Xe ra khỏi bãi đỗ, Hạ Tử Thần tựa vào ghế nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, không nói chuyện. Đang giờ tan tầm nên có chút tắc đường, không khí im lặng trong xe có chút gượng gạo.
“Đang nghĩ cái gì vậy?” Cố Hủ mở miệng trước.
“Không có gì.” Hạ Tử Thần trả lời có lệ. Tuy cậu không nghe được toàn bộ nhưng cô gái này nói đến bản dự án, hơn nữa trước đó cô ta còn chơi cùng Phạm Giai Duyệt, Hạ Tử Thần cảm thấy cô ta cũng vì muốn Cố gia đầu tư mà đến. Cậu không hiểu, rõ ràng Cố Hủ đã tỏ rõ lập trường của mình, mấy người kia vì sao còn muốn quấn lấy Cố Hủ như vậy.
“Vậy có tâm tình nghe tôi giải thích không?”
“Nói đi.” Hạ Tử Thần không để ý lắm đáp lại, nhưng lực chú ý đã chuyển tới trên người Cố Hủ.
Cố Hủ hơi nhếch môi, nói, “Cô ta chính là người mua chuộc người pha chế rượu trong sinh nhật đại ca, là người bỏ thuốc em và đại ca.”
“Cái gì?” Hạ Tử Thần kinh ngạc quay đầu, ngoài ý muốn nhìn Cố Hủ. Cô gái kia cậu có thấy trong bữa tiệc, cậu còn nhớ rõ lúc ấy cô ta ngồi trong góc sáng chỗ quầy rượu, không nghĩ sẽ liên quan đến chuyện này.
“Nhưng tuy người pha chế rượu có chỉ ra và xác nhận là cô ta, cô ta lại chết cũng không thừa nhận, giao dịch cũng là tiền mặt, không lưu lại chứng cứ gì.” Cố Hủ từ từ điều khiển xe đi theo dòng xe cộ phía trước, “Đại ca lười đối phó với cô ta, dù sao lần này cũng không xảy ra chuyện gì, cứ thả đi trước.”
“Đã như vậy, cô ta lại không biết xấu hổ mà chạy tới nói chuyện hợp tác với anh sao?” Hạ Tử Thần không thể tưởng tượng nổi, nếu đổi là người khác, hẳn đã cảm thấy rất mất mặt, có thể tránh sẽ tránh.
“Nếu cô ta biết thẹn thì đã không làm ra loại chuyện bỏ thuốc như vậy.” Tuy chuyện bỏ thuốc là chuyện giúp hắn chiếm được tiện nghi, nhưng lúc ấy cũng không khỏi lo lắng thân thể của Hạ Tử Thần, kéo Hạ Tử Thần đi kiểm tra toàn bộ một lần, xác định thuốc không hại thân thể mới yên tâm, “Cũng may đại ca nói không có việc gì, nếu thực để cho cô ta thực hiện được, chỉ sợ cũng khó xử lý.”
Đại ca nhà mình xử lý thế nào, Cố Hủ không định nói cụ thể với Hạ Tử Thần, dù sao đây là chuyện của bản thân Cố Diễm, nói ra sợ Hạ Tử Thần khó xử.
“Thật ra ngoại trừ ở tiệc của đại ca đã gặp qua, trước đó ở club cũng có thấy cô ta một lần…..” Sau đó, Hạ Tử Thần nói chuyện hôm ấy nhìn thấy Phạm Giai Duyệt cùng cô ta một chỗ.
Cố Hủ hơi nhíu mày, nói, “Cô ta tên là Lôi Lan Dĩnh, là đứa con cùng thế hệ với tôi của Lôi gia. Năm trước thân thể Lôi lão gia không tốt, tạm thời để cha Lôi Lan Dĩnh là Lôi Thừa cùng chú hai cô ta là Lôi Tín tiếp quản. Cụ thể Lôi gia phân chia thế nào, còn phải để lão gia quyết định. Tuy việc kinh doanh làm ăn của Lôi lão gia không tồi, nhưng hai năm nay đã bắt đầu trượt dốc. Hiện giờ trên dưới Lôi gia đều muốn Lôi Lan Dĩnh tìm được nhà chồng tốt, cũng có thể giúp Lôi gia một phen. Nhưng cô gái này tiếng xấu bên ngoài ai cũng biết, đoán là chẳng có đàn ông nào muốn cưới cô ta.”
Nghe Cố Hủ nói xong, sắc mặt Hạ Tử Thần trầm xuống, mặt nhăn lại, không biết đang nghĩ cái gì.
“Làm sao vậy?” Thấy cậu không nói lời nào, Cố Hủ hỏi.
“Không có việc gì…..” Hạ Tử Thần phục hồi tinh thần, kéo miệng, “Lôi gia em đã nghe qua, hiện giờ không tốt sao?”
Nền móng của Lôi gia là ở thành phố N, cho nên dù Hạ Tử Thần nghe qua, Cố Hủ không cảm thấy bất ngờ, “Hiện giờ hai đứa con của Lôi lão gia tranh gia sản rất mạnh. Nhưng bởi vì gần đây thị trường kinh tế sa sút cho nên hai anh em khó được lại bắt tay lập nên dự án này, nhưng….. Lôi gia nói không chừng sẽ tổn thất cũng bởi dự án này.”
Hạ Tử Thần trầm mặc một lúc, “Anh sao biết dự án này không làm được?”
“Không phải không làm được, mà khẳng định sẽ lỗ.” Cố Hủ kiên nhẫn giải thích cho Hạ Tử Thần, “Vị trí mảnh đất kia là ở phía đông ngoại ô, có hơi lệch hướng, rất tĩnh lặng, giao thông không được tiện lắm. Đương nhiên, điều này thật ra không có vấn đề gì. Hơn nữa Lôi gia mua khu đất đó, Phạm gia cùng Trầm gia góp cổ phần, ba nhà hợp tác chuẩn bị đem nơi đó xây dựng thành khu biệt thự sang trọng. Nếu phủ xanh đúng mực, hơn nữa môi trường yên tĩnh, vài người có tiền chắc chắn sẽ hoan nghênh. Dù sao hơn là nội thành huyên náo, mọi người càng thích ở nơi có không khí tươi mát, điều kiện thoải mái.”
“Chẳng qua rất không khéo, chính phủ quyết định sáu tháng cuối năm sau sẽ bắt đầu xây dựng một khu công nghiệp nhỏ cách mảnh đất kia khoảng hai trăm mét, tin tức này phải giữa năm sau mới công bố. Vốn là một biệt thự sang trọng, bên cạnh lại là nhà xưởng, chất lượng không khí chắc chắn sẽ không vượt qua kiểm tra. Mặt khác, ai có tiền lại đi mua một cái biệt thự cạnh khu xí nghiệp? Với sự đầu tư của ba nhà bọn họ, giá của biệt thự khẳng định sẽ không thấp, biệt thự ngang giá như vậy ở thành phố N không ít, có vài khu đã có đường thông, thời gian ngắn sẽ không biến đổi gì lớn, cuộc sống giao thông đều tiện. Cho nên khu đất kia của Lôi gia sẽ khó thu hồi tiền, hoặc có thể nói căn bản là lỗ.”
“Tin này anh biết, Lôi gia bọn họ lại không biết sao?” Nếu tin tức được xác thực, lúc trước người Lôi gia có ngốc cũng sẽ không mua khu đất đó đi?
“Mảnh đất kia năm trước Lôi gia đã mua, lúc ấy là trực tiếp mua từ một công ty bất động sản, cũng không phải khu chính phủ quy hoạch xây nhà máy.” Cố Hủ nói, “Tin tức này tháng ba năm nay mới nhận được, Cố gia kinh doanh nhiều năm như vậy tất nhiên có nơi cung cấp tin tức tin cậy. Chẳng qua hiện giờ chính phủ còn đang cùng bên nhà máy hiệp thương. vì tránh cho cạnh tranh, chuyện này tạm thời đang giữ bí mật. Lôi gia không biết cũng là bình thường, hơn nữa khu biệt thự lập tức sẽ khởi công, xem ý của Lôi gia có lẽ xây gần xong mới bán. Đến lúc đó tin tức xây khu công nghiệp vừa tung ra, có lẽ chẳng ai muốn mua.”
“Cũng may có nơi cung cấp tin tức, không cứ đầu tư vào rồi lại rước về phiền toái.” Hạ Tử Thần cười nhẹ. Thảo nào thái độ của Cố Hủ rất kiên định, hóa ra đã sớm có tin tức. Cũng may lúc trước không đáp ứng giúp Trầm Dịch Thành, không thì phiền lớn.
“Thật ra cho dù không có tin này, đại ca cũng sẽ không đầu tư. Giá trị các khu bất động sản ở thành phố N đại ca đã phân tích qua, sẽ không tùy tiện đầu tư khu đất chưa được xác định rõ ràng.
“Dự tính xa thật đấy.”
“Gia nghiệp lớn nên phải nghĩ trước, phòng ngừa tai họa.” Cố Hủ cười cười.
Hạ Tử Thần trong lòng thở dài, không biết Trầm Dịch Thành nhận được tin này sẽ có biểu tình gì nữa. Khu biệt thự đó một khi đã khởi công, tiền vốn đã đổ vào, muốn ngừng cũng không ngừng được.
Xe đã chạy ra khỏi đoạn đường tắc, thông thuận chạy đi.
“Nếu em muốn có thể nhắc Trầm Dịch Thành một chút, dù sao còn chưa khởi công, cho dù phải bồi thường, tổn thất cũng không lớn.” Cố Hủ nói.
“Anh cảm thấy anh ta sẽ nghe lời em sao?” Hạ Tử Thần như cười như không hỏi.
Ba nhà Lôi, Trần, Phạm đã xác định muốn làm kế hoạch này, đối với lời nói từ một phía của Hạ Tử Thần, hơn nữa việc này còn đang trong giai đoạn giữ bí mật, Trầm Dịch Thành căn bản sẽ không tin cậu, nói không chừng còn nghĩ là do Cố Hủ xúi giục, cố ý khiến bọn họ không thể thực hiện dự án này. Huống chi chuyện này không quan hệ đến cậu, cậu không muốn tham dự.
“Nếu là tôi, tôi sẽ nghe em.” Cố Hủ nghiêm túc nói.
“Tiếc là anh ta không phải anh.” Hạ Tử Thần biết Trầm Dịch Thành rất tự tin, thậm chí có chút tự phụ, quyết định của hắn sẽ không bị người khác làm dao động mà thay đổi, tất cả chỉ vì lợi ích trước mắt. Mà hiện tại, Trầm Dịch Thành chỉ có thể nhìn tới lợi nhuận của khu biệt thự sau khi hoàn thành, lợi nhuận sẽ rất lớn.
“Thật ra khu đất kia nếu xây dựng thành khu nhà cho cư dân bình thường cũng không tồi, hiện giờ người có nhu cầu về nhà không ít, nhưng nhà trong nội thành giá rất cao, nhiều người sẽ chọn mua nơi xa một chút. Khu nhà hoàn thành xong, trong dự án chắc chắn sẽ có cân nhắc về việc giao thông, sẽ xây dựng đường đi.” Cố Hủ hiếm khi nói lên suy nghĩ của mình, “Nhưng thời điểm Lôi gia mua khu đất kia không ép giá, mua với giá rất cao, nếu xây thành khu dân cư bình thường, có lẽ tiền lời sẽ không nhiều.”
“Vâng.” Hạ Tử Thần gật đầu, tuy ý tưởng của Cố Hủ không tồi nhưng nếu lợi nhuận ít, những người đó nhất định sẽ không chịu làm.
“Tuy tôi không qua lại gì với Trầm Dịch Thành nhưng coi như tôi cảm ơn cậu ta đã quan tâm em, cho em cơ hội nhắc nhở cậu ta.” Hắn biết Hạ Tử Thần tuy không phải người dễ mềm lòng nhưng cũng không ích kỷ, luôn nhớ rõ ai đã đối xử tốt với cậu.
“Nói sau đi.” Hạ tử Thần cười cười, đổi đề tài.
Chuyện này cứ như vậy bỏ qua.
Vài ngày sau, Hạ Tử Thần lại sống bình thường như trước, yên bình lại rất hứng thú.
Hôm nay ăn xong cơm tối, Cố Hủ trong bếp rửa bát, thuận tiện pha cà phê, Hạ Tử Thần mở máy tính, vào game. Trong thời gian này game không có phụ bản mới, nhiệm vụ hàng ngày cũng vẫn như vậy, lặp đi lặp lại vài sự kiện, Hạ Tử Thần thấy có chút nhàm chán. Nhưng người trong game vẫn vui vẻ chơi như trước, thấy bọn họ không có việc gì làm, đứng tại chỗ mà bát quái, coi như là lạc thú của game.
Màn hình mở đầu của game hiện ra, phong cảnh quen thuộc hiện ra trước mắt, Hạ Tử Thần vốn định vừa nhận thư vừa chờ Cố Hủ cùng nhau đánh phụ bản, các dòng chữ đầu trên kênh thế giới lại khiến động tác của cậu dừng lại.
[Thế Giới] Yêu Sách Cực Phẩm: Trầm Khê là tên gay biến thái! Lừa tiền không trả, còn câu dẫn nam nhân của người khác, quả thực là JP trong game, người biết nó tránh xa một chút, đừng để bị lừa! Trầm Khê mày còn muốn giữ mặt mũi thì biến khỏi game đi, đừng để bị người giết đến chết!
[Thế Giới] Yêu Sách Cực Phẩm: Trầm Khê là tên gay biến thái! Lừa tiền không trả, còn câu dẫn nam nhân của người khác, quả thực là JP (JP(juepin): tuyệt phẩm) trong game, người biết nó tránh xa một chút, đừng để bị lừa! Trầm Khê mày còn muốn giữ mặt mũi thì biến khỏi game đi, đừng để bị người giết đến chết!
……
Hạ Tử Thần nhíu mày, vừa buồn cười vừa tức. Ai nhàm chán như vậy chạy đến hãm hại cậu?
[Mật] Tiềm Hành Đêm Khuya: onl? Đây là có chuyện gì? Đã xoát một lúc rồi.
[Mật] Trầm Khê: em cũng không biết tại sao…..
[Mật] Tiềm hành Đêm Khuya: Cố Hủ đâu?
[Mật] Trầm Khuê: đang rửa bát.
[Mật] Tiềm Hành Đêm Khuya: ha ha, quả nhiên càng ngày càng có cảm giác sống ở nhà.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: bà cô này còn muốn chơi hay không? Cực Phẩm và Phiến Tử đều là các người đi?
[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: đúng, đã không để ý tới còn muốn trèo lên đầu lên cổ người khác.
[Thế Giới] Huyết Tinh Tham Lam: chính là thiếu đòn đi. Vừa nãy chửi bọn họ xong bọn họ còn cảm thấy không đủ.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: đã thấy , chưa từng thấy ai đáng bị coi thường như vậy!
[Thế Giới] Yêu Sách Kì Ba: các người có dám nói Trầm Khê không phải nhân yêu?!
[Thế Giới] Tam Kiến Chung Tình: lại chạy ra một tên thiếu đòn đáng bị coi thường, não tàn biến nhanh đi, tuy nhất định không cứu được nữa rồi.
[Thế Giới] Yêu Sách Phiến Tử: Trầm Khê là tên gay biến thái! Lừa tiền không trả, còn câu dẫn nam nhân của người khác, quả thực là JP trong game, người biết nó tránh xa một chút, đừng để bị lừa! Trầm Khê mày còn muốn giữ mặt mũi thì biến khỏi game đi, đừng để bị người giết đến chết
[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: Trầm Khê là nhân yêu việc này mọi người đều biết, nói vậy để làm gì a? Trong game kêu gào cái gì? Sợ người khác không biết mình đến phá đám đi?
[Thế Giới] Gió Mặc Gió, Mưa Mặc Mưa: Trầm Khê không phải cùng đại thần một chỗ sao? Sao lại biến thành kẻ lừa đảo?
[Thế Giới] Tâm Thủy: đúng a. Tôi thường xuyên thấy bọn họ cùng một chỗ, ân ân ái ái rất đáng yêu a!
[Thế Giới] Hồng Gia Hủ Nương: người biết Trầm Khê không ít, cậu ấy là loại người gì những người biết cậu ấy đều rõ. Mấy người không biết gì đừng ở đó bịa đặt!
[Thế Giới] Thiển Lam Quyến Rũ: nói không chừng là có người ghen tị, cố ý đến phá hoại.
…..
Trên kênh thế giới từng dòng từng dòng đẩy lên, Hạ Tử Thần không biết nói gì.
“Cà phê pha xong rồi.” Cố Hủ bưng hai cốc cà phê vào phòng sách của Hạ Tử Thần, đưa một cốc tới tay cậu.
“Vâng.” Hạ Tử Thần tựa lưng vào ghế, bưng cà phê lên uống một ngụm, vẫn chú ý tới kênh thế giới.
Thấy cậu có chút xuất thần, Cố Hủ cũng lại gần, nhìn thấy những lời nói xấu Hạ Tử Thần, khuôn mặt vốn ôn hòa trầm xuống, nhíu mày, trong mắt cũng lộ ra tức giận.
Hạ Tử Thần đưa tay vỗ vỗ Cố Hủ đang tức giận, cười nói, “Có phải lại có cô gái nào thầm mến anh không, lại tới làm phiền em?”
Cố Hủ cầm tay cậu, thấp giọng nói, “Gần đây bên người tôi ngay cả nửa người khác phái cũng chưa từng xuất hiện qua, em biết mà.”
Nói xong, Cố Hủ đi ra khỏi phòng sách của Hạ Tử Thần, lấy di động ra gọi điện.
[Thế Giới] Bách Thảo Chiết: ai nhàm chán như vậy ở đây nói xấu Trầm Khê a? Trầm Khê từ trước đến nay luôn cùng Tàn Mặc một chỗ, câu dẫn nam nhân nhà ai? Tàn Mặc cũng là người chung tình, ngoại trừ Trầm Khê cho tới bây giờ chưa có ai khác. Cho nên người kia cái gì mà ‘câu dẫ nam nhân’ là nói nhảm.
[Thế Giới] Nhất Quý Trán Lạc: Bách Thảo phó bang chủ lên tiếng, đây mới là lí do tin cậy nhất!
[Thế Giới] Bách Thảo Chiết: về phần lừa tiền….. Muốn gạt cũng phải gạt Tàn Mặc. Tàn Mặc chưa nói bản thân bị lừa, mấy người lại ở đây lại bị chứng vọng tưởng bị hại hả? Có bệnh thì đi chữa đi, bệnh viện tâm thần hoan nghênh các người.
[Thế Giới] Hoa Hướng Dương: phó bang chủ nói rất đúng!
[Thế Giới] Bát Quái Tiểu Phân Đội: đã thấy, mấy người nói xấu Trầm Khê đang trốn bên trong thành Lạc Dương không dám đi ra, mọi người mau tới vây xem!
[Thế Giới] Kiếm Lang: mấy người nói xấu Trầm Khê, giết một lần một vạn kim, chụp ảnh lấy tiền.
Kiếm Lang vừa nói xong, những người thấy chuyện tốt liền chạy đến chủ thành bắt đầu báo thù mấy người kia. Cho dù ở chủ thành giết người có tăng sát khí, mức sát khí cao phải ngồi nhà tù, nhưng một vạn kim có lực hấp dẫn hơn.
Cố Hủ gọi điện xong đi vào, sắc mặt vẫn không tốt hơn, “Đã để bọn họ tra xét một chút, mấy nick kia đều là ở quán net, không thể tìm được.”
“Quên đi, dù sao cũng không có tổn thất gì.” Hạ Tử Thần không để ý cười cười.
Cố Hủ vuốt tóc Hạ Tử Thần, “Việc này tôi sẽ bảo bọn họ lưu ý, tra một chút hẳn là sẽ có manh mối.”
Tuy người biết Hạ Tử Thần là gay không ít nhưng người gần đây có quan hệ với bọn họ không nhiều. Trong game bọn họ chỉ cùng người trong bang đánh phụ bản, trong hiện thực, không quá vui vẻ cũng chỉ là lần đó Lôi Lan Dĩnh đến công ty muốn hợp tác bị từ chối, dùng chuyện hai người là đồng tính luyến ái mà uy hiếp.
Nghĩ đến mối quan hệ của Lôi Lan Dĩnh cùng Phạm Giai Duyệt, thêm chuyện Liên Phi Nhi cùng Trầm Khê từ trước đến nay không hòa hợp, đối tượng bị tình nghi dần rõ ràng. Tuy không có chứng cứ, ít ra cũng có phương hướng.
“Không sao.” Hạ Tử Thần lắc đầu, đẩy Cố Hủ, “Mở máy tính đi, lát nữa đi hàng ngày.”
Thấy Hạ Tử Thần không bị ảnh hưởng gì, Cố Hủ cũng không nói thêm gì nữa, bưng cà phê vào phòng mình.
[Mật] Tiềm Hành Đêm Khuya: hiện giờ mấy người rảnh rỗi rất nhiều, đừng để ý.
[Mật] Trầm Khê: biết.
[Mật] Tiềm Hành Đêm Khuya: đúng rồi, Trầm Dịch Thành cùng Liên Phi Nhi kia gần đây rất loạn.
[Mật] Trầm Khê: sao?
Như vậy khiến Hạ Tử Thần có chút ngoài ý muốn, dù sao hai nhà còn đang trong giai đoạn hợp tác, hai người không có lý do gì ở phía sau mâu thuẫn.
[Mật] Tiềm hành Đêm Khuya: cụ thể thì không rõ, gần đây anh thấy Trầm Dịch Thành không gọi điện thường xuyên nữa. Hôm qua tan học quay về phòng, nghe thấy Trầm Dịch Thành cãi nhau với Liên Phi Nhi qua điện thoại.
[Mật] Trầm Khê: việc này anh làm như không biết đi. Trầm Dịch Thành rất coi trọng mặt mũi, anh cũng đừng hỏi nhiều.
[Mật] Tiềm Hành Đêm Khuya: anh mới lười quản, chỉ là có chút tò mò.
Nói đến Trầm Dịch Thành, Hạ Tử Thần tạm thời thu nhỏ cửa sổ game, mở QQ, thấy Trầm Dịch Thành đang online. Nghĩ một chút, gửi tin nhắn qua.
“Dự án của các anh vẫn nên suy nghĩ lại một chút đi.”
Vốn Hạ Tử Thần không nghĩ tham dự việc này, nhưng cho dù cậu và Trầm Dịch Thành hiện giờ không phải bạn bè, cũng không xem như đối địch. Nếu Cố Hủ nói với cậu quy hoạch của chính phủ, cậu mặc dù không nói thẳng, cũng sẽ nhắc nhở Trầm Dịch Thành một câu. Về phần đối phương có nghe hay không, không liên quan đến cậu.
Một lát sau, Trầm Dịch Thành trả lời lại.
“Dù sao cũng không giúp được tôi, chuyện Trầm gia không liên quan đến cậu. Tôi đang bận.”
Hạ Tử Thần cười nhạo một tiếng, đóng QQ, quay lại game.
Nếu Trầm Dịch Thành căn bản không để ý đến cậu, cậu cần gì tự tìm mất mặt? Có đôi khi cho dù người nói có tâm, người khác cũng không nhất định sẽ nhận, còn không bằng giữ yên lặng…..