Hàn Tử Hằng như đi ra chiến trường, mục tiêu, Anh Thiên Ngạo... Tiểu phân thân? Không... Này nhỏ không thể nói nhỏ...
Một ngụm hàm trụ hắn, nói thực ra kỹ thuật hiện tại so với trước kia tốt hơn rất nhiều, dù sao bị Anh Thiên Ngạo huấn luyện nhiều như vậy nói không thuần thục cũng rất khó.
Xem hôm nay ta sẽ có biện pháp khiến ngươi sớm tiết!.
Anh Thiên Ngạo chỉ biết y không biết lượng sức, lần nào cũng dùng chiêu này không chán sao? Rõ ràng không thắng được hắn, còn trổ tài khoe khoang?.
Bất quá, từ lúc bắt đầu, kỹ thuật y thật sự tốt hơn rất nhiều, thật đúng là không thể không khen y.
“Tái sâu nữa...” Anh Thiên Ngạo kêu ra tiếng, thực thoải mái, nhưng còn muốn thoải mái hơn mới được.
Còn muốn sâu? Hàn Tử Hằng rất muốn nói với hắn ngươi nghĩ rằng ta có miệng lớn thế à? Nhưng ngẫm lại quên đi, ngược lại sẽ khiến hắn đắc ý nơi đó hắn có bao nhiêu lớn. Muốn sâu chứ gì? Ta muốn nhìn ngươi muốn sâu bao nhiêu, ta không tin ngươi không lập tức bắn ra!.
Hàn Tử Hằng ra sức đong đưa đầu, thuận theo phân thân từ trên xuống dưới, cho dù trong miệng có gì đó thật lớn khiến y không quá dễ chịu, nhưng y vẫn thực cẩn thận chiếu cố hắn nơi đó mỗi một chỗ.
Hắn biết Hàn Tử Hằng cố gắng vì hắn làm như thế là có mục đích gì.
Đột nhiên hắn đem phân thân rút ra, Hàn Tử Hằng còn không rõ phát sinh chuyện gì, đã bị Anh Thiên Ngạo kéo lên, giới trụ thắt lưng y, rồi mới nghiêng người áp đảo.
Anh Thiên Ngạo nhìn y cười cười, khiến y nhìn nhất thời muốn ngất xỉu.
Anh Thiên Ngạo rất ít khi cười, nhưng khi cười rộ lên chính là có cỗ ma lực nói không nên lời. Đối y mà nói...
“A... A... A a!!” Hàn Tử Hằng còn chìm đắm trong nụ cười của hắn, thì cảm thấy một trận đau đớn đánh úp lại.
Anh Thiên Ngạo trực tiếp đưa phân thân cắm vào bên trong y.
Đệt! Đau, đau, đau!.
“Anh đừng tưởng rằng em sẽ không giết anh... Anh Thiên Ngạo!” Hàn Tử Hằng cố nén đau đớn phun ra từng chữ uy hiếp, nhưng Anh Thiên Ngạo còn chưa tiến vào hết!
“Em sẽ không.” Anh Thiên Ngạo lại cười.
Có đôi khi phải giáo dục lại Hàn Tử Hằng mới được, bằng không y thật sự có chút không biết tốt xấu không phải sao?.
“Em sẽ... A...! A...! Cái đệt...!” Hàn Tử Hằng chỉ có thể nói, hoàn hảo thân thể y cú hảo, bằng không như Anh Thiên Ngạo ra sức tiến vào, thì sẽ chết người a?.
“Từ từ sẽ thư thái...” Anh Thiên Ngạo đem toàn bộ đẩy vào, bắt đầu chậm rãi động.
Hắn vẫn cảm thấy thần kỳ chính là, tuy rằng hắn thường cùng Hàn Tử Hằng làm, nhưng mỗi lần khi hắn tiến vào trong cơ thể y, đô hội cảm thấy bị y cắn thật chặt, thực thoải mái, nơi đó một chút đều không có vì hắn thường làm mà trở nên giãn ra.
Cũng như bây giờ, Hàn Tử Hằng ngậm rất chặt, hắn muốn ra ra vào vào đều phải cố hết sức.
Anh Thiên Ngạo tuy rằng nhẹ nhàng luật động mà thôi, nhưng mỗi lần đỉnh tới chỗ sâu nhất, thân thể y vốn đặc biệt mẫn cảm, lại vì động tác hắn như vậy khiến y khó nhịn.
“Động nhanh một chút... Anh không ăn cơm a...” HànTử Hằng nhịn không được tốc độ ma sát như vậy, cảm giác trống rỗng so với bị nhồi rất khác nhiều a...
Lời y nói làm cho Anh Thiên Ngạo không khỏi nghĩ nghĩ, ta vừa nãy ăn rất no, là có người chỉ ăn có mấy miếng cơm, xem ta khiến ngươi hết có khí lực đứng dậy!
Anh Thiên Ngạo từ từ gia tăng lực đạo, bên trong y cũng bắt đầu tiết ra chất lỏng làm hắn có thể thuận lợi ra vào.
“Nhanh... nhanh chút nữa...” Hàn Tử Hằng lại nhịn không được thúc giục hắn.
Anh Thiên Ngạo nhìn vẻ mặt y trở nên si mê, chỉ biết y đã muốn muốn vô cùng, liền đưa hai chân y vòng lên hông, để hắn có thể nhắm ngay huyệt khẩu y hảo hảo đong đẩy.
Lực đạo từ chậm đến nhanh, từ nông cho đến sâu, Hàn Tử Hằng đã muốn lâm vào bể tình, cái mông cũng vặn vẹo tùy ý hắn chà đạp, tay y sống chết ôm lấy thắt lưng hắn, miễn cho bị hắn đánh bay ra ngoài.
“Gọi tên anh... Tử Hằng...” Anh Thiên Ngạo nói, lại gia tăng lực đạo.
“Ân... Thiên... Thiên Ngạo... Nhanh... Đừng dừng... A a...” Hàn Tử Hằng có điểm hư thoát kêu tên hắn.
Thảm, thật sự rất kích thích, thân thể y nóng quá, cảm thấy vô lực. Nhưng lại siêu cấp thoải mái.
Lúc Anh Thiên Ngạo vẫn còn đang đưa đẩy, y phát hiện phân thân đang ngẩng đầu cư nhiên lại bắn ra lần hai, nhưng hắn ngay cả một lần còn chưa bắn, y không khỏi quá vô dụng đi?.
Nếu như vậy, chỉ có thể kẹp chặt Anh Thiên Ngạo để hắn nhanh bắn, bằng không rất tổn thương tự tôn nam nhân của y!.
Thấy Hàn Tử Hằng cố ý kẹp chặt huyệt khẩu, hắn kêu rên một tiếng, dùng lực đâm sâu một lần, khiến y bị hắn làm cho phát không ra tiếng, mới bằng lòng ở trong cơ thể y phóng xuất.
Hàn tử hằng cảm thấy đêm nay Anh Thiên Ngạo rất mãnh liệt, xương cốt y muốn nứt ra, đang muốn đổi tư thế nghỉ ngơi, nào biết Anh Thiên Ngạo lại nhào tới.
Y thật sự rất muốn khóc, tại sao hắn không cho y áp thử xem? Người nằm dưới có bao nhiêu vất vả hắn một chút cũng đều không hiểu!
Nhưng người tối vô dụng vẫn là y, phân thân y cư nhiên bắt đầu lặng ngẩng đầu lần thứ ba.
Xem ra đêm nay lại là một đêm tinh tẫn nhân vong...
*-*-*-*-*
Cao Bình đúng giờ xuất hiện ở nơi đã hẹn, hôm nay nàng không cố ý cải trang, cả người so với ngày đầu tiên gặp nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Tiểu đảo này có nơi lãng mạn truyền thuyết, ở phía tây tiểu đảo có một lễ đường, ở nơi này, thượng đế chứng kiến tình yêu vĩnh hằng của nhân gian, khi hai người yêu nhau bắt đầu hứa hẹn câu thề, cho đến vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ tách ra.
Tuy rằng chỉ là một truyền thuyết không có căn cứ, nhưng cho dù như vậy, vẫn có rất nhiều người tin tưởng lựa chọn.
Hàn Tử Hằng bị Anh Thiên Ngạo kéo lại đây, còn buộc y mặc tây trang màu trắng. Y thường mặc tây trang, bất quá bình thường là tây trang màu đen, màu trắng là lần đầu tiên y mặc.
Y có chết cũng không muốn mặc, có tất yếu long trọng thế sao? Nhìn nhìn lại Cao Bình, nàng một thân váy trắng?! Thật sự phải lấy nàng sao?!
Trong lòng y đã mắng Anh Thiên Ngạo không dưới mấy trăm lần, mắng đến mệt mỏi.
Y thật sự không hiểu Anh Thiên Ngạo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Một ngụm hàm trụ hắn, nói thực ra kỹ thuật hiện tại so với trước kia tốt hơn rất nhiều, dù sao bị Anh Thiên Ngạo huấn luyện nhiều như vậy nói không thuần thục cũng rất khó.
Xem hôm nay ta sẽ có biện pháp khiến ngươi sớm tiết!.
Anh Thiên Ngạo chỉ biết y không biết lượng sức, lần nào cũng dùng chiêu này không chán sao? Rõ ràng không thắng được hắn, còn trổ tài khoe khoang?.
Bất quá, từ lúc bắt đầu, kỹ thuật y thật sự tốt hơn rất nhiều, thật đúng là không thể không khen y.
“Tái sâu nữa...” Anh Thiên Ngạo kêu ra tiếng, thực thoải mái, nhưng còn muốn thoải mái hơn mới được.
Còn muốn sâu? Hàn Tử Hằng rất muốn nói với hắn ngươi nghĩ rằng ta có miệng lớn thế à? Nhưng ngẫm lại quên đi, ngược lại sẽ khiến hắn đắc ý nơi đó hắn có bao nhiêu lớn. Muốn sâu chứ gì? Ta muốn nhìn ngươi muốn sâu bao nhiêu, ta không tin ngươi không lập tức bắn ra!.
Hàn Tử Hằng ra sức đong đưa đầu, thuận theo phân thân từ trên xuống dưới, cho dù trong miệng có gì đó thật lớn khiến y không quá dễ chịu, nhưng y vẫn thực cẩn thận chiếu cố hắn nơi đó mỗi một chỗ.
Hắn biết Hàn Tử Hằng cố gắng vì hắn làm như thế là có mục đích gì.
Đột nhiên hắn đem phân thân rút ra, Hàn Tử Hằng còn không rõ phát sinh chuyện gì, đã bị Anh Thiên Ngạo kéo lên, giới trụ thắt lưng y, rồi mới nghiêng người áp đảo.
Anh Thiên Ngạo nhìn y cười cười, khiến y nhìn nhất thời muốn ngất xỉu.
Anh Thiên Ngạo rất ít khi cười, nhưng khi cười rộ lên chính là có cỗ ma lực nói không nên lời. Đối y mà nói...
“A... A... A a!!” Hàn Tử Hằng còn chìm đắm trong nụ cười của hắn, thì cảm thấy một trận đau đớn đánh úp lại.
Anh Thiên Ngạo trực tiếp đưa phân thân cắm vào bên trong y.
Đệt! Đau, đau, đau!.
“Anh đừng tưởng rằng em sẽ không giết anh... Anh Thiên Ngạo!” Hàn Tử Hằng cố nén đau đớn phun ra từng chữ uy hiếp, nhưng Anh Thiên Ngạo còn chưa tiến vào hết!
“Em sẽ không.” Anh Thiên Ngạo lại cười.
Có đôi khi phải giáo dục lại Hàn Tử Hằng mới được, bằng không y thật sự có chút không biết tốt xấu không phải sao?.
“Em sẽ... A...! A...! Cái đệt...!” Hàn Tử Hằng chỉ có thể nói, hoàn hảo thân thể y cú hảo, bằng không như Anh Thiên Ngạo ra sức tiến vào, thì sẽ chết người a?.
“Từ từ sẽ thư thái...” Anh Thiên Ngạo đem toàn bộ đẩy vào, bắt đầu chậm rãi động.
Hắn vẫn cảm thấy thần kỳ chính là, tuy rằng hắn thường cùng Hàn Tử Hằng làm, nhưng mỗi lần khi hắn tiến vào trong cơ thể y, đô hội cảm thấy bị y cắn thật chặt, thực thoải mái, nơi đó một chút đều không có vì hắn thường làm mà trở nên giãn ra.
Cũng như bây giờ, Hàn Tử Hằng ngậm rất chặt, hắn muốn ra ra vào vào đều phải cố hết sức.
Anh Thiên Ngạo tuy rằng nhẹ nhàng luật động mà thôi, nhưng mỗi lần đỉnh tới chỗ sâu nhất, thân thể y vốn đặc biệt mẫn cảm, lại vì động tác hắn như vậy khiến y khó nhịn.
“Động nhanh một chút... Anh không ăn cơm a...” HànTử Hằng nhịn không được tốc độ ma sát như vậy, cảm giác trống rỗng so với bị nhồi rất khác nhiều a...
Lời y nói làm cho Anh Thiên Ngạo không khỏi nghĩ nghĩ, ta vừa nãy ăn rất no, là có người chỉ ăn có mấy miếng cơm, xem ta khiến ngươi hết có khí lực đứng dậy!
Anh Thiên Ngạo từ từ gia tăng lực đạo, bên trong y cũng bắt đầu tiết ra chất lỏng làm hắn có thể thuận lợi ra vào.
“Nhanh... nhanh chút nữa...” Hàn Tử Hằng lại nhịn không được thúc giục hắn.
Anh Thiên Ngạo nhìn vẻ mặt y trở nên si mê, chỉ biết y đã muốn muốn vô cùng, liền đưa hai chân y vòng lên hông, để hắn có thể nhắm ngay huyệt khẩu y hảo hảo đong đẩy.
Lực đạo từ chậm đến nhanh, từ nông cho đến sâu, Hàn Tử Hằng đã muốn lâm vào bể tình, cái mông cũng vặn vẹo tùy ý hắn chà đạp, tay y sống chết ôm lấy thắt lưng hắn, miễn cho bị hắn đánh bay ra ngoài.
“Gọi tên anh... Tử Hằng...” Anh Thiên Ngạo nói, lại gia tăng lực đạo.
“Ân... Thiên... Thiên Ngạo... Nhanh... Đừng dừng... A a...” Hàn Tử Hằng có điểm hư thoát kêu tên hắn.
Thảm, thật sự rất kích thích, thân thể y nóng quá, cảm thấy vô lực. Nhưng lại siêu cấp thoải mái.
Lúc Anh Thiên Ngạo vẫn còn đang đưa đẩy, y phát hiện phân thân đang ngẩng đầu cư nhiên lại bắn ra lần hai, nhưng hắn ngay cả một lần còn chưa bắn, y không khỏi quá vô dụng đi?.
Nếu như vậy, chỉ có thể kẹp chặt Anh Thiên Ngạo để hắn nhanh bắn, bằng không rất tổn thương tự tôn nam nhân của y!.
Thấy Hàn Tử Hằng cố ý kẹp chặt huyệt khẩu, hắn kêu rên một tiếng, dùng lực đâm sâu một lần, khiến y bị hắn làm cho phát không ra tiếng, mới bằng lòng ở trong cơ thể y phóng xuất.
Hàn tử hằng cảm thấy đêm nay Anh Thiên Ngạo rất mãnh liệt, xương cốt y muốn nứt ra, đang muốn đổi tư thế nghỉ ngơi, nào biết Anh Thiên Ngạo lại nhào tới.
Y thật sự rất muốn khóc, tại sao hắn không cho y áp thử xem? Người nằm dưới có bao nhiêu vất vả hắn một chút cũng đều không hiểu!
Nhưng người tối vô dụng vẫn là y, phân thân y cư nhiên bắt đầu lặng ngẩng đầu lần thứ ba.
Xem ra đêm nay lại là một đêm tinh tẫn nhân vong...
*-*-*-*-*
Cao Bình đúng giờ xuất hiện ở nơi đã hẹn, hôm nay nàng không cố ý cải trang, cả người so với ngày đầu tiên gặp nàng càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Tiểu đảo này có nơi lãng mạn truyền thuyết, ở phía tây tiểu đảo có một lễ đường, ở nơi này, thượng đế chứng kiến tình yêu vĩnh hằng của nhân gian, khi hai người yêu nhau bắt đầu hứa hẹn câu thề, cho đến vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ tách ra.
Tuy rằng chỉ là một truyền thuyết không có căn cứ, nhưng cho dù như vậy, vẫn có rất nhiều người tin tưởng lựa chọn.
Hàn Tử Hằng bị Anh Thiên Ngạo kéo lại đây, còn buộc y mặc tây trang màu trắng. Y thường mặc tây trang, bất quá bình thường là tây trang màu đen, màu trắng là lần đầu tiên y mặc.
Y có chết cũng không muốn mặc, có tất yếu long trọng thế sao? Nhìn nhìn lại Cao Bình, nàng một thân váy trắng?! Thật sự phải lấy nàng sao?!
Trong lòng y đã mắng Anh Thiên Ngạo không dưới mấy trăm lần, mắng đến mệt mỏi.
Y thật sự không hiểu Anh Thiên Ngạo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?