- Mấy vị, Càn quốc ta đã hơn năm mươi năm không xuất hiện qua tung tích của Ẩn Sát đường. Hiện tại lại có sát thủ của Ẩn Sát đường công kích cứ điểm của Tử Hà tông ta. Sợ rằng nơi đây có ẩn tình gì đó.
Một trưởng lão Đan tông ý có hàm ý nói. Ánh mắt hắn còn hữu ý vô tình liếc nhìn về phía Phương Lâm.
Phương Lâm nhận ra người này. Hắn thường xuyên qua lại cùng với đám người Triệu Đăng Minh, Vu Chấn, hiển nhiên là có quan hệ mật thiết cùng bọn họ.
Thấy trưởng lão Đan tông này muốn chĩa đầu mâu về phía mình, Phương Lâm lập tức không vui, mở miệng nói:
- Mấy vị trưởng lão có chỗ không biết, trước khi những người áo đen này tập kích bất ngờ, đã có một nữ tử len lén xông vào Bạch Tượng sơn với ý đồ bất chính, vừa vặn bị ta gặp vào, đánh cho nàng bị thương. Tối nay nữ tử kia cũng xuất hiện ở trong đám người áo đen. Điều này, các vị sư huynh đệ đều có thể làm chứng.
- Không sai, ta cũng nhìn thấy được nữ nhân kia.
- Đúng vậy, ta cũng thấy được.
Các đệ tử Đan tông còn sống sót đều mở miệng, biểu thị bọn họ quả thật đã từng nhìn thấy qua nữ tử kia.
Sắc mặt trưởng lão Đan tông muốn nhằm vào Phương Lâm trở nên khó coi. Hắn hừ một tiếng, nói:
- Câm miệng. Ở đây không tới lượt các ngươi nói chuyện.
Phương Lâm cười lạnh:
- Vị trưởng lão này thật là uy phong. Chẳng lẽ đám người chúng ta không bị bọn người áo đen giết chết, khiến cho trưởng lão cảm thấy vô cùng bất mãn sao?
Lời này vừa nói ra, trưởng lão Đan tông này nhất thời biến sắc. Những người khác lại dùng ánh mắt cổ quái nhìn Phương Lâm. Tiểu tử này thật đúng là dám nói.
- Phương Lâm, ngươi quá càn rỡ!
Trưởng lão Đan tông này giận không thể kìm chế được. Phương Lâm nói lời này quả thực chính là không để hắn vào trong mắt.
Phương Lâm cười ha hả, lười để ý tới hắn.
Độc Cô Niệm cũng rất bất mãn, xiết chặt thắt lưng, vẻ mặt ngang ngược:
- Này, con người ngươi có phải bị bệnh hay không? Chúng ta vừa mới trải qua nguy cơ sinh tử đấy? Ngươi muốn làm gì? Tính hại chết tất cả chúng ta sao?
- Lưu trưởng lão, bớt tranh cãi đi.
- Đúng vậy, Lưu trưởng lão cũng có hơi quá.
- Lưu Chi Chu, khiêm tốn một chút đi.
Ba trưởng lão Đan tông khác đều mở miệng. Những cao thủ Võ tông đó cũng có phần bất mãn. Lưu Chi Chu này có ý đồ muốn gây họa cho Phương Lâm đã quá rõ ràng. Hắn mạnh mẽ muốn kéo liên hệ giữa Phương Lâm và đám người áo đen tập kích bất ngờ lần này.
Chỉ có điều cách làm của Lưu Chi Chu này quá thấp kém. Chỉ cần không phải là kẻ ngốc, đều có thể nhìn ra được bụng dạ khó lường của hắn.
Sắc mặt Lưu Chi Chu khó coi. Hắn tức giận hừ một tiếng phất tay áo rời đi.
Một người trưởng lão Đan tông khác cẩn thận hỏi thăm Phương Lâm về chuyện nữ tử kia. Phương Lâm không có gì giấu diếm, nói rõ từng chuyện. Trên thực tế hắn cũng không có gì phải giấu giếm.
Sau khi nghe hắn nói xong, trưởng lão Đan tông này nhíu mày. Hắn nhìn những cao thủ Võ tông phía sau trao đổi thần sắc.
- Nơi đây không thích hợp để ở lâu. Các ngươi cũng đi theo chúng ta rời khỏi đây thôi.
Trưởng lão Đan tông này nói với đám người Phương Lâm.
Mọi người tất nhiên không có bất kỳ ý kiến gì. Bọn họ cũng không muốn dừng lại ở nơi quỷ quái này thêm một khắc nào nữa. Ai biết những người áo đen kia có thể lại tới nữa hay không.
Đám người Phương Lâm lập tức đi theo những cao thủ Tử Hà tông này rời khỏi Bạch Tượng sơn.
Ở dưới chân núi, đám người Phương Lâm nhìn thấy thi thể của Từ Thư Công. Tất cả đều cảm thấy sầu não. Bọn họ lại hỏi về tình hình của trưởng lão Đổng Khánh, lúc này mới biết được trưởng lão Đổng Khánh xông ra khỏi vòng vây, bởi vì thương thế quá nặng, ngã xuống trên đường đi cầu viện.
Hai trưởng lão Đan tông đều chết ở trong trận tập kích của đám người áo đen lần này.
Chỉ có điều cái chết của bọn họ cũng không phải là không có giá trị. Chí ít đám người Phương Lâm còn sống.
Trên đường rời đi, Phương Lâm cũng từ trong miệng Độc Cô Niệm nghe được kỹ càng tỉ mỉ về chuyện có liên quan tới Ẩn Sát đường.
Ẩn Sát đường là một tổ chức sát thủ vô cùng lâu đời. Đã không thể xác định được lần đầu tiên nó xuất hiện là khi nào. Chỉ có điều hễ là sát thủ của Ẩn Sát đường lui tới nơi nào, nơi đó sẽ nhìn thấy được tinh phong huyết vũ dâng lên.
Tổ chức này cực kỳ thần bí. Không ai có thể biết được Ẩn Sát đường rốt cuộc có bao nhiêu sát thủ. Trước kia, chín nước liên minh ra tay tiến hành thanh trừ Ẩn Sát đường. Nhưng sau đó, Ẩn Sát đường lại mai danh ẩn tích.
Ở thời điểm tất cả mọi người cho rằng Ẩn Sát đường đã bị trừ tận gốc, người của Ẩn Sát đường lại ra tay lần nữa, hơn nữa vừa ra tay chính là một đòn sấm sét, trực tiếp giết chết thái tử nước Sở một trong thượng tam quốc lúc đó.
Tất cả mọi người khiếp sợ không thôi. Ẩn Sát đường giống như cỏ mọc sau xuân, giống như cánh rừng bị lửa thiêu đốt sạch sẽ, nhưng khi gặp gió xuân sẽ lại mọc lên.
Mà cho tới bây giờ, Ẩn Sát đường càng bí ẩn hơn trước kia, cũng càng khiến cho người ta kiêng kỵ hơn. Gần như không có bất kỳ một thế lực nào không muốn trêu chọc tới Ẩn Sát đường.
Theo lời đồn đại, đường chủ của Ẩn Sát đường có tấm thân bất tử. Từ ngày đầu tiên khi Ẩn Sát đường xuất hiện, người đường chủ này lại vẫn tồn tại đến giờ.
Theo lời đồn đại, Ẩn Sát đường có ba mươi sáu vị sát thủ chữ thiên, bảy mươi hai vị sát thủ chữ địa, một trăm lẻ tám vị sát thủ chữ nhân, cùng với vô số sát thủ thành viên.
Theo lời đồn đại, Ẩn Sát đường có bốn người sát thủ lợi hại nhất, chia ra làm Phong, Lôi, Thủy, Hỏa. Hễ là Phong Lôi xuất hiện, Thủy Hỏa hành động sẽ lại có cường giả đại năng một phương ngã xuống.
Liên quan tới Ẩn Sát đường, Độc Cô Niệm biết được cũng chính là những điều này. Nàng là hòn ngọc quý trên tay Độc Cô gia của Huyền quốc. Độc Cô gia đã từng có ân oán cùng Ẩn Sát đường.
Phương Lâm nhíu mày. Xem ra quả thật không thể coi thường Ẩn Sát đường này được. Ngay cả chín nước liên minh ra tay cũng không thể tiêu diệt được nó.
Mà bốn lời đồn đại liên quan tới Ẩn Sát đường cũng khiến cho Phương Lâm vô cùng lưu ý.
Tấm thân bất tử sao?
Phương Lâm lại không cho là như vậy. Cho dù là hắn kiếp trước, tu vi trên căn bản là thông thiên triệt địa cũng không đạt được tấm thân bất tử biến thái như vậy.
Phương Lâm còn muốn chế luyện Sinh Tử Luân Hồi đan, tới hoàn toàn thoát khỏi sinh tử, đạt được cảnh giới trường sinh bất tử, nhưng kết quả vẫn bị thất bại, rơi vào kết cục như ngày hôm nay.
Nếu như đường chủ của Ẩn Sát đường này thật sự có tấm thân bất tử, vậy này sợ rằng chín nước bảy biển này đã sớm bị hắn thống nhất, còn cần phải dùng tới tổ chức sát thủ làm gì.
Trên đường đi, Phương Lâm đều suy nghĩ về chuyện liên quan tới Ẩn Sát đường, cho mãi đến khi mọi người đi tới một chỗ cứ điểm khác của Tử Hà tông.
Cứ điểm Bạch Tượng sơn xem như không thể ở lại nữa. Muốn quay về Đan tông đường, cũng không phải là chuyện ba tới năm ngày là có thể đi về được. Bọn họ chỉ có thể tạm thời ở lại chỗ này nghỉ ngơi một đêm, chờ bình minh mới lại xuất phát.
Một đường không nói chuyện.
Khi đám người Phương Lâm bình yên trở lại Đan tông, mỗi người đều giống như thu được cuộc sống mới, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Trải qua một đêm sợ hãi như vậy, những đệ tử Đan tông đều biến thành chim sợ cành cong, vẫn luôn không thu được cảm giác an toàn thật sự.
Mãi đến khi bước vào sơn môn của Đan tông, bọn họ mới cảm thấy yên tâm.
Chỉ có điều chuyện kế tiếp lại khiến cho mỗi người bọn họ đều thấy hoa cả mắt.
Cổ Đạo Phong tự mình hạ lệnh, tạm thời giam giữ đám người còn sống sót ở cứ điểm Bạch Tượng sơn ở trong một sân viện hẻo lánh.
Phương Lâm vô cùng không cam lòng, giận dữ gầm thét lên bất công. Nhưng hắn vẫn bị người ta giải vào bên trong viện này.
Ngay cả Độc Cô Niệm cũng không thể may mắn tránh khỏi, cũng bị nhốt vào bên trong.
Cổ Đạo Phong đưa ra lý do là muốn cẩn thận điều tra chuyện liên quan tới việc Bạch Tượng sơn bị tập kích, hơn nữa nghi ngờ chuyện bị tập kích này có liên quan tới Phương Lâm.
Lý do như vậy khiến cho rất nhiều trưởng lão Đan tông đều cảm thấy bất mãn và khó có thể tin nổi.
Mà những trưởng lão Đan tông vẫn muốn hãm hại Phương Lâm, trong lòng lại vui vẻ không thôi. Bọn họ đều lên kế hoạch xem phải nhân lúc cơ hội lần này hoàn toàn một bước giết chết Phương Lâm thế nào.
Một trưởng lão Đan tông ý có hàm ý nói. Ánh mắt hắn còn hữu ý vô tình liếc nhìn về phía Phương Lâm.
Phương Lâm nhận ra người này. Hắn thường xuyên qua lại cùng với đám người Triệu Đăng Minh, Vu Chấn, hiển nhiên là có quan hệ mật thiết cùng bọn họ.
Thấy trưởng lão Đan tông này muốn chĩa đầu mâu về phía mình, Phương Lâm lập tức không vui, mở miệng nói:
- Mấy vị trưởng lão có chỗ không biết, trước khi những người áo đen này tập kích bất ngờ, đã có một nữ tử len lén xông vào Bạch Tượng sơn với ý đồ bất chính, vừa vặn bị ta gặp vào, đánh cho nàng bị thương. Tối nay nữ tử kia cũng xuất hiện ở trong đám người áo đen. Điều này, các vị sư huynh đệ đều có thể làm chứng.
- Không sai, ta cũng nhìn thấy được nữ nhân kia.
- Đúng vậy, ta cũng thấy được.
Các đệ tử Đan tông còn sống sót đều mở miệng, biểu thị bọn họ quả thật đã từng nhìn thấy qua nữ tử kia.
Sắc mặt trưởng lão Đan tông muốn nhằm vào Phương Lâm trở nên khó coi. Hắn hừ một tiếng, nói:
- Câm miệng. Ở đây không tới lượt các ngươi nói chuyện.
Phương Lâm cười lạnh:
- Vị trưởng lão này thật là uy phong. Chẳng lẽ đám người chúng ta không bị bọn người áo đen giết chết, khiến cho trưởng lão cảm thấy vô cùng bất mãn sao?
Lời này vừa nói ra, trưởng lão Đan tông này nhất thời biến sắc. Những người khác lại dùng ánh mắt cổ quái nhìn Phương Lâm. Tiểu tử này thật đúng là dám nói.
- Phương Lâm, ngươi quá càn rỡ!
Trưởng lão Đan tông này giận không thể kìm chế được. Phương Lâm nói lời này quả thực chính là không để hắn vào trong mắt.
Phương Lâm cười ha hả, lười để ý tới hắn.
Độc Cô Niệm cũng rất bất mãn, xiết chặt thắt lưng, vẻ mặt ngang ngược:
- Này, con người ngươi có phải bị bệnh hay không? Chúng ta vừa mới trải qua nguy cơ sinh tử đấy? Ngươi muốn làm gì? Tính hại chết tất cả chúng ta sao?
- Lưu trưởng lão, bớt tranh cãi đi.
- Đúng vậy, Lưu trưởng lão cũng có hơi quá.
- Lưu Chi Chu, khiêm tốn một chút đi.
Ba trưởng lão Đan tông khác đều mở miệng. Những cao thủ Võ tông đó cũng có phần bất mãn. Lưu Chi Chu này có ý đồ muốn gây họa cho Phương Lâm đã quá rõ ràng. Hắn mạnh mẽ muốn kéo liên hệ giữa Phương Lâm và đám người áo đen tập kích bất ngờ lần này.
Chỉ có điều cách làm của Lưu Chi Chu này quá thấp kém. Chỉ cần không phải là kẻ ngốc, đều có thể nhìn ra được bụng dạ khó lường của hắn.
Sắc mặt Lưu Chi Chu khó coi. Hắn tức giận hừ một tiếng phất tay áo rời đi.
Một người trưởng lão Đan tông khác cẩn thận hỏi thăm Phương Lâm về chuyện nữ tử kia. Phương Lâm không có gì giấu diếm, nói rõ từng chuyện. Trên thực tế hắn cũng không có gì phải giấu giếm.
Sau khi nghe hắn nói xong, trưởng lão Đan tông này nhíu mày. Hắn nhìn những cao thủ Võ tông phía sau trao đổi thần sắc.
- Nơi đây không thích hợp để ở lâu. Các ngươi cũng đi theo chúng ta rời khỏi đây thôi.
Trưởng lão Đan tông này nói với đám người Phương Lâm.
Mọi người tất nhiên không có bất kỳ ý kiến gì. Bọn họ cũng không muốn dừng lại ở nơi quỷ quái này thêm một khắc nào nữa. Ai biết những người áo đen kia có thể lại tới nữa hay không.
Đám người Phương Lâm lập tức đi theo những cao thủ Tử Hà tông này rời khỏi Bạch Tượng sơn.
Ở dưới chân núi, đám người Phương Lâm nhìn thấy thi thể của Từ Thư Công. Tất cả đều cảm thấy sầu não. Bọn họ lại hỏi về tình hình của trưởng lão Đổng Khánh, lúc này mới biết được trưởng lão Đổng Khánh xông ra khỏi vòng vây, bởi vì thương thế quá nặng, ngã xuống trên đường đi cầu viện.
Hai trưởng lão Đan tông đều chết ở trong trận tập kích của đám người áo đen lần này.
Chỉ có điều cái chết của bọn họ cũng không phải là không có giá trị. Chí ít đám người Phương Lâm còn sống.
Trên đường rời đi, Phương Lâm cũng từ trong miệng Độc Cô Niệm nghe được kỹ càng tỉ mỉ về chuyện có liên quan tới Ẩn Sát đường.
Ẩn Sát đường là một tổ chức sát thủ vô cùng lâu đời. Đã không thể xác định được lần đầu tiên nó xuất hiện là khi nào. Chỉ có điều hễ là sát thủ của Ẩn Sát đường lui tới nơi nào, nơi đó sẽ nhìn thấy được tinh phong huyết vũ dâng lên.
Tổ chức này cực kỳ thần bí. Không ai có thể biết được Ẩn Sát đường rốt cuộc có bao nhiêu sát thủ. Trước kia, chín nước liên minh ra tay tiến hành thanh trừ Ẩn Sát đường. Nhưng sau đó, Ẩn Sát đường lại mai danh ẩn tích.
Ở thời điểm tất cả mọi người cho rằng Ẩn Sát đường đã bị trừ tận gốc, người của Ẩn Sát đường lại ra tay lần nữa, hơn nữa vừa ra tay chính là một đòn sấm sét, trực tiếp giết chết thái tử nước Sở một trong thượng tam quốc lúc đó.
Tất cả mọi người khiếp sợ không thôi. Ẩn Sát đường giống như cỏ mọc sau xuân, giống như cánh rừng bị lửa thiêu đốt sạch sẽ, nhưng khi gặp gió xuân sẽ lại mọc lên.
Mà cho tới bây giờ, Ẩn Sát đường càng bí ẩn hơn trước kia, cũng càng khiến cho người ta kiêng kỵ hơn. Gần như không có bất kỳ một thế lực nào không muốn trêu chọc tới Ẩn Sát đường.
Theo lời đồn đại, đường chủ của Ẩn Sát đường có tấm thân bất tử. Từ ngày đầu tiên khi Ẩn Sát đường xuất hiện, người đường chủ này lại vẫn tồn tại đến giờ.
Theo lời đồn đại, Ẩn Sát đường có ba mươi sáu vị sát thủ chữ thiên, bảy mươi hai vị sát thủ chữ địa, một trăm lẻ tám vị sát thủ chữ nhân, cùng với vô số sát thủ thành viên.
Theo lời đồn đại, Ẩn Sát đường có bốn người sát thủ lợi hại nhất, chia ra làm Phong, Lôi, Thủy, Hỏa. Hễ là Phong Lôi xuất hiện, Thủy Hỏa hành động sẽ lại có cường giả đại năng một phương ngã xuống.
Liên quan tới Ẩn Sát đường, Độc Cô Niệm biết được cũng chính là những điều này. Nàng là hòn ngọc quý trên tay Độc Cô gia của Huyền quốc. Độc Cô gia đã từng có ân oán cùng Ẩn Sát đường.
Phương Lâm nhíu mày. Xem ra quả thật không thể coi thường Ẩn Sát đường này được. Ngay cả chín nước liên minh ra tay cũng không thể tiêu diệt được nó.
Mà bốn lời đồn đại liên quan tới Ẩn Sát đường cũng khiến cho Phương Lâm vô cùng lưu ý.
Tấm thân bất tử sao?
Phương Lâm lại không cho là như vậy. Cho dù là hắn kiếp trước, tu vi trên căn bản là thông thiên triệt địa cũng không đạt được tấm thân bất tử biến thái như vậy.
Phương Lâm còn muốn chế luyện Sinh Tử Luân Hồi đan, tới hoàn toàn thoát khỏi sinh tử, đạt được cảnh giới trường sinh bất tử, nhưng kết quả vẫn bị thất bại, rơi vào kết cục như ngày hôm nay.
Nếu như đường chủ của Ẩn Sát đường này thật sự có tấm thân bất tử, vậy này sợ rằng chín nước bảy biển này đã sớm bị hắn thống nhất, còn cần phải dùng tới tổ chức sát thủ làm gì.
Trên đường đi, Phương Lâm đều suy nghĩ về chuyện liên quan tới Ẩn Sát đường, cho mãi đến khi mọi người đi tới một chỗ cứ điểm khác của Tử Hà tông.
Cứ điểm Bạch Tượng sơn xem như không thể ở lại nữa. Muốn quay về Đan tông đường, cũng không phải là chuyện ba tới năm ngày là có thể đi về được. Bọn họ chỉ có thể tạm thời ở lại chỗ này nghỉ ngơi một đêm, chờ bình minh mới lại xuất phát.
Một đường không nói chuyện.
Khi đám người Phương Lâm bình yên trở lại Đan tông, mỗi người đều giống như thu được cuộc sống mới, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Trải qua một đêm sợ hãi như vậy, những đệ tử Đan tông đều biến thành chim sợ cành cong, vẫn luôn không thu được cảm giác an toàn thật sự.
Mãi đến khi bước vào sơn môn của Đan tông, bọn họ mới cảm thấy yên tâm.
Chỉ có điều chuyện kế tiếp lại khiến cho mỗi người bọn họ đều thấy hoa cả mắt.
Cổ Đạo Phong tự mình hạ lệnh, tạm thời giam giữ đám người còn sống sót ở cứ điểm Bạch Tượng sơn ở trong một sân viện hẻo lánh.
Phương Lâm vô cùng không cam lòng, giận dữ gầm thét lên bất công. Nhưng hắn vẫn bị người ta giải vào bên trong viện này.
Ngay cả Độc Cô Niệm cũng không thể may mắn tránh khỏi, cũng bị nhốt vào bên trong.
Cổ Đạo Phong đưa ra lý do là muốn cẩn thận điều tra chuyện liên quan tới việc Bạch Tượng sơn bị tập kích, hơn nữa nghi ngờ chuyện bị tập kích này có liên quan tới Phương Lâm.
Lý do như vậy khiến cho rất nhiều trưởng lão Đan tông đều cảm thấy bất mãn và khó có thể tin nổi.
Mà những trưởng lão Đan tông vẫn muốn hãm hại Phương Lâm, trong lòng lại vui vẻ không thôi. Bọn họ đều lên kế hoạch xem phải nhân lúc cơ hội lần này hoàn toàn một bước giết chết Phương Lâm thế nào.