Hứa Sơn Cao hỏi:
- Phương sư đệ cứ việc nói là được.
Phương Lâm cười hì hì, chỉ vào lò luyện đan đen sì kia.
Hứa Sơn Cao nhất thời còn chưa hiểu. Chỉ có điều rất nhanh hắn đã kịp phản ứng, trợn tròn hai mắt nhìn Phương Lâm, kinh ngạc nói:
- Ngươi là nói ngươi muốn luyện đan?
- Không sai. Mong rằng sư huynh cho ta mượn lò luyện đan dùng một lát, chế luyện một lò đan dược.
Phương Lâm gật đầu nói.
Hứa Sơn Cao cổ quái nhìn Phương Lâm, hỏi:
- Ngươi thật sự biết luyện đan?
Trong lòng Phương Lâm gần như phát điên. Ta đường đường là một Đan Tôn, ngươi tự nhiên hỏi ta loại vấn đề này?
Nhưng suy nghĩ một chút, mình bây giờ thật sự là rồng bơi trong nước cạn, chỉ là đệ tử Đan Đồng lại muốn luyện đan, quả thật khiến cho người ta rất kinh ngạc.
- Sư huynh yên tâm, luyện đan chính là chuyện trong tầm tay của ta.
Phương Lâm vỗ ngực nói.
Hứa Sơn Cao nhíu mày, nói:
- Nhưng ngươi mới là Đan Đồng, làm sao có thể biết luyện đan?
Phương Lâm cười, đắc ý nói:
- Không phải ta đã nói, ta là thiên tài sao? Luyện đan chuyện đơn giản như vậy có gì khó.
-…
Hứa Sơn Cao hận không thể ném Phương Lâm ra bên ngoài. Lời này cũng quá khinh người. Mình chế luyện một lò Thanh Tâm đan cũng khổ sở đến độ vò đầu bứt tai. Ngươi lại còn nói luyện đan là chuyện rất đơn giản?
Nếu như luyện đan rất dễ dàng, như vậy ở trong mắt Phương Lâm ngươi chuyện gì mới là khó khăn?
Hứa Sơn Cao tức giận nói:
- Phương sư đệ, không phải sư huynh không muốn cho ngươi mượn, mà luyện đan không thể coi thường được. Đồng thời Đan tông có quy củ, đệ tử Đan Đồng không thể luyện đan. Nếu như ngươi bởi vì hiếu kỳ muốn luyện đan, ta không thể đồng ý.
Phương Lâm bất đắc dĩ. Xin ngươi, vừa rồi chẳng phải ta mới giúp ngươi một việc rất lớn sao? Thế nào đảo mắt lại lộ ra vẻ mặt chính khí nghiêm nghị như vậy?
- Quy định là chết, người là sống. Ta không có khả năng vì hiếu kỳ mới đi luyện đan. Nói thật cho sư huynh biết, kinh nghiệm luyện đan của ta có thể còn phong phú hơn sư huynh nhiều. Có cần ta lập tức luyện cho sư huynh xem một lần hay không?
Phương Lâm khinh thường nói.
Hứa Sơn Cao có phần do dự. Hắn vốn quen luôn luôn thành thật giữ bổn phận, trong lúc nhất thời thật sự không dám đáp ứng Phương Lâm.
Phương Lâm thấy vậy, bĩu môi, nói:
- Như vậy đi, nếu như sư huynh cho ta mượn lò luyện đan để ta luyện đan, đan dược ta luyện ra phân cho sư huynh một viên.
Nghe vậy, Hứa Sơn Cao hỏi:
- Vậy ngươi muốn luyện đan gì? Nếu như có thể, ta giúp ngươi luyện không phải được rồi sao?
Phương Lâm liếc mắt nhìn Hứa Sơn Cao, trong mắt hoàn toàn không che giấu vẻ xem thường.
- Ta là sợ sư huynh luyện không ra.
Phương Lâm nói.
Hứa Sơn Cao hừ một tiếng, hỏi:
- Ta vẫn không tin. Ngươi nói cho ta biết ngươi muốn luyện đan gì?
Phương Lâm cười lạnh, nói:
- Ta muốn luyện Thông Mạch đan, sư huynh có thể luyện ra sao?
Hứa Sơn Cao ngẩn ra, hỏi:
- Thông Mạch đan là cái gì?
Phương Lâm bĩu môi, nói:
- Sư huynh ngay cả Thông Mạch đan là cái gì cũng không biết, còn muốn giúp ta luyện đan? Vậy tỉnh lại đi. Bản thân ta luyện là được rồi.
Hứa Sơn Cao có phần xấu hổ. Ban đầu hắn vốn cho rằng bản thân mình tốt xấu gì cũng là đệ tử chính thức, giúp Phương Lâm luyện một đan dược cũng không thành vấn đề. Nhưng không nghĩ tới Phương Lâm người ta muốn luyện đan dược, mình ngay cả cái tên cũng chưa từng nghe qua.
Nhìn thấy thần sắc Hứa Sơn Cao như vậy, Phương Lâm cười nói:
- Thông Mạch đan là đan dược thượng đẳng. Sư huynh không biết, chắc là không tiếp xúc đến phương pháp luyện đan Thông Mạch đan.
Phương Lâm dừng một chút, còn nói thêm:
- Ta chế luyện Thông Mạch đan chính là để đả thông ba mươi sáu đường kinh mạch bế tắc trong cơ thể ta. Chờ đan dược ra lò, ta đưa cho sư huynh hai viên, để sư huynh cũng nhận được lợi ích.
- Thật vậy sao?
Hứa Sơn Cao động lòng. Hóa ra Thông Mạch đan có chỗ tốt như vậy. Nếu như thật sự có thể luyện ra, vậy hắn cũng có thể cho Phương Lâm mượn lò luyện đan.
Phương Lâm hừ hừ hai tiếng, nói:
- Đương nhiên là sự thật. Vừa rồi ta chỉ điểm cho sư huynh như vậy, sư huynh cảm thấy người bình thường làm được sao?
Hứa Sơn Cao suy nghĩ một chút, cũng đúng. Nếu không phải Phương Lâm chỉ điểm cho mình trình tự đưa thảo dược lên, mình sợ rằng thật sự không luyện ra được Thanh Tâm đan này.
Chỉ có điều trong lòng Hứa Sơn Cao vẫn còn lo lắng, hỏi:
- Nhưng ngươi nói Thông Mạch đan này là đan dược thượng đẳng. Ngươi thật sự có thể luyện ra sao?
Đan dược dưới nhất phẩm gọi chung là không nhập lưu. Không nhập lưu cũng chia ra làm ba trình độ. Đó là tam đẳng thượng trung hạ.
Thông Mạch đan chính là đan dược thượng đẳng. Tuy rằng đã ở trong nhóm không nhập lưu, nhưng trên thực tế đã đặc biệt gần với cấp bậc đan dược nhất phẩm.
Hứa Sơn Cao tự hỏi, mình chế luyện một đan dược hạ đẳng còn có thể, đan dược trung đẳng lại rất khó khăn. Về phần đan dược thượng đẳng, Hứa Sơn Cao ngay cả nửa viên cũng chưa từng luyện ra.
Phương Lâm chính là một Đan Đồng, vừa bắt đầu lại nói lời son sắt muốn chế luyện đan dược thượng đẳng. Lời này nói ra ai sẽ tin tưởng?
Nhưng trong lòng Hứa Sơn Cao thật ra có hơi tin tưởng.
- Tuyệt đối không có vấn đề. Lại nói, ba mươi sáu đường kinh mạch bên trong cơ thể Hứa sư huynh chắc hẳn cũng có phân nửa không thông đi? Có Thông Mạch đan, đả thông càng nhiều kinh mạch, tốc độ tu luyện của sư huynh cũng sẽ tăng lên không ít. Đây chính là chuyện có lợi ích nhiều hơn. Đừng tiếp tục suy nghĩ nữa, an tâm cho ta mượn lò luyện đan là được rồi.
Phương Lâm nói.
Cuối cùng Hứa Sơn Cao không do dự nữa, cắn răng, nói:
- Được rồi. Ngươi đã đáp ứng ta, nếu như thật sự luyện chế ra được Thông Mạch đan, phải chia cho ta hai viên.
Phương Lâm cười nói:
- Không thành vấn đề, sẽ không quên đâu.
- Vậy bao giờ ngươi bắt đầu?
Hứa Sơn Cao nói.
Phương Lâm đi tới trước lò luyện đan, vỗ nhẹ vào lò luyện đan, nói:
- Hiện tại liền bắt đầu. Dù sao cũng nhàn rỗi không có chuyện gì.
Hứa Sơn Cao nói:
- Vậy ta ở bên cạnh xem.
Phương Lâm liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Hay là sư huynh đi làm chuyện của sư huynh đi. Khi ta luyện đan không quen có người ở bên cạnh.
- Nhưng nếu chẳng may ngươi xảy ra sai lầm gì, không phải ta còn có thể giúp ngươi một tay sao?
Hứa Sơn Cao nói.
Phương Lâm trừng mắt với hắn một cái, nói:
- Sư huynh chỉ cần yên tâm một trăm lần, chờ cầm lấy đan dược là được.
- Vậy được rồi, ta đi giao Thanh Tâm đan cho trưởng lão. Ngươi cũng phải cẩn thận một chút, đừng làm hỏng lò luyện đan của ta.
Hứa Sơn Cao cẩn thận bước một bước lại dặn dò, lập tức bị Phương Lâm trực tiếp đẩy ra sân.
Sau khi Hứa Sơn Cao ra ngoài, Phương Lâm liền bắt tay bắt đầu chế luyện Thông Mạch đan.
Thông Mạch đan cần không ít dược liệu. Cũng may trong vườn nhỏ của Hứa Sơn Cao này có trồng không ít, dược liệu cần thiết đều có, bớt đi Phương Lâm rất nhiều công sức.
Chuẩn bị tốt dược liệu, Phương Lâm tiến vào phòng luyện đan, đóng cửa lớn lại.
Nhìn lò luyện đan đen xì kia, Phương Lâm thu hồi vẻ vui cười không gò bó mọi khi, thần sắc có hơi phức tạp xúc động.
Trước đây không lâu, mình tiếp xúc đến đều là lò luyện đan thượng đẳng nhất. Loại lò luyện đan trước mắt này bình thường tới không thể bình thường hơn, Phương Lâm đã không nhớ ra mình bao lâu không tiếp xúc đến nó nữa.
- Ai, kém thì kém, dù sao cũng tốt hơn là không có.
Trong lòng Phương Lâm thầm nghĩ. Hắn vỗ vào lò luyện đan. Ở bên trong liền có ngọn lửa bốc cháy lên.
Luyện đan cần lửa. Càng là luyện đan sư trình độ cao, sử dụng loại lửa lại càng lợi hại hơn.
Cũng may Thông Mạch đan chỉ là đan dược không nhập lưu, sử dụng lửa bình thường cũng có thể chế luyện ra.
Rất nhanh, ngọn lửa đã đốt nóng lò luyện đan. Thần sắc Phương Lâm trầm ổn, ánh mắt đặc biệt bình tĩnh.
Luyện đan, kiếp trước hắn đã từng làm qua không biết bao nhiêu lần, nhưng đời này lại là lần đầu tiên.
Tuy rằng còn chưa bắt đầu động thủ, nhưng trong đầu Phương Lâm đã diễn luyện vô số lần quá trình lúc mình luyện đan.
Đây là một loại kinh nghiệm, còn chưa bắt đầu đã suy nghĩ đến tất cả.
Khi Phương Lâm bắt tay vào làm chế luyện Thông Mạch đan, Hứa Sơn Cao mang tâm sự trong lòng, cũng đi tới Đan Lâm viện, chuẩn bị giao Thanh Tâm đan chế luyện được cho trưởng lão tiến hành đánh giá.
Đan Lâm viện chính là nơi các đệ tử chính thức học tập thuật luyện đan, cũng là một chỗ trọng địa của Đan tông. Mỗi một ngày đều có ba vị trưởng lão trấn thủ Đan Lâm viện.
Lúc này, bên trong Đan Lâm viện đã có một ít đệ tử chính thức đến, đang giao Thanh Tâm đan tự mình chế luyện cho trưởng lão tiến hành đánh giá.
- A? Đây không phải là Hứa sư đệ sao? Tại sao lúc này lại tới Đan Lâm viện vậy?
Một đệ tử chính thức thân hình cao lớn nhìn thấy Hứa Sơn Cao, cố ý lớn tiếng nói.
Cả đám người nghe vậy, đều quay đầu lại nhìn về phía Hứa Sơn Cao. Có người lộ vè kinh ngạc, có người lộ vẻ xem thường. Còn có người thờ ơ.
Trưởng lão kia cũng nhìn thấy Hứa Sơn Cao, khẽ nhíu mày, khiển trách:
- Ngươi không cố gắng luyện đan, chạy loạn khắp nơi làm cái gì? Hiện tại còn cách cuối tháng không tới mấy ngày. Ngươi có luyện Thanh Tâm đan nữa hay thôi?
Không ít đệ tử chính thức đều cười thầm. Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Hứa Sơn Cao ở trong các đệ tử chính thức thật sự chẳng ra sao.
Hứa Sơn Cao không nói lời nào, đi thẳng tới trước mặt trưởng lão này.
Người thanh niên cao lớn này nhìn thấy Hứa Sơn Cao tự nhiên không để ý tới mình, trên mặt thoáng tức giận. Nhưng có trưởng lão ở đây, hắn cũng không tiện phát tác. Hắn chỉ có thể lấy ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào Hứa Sơn Cao.
- Đệ tử Hứa Sơn Cao chế luyện ra năm viên Thanh Tâm đan, mời trưởng lão kiểm tra.
Hai tay Hứa Sơn Cao đưa lên bình ngọc, nói với trưởng lão kia.
Nghe vậy, những đệ tử chính thức ở đây đều hơi kinh ngạc. Nhất là những người lúc trước khinh thường Hứa Sơn Cao càng cảm thấy khó có thể tin nổi nổi.
- Cái gì? Ta không nghe nhầm chứ? Hứa Sơn Cao luyện ra được Thanh Tâm đan?
- Không thể như vậy được. Tài nghệ của hắn ta biết rõ ràng nhất. Hắn không thể luyện ra Thanh Tâm đan được.
- Xem rồi nói sau. Nếu như hắn nói bậy, trưởng lão sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho hắn.
…
Thấy tất cả đám đệ tử đều nói vậy. Thần sắc Hứa Sơn Cao có hơi khó coi, nhưng không nói một lời.
Trưởng lão kia nhíu mày, liếc mắt nhìn Hứa Sơn Cao. Hắn tiếp nhận bình ngọc, trong lòng cũng không quá tin tưởng.
Dù sao hắn hiểu rõ ràng về trình độ của Hứa Sơn Cao. Trong quá trình chế luyện Thanh Tâm đan cần phải chú ý tới trình tự đưa dược liệu lên. Nếu như không có người biết chỗ then chốt này chỉ điểm cho, tự mình rất khó tìm ra được. Hứa Sơn Cao loại đệ tử hạ đẳng này không có khả năng tự mình tìm ra được.
- Mời trưởng lão kiểm tra.
Thấy trưởng lão này không hề có động tác gì gọi là đưa tay đón lấy bình đan dược, Hứa Sơn Cao lại nói.
- Hừ, ta tất nhiên sẽ kiểm tra. Nhưng nếu như ngươi ở trước mặt ta cố làm ra vẻ huyền bí, đừng trách lão phu trừng phạt ngươi.
Trưởng lão lạnh giọng nói.
Hứa Sơn Cao nắm chặt nắm đấm. Loại cảm giác bị người khác xem thường thật sự khó chịu.
Chỉ thấy trưởng lão mở cái bình ra. Năm viên đan hoàn màu xanh nhạt êm dịu được đổ ra.
Trong mắt lão nhân lóe lên vẻ kinh ngạc rồi biến mất. Hắn đưa đan dược lên trước mũi ngửi một cái. Vẻ kinh ngạc trong mắt lại càng lộ rõ.
Các đệ tử chính thức khác nhìn thấy thật sự là Thanh Tâm đan, đều cảm thấy quá bất ngờ.
“Chẳng lẽ Hứa Sơn Cao này khai khiếu? Tự nhiên thật sự luyện ra Thanh Tâm đan luyện?”
Trong lòng không ít người đều nghĩ như vậy.
- Tự nhiên đạt tới trình độ trung phẩm!
Lão nhân bỗng nhiên kinh ngạc nói.
- Phương sư đệ cứ việc nói là được.
Phương Lâm cười hì hì, chỉ vào lò luyện đan đen sì kia.
Hứa Sơn Cao nhất thời còn chưa hiểu. Chỉ có điều rất nhanh hắn đã kịp phản ứng, trợn tròn hai mắt nhìn Phương Lâm, kinh ngạc nói:
- Ngươi là nói ngươi muốn luyện đan?
- Không sai. Mong rằng sư huynh cho ta mượn lò luyện đan dùng một lát, chế luyện một lò đan dược.
Phương Lâm gật đầu nói.
Hứa Sơn Cao cổ quái nhìn Phương Lâm, hỏi:
- Ngươi thật sự biết luyện đan?
Trong lòng Phương Lâm gần như phát điên. Ta đường đường là một Đan Tôn, ngươi tự nhiên hỏi ta loại vấn đề này?
Nhưng suy nghĩ một chút, mình bây giờ thật sự là rồng bơi trong nước cạn, chỉ là đệ tử Đan Đồng lại muốn luyện đan, quả thật khiến cho người ta rất kinh ngạc.
- Sư huynh yên tâm, luyện đan chính là chuyện trong tầm tay của ta.
Phương Lâm vỗ ngực nói.
Hứa Sơn Cao nhíu mày, nói:
- Nhưng ngươi mới là Đan Đồng, làm sao có thể biết luyện đan?
Phương Lâm cười, đắc ý nói:
- Không phải ta đã nói, ta là thiên tài sao? Luyện đan chuyện đơn giản như vậy có gì khó.
-…
Hứa Sơn Cao hận không thể ném Phương Lâm ra bên ngoài. Lời này cũng quá khinh người. Mình chế luyện một lò Thanh Tâm đan cũng khổ sở đến độ vò đầu bứt tai. Ngươi lại còn nói luyện đan là chuyện rất đơn giản?
Nếu như luyện đan rất dễ dàng, như vậy ở trong mắt Phương Lâm ngươi chuyện gì mới là khó khăn?
Hứa Sơn Cao tức giận nói:
- Phương sư đệ, không phải sư huynh không muốn cho ngươi mượn, mà luyện đan không thể coi thường được. Đồng thời Đan tông có quy củ, đệ tử Đan Đồng không thể luyện đan. Nếu như ngươi bởi vì hiếu kỳ muốn luyện đan, ta không thể đồng ý.
Phương Lâm bất đắc dĩ. Xin ngươi, vừa rồi chẳng phải ta mới giúp ngươi một việc rất lớn sao? Thế nào đảo mắt lại lộ ra vẻ mặt chính khí nghiêm nghị như vậy?
- Quy định là chết, người là sống. Ta không có khả năng vì hiếu kỳ mới đi luyện đan. Nói thật cho sư huynh biết, kinh nghiệm luyện đan của ta có thể còn phong phú hơn sư huynh nhiều. Có cần ta lập tức luyện cho sư huynh xem một lần hay không?
Phương Lâm khinh thường nói.
Hứa Sơn Cao có phần do dự. Hắn vốn quen luôn luôn thành thật giữ bổn phận, trong lúc nhất thời thật sự không dám đáp ứng Phương Lâm.
Phương Lâm thấy vậy, bĩu môi, nói:
- Như vậy đi, nếu như sư huynh cho ta mượn lò luyện đan để ta luyện đan, đan dược ta luyện ra phân cho sư huynh một viên.
Nghe vậy, Hứa Sơn Cao hỏi:
- Vậy ngươi muốn luyện đan gì? Nếu như có thể, ta giúp ngươi luyện không phải được rồi sao?
Phương Lâm liếc mắt nhìn Hứa Sơn Cao, trong mắt hoàn toàn không che giấu vẻ xem thường.
- Ta là sợ sư huynh luyện không ra.
Phương Lâm nói.
Hứa Sơn Cao hừ một tiếng, hỏi:
- Ta vẫn không tin. Ngươi nói cho ta biết ngươi muốn luyện đan gì?
Phương Lâm cười lạnh, nói:
- Ta muốn luyện Thông Mạch đan, sư huynh có thể luyện ra sao?
Hứa Sơn Cao ngẩn ra, hỏi:
- Thông Mạch đan là cái gì?
Phương Lâm bĩu môi, nói:
- Sư huynh ngay cả Thông Mạch đan là cái gì cũng không biết, còn muốn giúp ta luyện đan? Vậy tỉnh lại đi. Bản thân ta luyện là được rồi.
Hứa Sơn Cao có phần xấu hổ. Ban đầu hắn vốn cho rằng bản thân mình tốt xấu gì cũng là đệ tử chính thức, giúp Phương Lâm luyện một đan dược cũng không thành vấn đề. Nhưng không nghĩ tới Phương Lâm người ta muốn luyện đan dược, mình ngay cả cái tên cũng chưa từng nghe qua.
Nhìn thấy thần sắc Hứa Sơn Cao như vậy, Phương Lâm cười nói:
- Thông Mạch đan là đan dược thượng đẳng. Sư huynh không biết, chắc là không tiếp xúc đến phương pháp luyện đan Thông Mạch đan.
Phương Lâm dừng một chút, còn nói thêm:
- Ta chế luyện Thông Mạch đan chính là để đả thông ba mươi sáu đường kinh mạch bế tắc trong cơ thể ta. Chờ đan dược ra lò, ta đưa cho sư huynh hai viên, để sư huynh cũng nhận được lợi ích.
- Thật vậy sao?
Hứa Sơn Cao động lòng. Hóa ra Thông Mạch đan có chỗ tốt như vậy. Nếu như thật sự có thể luyện ra, vậy hắn cũng có thể cho Phương Lâm mượn lò luyện đan.
Phương Lâm hừ hừ hai tiếng, nói:
- Đương nhiên là sự thật. Vừa rồi ta chỉ điểm cho sư huynh như vậy, sư huynh cảm thấy người bình thường làm được sao?
Hứa Sơn Cao suy nghĩ một chút, cũng đúng. Nếu không phải Phương Lâm chỉ điểm cho mình trình tự đưa thảo dược lên, mình sợ rằng thật sự không luyện ra được Thanh Tâm đan này.
Chỉ có điều trong lòng Hứa Sơn Cao vẫn còn lo lắng, hỏi:
- Nhưng ngươi nói Thông Mạch đan này là đan dược thượng đẳng. Ngươi thật sự có thể luyện ra sao?
Đan dược dưới nhất phẩm gọi chung là không nhập lưu. Không nhập lưu cũng chia ra làm ba trình độ. Đó là tam đẳng thượng trung hạ.
Thông Mạch đan chính là đan dược thượng đẳng. Tuy rằng đã ở trong nhóm không nhập lưu, nhưng trên thực tế đã đặc biệt gần với cấp bậc đan dược nhất phẩm.
Hứa Sơn Cao tự hỏi, mình chế luyện một đan dược hạ đẳng còn có thể, đan dược trung đẳng lại rất khó khăn. Về phần đan dược thượng đẳng, Hứa Sơn Cao ngay cả nửa viên cũng chưa từng luyện ra.
Phương Lâm chính là một Đan Đồng, vừa bắt đầu lại nói lời son sắt muốn chế luyện đan dược thượng đẳng. Lời này nói ra ai sẽ tin tưởng?
Nhưng trong lòng Hứa Sơn Cao thật ra có hơi tin tưởng.
- Tuyệt đối không có vấn đề. Lại nói, ba mươi sáu đường kinh mạch bên trong cơ thể Hứa sư huynh chắc hẳn cũng có phân nửa không thông đi? Có Thông Mạch đan, đả thông càng nhiều kinh mạch, tốc độ tu luyện của sư huynh cũng sẽ tăng lên không ít. Đây chính là chuyện có lợi ích nhiều hơn. Đừng tiếp tục suy nghĩ nữa, an tâm cho ta mượn lò luyện đan là được rồi.
Phương Lâm nói.
Cuối cùng Hứa Sơn Cao không do dự nữa, cắn răng, nói:
- Được rồi. Ngươi đã đáp ứng ta, nếu như thật sự luyện chế ra được Thông Mạch đan, phải chia cho ta hai viên.
Phương Lâm cười nói:
- Không thành vấn đề, sẽ không quên đâu.
- Vậy bao giờ ngươi bắt đầu?
Hứa Sơn Cao nói.
Phương Lâm đi tới trước lò luyện đan, vỗ nhẹ vào lò luyện đan, nói:
- Hiện tại liền bắt đầu. Dù sao cũng nhàn rỗi không có chuyện gì.
Hứa Sơn Cao nói:
- Vậy ta ở bên cạnh xem.
Phương Lâm liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Hay là sư huynh đi làm chuyện của sư huynh đi. Khi ta luyện đan không quen có người ở bên cạnh.
- Nhưng nếu chẳng may ngươi xảy ra sai lầm gì, không phải ta còn có thể giúp ngươi một tay sao?
Hứa Sơn Cao nói.
Phương Lâm trừng mắt với hắn một cái, nói:
- Sư huynh chỉ cần yên tâm một trăm lần, chờ cầm lấy đan dược là được.
- Vậy được rồi, ta đi giao Thanh Tâm đan cho trưởng lão. Ngươi cũng phải cẩn thận một chút, đừng làm hỏng lò luyện đan của ta.
Hứa Sơn Cao cẩn thận bước một bước lại dặn dò, lập tức bị Phương Lâm trực tiếp đẩy ra sân.
Sau khi Hứa Sơn Cao ra ngoài, Phương Lâm liền bắt tay bắt đầu chế luyện Thông Mạch đan.
Thông Mạch đan cần không ít dược liệu. Cũng may trong vườn nhỏ của Hứa Sơn Cao này có trồng không ít, dược liệu cần thiết đều có, bớt đi Phương Lâm rất nhiều công sức.
Chuẩn bị tốt dược liệu, Phương Lâm tiến vào phòng luyện đan, đóng cửa lớn lại.
Nhìn lò luyện đan đen xì kia, Phương Lâm thu hồi vẻ vui cười không gò bó mọi khi, thần sắc có hơi phức tạp xúc động.
Trước đây không lâu, mình tiếp xúc đến đều là lò luyện đan thượng đẳng nhất. Loại lò luyện đan trước mắt này bình thường tới không thể bình thường hơn, Phương Lâm đã không nhớ ra mình bao lâu không tiếp xúc đến nó nữa.
- Ai, kém thì kém, dù sao cũng tốt hơn là không có.
Trong lòng Phương Lâm thầm nghĩ. Hắn vỗ vào lò luyện đan. Ở bên trong liền có ngọn lửa bốc cháy lên.
Luyện đan cần lửa. Càng là luyện đan sư trình độ cao, sử dụng loại lửa lại càng lợi hại hơn.
Cũng may Thông Mạch đan chỉ là đan dược không nhập lưu, sử dụng lửa bình thường cũng có thể chế luyện ra.
Rất nhanh, ngọn lửa đã đốt nóng lò luyện đan. Thần sắc Phương Lâm trầm ổn, ánh mắt đặc biệt bình tĩnh.
Luyện đan, kiếp trước hắn đã từng làm qua không biết bao nhiêu lần, nhưng đời này lại là lần đầu tiên.
Tuy rằng còn chưa bắt đầu động thủ, nhưng trong đầu Phương Lâm đã diễn luyện vô số lần quá trình lúc mình luyện đan.
Đây là một loại kinh nghiệm, còn chưa bắt đầu đã suy nghĩ đến tất cả.
Khi Phương Lâm bắt tay vào làm chế luyện Thông Mạch đan, Hứa Sơn Cao mang tâm sự trong lòng, cũng đi tới Đan Lâm viện, chuẩn bị giao Thanh Tâm đan chế luyện được cho trưởng lão tiến hành đánh giá.
Đan Lâm viện chính là nơi các đệ tử chính thức học tập thuật luyện đan, cũng là một chỗ trọng địa của Đan tông. Mỗi một ngày đều có ba vị trưởng lão trấn thủ Đan Lâm viện.
Lúc này, bên trong Đan Lâm viện đã có một ít đệ tử chính thức đến, đang giao Thanh Tâm đan tự mình chế luyện cho trưởng lão tiến hành đánh giá.
- A? Đây không phải là Hứa sư đệ sao? Tại sao lúc này lại tới Đan Lâm viện vậy?
Một đệ tử chính thức thân hình cao lớn nhìn thấy Hứa Sơn Cao, cố ý lớn tiếng nói.
Cả đám người nghe vậy, đều quay đầu lại nhìn về phía Hứa Sơn Cao. Có người lộ vè kinh ngạc, có người lộ vẻ xem thường. Còn có người thờ ơ.
Trưởng lão kia cũng nhìn thấy Hứa Sơn Cao, khẽ nhíu mày, khiển trách:
- Ngươi không cố gắng luyện đan, chạy loạn khắp nơi làm cái gì? Hiện tại còn cách cuối tháng không tới mấy ngày. Ngươi có luyện Thanh Tâm đan nữa hay thôi?
Không ít đệ tử chính thức đều cười thầm. Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Hứa Sơn Cao ở trong các đệ tử chính thức thật sự chẳng ra sao.
Hứa Sơn Cao không nói lời nào, đi thẳng tới trước mặt trưởng lão này.
Người thanh niên cao lớn này nhìn thấy Hứa Sơn Cao tự nhiên không để ý tới mình, trên mặt thoáng tức giận. Nhưng có trưởng lão ở đây, hắn cũng không tiện phát tác. Hắn chỉ có thể lấy ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm vào Hứa Sơn Cao.
- Đệ tử Hứa Sơn Cao chế luyện ra năm viên Thanh Tâm đan, mời trưởng lão kiểm tra.
Hai tay Hứa Sơn Cao đưa lên bình ngọc, nói với trưởng lão kia.
Nghe vậy, những đệ tử chính thức ở đây đều hơi kinh ngạc. Nhất là những người lúc trước khinh thường Hứa Sơn Cao càng cảm thấy khó có thể tin nổi nổi.
- Cái gì? Ta không nghe nhầm chứ? Hứa Sơn Cao luyện ra được Thanh Tâm đan?
- Không thể như vậy được. Tài nghệ của hắn ta biết rõ ràng nhất. Hắn không thể luyện ra Thanh Tâm đan được.
- Xem rồi nói sau. Nếu như hắn nói bậy, trưởng lão sẽ là người đầu tiên không bỏ qua cho hắn.
…
Thấy tất cả đám đệ tử đều nói vậy. Thần sắc Hứa Sơn Cao có hơi khó coi, nhưng không nói một lời.
Trưởng lão kia nhíu mày, liếc mắt nhìn Hứa Sơn Cao. Hắn tiếp nhận bình ngọc, trong lòng cũng không quá tin tưởng.
Dù sao hắn hiểu rõ ràng về trình độ của Hứa Sơn Cao. Trong quá trình chế luyện Thanh Tâm đan cần phải chú ý tới trình tự đưa dược liệu lên. Nếu như không có người biết chỗ then chốt này chỉ điểm cho, tự mình rất khó tìm ra được. Hứa Sơn Cao loại đệ tử hạ đẳng này không có khả năng tự mình tìm ra được.
- Mời trưởng lão kiểm tra.
Thấy trưởng lão này không hề có động tác gì gọi là đưa tay đón lấy bình đan dược, Hứa Sơn Cao lại nói.
- Hừ, ta tất nhiên sẽ kiểm tra. Nhưng nếu như ngươi ở trước mặt ta cố làm ra vẻ huyền bí, đừng trách lão phu trừng phạt ngươi.
Trưởng lão lạnh giọng nói.
Hứa Sơn Cao nắm chặt nắm đấm. Loại cảm giác bị người khác xem thường thật sự khó chịu.
Chỉ thấy trưởng lão mở cái bình ra. Năm viên đan hoàn màu xanh nhạt êm dịu được đổ ra.
Trong mắt lão nhân lóe lên vẻ kinh ngạc rồi biến mất. Hắn đưa đan dược lên trước mũi ngửi một cái. Vẻ kinh ngạc trong mắt lại càng lộ rõ.
Các đệ tử chính thức khác nhìn thấy thật sự là Thanh Tâm đan, đều cảm thấy quá bất ngờ.
“Chẳng lẽ Hứa Sơn Cao này khai khiếu? Tự nhiên thật sự luyện ra Thanh Tâm đan luyện?”
Trong lòng không ít người đều nghĩ như vậy.
- Tự nhiên đạt tới trình độ trung phẩm!
Lão nhân bỗng nhiên kinh ngạc nói.