Tại Võ tông, lúc này phụ mẫu Vương Huyền Long giống như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, trong lòng vừa giận vừa lo lắng.
- Thủ tọa, Nghiêm Chính Phong này thật sự quá đáng, không ngờ giam giữ nhi tử của ta ở Trấn Yêu động. Hành động này quả thực chính là không để hai phu thê chúng ta vào trong mắt!
Vương Thiên Mộc, phụ thân của Vương Huyền Long phẫn nộ nói.
- Nghiêm Chính Phong này còn sai người truyền lời, nói muốn hai người phu thê chúng ta phải tự mình đi tới nhận Huyền Long trở về. Đây rõ ràng là muốn đánh vào mặt của phu thê chúng ta. Mong rằng thủ tọa làm chủ cho hai phu thê chúng ta.
Vẻ mặt mẫu thân của Vương Huyền Long Lưu Cẩm đầy bi thương căm phẫn.
Hình Thiên Tiếu ngồi ở trên ghế sắt đen, mặt không đổi sắc nhìn phu thê Vương Thiên Mộc phía dưới, trong lòng vô cùng ngấy ngán.
Hắn đã sớm biết được chuyện gì xảy ra. Hành vi của Vương Huyền Long ở Đan tông cũng khiến cho Hình Thiên Tiếu rất tức giận. Đổi lại, có đệ tử Đan tông ở Võ tông của hắn không kiêng nể gì cả như thế, hắn đã sớm một đao chém người.
Nghiêm Chính Phong người ta vẫn tính là khách khí, chỉ giam giữ nhi tử của ngươi lại, bảo hai người các ngươi đi nhận trở về. Chuyện lớn bằng cái rắm còn chạy đến chỗ của mình nói ồn ào hồi lâu.
Hình Thiên Tiếu rất không muốn để ý tới loại chuyện này. Nhưng hai phu thê Vương Thiên Mộc này vẫn tính là có chút địa vị ở Võ tông, Hình Thiên Tiếu cũng không thể bỏ mặc.
Hình Thiên Tiếu lập tức ho khan một tiếng, nói:
- Bản tọa đã biết được chuyện này, chuyện nhi tử này của các ngươi làm ở Đan tông cũng thật sự có phần quá đáng. Võ tông ta đuối lý trước. Hai người các ngươi đi nhận Vương Huyền Long trở về. Chuyện này cứ tính như thế đi.
Phu thê của Vương Thiên Mộc vừa nghe, nhất thời lại không chịu. Theo phu thê bọn họ nghĩ, nhi tử của mình ở Đan tông chỉ nói đùa ầm ĩ một hồi, căn bản không cần thiết phải chuyện bé xé ra to, còn giam giữ vào Trấn Yêu động. Đây rõ ràng là không để phu thê bọn họ vào trong mắt.
- Thủ tọa, chuyện này sao có thể cứ tính như vậy được? Nhi tử của ta ở Trấn Yêu động không biết phải chịu bao nhiêu khổ sở, nhất định phải để cho lão thất phu Nghiêm Chính Phong kia đưa ra một công đạo!
Mặt Lưu Cẩm đầy tức giận nói.
Vương Thiên Mộc không nói lời nào, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn cũng biết nhất định không muốn bỏ qua.
Hình Thiên Tiếu tức giận, thoáng cái nhảy dựng lên, mở miệng mắng lớn:
- Nhi tử này của các ngươi ở Đan tông người ta làm xằng làm bậy, mỗi ngày đều tới dây dưa với một nữ đệ tử, còn nói ở Đan tông không một ai có thể làm gì được hắn. Cho dù Nghiêm Chính Phong lập tức giết chết nhi tử của ngươi cũng không có gì là không đúng. Hai người các ngươi nếu muốn tính sổ thì tự mình đi tới Đan tông tìm Nghiêm Chính Phong, đừng tới phiền ta, ta không có thời gian.
Hình Thiên Tiếu mắng xong liền xoay người rời đi, lưu lại hai người phu thê Vương Thiên Mộc đang choáng váng.
Phu thê Vương Thiên Mộc này vốn hy vọng vào Hình Thiên Tiếu đứng ra làm chỗ dựa cho bọn họ. Dù sao người giam giữ nhi tử của bọn họ lại là Nghiêm Chính Phong. Địa vị của phu thê bọn họ vẫn kém hơn Nghiêm Chính Phong. Nếu luận về lai lịch, Nghiêm Chính Phong còn cùng thời với gia của của bọn họ.
Chỉ có Hình Thiên Tiếu đứng ra mới đủ phân lượng.
Nhưng phu thê Vương Thiên Mộc không nghĩ tới, Hình Thiên Tiếu lại có thể có thái độ như vậy. Lúc này thì hay rồi, ngay cả thủ tọa cũng không đứng ở bên phía bọn họ.
Lưu Cẩm nghiến răng nghiến lợi, trên mặt đầy vẻ phẫn nộ:
- Phu quân, thủ tọa bỏ mặc, chúng ta chỉ có thể tự mình đi tìm Nghiêm Chính Phong.
Vương Thiên Mộc bất đắc dĩ gật đầu. Tuy rằng đối mặt với Nghiêm Chính Phong hắn có hơi chột dạ, nhưng dù sao cũng là nhi tử của mình bị người ta bắt lại, dù thế nào cũng phải đi một chuyến mới đúng.
Sau nửa canh giờ, Phu thê Vương Thiên Mộc lại cùng đi đến Đan tông, cũng gặp được Nghiêm Chính Phong.
Đừng thấy khi hai phu thê này ở Võ tông mở miệng liền gọi lão thất phu, nhưng đến trước mặt Nghiêm Chính Phong người ta lại phải ngoan ngoãn nghe theo, thái độ vô cùng cung kính.
Đây là chuyện không thể nào làm khác được. Địa vị của Nghiêm Chính Phong ở Đan tông gần ngang với Cổ Đạo Phong. Mặc dù hai người phu thê bọn họ ở Võ tông là trưởng lão, nhưng cũng không phải loại trưởng lão quyền cao chức trọng. Trên phương diện địa vị, bọn họ lại không bằng Nghiêm Chính Phong.
Hơn nữa Nghiêm Chính Phong chính là nhóm tiền bối có lai lịch lâu năm nhất ở Tử Hà tông. Ngay cả Hình Thiên Tiếu nhìn thấy Nghiêm Chính Phong cũng đều phải cung kính hành lễ vãn bối, càng chưa nói tới phu thê Vương Thiên Mộc.
Nếu như có Hình Thiên Tiếu ở đây, bọn họ có lẽ còn có thể có khí phách. Nhưng hiện tại hai phu thê bọn họ thật sự không thể cứng rắn nổi.
Nghiêm Chính Phong cũng không có khách khí, đổ ập xuống là một trận khiển trách. Trong lòng phu thê Vương Thiên Mộc mặc dù tức giận, nhưng vẫn phải nhịn xuống.
Đợi đến khi hai người bọn họ đi tới Trấn Yêu động nhìn thấy nhi tử của mình, nhất thời lại không nhịn được nữa, thoáng cái phát tác.
Nguyên nhân không gì khác chính là Vương Huyền Long thật sự quá thảm. Ngay cả Lưu Cẩm mẫu thân của hắn cũng mất hồi lâu mới nhận ra người nào là nhi tử của mình.
Phu thê hai người giận không kìm chế được, đưa ba người Vương Huyền Long rời khỏi Trấn Yêu động, đi tới tìm Nghiêm Chính Phong yêu cầu giải thích.
Nghiêm Chính Phong hoàn toàn không để ý tới bọn họ, trực tiếp đuổi đám người Phu thê Vương Thiên Mộc ra ngoài.
Phu thê Vương Thiên Mộc không có cách nào, chỉ đành phải dẫn theo ba người Vương Huyền Long trở lại Võ tông.
Ngày hôm sau, ở Võ tông lại truyền ra không ít lời, nói phu thê Vương Thiên Mộc muốn đòi lại công đạo cho nhi tử của mình, bảo Đan tông giao ra hung thủ Phương Lâm.
Xem tình hình thế này thoáng cái chuyện đã trở nên ầm ĩ. Toàn bộ Võ tông và Đan tông đều xôn xao bàn tán.
Dù sao hai tông tuy rằng cùng thuộc về Tử Hà, nhưng giữa bọn họ vẫn tương đối độc lập, cũng sẽ lúc có phát sinh mâu thuẫn va chạm. Nhưng loại chuyện kinh động tới trưởng lão như vậy vẫn vô cùng ít ỏi.
Chuyện liên quan tới Phương Lâm hành hung Vương Huyền Long cũng càng lúc càng được nhiều người biết đến.
Ở chỗ Võ tông, các đệ tử Võ tông không rõ chân tướng nghe được người phía bên mình tự nhiên bị Đan tông đánh, nhất thời ai nấy đều không chịu bỏ qua, đều kêu gào muốn tới Đan tông tìm Phương Lâm.
Mà phía Đan tông bên này lại đều trầm trồ khen ngợi và tán thưởng.
Không có cách nào. Tuy rằng Đan tông tu luyện chính là luyện đan, nhưng không thích lúc nào cũng bị người của Võ tông khi dễ. Phương Lâm hành hung Vương Huyền Long có thể nói là tăng uy phong của Đan tông lên rất cao. Các đệ tử Đan tông tất nhiên sẽ trầm trồ khen ngợi.
Đương nhiên, cũng có vài người âm thầm lắc đầu. Phương Lâm đánh Vương Huyền Long là chuyện nhỏ, nhưng chọc tới toàn bộ Võ tông lại là một phiền toái lớn.
Ai cũng biết đám người Vũ Tông ăn no không có chuyện gì, tinh lực tràn đầy, cả ngày chỉ muốn đánh đánh giết giết.
Bởi vì chuyện này, chắc hẳn sẽ có một nửa đệ tử Võ tông muốn giáo huấn Phương Lâm, thay Võ tông cứu vãn lại mặt mũi.
Mà trong lúc mọi chuyện ầm ĩ lên, Nghiêm Chính Phong đứng dậy phẫn nộ chê bai Võ tông.
Ngày đó, Nghiêm Chính Phong tự mình đến đến Võ tông, đứng ở trước đại điện Võ tông chửi ầm lên, mắng cho Vương Huyền Long cùng với phụ mẫu hắn máu chó đầy đầu.
Thật khó tưởng tượng được, một lão nhân nửa thân thể đã vào đất vàng, mắng người lại hăng hái như vậy. Một đám đệ tử Võ tông đều cảm thấy choáng váng, đứng ở nơi đó nghe tới mức sửng sốt hồi lâu.
Cuối cùng càng lúc càng có nhiều người tới xem. Rất nhiều trưởng lão Võ tông đều khuyên bảo nhưng không có tác dụng. Cuối cùng vẫn là Hình Thiên Tiếu đứng ra khuyên can mãi, mới cung kính tiễn được Nghiêm Chính Phong trở về Đan tông.
Nghiêm Chính Phong này vừa mắng một hồi, cũng nói ra đầu đuôi câu chuyện rõ ràng. Hóa ra là tên khốn kiếp Vương Huyền Long này gây chuyện sai lầm ở Đan tông, bị Phương Lâm người ta đánh đuổi.
Khi biết được Vương Huyền Long tự nhiên tệ hại như vậy, các đệ tử Võ tông cũng đặc biệt xem thường hắn. Thoáng cái những người nhằm vào Phương Lâm đã giảm đi rất nhiều.
Phu thê Vương Thiên Mộc cũng yên tĩnh trở lại, không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng có một số người đều hiểu rõ ràng, chuyện này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy. Phu thê Vương Thiên Mộc khẳng định đã hận Phương Lâm thấu xương.
- Thủ tọa, Nghiêm Chính Phong này thật sự quá đáng, không ngờ giam giữ nhi tử của ta ở Trấn Yêu động. Hành động này quả thực chính là không để hai phu thê chúng ta vào trong mắt!
Vương Thiên Mộc, phụ thân của Vương Huyền Long phẫn nộ nói.
- Nghiêm Chính Phong này còn sai người truyền lời, nói muốn hai người phu thê chúng ta phải tự mình đi tới nhận Huyền Long trở về. Đây rõ ràng là muốn đánh vào mặt của phu thê chúng ta. Mong rằng thủ tọa làm chủ cho hai phu thê chúng ta.
Vẻ mặt mẫu thân của Vương Huyền Long Lưu Cẩm đầy bi thương căm phẫn.
Hình Thiên Tiếu ngồi ở trên ghế sắt đen, mặt không đổi sắc nhìn phu thê Vương Thiên Mộc phía dưới, trong lòng vô cùng ngấy ngán.
Hắn đã sớm biết được chuyện gì xảy ra. Hành vi của Vương Huyền Long ở Đan tông cũng khiến cho Hình Thiên Tiếu rất tức giận. Đổi lại, có đệ tử Đan tông ở Võ tông của hắn không kiêng nể gì cả như thế, hắn đã sớm một đao chém người.
Nghiêm Chính Phong người ta vẫn tính là khách khí, chỉ giam giữ nhi tử của ngươi lại, bảo hai người các ngươi đi nhận trở về. Chuyện lớn bằng cái rắm còn chạy đến chỗ của mình nói ồn ào hồi lâu.
Hình Thiên Tiếu rất không muốn để ý tới loại chuyện này. Nhưng hai phu thê Vương Thiên Mộc này vẫn tính là có chút địa vị ở Võ tông, Hình Thiên Tiếu cũng không thể bỏ mặc.
Hình Thiên Tiếu lập tức ho khan một tiếng, nói:
- Bản tọa đã biết được chuyện này, chuyện nhi tử này của các ngươi làm ở Đan tông cũng thật sự có phần quá đáng. Võ tông ta đuối lý trước. Hai người các ngươi đi nhận Vương Huyền Long trở về. Chuyện này cứ tính như thế đi.
Phu thê của Vương Thiên Mộc vừa nghe, nhất thời lại không chịu. Theo phu thê bọn họ nghĩ, nhi tử của mình ở Đan tông chỉ nói đùa ầm ĩ một hồi, căn bản không cần thiết phải chuyện bé xé ra to, còn giam giữ vào Trấn Yêu động. Đây rõ ràng là không để phu thê bọn họ vào trong mắt.
- Thủ tọa, chuyện này sao có thể cứ tính như vậy được? Nhi tử của ta ở Trấn Yêu động không biết phải chịu bao nhiêu khổ sở, nhất định phải để cho lão thất phu Nghiêm Chính Phong kia đưa ra một công đạo!
Mặt Lưu Cẩm đầy tức giận nói.
Vương Thiên Mộc không nói lời nào, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn cũng biết nhất định không muốn bỏ qua.
Hình Thiên Tiếu tức giận, thoáng cái nhảy dựng lên, mở miệng mắng lớn:
- Nhi tử này của các ngươi ở Đan tông người ta làm xằng làm bậy, mỗi ngày đều tới dây dưa với một nữ đệ tử, còn nói ở Đan tông không một ai có thể làm gì được hắn. Cho dù Nghiêm Chính Phong lập tức giết chết nhi tử của ngươi cũng không có gì là không đúng. Hai người các ngươi nếu muốn tính sổ thì tự mình đi tới Đan tông tìm Nghiêm Chính Phong, đừng tới phiền ta, ta không có thời gian.
Hình Thiên Tiếu mắng xong liền xoay người rời đi, lưu lại hai người phu thê Vương Thiên Mộc đang choáng váng.
Phu thê Vương Thiên Mộc này vốn hy vọng vào Hình Thiên Tiếu đứng ra làm chỗ dựa cho bọn họ. Dù sao người giam giữ nhi tử của bọn họ lại là Nghiêm Chính Phong. Địa vị của phu thê bọn họ vẫn kém hơn Nghiêm Chính Phong. Nếu luận về lai lịch, Nghiêm Chính Phong còn cùng thời với gia của của bọn họ.
Chỉ có Hình Thiên Tiếu đứng ra mới đủ phân lượng.
Nhưng phu thê Vương Thiên Mộc không nghĩ tới, Hình Thiên Tiếu lại có thể có thái độ như vậy. Lúc này thì hay rồi, ngay cả thủ tọa cũng không đứng ở bên phía bọn họ.
Lưu Cẩm nghiến răng nghiến lợi, trên mặt đầy vẻ phẫn nộ:
- Phu quân, thủ tọa bỏ mặc, chúng ta chỉ có thể tự mình đi tìm Nghiêm Chính Phong.
Vương Thiên Mộc bất đắc dĩ gật đầu. Tuy rằng đối mặt với Nghiêm Chính Phong hắn có hơi chột dạ, nhưng dù sao cũng là nhi tử của mình bị người ta bắt lại, dù thế nào cũng phải đi một chuyến mới đúng.
Sau nửa canh giờ, Phu thê Vương Thiên Mộc lại cùng đi đến Đan tông, cũng gặp được Nghiêm Chính Phong.
Đừng thấy khi hai phu thê này ở Võ tông mở miệng liền gọi lão thất phu, nhưng đến trước mặt Nghiêm Chính Phong người ta lại phải ngoan ngoãn nghe theo, thái độ vô cùng cung kính.
Đây là chuyện không thể nào làm khác được. Địa vị của Nghiêm Chính Phong ở Đan tông gần ngang với Cổ Đạo Phong. Mặc dù hai người phu thê bọn họ ở Võ tông là trưởng lão, nhưng cũng không phải loại trưởng lão quyền cao chức trọng. Trên phương diện địa vị, bọn họ lại không bằng Nghiêm Chính Phong.
Hơn nữa Nghiêm Chính Phong chính là nhóm tiền bối có lai lịch lâu năm nhất ở Tử Hà tông. Ngay cả Hình Thiên Tiếu nhìn thấy Nghiêm Chính Phong cũng đều phải cung kính hành lễ vãn bối, càng chưa nói tới phu thê Vương Thiên Mộc.
Nếu như có Hình Thiên Tiếu ở đây, bọn họ có lẽ còn có thể có khí phách. Nhưng hiện tại hai phu thê bọn họ thật sự không thể cứng rắn nổi.
Nghiêm Chính Phong cũng không có khách khí, đổ ập xuống là một trận khiển trách. Trong lòng phu thê Vương Thiên Mộc mặc dù tức giận, nhưng vẫn phải nhịn xuống.
Đợi đến khi hai người bọn họ đi tới Trấn Yêu động nhìn thấy nhi tử của mình, nhất thời lại không nhịn được nữa, thoáng cái phát tác.
Nguyên nhân không gì khác chính là Vương Huyền Long thật sự quá thảm. Ngay cả Lưu Cẩm mẫu thân của hắn cũng mất hồi lâu mới nhận ra người nào là nhi tử của mình.
Phu thê hai người giận không kìm chế được, đưa ba người Vương Huyền Long rời khỏi Trấn Yêu động, đi tới tìm Nghiêm Chính Phong yêu cầu giải thích.
Nghiêm Chính Phong hoàn toàn không để ý tới bọn họ, trực tiếp đuổi đám người Phu thê Vương Thiên Mộc ra ngoài.
Phu thê Vương Thiên Mộc không có cách nào, chỉ đành phải dẫn theo ba người Vương Huyền Long trở lại Võ tông.
Ngày hôm sau, ở Võ tông lại truyền ra không ít lời, nói phu thê Vương Thiên Mộc muốn đòi lại công đạo cho nhi tử của mình, bảo Đan tông giao ra hung thủ Phương Lâm.
Xem tình hình thế này thoáng cái chuyện đã trở nên ầm ĩ. Toàn bộ Võ tông và Đan tông đều xôn xao bàn tán.
Dù sao hai tông tuy rằng cùng thuộc về Tử Hà, nhưng giữa bọn họ vẫn tương đối độc lập, cũng sẽ lúc có phát sinh mâu thuẫn va chạm. Nhưng loại chuyện kinh động tới trưởng lão như vậy vẫn vô cùng ít ỏi.
Chuyện liên quan tới Phương Lâm hành hung Vương Huyền Long cũng càng lúc càng được nhiều người biết đến.
Ở chỗ Võ tông, các đệ tử Võ tông không rõ chân tướng nghe được người phía bên mình tự nhiên bị Đan tông đánh, nhất thời ai nấy đều không chịu bỏ qua, đều kêu gào muốn tới Đan tông tìm Phương Lâm.
Mà phía Đan tông bên này lại đều trầm trồ khen ngợi và tán thưởng.
Không có cách nào. Tuy rằng Đan tông tu luyện chính là luyện đan, nhưng không thích lúc nào cũng bị người của Võ tông khi dễ. Phương Lâm hành hung Vương Huyền Long có thể nói là tăng uy phong của Đan tông lên rất cao. Các đệ tử Đan tông tất nhiên sẽ trầm trồ khen ngợi.
Đương nhiên, cũng có vài người âm thầm lắc đầu. Phương Lâm đánh Vương Huyền Long là chuyện nhỏ, nhưng chọc tới toàn bộ Võ tông lại là một phiền toái lớn.
Ai cũng biết đám người Vũ Tông ăn no không có chuyện gì, tinh lực tràn đầy, cả ngày chỉ muốn đánh đánh giết giết.
Bởi vì chuyện này, chắc hẳn sẽ có một nửa đệ tử Võ tông muốn giáo huấn Phương Lâm, thay Võ tông cứu vãn lại mặt mũi.
Mà trong lúc mọi chuyện ầm ĩ lên, Nghiêm Chính Phong đứng dậy phẫn nộ chê bai Võ tông.
Ngày đó, Nghiêm Chính Phong tự mình đến đến Võ tông, đứng ở trước đại điện Võ tông chửi ầm lên, mắng cho Vương Huyền Long cùng với phụ mẫu hắn máu chó đầy đầu.
Thật khó tưởng tượng được, một lão nhân nửa thân thể đã vào đất vàng, mắng người lại hăng hái như vậy. Một đám đệ tử Võ tông đều cảm thấy choáng váng, đứng ở nơi đó nghe tới mức sửng sốt hồi lâu.
Cuối cùng càng lúc càng có nhiều người tới xem. Rất nhiều trưởng lão Võ tông đều khuyên bảo nhưng không có tác dụng. Cuối cùng vẫn là Hình Thiên Tiếu đứng ra khuyên can mãi, mới cung kính tiễn được Nghiêm Chính Phong trở về Đan tông.
Nghiêm Chính Phong này vừa mắng một hồi, cũng nói ra đầu đuôi câu chuyện rõ ràng. Hóa ra là tên khốn kiếp Vương Huyền Long này gây chuyện sai lầm ở Đan tông, bị Phương Lâm người ta đánh đuổi.
Khi biết được Vương Huyền Long tự nhiên tệ hại như vậy, các đệ tử Võ tông cũng đặc biệt xem thường hắn. Thoáng cái những người nhằm vào Phương Lâm đã giảm đi rất nhiều.
Phu thê Vương Thiên Mộc cũng yên tĩnh trở lại, không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng có một số người đều hiểu rõ ràng, chuyện này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy. Phu thê Vương Thiên Mộc khẳng định đã hận Phương Lâm thấu xương.