Từ khi Thích Quốc khai quốc đến nay, ngoài Ngự lâm quân ra, không có đội quân nào khác có thể công khai tiến vào hoàng cung.
Mà ngày nay, hết thảy này đều bị đánh vỡ.
Mặc Thiển Uyên mang theo năm ngàn Thụy Lân Quân tiến vào hoàng thành, ngoài cung các bá tánh không những không cảm thấy có điều gì không ổn, ngược lại xếp thành hai hàng vui vẻ đưa tiễn, phảng phất Thụy Lân Quân vào cung đối bọn họ mà nói là sự tình đáng mừng cỡ nào.
Phía trên đại điện, hoàng đế ngồi ở vị trí đế vương, mặt mày đen tối đầy lo lắng. Thị vệ trong cung toàn bộ đứng trong ngoài đại điện, không ngừng khẩn trương.
"Đây là chuyện tốt ngươi làm!" Hoàng đế cắn răng trừng mắt Mặc Huyền Phỉ. Việc Bạch Vân Tiên cùng Mặc Huyền Phỉ mưu đồ bí mật phản kích, hoàng đế cũng không thấy cảm kích. Nếu như hắn biết được, hắn quả quyết sẽ không để hai người này làm ra sự tình phát rồ như vậy.
Đầu độc hãm hại bá tánh hoàng thành, đây là cách làm tàn bạo!
Nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền (水能载舟亦能覆舟: Water can push a ship, water can also sink a ship). Bá tánh trong hoàng thành vốn đã đối với Quân gia cùng Thái tử đầy tôn sùng, hoàng đế cùng Nhị hoàng tử bị giam lỏng bên trong hoàng cung, đánh mất quyền khống chế hoàng thành. Vào thời điểm nguy ngập như thế, Mặc Huyền Phỉ thế nhưng lại cùng Bạch Vân Tiên nghĩ ra một ý tưởng nửa nướng (hồ đồ) như vậy.
Nếu bọn họ thành công, hắn cũng không có gì để nói. Nhưng hiện giờ Thụy Lân Quân vẫn đang êm đẹp, một người cũng chưa bị thương. Nếu đem hắt một chậu nước bẩn như vậy trên đầu Ngự lâm quân, vậy sẽ thành cái cớ cho Quân Vô Tà mang binh vào cung!
Mặc Huyền Phỉ trên mặt không còn chút máu nào, trong lòng một mảnh tuyệt vọng.
Thủ đoạn của Bạch Vân Tiên có lẽ hơi độc ác một chút, nhưng nếu như có thể thành, thì có thể giải vây cho bọn họ thoát khỏi khốn cảnh hiện giờ.
Chính là hắn vạn lần không ngờ, độc kia vừa mới bắt đầu, đã bị người bóp tắt, không nói căn bản không hề đạt tới kết quả dự đoán, ngược lại trở thành một ngọn lửa bùng cháy chọc giận bá tánh.
"Nhi thần biết tội! Thỉnh phụ hoàng cứu nhi thần!" Mặc Huyền Phỉ quỳ một gối xuống đất, cả người run lên giống như tơ liễu trong gió.
"Cứu? Cứu như thế nào? Hiện giờ Mặc Thiển Uyên hạ tiện kia đã có thể dùng lý do này, mang theo Thụy Lân Quân tiến vào hoàng cung, không bao lâu sau bọn họ sẽ đi vào đại điện này, trẫm cứu ngươi như thế nào? Trẫm vốn tưởng rằng ngươi thông tuệ hơn người, lại không nghĩ rằng vô dụng như thế này! Bạch Vân Tiên nữ nhân điên kia nói, ngươi cũng tin! Nàng là đệ tử Khuynh Vân Tông, cho dù bầu trời Thích Quốc thay đổi, sau lưng nàng cũng có Khuynh Vân Tông chống lưng, ngay cả Quân gia cũng phải cố kỵ Khuynh Vân Tông, sẽ không xuống tay tàn nhẫn đối với nàng. Nhưng trẫm cùng ngươi thì sao?" Hoàng đế chán nản dựa vào trên vương vị, mệt mỏi chưa từng có.
Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.
Bọn họ có thể ẩn nhẫn trong hoàng cung, chỉ cần chờ Khuynh Vân Tông ra mặt đến cứu viện, liền có thể vãn hồi tình cảnh xấu nhất, nhưng Bạch Vân Tiên quá mức ngây thơ, cho rằng thủ đoạn của mình có thể đánh bại Quân Vô Tà, hiện giờ xem ra, thật sự chỉ là một trò hề!
"Bạch Vân Tiên hiện giờ đang ở đâu?" Hoàng đế tức giận hỏi.
"Ở trong cung." Mặc Huyền Phỉ run lên, chỉ khi hắn đi vào đại điện mới biết được tình huống ngoài cung, hiện tại Bạch Vân Tiên căn bản không hề biết kế hoạch của nàng đã bị hủy.
"Gọi nàng qua đây, việc này nàng một người dựng lên, nàng tốt xấu cũng là đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, có nàng chống đỡ, thì Thụy Lân Quân cũng không dám quá xằng bậy. Bất cứ giá nào, chúng ta đều phải tận lực kéo dài thời gian, nhất định phải chờ đến khi người của Khuynh Vân Tông tới." Hoàng đế xoa xoa ấn đường, sự tình phát triển vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn, Bạch Vân Tiên có bối cảnh xác thật đủ mạnh, nhưng chính nó cũng làm Bạch Vân Tiên trở nên cao ngạo. Nếu như nàng sớm đem tin tức truyền lại cho đội quân đang đóng ở vùng phụ cận, mà không phải là Khuynh Vân Tông, như vậy bọn họ sẽ không gặp phải vấn đề đau đầu này, mà Bạch Vân Tiên nếu như không làm ra kế hoạch độc ác như vậy, Thụy Lân Quân cũng không có lý do tiến vào hoàng cung!
Mà ngày nay, hết thảy này đều bị đánh vỡ.
Mặc Thiển Uyên mang theo năm ngàn Thụy Lân Quân tiến vào hoàng thành, ngoài cung các bá tánh không những không cảm thấy có điều gì không ổn, ngược lại xếp thành hai hàng vui vẻ đưa tiễn, phảng phất Thụy Lân Quân vào cung đối bọn họ mà nói là sự tình đáng mừng cỡ nào.
Phía trên đại điện, hoàng đế ngồi ở vị trí đế vương, mặt mày đen tối đầy lo lắng. Thị vệ trong cung toàn bộ đứng trong ngoài đại điện, không ngừng khẩn trương.
"Đây là chuyện tốt ngươi làm!" Hoàng đế cắn răng trừng mắt Mặc Huyền Phỉ. Việc Bạch Vân Tiên cùng Mặc Huyền Phỉ mưu đồ bí mật phản kích, hoàng đế cũng không thấy cảm kích. Nếu như hắn biết được, hắn quả quyết sẽ không để hai người này làm ra sự tình phát rồ như vậy.
Đầu độc hãm hại bá tánh hoàng thành, đây là cách làm tàn bạo!
Nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền (水能载舟亦能覆舟: Water can push a ship, water can also sink a ship). Bá tánh trong hoàng thành vốn đã đối với Quân gia cùng Thái tử đầy tôn sùng, hoàng đế cùng Nhị hoàng tử bị giam lỏng bên trong hoàng cung, đánh mất quyền khống chế hoàng thành. Vào thời điểm nguy ngập như thế, Mặc Huyền Phỉ thế nhưng lại cùng Bạch Vân Tiên nghĩ ra một ý tưởng nửa nướng (hồ đồ) như vậy.
Nếu bọn họ thành công, hắn cũng không có gì để nói. Nhưng hiện giờ Thụy Lân Quân vẫn đang êm đẹp, một người cũng chưa bị thương. Nếu đem hắt một chậu nước bẩn như vậy trên đầu Ngự lâm quân, vậy sẽ thành cái cớ cho Quân Vô Tà mang binh vào cung!
Mặc Huyền Phỉ trên mặt không còn chút máu nào, trong lòng một mảnh tuyệt vọng.
Thủ đoạn của Bạch Vân Tiên có lẽ hơi độc ác một chút, nhưng nếu như có thể thành, thì có thể giải vây cho bọn họ thoát khỏi khốn cảnh hiện giờ.
Chính là hắn vạn lần không ngờ, độc kia vừa mới bắt đầu, đã bị người bóp tắt, không nói căn bản không hề đạt tới kết quả dự đoán, ngược lại trở thành một ngọn lửa bùng cháy chọc giận bá tánh.
"Nhi thần biết tội! Thỉnh phụ hoàng cứu nhi thần!" Mặc Huyền Phỉ quỳ một gối xuống đất, cả người run lên giống như tơ liễu trong gió.
"Cứu? Cứu như thế nào? Hiện giờ Mặc Thiển Uyên hạ tiện kia đã có thể dùng lý do này, mang theo Thụy Lân Quân tiến vào hoàng cung, không bao lâu sau bọn họ sẽ đi vào đại điện này, trẫm cứu ngươi như thế nào? Trẫm vốn tưởng rằng ngươi thông tuệ hơn người, lại không nghĩ rằng vô dụng như thế này! Bạch Vân Tiên nữ nhân điên kia nói, ngươi cũng tin! Nàng là đệ tử Khuynh Vân Tông, cho dù bầu trời Thích Quốc thay đổi, sau lưng nàng cũng có Khuynh Vân Tông chống lưng, ngay cả Quân gia cũng phải cố kỵ Khuynh Vân Tông, sẽ không xuống tay tàn nhẫn đối với nàng. Nhưng trẫm cùng ngươi thì sao?" Hoàng đế chán nản dựa vào trên vương vị, mệt mỏi chưa từng có.
Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.
Bọn họ có thể ẩn nhẫn trong hoàng cung, chỉ cần chờ Khuynh Vân Tông ra mặt đến cứu viện, liền có thể vãn hồi tình cảnh xấu nhất, nhưng Bạch Vân Tiên quá mức ngây thơ, cho rằng thủ đoạn của mình có thể đánh bại Quân Vô Tà, hiện giờ xem ra, thật sự chỉ là một trò hề!
"Bạch Vân Tiên hiện giờ đang ở đâu?" Hoàng đế tức giận hỏi.
"Ở trong cung." Mặc Huyền Phỉ run lên, chỉ khi hắn đi vào đại điện mới biết được tình huống ngoài cung, hiện tại Bạch Vân Tiên căn bản không hề biết kế hoạch của nàng đã bị hủy.
"Gọi nàng qua đây, việc này nàng một người dựng lên, nàng tốt xấu cũng là đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, có nàng chống đỡ, thì Thụy Lân Quân cũng không dám quá xằng bậy. Bất cứ giá nào, chúng ta đều phải tận lực kéo dài thời gian, nhất định phải chờ đến khi người của Khuynh Vân Tông tới." Hoàng đế xoa xoa ấn đường, sự tình phát triển vượt ra khỏi tầm kiểm soát của hắn, Bạch Vân Tiên có bối cảnh xác thật đủ mạnh, nhưng chính nó cũng làm Bạch Vân Tiên trở nên cao ngạo. Nếu như nàng sớm đem tin tức truyền lại cho đội quân đang đóng ở vùng phụ cận, mà không phải là Khuynh Vân Tông, như vậy bọn họ sẽ không gặp phải vấn đề đau đầu này, mà Bạch Vân Tiên nếu như không làm ra kế hoạch độc ác như vậy, Thụy Lân Quân cũng không có lý do tiến vào hoàng cung!