Nhưng không đợi anh nghĩ ra, cô đã đi vào phòng thay đồ: “Wow, perfect!” Một người đàn ông mặc áo sơ mi quần cộc, đầu đội mũ đi vào: “Dã, sao anh có được báu vật này? Nhìn dáng người và gương mặt của cô ấy, wow, thật sự là quá tuyệt vời!” Người này còn khoa trương đi mấy vòng quanh Tần Hiểu Hiểu, sau đó đi tới bên cạnh Nhậm Thiên Dã.
“Dã, em mặc bộ này có đẹp không?” Tần Hiểu Hiểu cười đi tới bên cạnh anh, làn da tuyết trắng lại càng thêm phần nổi bật dưới màu đỏ của bộ lễ phục, trắng nõn mê người, mái tóc đen như thác nước đổ xuống sau ót càng làm cô cực kỳ hấp dẫn.
Yết hầu Nhậm Thiên Dã mất khống chế mà nhúc nhích. Cô xinh đẹp đoạt mất hồn và trái tim anh, chỉ nhìn thôi đã làm anh có phản ứng, huống chi lúc này cô còn khoác tay lên vai anh, cảm giác giống như điện giật vậy. Anh bắt lấy cánh tay bé nhỏ đang tác quai tác quái, cầm lên nhẹ nhàng hôn trả: “Bảo bối, em thật quyến rũ!”
Tần Hiểu Hiểu nhìn ánh mắt si mê của anh, cô không quan tâm đến ánh mắt của mọi người ở đây, hài lòng mà dâng môi hồng lên. Lúc anh muốn hôn xuống, cô lại nhẹ nhàng cười ngọt ngào né tránh.
Anh bị cô trêu đùa, làm cho cơ thể xuất hiện phản ứng khác thường. Bây giờ anh rất muốn mặc kệ tất cả, đè cô xuống ghế salon để làm, một giây trước vẫn còn là thiên sứ, một giây sau đã biến thành yêu tinh, người phụ nữ này rốt cuộc có bao nhiêu quyến rũ? Giữ một chút lý trí cuối cùng, anh vuốt sợi tóc đen của cô: “Được rồi, để Lý Ngang trang điểm cho em đi.”
Tần Hiểu Hiểu nhẹ nhàng gặm vành tai của anh, xoay người đi về phía Lý Ngang: “Wow, Hiểu bảo bối phải không! Rất vinh hạnh phục vụ cô, hy vọng sẽ làm cô hài lòng, mời đi qua bên này.”
Tần Hiểu Hiểu đi theo Lý Ngang vào phòng hóa trang, cô không quay đầu nhìn anh, nhưng cô dám chắc cơ thể anh có phản ứng, hơn nữa còn rất mãnh liệt. Ha ha, cô muốn nhìn thử anh sẽ giải quyết như thếnào, nhất định sẽ cực kỳ thú vị. Cô cong môi, bây giờ Tần Hiểu Hiểu chính là đóa hoa hồng có gai, mị hoặc lòng người, vui vẻ, phúc hắc, quyến rũ, lại có sức hấp dẫn trí mạng.
Khi cô xoay người đi thì Nhậm Thiên Dã cũng xoay người đi lên phòng ngủ trên lầu. Đóng cửa lại, anh nhanh chóng cởi quần áo đi vào phòng tắm ngâm nước lạnh. Bây giờ mỗi động tác mỗi ánh mắt của cô cũng đủ làm anh đánh mất lý trí, huống chi cô còn trêu đùa gặm vành tai của anh, đây thực sự là một kích thích. Anh lại dùng sức chà sát cơ thể mới có thể hạ nhiệt.
Bên trong phòng hóa trang, Lý Ngang vây quanh cô bận rộn vòng tới vòng lui: “Da của cô thật đẹp, căn bản không cần trang điểm nhiều, chỉ cần một lớp phấn mỏng là được.” Lý Ngang quét vẽ tô điểm trên làn da mịn màng của Tần Hiểu Hiểu. Cô cong môi dưới không nói tiếng nào. Lý Ngang nhanh chóng trang điểm xong cho cô. Trong gương cô như một con Thiên Nga cổ dài cao quý, xinh đẹp. Trên mặt được trang điểm tinh xảo, đôi môi đầy đặn đỏ mọng, đôi mắt đen láy mê hoặc lòng người, đuôi mắt còn được kẻ tỉ mĩ, càng thêm quyến rũ, lông mi của cô vốn đã dài, so với người gắn lông mi giả còn dày, dài và đen hơn, phối hợp với đồ trang sức, làm cho cô càng cao quý hơn, quyến rũ hơn, hấp dẫn hơn.
Cô cười vui vẻ: “Không tệ, không hổ là nhà thiết kế hàng đầu Paris, tôi rất hài lòng.”
“Ha ha ha, cảm ơn cô đã hài lòng với tạo hình này, tôi thật sự rất vui, rất vui.” Vừa nói Lý Ngang còn khoa trương nhảy. Tần Hiều Hiểu bị động tác này chọc cười. Khi bọn họ đi ra, rõ ràng đôi mắt đẹp của cô ngẩn ra, nhưng chốc lát sau đã khôi phục bình thường. Nhậm Thiên Dã cũng đã thay quần áo xong, anh mặc bộ Âu phục cao cấp được may thủ công của nhãn hiệu Armani, cúc ống tay áo bằng kim cương đen chói mắt càng làm tăng sự tôn quý, hợp với lễ phục của Tần Hiểu Hiểu. Nhất định chính là một đôi bích nhân hoàn mỹ, anh mở cửa xe cho cô, thắt dây an toàn, sau đó bảo Kim Thuẫn lái xe.
Xe hơi nhanh chóng chạy đến địa điểm tổ chức dạ tiệc. Anh nhìn lại, có chút hối hận vì đã để cô ăn mặc như vậy: “Anh nghĩ, có lẽ tối nay không nên mang em đến đây”. Nhậm Thiên Dã vừa nghĩ tới ánh mắt của những tên đàn ông khác nhìn cô, làm anh có một cảm xúc khó chịu không diễn tả được. Anh muốn giấu cô đi, như vậy sự tốt đẹp của cô chỉ có mình anh biết.
“Dã, em mặc bộ này có đẹp không?” Tần Hiểu Hiểu cười đi tới bên cạnh anh, làn da tuyết trắng lại càng thêm phần nổi bật dưới màu đỏ của bộ lễ phục, trắng nõn mê người, mái tóc đen như thác nước đổ xuống sau ót càng làm cô cực kỳ hấp dẫn.
Yết hầu Nhậm Thiên Dã mất khống chế mà nhúc nhích. Cô xinh đẹp đoạt mất hồn và trái tim anh, chỉ nhìn thôi đã làm anh có phản ứng, huống chi lúc này cô còn khoác tay lên vai anh, cảm giác giống như điện giật vậy. Anh bắt lấy cánh tay bé nhỏ đang tác quai tác quái, cầm lên nhẹ nhàng hôn trả: “Bảo bối, em thật quyến rũ!”
Tần Hiểu Hiểu nhìn ánh mắt si mê của anh, cô không quan tâm đến ánh mắt của mọi người ở đây, hài lòng mà dâng môi hồng lên. Lúc anh muốn hôn xuống, cô lại nhẹ nhàng cười ngọt ngào né tránh.
Anh bị cô trêu đùa, làm cho cơ thể xuất hiện phản ứng khác thường. Bây giờ anh rất muốn mặc kệ tất cả, đè cô xuống ghế salon để làm, một giây trước vẫn còn là thiên sứ, một giây sau đã biến thành yêu tinh, người phụ nữ này rốt cuộc có bao nhiêu quyến rũ? Giữ một chút lý trí cuối cùng, anh vuốt sợi tóc đen của cô: “Được rồi, để Lý Ngang trang điểm cho em đi.”
Tần Hiểu Hiểu nhẹ nhàng gặm vành tai của anh, xoay người đi về phía Lý Ngang: “Wow, Hiểu bảo bối phải không! Rất vinh hạnh phục vụ cô, hy vọng sẽ làm cô hài lòng, mời đi qua bên này.”
Tần Hiểu Hiểu đi theo Lý Ngang vào phòng hóa trang, cô không quay đầu nhìn anh, nhưng cô dám chắc cơ thể anh có phản ứng, hơn nữa còn rất mãnh liệt. Ha ha, cô muốn nhìn thử anh sẽ giải quyết như thếnào, nhất định sẽ cực kỳ thú vị. Cô cong môi, bây giờ Tần Hiểu Hiểu chính là đóa hoa hồng có gai, mị hoặc lòng người, vui vẻ, phúc hắc, quyến rũ, lại có sức hấp dẫn trí mạng.
Khi cô xoay người đi thì Nhậm Thiên Dã cũng xoay người đi lên phòng ngủ trên lầu. Đóng cửa lại, anh nhanh chóng cởi quần áo đi vào phòng tắm ngâm nước lạnh. Bây giờ mỗi động tác mỗi ánh mắt của cô cũng đủ làm anh đánh mất lý trí, huống chi cô còn trêu đùa gặm vành tai của anh, đây thực sự là một kích thích. Anh lại dùng sức chà sát cơ thể mới có thể hạ nhiệt.
Bên trong phòng hóa trang, Lý Ngang vây quanh cô bận rộn vòng tới vòng lui: “Da của cô thật đẹp, căn bản không cần trang điểm nhiều, chỉ cần một lớp phấn mỏng là được.” Lý Ngang quét vẽ tô điểm trên làn da mịn màng của Tần Hiểu Hiểu. Cô cong môi dưới không nói tiếng nào. Lý Ngang nhanh chóng trang điểm xong cho cô. Trong gương cô như một con Thiên Nga cổ dài cao quý, xinh đẹp. Trên mặt được trang điểm tinh xảo, đôi môi đầy đặn đỏ mọng, đôi mắt đen láy mê hoặc lòng người, đuôi mắt còn được kẻ tỉ mĩ, càng thêm quyến rũ, lông mi của cô vốn đã dài, so với người gắn lông mi giả còn dày, dài và đen hơn, phối hợp với đồ trang sức, làm cho cô càng cao quý hơn, quyến rũ hơn, hấp dẫn hơn.
Cô cười vui vẻ: “Không tệ, không hổ là nhà thiết kế hàng đầu Paris, tôi rất hài lòng.”
“Ha ha ha, cảm ơn cô đã hài lòng với tạo hình này, tôi thật sự rất vui, rất vui.” Vừa nói Lý Ngang còn khoa trương nhảy. Tần Hiều Hiểu bị động tác này chọc cười. Khi bọn họ đi ra, rõ ràng đôi mắt đẹp của cô ngẩn ra, nhưng chốc lát sau đã khôi phục bình thường. Nhậm Thiên Dã cũng đã thay quần áo xong, anh mặc bộ Âu phục cao cấp được may thủ công của nhãn hiệu Armani, cúc ống tay áo bằng kim cương đen chói mắt càng làm tăng sự tôn quý, hợp với lễ phục của Tần Hiểu Hiểu. Nhất định chính là một đôi bích nhân hoàn mỹ, anh mở cửa xe cho cô, thắt dây an toàn, sau đó bảo Kim Thuẫn lái xe.
Xe hơi nhanh chóng chạy đến địa điểm tổ chức dạ tiệc. Anh nhìn lại, có chút hối hận vì đã để cô ăn mặc như vậy: “Anh nghĩ, có lẽ tối nay không nên mang em đến đây”. Nhậm Thiên Dã vừa nghĩ tới ánh mắt của những tên đàn ông khác nhìn cô, làm anh có một cảm xúc khó chịu không diễn tả được. Anh muốn giấu cô đi, như vậy sự tốt đẹp của cô chỉ có mình anh biết.