thành mỉm cười, trấn an nói: “Không có chuyện gì, có tôi ở đây.” Nhìn thấy gương mặt tự tin của hắn, Giai Kỳ thả lỏng đôi mày đang nhíu chặt, cười cười gật đầu.
Lúc này, Hách Hữu Đức cầm loa lên: “Bắt đầu thi đấu!” Phù phù! Phù phù! Âm thanh vừa dứt, người dồn dập lao xuống nước, ra sức bơi về phía đảo nhỏ.
“Cố lên!” “Nhanh lên, cố lên!” Người quan sát thi đấu ở trên bờ, ai ai cũng không khỏi trở nên kích động, tự giác hợp thành đội cổ động viên, rối rít lớn tiếng vỗ tay khen hay các kiểu, trận đấu này thực sự rất kích thích, tiền đặt cược những tỷ!
“Tiêu Diệu Vân cố lên! Đẹp quá đi!” “Đẹp quá, không nghĩ tới nữ thần xuống nước sẽ mê người như vậy.” Trên bờ, cơ hồ ánh mắt của tất cả đàn ông đều tập trung trên người Tiêu Diệu Vân, Giai Kỳ và Lâm Tuyết.
Không mang theo áo tắm nên mấy cô gái lựa chọn trực tiếp xuống nước, lúc này, chỉ thấy bên trong sóng nước dập dềnh, quần áo của mấy cô gái nhóm Tiêu Diệu Vân bị nước thấm ướt hoàn toàn, dáng người gợi cảm uyển chuyển kia được hoàn toàn lộ ra.
Vóc người này thực sự là quá hoàn hảo!
“Oa, mấy người mau nhìn!” Cũng không biết là ai chỉ vào mấy tuyển thủ nam, ngay sau đó vang lên một trận xôn xao ồn ào! Chỉ nhìn thấy Hách Kiến cùng Chu Hắc Minh vì khoe khoang kỹ thuật bơi lội của mình mà ở trong nước một hồi bơi ngửa, một hồi lại bơi bướm, làm cho đám người trên bờ đều vỗ tay tán thưởng.
Duy chỉ có Lăng Thành, dùng kiểu bơi lội đặc sệt sự quê mùa của nông thôn, tư thế có chút không được lịch sự cho lắm, nhưng bơi cũng không chậm.
Nói đến thì, Lăng Thành từng là nhị thiếu gia của Lăng Gia, loại hạng mục bơi lội này cũng nên được nhận sự hướng dẫn của nhân viên chuyên nghiệp giống với mấy tên con nhà giàu kia.
Chỉ có điều Lăng Thành thực sự không có hứng thú với bơi lội, thời gian còn lại sau khi đến lớp đều dùng để học Vịnh Xuân Quyền và giám định đồ cổ.
Sau khi bị đuổi ra khỏi gia tộc, Lăng Thành sống ở nông thôn một đoạn thời gian, tự học bơi lội, cho nên tư thế thật sự là không được lịch sự.
“Ha ha, nhìn cái tên con rể Tống Gia kìa, đây là đang bơi nghiêng à?” “Ha ha ha ha, thật ra là bơi chó đó, ai nha buồn cười chết mất, ha ha!” Vài cô gái thực sự nhịn không được, che miệng cười khẽ.
Nghe được tiếng cười nhạo trên bờ, Giai Kỳ cắn chặt môi, trong lòng rất không vui.
Nhưng mà một giây sau, tận mắt nhìn thấy tư thế bơi của Lăng Thành, Giai Kỳ vừa tức giận vừa buồn cười.
Cái tên Lăng Thành này, rõ ràng là không được huấn luyện chuyên nghiệp, vừa rồi lại ra vẻ tự tin như thế.
Mặc dù tốc độ không chậm nhưng chắc chắn không thể thắng được.
Phải biết rằng, ngoại trừ người đứng đầu, còn lại đều phải thua tiền.
Sao cô lại tin hắn nữa vậy chứ? tỷ đó.
Nếu thật sự thua thì lấy đâu ra tỷ bây giờ.
Đến lúc đó Tống Gia phải làm sao.
Địa vị của cô ở Tống Gia chỉ sợ cũng không giữ được.
Trong lòng suy nghĩ những thứ này, Giai Kỳ bắt đầu lo lắng.
Ở trong nước tăng tốc độ lên, nhưng suy cho cùng cô chỉ là một cô gái, muốn chiến thắng là chuyện không thể.
Nhưng mà đúng lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng kêu kinh hãi truyền đến! “Đó là cái gì?” “Trời ạ! Cá mập, là cá mập sao? Trong nước sao lại có vây cá màu xám?!” “Cá mập, có cá mập! Mấy người mau trở lại đi, bơi quay lại, nhanh lên!”
người vốn còn đang liều mạng cạnh tranh, nghe được tiếng kêu trên bờ, tất cả đều ngừng lại, mờ mịt nhìn quanh bốn phía.
Chỉ thấy trên mặt nước cách bọn họ khoảng mấy chục mét có một cái vây cá màu xám nổi lên, đang nhanh chóng tới gần bọn họ.
Cá mập! Thật sự có cá mập! Nhìn thấy cái này, mấy cô gái Giai Kỳ và Tiêu Diệu Vân lập tức thét lên.
Sắc mặt đám đàn ông con trai cũng trắng bệch! Sinh vật kinh khủng nhất ở trong nước kinh chính là cá mập!
“Nhanh bơi trở về!” Lâm Tuyết lo lắng không chịu được, mặc dù cô đã ăn Thần Tiên Đan, đạt đến Võ Tướng tầng một, nhưng ở trong nước cũng đánh không lại cá mập! Giờ phút này, tất cả mọi người đều luống cuống, cũng không quan tâm so tài gì nữa, nhanh chóng bơi về bờ! Cũng không thể vì tỷ tiền đánh cược mà không muốn sống chứ!
Thế nhưng cái vây cá mập kia càng ngày càng gần, chỉ lát nữa thôi là sẽ đuổi kịp mấy cô gái! Không ít người ở trên bờ đều nhắm mắt lại, không dám nhìn một màn máu tanh này! Cả đám chỉ có hai người còn bình tĩnh! Lăng Thành, Hách Kiến.
Từ góc độ của Lăng Thành vừa khéo nhìn thấy con “cá mập” kia, ha ha, cá mập còn có cánh tay và chân? Cái này rõ ràng chính là có người đóng giả! Thế nhưng Lăng Thành không hiểu, sao Hách Kiến lại có thể bình tĩnh như vậy? Thời điểm tên này bị Thông Thiên Giáo bắt, suýt chút nữa bị dọa tè ra quần, nhát gan nhất phải là hắn mới đúng.
Hôm nay đúng là có chút khác thường.
Nghĩ kỹ một chút là hiểu.
Con “cá mập” này là Hách Kiến tìm người đóng giả? Trong nháy mắt, “cá mập” đã vọt tới nhóm các cô gái.
Tiêu Diệu Vân, Giai Kỳ, Lâm Tuyết vị nữ thần, lúc này cũng không quan tâm đến tư thế của mình, bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch.
“Lăng Thành, cứu bọn tôi với...” Dưới tình thế cấp bách, Giai Kỳ cũng không biết nghĩ như thế nào, vậy mà mở miệng hô lên một tiếng như vậy.
Lăng Thành cười một tiếng, nếu Hách Kiến đã cố ý sắp xếp con “cá mập” này thì nhất định là muốn cướp danh tiếng.
Vậy thì cứ để hắn đi cứu.
Nghĩ tới đây, Lăng Thành cũng không đi cứu.
Quả nhiên, đúng lúc này, Hách Kiến lập tức nhảy ra: “Mấy người đừng sợ, xem tôi đây! Cá mập to gan lớn mật, tới đây nào, bơi về phía tao này!” Vừa nói xong, Hách Kiến lập tức xông lên!
“Oa!” “Hắn thật là man quá đi, đẹp trai chết mất.” “Hắn thật sự không sợ sao...” Trên bờ không ít cô gái lộ ra ánh mắt hoa si, ngơ ngác nhìn Hách Kiến, nhịn không được vỗ tay.
Đối mặt với cá mập lại không hề sợ hãi, người đàn ông như vậy làm cho người ta cực kỳ sùng bái!
Nhưng mà mặt mũi Giai Kỳ lại tràn đầy thất vọng.
Tại sao vào thời điểm quyết định sống chết như vậy Lăng Thành lại không tới cứu cô? Chồng chưa cưới của người khác lại có thể bất chấp nguy hiểm tới cứu bọn cô?