Năm căn ngân châm trực tiếp đâm vào hai mắt hoàng đế, căn căn hoàn toàn đi vào tròng mắt, tiếng kêu thảm thiết của hoàng đế làm nhân tâm phát run, hắn ngồi ở trên ngôi vị không ngừng quay cuồng giãy giụa.
Quân Vô Tà mắt lạnh nhìn hoàng đế, đáy mắt không có một tia thương hại.
Nàng sẽ không để hoàng đế chết nhẹ nhàng như vậy, những gì hắn thiếu Quân gia, nàng sẽ từng chút từng chút bắt hắn trả lại hết.
"Đem ba người bọn họ mang vào địa lao." Thanh âm lạnh lùng của Quân Vô Tà vang lên.
Thụy Lân Quân một bên đã xem choáng váng hết cả mắt, Quân Vô Tà ra tay quá tàn nhẫn, hoàn toàn không thèm để ý đến thân phận hoàng đế.
Làm gì có bức vua thoái vị? Rõ ràng chính là táo bạo trắng trợn hành thích vua a!
Ngây người một hồi thật lâu, Thụy Lân Quân mới đưa hoàng đế, Nhị hoàng tử cùng Bạch Vân Tiên kéo đi, ba người hôm qua còn oai phong vô hạn, hiện giờ lại giống như cẩu chết bị binh lính túm kéo đi vào địa lao, tôn nghiêm, cao ngạo sớm đã không còn sót lại chút gì.
Trong đại điện Mặc Thiển Uyên trừng mắt nhìn ngôi vị hoàng đế trống rỗng, trong lúc nhất thời tinh thần còn chưa phục hồi lại.
Như vậy là xong?
Trước đó hắn đã suy nghĩ một bụng đường hoàng để nói, kết quả một câu cũng chưa nói ra, Quân Vô Tà đã đem giải quyết hết thảy......
Thật sự là đơn giản và thô bạo!
"Thủ phạm đã thâm nhập làm loạn hoàng cung, đã hạ độc tiên hoàng cùng Nhị hoàng tử, tiên hoàng bất hạnh bỏ mình, Quốc không thể một ngày không vua." Quân Vô Tà cầm lấy khăn tay, xoa xoa đôi tay trắng nõn của mình, con ngươi lạnh lùng đảo qua trên người Mặc Thiển Uyên.
Mặc Thiển Uyên giật mình một cái, Quân Vô Tà này một câu ngắn ngủn, liền thay đổi hoàng quyền vốn có.
Lời này nhìn như trăm ngàn chỗ hở, nhưng cùng độc ở bên trong hoàng thành lại không mưu mà hợp.
Độc kia được xuất ra Ngự lâm quân, mà Ngự lâm quân lại hành sự ở trong hoàng cung. Nếu độc này bùng nổ ở trong hoàng cung cũng không phải là sự tình khó lý giải.
"Ngươi tính toán xử trí bọn họ như thế nào?" Mặc Thiển Uyên lòng còn sợ hãi nhìn Quân Vô Tà.
Xem Quân Vô Tà xuống tay đối với ba người kia, thật sự tàn nhẫn, nàng lưu lại mạng của bọn họ, tuyệt đối không phải là quá thiện tâm.
"Người Khuynh Vân Tông ít ngày nữa sẽ tới hoàng thành, Bạch Vân Tiên còn chưa thể chết được." Quân Vô Tà buông đôi mắt xuống, Bạch Vân Tiên vừa rồi đã nói ra, nàng vẫn không quên.
Không biết nàng ta đã dùng biện pháp gì, thông tri cho người của Khuynh Vân Tông, tạm thời chưa thể lấy mạng của nàng ta.
"Ngươi không giết nàng? Nhưng, nếu để nàng tiếp xúc với người của Khuynh Vân Tông, đem sự tình nói ra ngoài......" Mặc Thiển Uyên quả thực không dám tưởng tượng, hắn không sợ sự tình truyền đi trong tai bá tánh Thích Quốc, chỉ là sợ dưới sự giận dữ của Khuynh Vân Tông khiến người khó dự đoán được sẽ có chuyện gì xảy ra. "Tông chủ Khuynh Vân Tông chính là rất bênh vực người của mình. Trước đây có đệ tử Khuynh Vân Tông khi đi lịch lãm bên ngoài, bị bọn cướp đánh cướp, kết quả Khuynh Vân Tông chẳng những diệt toàn bộ đám cướp kia, còn đem quan viên ở nơi đó trên dưới một nhà giết sạch, nói bọn quan viên quản chế không tốt, dẫn đến đệ tử bọn họ bị cướp. Bạch Vân Tiên là đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, nếu để hắn biết, nàng gặp nạn ở chỗ này, chỉ sợ hậu quả...."
Đệ tử Khuynh Vân Tông bên ngoài đều có được lễ đãi như vậy, cũng là vì Khuynh Vân Tông luôn bênh vực người của mình, ai cũng không hy vọng bi kịch sẽ xảy ra trên chính người của mình không phải hay sao?
Quân Vô Tà nhìn Mặc Thiển Uyên liếc mắt một cái, nhàn nhạt nói: "Bọn họ sẽ không biết."
"A?"
"Bạch Vân Tiên sẽ không nói." Quân Vô Tà nói.
Mặc Thiển Uyên nhìn Quân Vô Tà, hắn không biết Quân Vô Tà rốt cuộc còn có bao nhiêu bản lĩnh chưa hiển lộ, nhưng nếu nàng nói Khuynh Vân Tông sẽ không biết được việc này, như vậy hắn cũng không cần lo lắng quá độ, chỉ cần an tĩnh nhìn xem mọi sự thay đổi là tốt rồi.
"Ngươi hãy chuẩn bị tốt việc đăng cơ, chuyện khác, không cần ngươi nhọc lòng." Quân Vô Tà ném ra những lời này, lập tức rời khỏi đại điện.
Quân Vô Tà mắt lạnh nhìn hoàng đế, đáy mắt không có một tia thương hại.
Nàng sẽ không để hoàng đế chết nhẹ nhàng như vậy, những gì hắn thiếu Quân gia, nàng sẽ từng chút từng chút bắt hắn trả lại hết.
"Đem ba người bọn họ mang vào địa lao." Thanh âm lạnh lùng của Quân Vô Tà vang lên.
Thụy Lân Quân một bên đã xem choáng váng hết cả mắt, Quân Vô Tà ra tay quá tàn nhẫn, hoàn toàn không thèm để ý đến thân phận hoàng đế.
Làm gì có bức vua thoái vị? Rõ ràng chính là táo bạo trắng trợn hành thích vua a!
Ngây người một hồi thật lâu, Thụy Lân Quân mới đưa hoàng đế, Nhị hoàng tử cùng Bạch Vân Tiên kéo đi, ba người hôm qua còn oai phong vô hạn, hiện giờ lại giống như cẩu chết bị binh lính túm kéo đi vào địa lao, tôn nghiêm, cao ngạo sớm đã không còn sót lại chút gì.
Trong đại điện Mặc Thiển Uyên trừng mắt nhìn ngôi vị hoàng đế trống rỗng, trong lúc nhất thời tinh thần còn chưa phục hồi lại.
Như vậy là xong?
Trước đó hắn đã suy nghĩ một bụng đường hoàng để nói, kết quả một câu cũng chưa nói ra, Quân Vô Tà đã đem giải quyết hết thảy......
Thật sự là đơn giản và thô bạo!
"Thủ phạm đã thâm nhập làm loạn hoàng cung, đã hạ độc tiên hoàng cùng Nhị hoàng tử, tiên hoàng bất hạnh bỏ mình, Quốc không thể một ngày không vua." Quân Vô Tà cầm lấy khăn tay, xoa xoa đôi tay trắng nõn của mình, con ngươi lạnh lùng đảo qua trên người Mặc Thiển Uyên.
Mặc Thiển Uyên giật mình một cái, Quân Vô Tà này một câu ngắn ngủn, liền thay đổi hoàng quyền vốn có.
Lời này nhìn như trăm ngàn chỗ hở, nhưng cùng độc ở bên trong hoàng thành lại không mưu mà hợp.
Độc kia được xuất ra Ngự lâm quân, mà Ngự lâm quân lại hành sự ở trong hoàng cung. Nếu độc này bùng nổ ở trong hoàng cung cũng không phải là sự tình khó lý giải.
"Ngươi tính toán xử trí bọn họ như thế nào?" Mặc Thiển Uyên lòng còn sợ hãi nhìn Quân Vô Tà.
Xem Quân Vô Tà xuống tay đối với ba người kia, thật sự tàn nhẫn, nàng lưu lại mạng của bọn họ, tuyệt đối không phải là quá thiện tâm.
"Người Khuynh Vân Tông ít ngày nữa sẽ tới hoàng thành, Bạch Vân Tiên còn chưa thể chết được." Quân Vô Tà buông đôi mắt xuống, Bạch Vân Tiên vừa rồi đã nói ra, nàng vẫn không quên.
Không biết nàng ta đã dùng biện pháp gì, thông tri cho người của Khuynh Vân Tông, tạm thời chưa thể lấy mạng của nàng ta.
"Ngươi không giết nàng? Nhưng, nếu để nàng tiếp xúc với người của Khuynh Vân Tông, đem sự tình nói ra ngoài......" Mặc Thiển Uyên quả thực không dám tưởng tượng, hắn không sợ sự tình truyền đi trong tai bá tánh Thích Quốc, chỉ là sợ dưới sự giận dữ của Khuynh Vân Tông khiến người khó dự đoán được sẽ có chuyện gì xảy ra. "Tông chủ Khuynh Vân Tông chính là rất bênh vực người của mình. Trước đây có đệ tử Khuynh Vân Tông khi đi lịch lãm bên ngoài, bị bọn cướp đánh cướp, kết quả Khuynh Vân Tông chẳng những diệt toàn bộ đám cướp kia, còn đem quan viên ở nơi đó trên dưới một nhà giết sạch, nói bọn quan viên quản chế không tốt, dẫn đến đệ tử bọn họ bị cướp. Bạch Vân Tiên là đệ tử tông chủ Khuynh Vân Tông, nếu để hắn biết, nàng gặp nạn ở chỗ này, chỉ sợ hậu quả...."
Đệ tử Khuynh Vân Tông bên ngoài đều có được lễ đãi như vậy, cũng là vì Khuynh Vân Tông luôn bênh vực người của mình, ai cũng không hy vọng bi kịch sẽ xảy ra trên chính người của mình không phải hay sao?
Quân Vô Tà nhìn Mặc Thiển Uyên liếc mắt một cái, nhàn nhạt nói: "Bọn họ sẽ không biết."
"A?"
"Bạch Vân Tiên sẽ không nói." Quân Vô Tà nói.
Mặc Thiển Uyên nhìn Quân Vô Tà, hắn không biết Quân Vô Tà rốt cuộc còn có bao nhiêu bản lĩnh chưa hiển lộ, nhưng nếu nàng nói Khuynh Vân Tông sẽ không biết được việc này, như vậy hắn cũng không cần lo lắng quá độ, chỉ cần an tĩnh nhìn xem mọi sự thay đổi là tốt rồi.
"Ngươi hãy chuẩn bị tốt việc đăng cơ, chuyện khác, không cần ngươi nhọc lòng." Quân Vô Tà ném ra những lời này, lập tức rời khỏi đại điện.