“Là tôi, cô mau nằm xuống đi, không nên nói chuyện nhiều, Tiểu Đậu Đỏ cứ giao cho tôi.”
Mân Mân nhìn bóng lưng Kim Thuẫn ôm Tiểu Đậu Đỏ đi khỏi phòng ngủ, lệ nóng oanh tròng, hốc mắt nóng lên, nếu Tiểu Đậu Đỏ có thể có một người cha thì tốt biết mấy, như vậy con bé sẽ không bị những đứa bé khác bắt nạt, chỉ tiếc, ai——-, cô thở dài một hơi, nằm xuống.
Kim Thuẫn ôm Tiểu Đậu Đỏ ra ngoài phòng khách, động tác dịu dàng sợ làm đau cô bé.
“Hộp y tế nhà con để ở đâu?”
“Ở cửa phòng khách bên cạnh hộp giữ đồ.” Kim Thuẫn nhanh chóng tìm được hộp y tế, hắn cẩn thận bôi thuốc cho Tiểu Đậu Đỏ, Tiểu Đậu Đỏ vẫn cảm thấy đau, Kim Thuẫn nhìn cô bé chịu khổ, vừa thoa vừa thổi, Tiểu Đậu Đỏ chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn động tác của Kim Thuẫn, bé chu cái miệng nhỏ nhắn: “Ba, ba Thần Khí.” Động tác bôi thuốc của Kim Thuẫn ngừng một lát, hai hàng lông mày dần hiện ra thần thái khác thường: “Tiểu Đậu Đỏ, con, con kêu chú là gì?”
Tiểu Đậu Đỏ khóe léo kề sát tai Kim Thuẫn: “Tiểu Đậu Đỏ muốn cho Thần Khí làm ba, có phải Thần Khí đang chê Tiểu Đậu Đỏ không.” Vừa nói vừa uất ức chảy nước mắt, bé dùng sức hít mũi một cái, buông cánh tay đang ôm tay Kim Thuẫn ra, xoay đầu về phía khác không thèm nói chuyện.
Truyện được đăng chính thức ở Diệp Gia Quán và được chia sẻ ở diễn đàn , mọi web khác đều là ăn cắp không xin phép! Diệp Gia Quán. Truyện được cập nhật trước ở Diệp Gia Quán 1-3 ngày so với diễn đàn . Ngoài ra, mọi web khác đều là ăn cắp không xin phép, phi chính chủ!
Kim Thuẫn có chút áo não vì lời nói vừa rồi của mình, hắn không chê Tiểu Đậu Đỏ, chỉ có chút kinh ngạc vì thỉnh cầu của bé, điều đó làm hắn không biết mình phải đáp lại thế nào. Buông hộp y tế xuống, Kim Thuẫn ngồi sát bên Tiểu Đậu Đỏ, cánh tay giơ lên rồi lại buông xuống, hắn không có kinh nghiệm dỗ con nít, đối mặt với Tiểu Đậu Đỏ đột nhiên mất mác hắn cũng không biết phải an ủi như thế nào: “Tiểu Đậu Đỏ.” Hắn thử gọi cô bé, nhưng cô bé không xoay đầu lại: “Ừm, Tiểu Đậu Đỏ, Thần Khí không chê con, thật, nhưng chú nghĩ vấn đề ‘ba’ này nên thương lượng với mẹ con, nếu mẹ con đồng ý, chú nghĩ chú có thể thử, con thấy sao.”
“Thật không?!” Đôi mắt rũ xuống của Tiểu Đậu Đỏ toát ra ánh sáng chói mắt, xoay đầu bẹp một cáo hôn lên mặt Kim Thuẫn, Kim Thuẫn kinh ngạc trong chốc lát, sau đó vô cùng vui mừng, lần đầu tiên gặp bé hắn đã thích, không ngờ bé cũng thích hắn như vậy, thật tốt!
“Vừa rồi tại sao con lại ngã xuống đất vậy?”
“Là mẹ chê con nhúng khăn lông quá ướt, con vừa đấp lên cho mẹ thì bị mẹ vạt ra, mẹ dùng lực hơi lớn, cho nên vô tình làm con ngã.”
Kim Thuẫn hiểu ý gật đầu, nhẹ nhàng sờ lên trán Tiểu Đậu Đỏ một cái: “Vậy lần này để Thần Khí làm, bảo đảm mẹ sẽ không chê.”
Kim Thuẫn cầm khăn lông đi vào nhà vệ sinh, nhanh chóng đi ra, làm động tác OK với Tiểu Đậu Đỏ, Tiểu Đậu Đỏ vui vẻ cười toe toét: “Thần Khí cố gắng lên!” Kim Thuẫn đẩy cửa đi vào, Mân Mân nằm trên giường giật giật: “Anh Kim, làm phiền anh rồi.”
“Cô mau nằm xuống đi.” Kim Thuẫn bước lên đấp chăn cho Mân Mân: “Nhanh dùng khăn lạnh hạ sốt, nếu vẫn không giảm thì tôi đưa cô đến bệnh viện.”
“Làm anh chê cười rồi, chỉ sốt thôi không có gì nghiêm trọng cả.”
“Nhưng cô nhìn xem, Tiểu Đậu Đỏ rất lo lắng cho cô, con bé còn cố ý lên mạng tìm cách chăm sóc cô, có thể nhìn ra, trong lòng con bé cô quan trọng hơn bất cứ thứ gì, cho nên cô không nên nói những lời đó.”
Mân Mân nghe Kim Thuẫn nói xong, rơi vào trầm tư, Kim Thuẫn nhìn cô một cái, nói: “Hôm nay tôi có thể chạy tới đây là nhờ Tiểu Đậu Đỏ, con bé lén sắp xếp coi mắt cho cô, con bé hy vọng mẹ mình có người chăm sóc, con bé hy vọng có một gia đình hạnh phúc, con bé làm những chuyện này cho cô, cô có biết không?”
Mân Mân nghe Kim Thuẫn, khóc không ra tiếng, cô che miệng nói gì đó, Kim Thuẫn nhìn cô khóc thật lâu, tâm trạng bình tĩnh lên tiếng an ủi: “Được rồi, là tôi nói nhiều, bây giờ cô cứ nghĩ ngơi cho khỏe đi.”
Ngay khi Kim Thuẫn xoay người, Mân Mân nghẹn ngào thấp giọng nói: “Cám ơn, cám ơn anh đã cho tôi biết những chuyện này, bây giờ sợ rằng tôi không thể chăm sóc con bé, nếu như có thể, xin anh chăm sóc con bé giúp tôi, cám ơn.”
“Yên tâm, tôi biết rồi.” Kim Thuẫn cong môi, nhẹ nhàng khép cửa phòng ngủ lại, không chỉ Tiểu Đậu Đỏ, còn cô nữa.
Mân Mân nhìn bóng lưng Kim Thuẫn ôm Tiểu Đậu Đỏ đi khỏi phòng ngủ, lệ nóng oanh tròng, hốc mắt nóng lên, nếu Tiểu Đậu Đỏ có thể có một người cha thì tốt biết mấy, như vậy con bé sẽ không bị những đứa bé khác bắt nạt, chỉ tiếc, ai——-, cô thở dài một hơi, nằm xuống.
Kim Thuẫn ôm Tiểu Đậu Đỏ ra ngoài phòng khách, động tác dịu dàng sợ làm đau cô bé.
“Hộp y tế nhà con để ở đâu?”
“Ở cửa phòng khách bên cạnh hộp giữ đồ.” Kim Thuẫn nhanh chóng tìm được hộp y tế, hắn cẩn thận bôi thuốc cho Tiểu Đậu Đỏ, Tiểu Đậu Đỏ vẫn cảm thấy đau, Kim Thuẫn nhìn cô bé chịu khổ, vừa thoa vừa thổi, Tiểu Đậu Đỏ chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn động tác của Kim Thuẫn, bé chu cái miệng nhỏ nhắn: “Ba, ba Thần Khí.” Động tác bôi thuốc của Kim Thuẫn ngừng một lát, hai hàng lông mày dần hiện ra thần thái khác thường: “Tiểu Đậu Đỏ, con, con kêu chú là gì?”
Tiểu Đậu Đỏ khóe léo kề sát tai Kim Thuẫn: “Tiểu Đậu Đỏ muốn cho Thần Khí làm ba, có phải Thần Khí đang chê Tiểu Đậu Đỏ không.” Vừa nói vừa uất ức chảy nước mắt, bé dùng sức hít mũi một cái, buông cánh tay đang ôm tay Kim Thuẫn ra, xoay đầu về phía khác không thèm nói chuyện.
Truyện được đăng chính thức ở Diệp Gia Quán và được chia sẻ ở diễn đàn , mọi web khác đều là ăn cắp không xin phép! Diệp Gia Quán. Truyện được cập nhật trước ở Diệp Gia Quán 1-3 ngày so với diễn đàn . Ngoài ra, mọi web khác đều là ăn cắp không xin phép, phi chính chủ!
Kim Thuẫn có chút áo não vì lời nói vừa rồi của mình, hắn không chê Tiểu Đậu Đỏ, chỉ có chút kinh ngạc vì thỉnh cầu của bé, điều đó làm hắn không biết mình phải đáp lại thế nào. Buông hộp y tế xuống, Kim Thuẫn ngồi sát bên Tiểu Đậu Đỏ, cánh tay giơ lên rồi lại buông xuống, hắn không có kinh nghiệm dỗ con nít, đối mặt với Tiểu Đậu Đỏ đột nhiên mất mác hắn cũng không biết phải an ủi như thế nào: “Tiểu Đậu Đỏ.” Hắn thử gọi cô bé, nhưng cô bé không xoay đầu lại: “Ừm, Tiểu Đậu Đỏ, Thần Khí không chê con, thật, nhưng chú nghĩ vấn đề ‘ba’ này nên thương lượng với mẹ con, nếu mẹ con đồng ý, chú nghĩ chú có thể thử, con thấy sao.”
“Thật không?!” Đôi mắt rũ xuống của Tiểu Đậu Đỏ toát ra ánh sáng chói mắt, xoay đầu bẹp một cáo hôn lên mặt Kim Thuẫn, Kim Thuẫn kinh ngạc trong chốc lát, sau đó vô cùng vui mừng, lần đầu tiên gặp bé hắn đã thích, không ngờ bé cũng thích hắn như vậy, thật tốt!
“Vừa rồi tại sao con lại ngã xuống đất vậy?”
“Là mẹ chê con nhúng khăn lông quá ướt, con vừa đấp lên cho mẹ thì bị mẹ vạt ra, mẹ dùng lực hơi lớn, cho nên vô tình làm con ngã.”
Kim Thuẫn hiểu ý gật đầu, nhẹ nhàng sờ lên trán Tiểu Đậu Đỏ một cái: “Vậy lần này để Thần Khí làm, bảo đảm mẹ sẽ không chê.”
Kim Thuẫn cầm khăn lông đi vào nhà vệ sinh, nhanh chóng đi ra, làm động tác OK với Tiểu Đậu Đỏ, Tiểu Đậu Đỏ vui vẻ cười toe toét: “Thần Khí cố gắng lên!” Kim Thuẫn đẩy cửa đi vào, Mân Mân nằm trên giường giật giật: “Anh Kim, làm phiền anh rồi.”
“Cô mau nằm xuống đi.” Kim Thuẫn bước lên đấp chăn cho Mân Mân: “Nhanh dùng khăn lạnh hạ sốt, nếu vẫn không giảm thì tôi đưa cô đến bệnh viện.”
“Làm anh chê cười rồi, chỉ sốt thôi không có gì nghiêm trọng cả.”
“Nhưng cô nhìn xem, Tiểu Đậu Đỏ rất lo lắng cho cô, con bé còn cố ý lên mạng tìm cách chăm sóc cô, có thể nhìn ra, trong lòng con bé cô quan trọng hơn bất cứ thứ gì, cho nên cô không nên nói những lời đó.”
Mân Mân nghe Kim Thuẫn nói xong, rơi vào trầm tư, Kim Thuẫn nhìn cô một cái, nói: “Hôm nay tôi có thể chạy tới đây là nhờ Tiểu Đậu Đỏ, con bé lén sắp xếp coi mắt cho cô, con bé hy vọng mẹ mình có người chăm sóc, con bé hy vọng có một gia đình hạnh phúc, con bé làm những chuyện này cho cô, cô có biết không?”
Mân Mân nghe Kim Thuẫn, khóc không ra tiếng, cô che miệng nói gì đó, Kim Thuẫn nhìn cô khóc thật lâu, tâm trạng bình tĩnh lên tiếng an ủi: “Được rồi, là tôi nói nhiều, bây giờ cô cứ nghĩ ngơi cho khỏe đi.”
Ngay khi Kim Thuẫn xoay người, Mân Mân nghẹn ngào thấp giọng nói: “Cám ơn, cám ơn anh đã cho tôi biết những chuyện này, bây giờ sợ rằng tôi không thể chăm sóc con bé, nếu như có thể, xin anh chăm sóc con bé giúp tôi, cám ơn.”
“Yên tâm, tôi biết rồi.” Kim Thuẫn cong môi, nhẹ nhàng khép cửa phòng ngủ lại, không chỉ Tiểu Đậu Đỏ, còn cô nữa.