Dưới sự chà đạp lợi hại từ móng vuốt cùa mèo den, Tiểu Bạch Liên ôm đầu gối, thút tha thút thít nức nở tránh ở một góc trong phòng.
Quân Vô Tà đem Tiểu Bạch Liên đang khóc lóc và hổn hển thở xách đến trong lòng ngực, nhẫn nại trấn an.
"Ngươi có thể xác định đó chính là Trấn Hồn Ngọc?" Quân Vô Tà đối Hồn Ngọc hay là Trấn Hồn Ngọc, tràn ngập tò mò. Nếu nửa kia của khối Hồn Ngọc đúng thột chính là Trấn Hồn Ngọc của U Linh Giới, điều đó có thể giải thích khi nó có được lực lượng hấp thu linh hồn con người.
Tác dụng của Trấn Hồn Ngọc là bảo hộ linh hồn và chữa khỏi linh hồn, và nó chỉ có tác dụng đối với linh hồn tàn khuyết (không đầy đủ). Cho nên, nếu người bình thường đụng tới, cũng sẽ không có bất luận cảm giác dị thường nào.
Khác với trường hợp của nàng, linh hồn của nàng và linh hồn mèo đen sớm đã dung hợp cùng nhau, hiện giờ lại xuyên qua đến dị thế, chiếm hữu thân xác Quân Vô Tà, linh hồn của nàng hẳn là chưa dung hợp hoàn toàn cùng với thân thể này. Vì thế đối với Trấn Hồn Ngọc mà nói, linh hồn nàng chính là tàn khuyết, cho nên Trấn Hồn Ngọc mới có thể muốn đem linh hồn nàng hút vào trong ngọc, tiến hành trị liệu.
"Ta...... ta không biết, ta chỉ biết là nó giống như đúc bức họa mà ta đã thấy trên sách, hơn nữa cũng có hồn lực U Linh Giới." {{Truyện FULL chấm VN}} Dưới sự trấn an của Quân Vô Tà, Tiểu Bạch Liên rốt cuộc khôi phục lại sắc mặt, hắn trộm nhìn thoáng qua tiểu hắc miêu, phát hiện tiểu hắc miêu còn đang chằm chằm nhìn hắn. Hắn lập tức đem mặt chôn ở trong lồng ngực Quân Vô Tà.
Miêu miêu hư!
Ngoại hình và lực lượng, Tiểu Bạch Liên đã xác nhận hai điểm, mà hai điểm này lại khiến Hồn Ngọc có cảm ứng với Quân Vô Tà, cơ hồ có thể xác nhận nó chính là Trấn Hồn Ngọc không sai.
Nhưng đồ vật của U Linh Giới, vì sao lại xuất hiện ở Thích Quốc?
U Linh Giới rốt cuộc là địa phương nào? Khuynh Vân Tông vội vã muốn có Hồn Ngọc như vậy, nguyên do là bởi vì bọn họ đã biết Hồn Ngọc chính là Trấn Hồn Ngọc hay sao?
Một khối Hồn Ngọc, đưa tới vô số điều không xác định được, trong lúc nhất thời Quân Vô Tà cũng tìm không nghĩ ra được bất luận manh mối gì.
Nếu như nói, Hồn Ngọc thật sự chính là Trấn Hồn Ngọc, và nó có được lực lượng hồi phục lại linh hồn như vậy, rất có khả năng trở thành môi giới để Quân Cố sống lại.
Điều duy nhất hiện tại nàng rất chắc chắn là, nàng tuyệt đối sẽ không đem Hồn Ngọc giao cho người Khuynh Vân Tông, mà khối ngọc trên tay Mặc Thiển Uyên, nàng cũng muốn lấy tới trong tay!
Trong lòng đã có quyết định, Quân Vô Tà lập tức chuẩn bị đi đến hoàng cung.
"Đã trễ thế này, còn muốn đi nơi nào?" Quân Vô Dược lười biếng dựa vào trước cửa, nhìn Quân Vô Tà trong phòng, híp nửa con ngươi chậm rãi đảo qua quan tài đang rộng mở một bên.
Tiểu gia hỏa của hắn, có sở thích lật là độc đáo, cư nhiên bày một cái quan tài ở trong phòng?
Quân Vô Tà nháy mắt nhìn đến Quân Vô Dược thì ngây ngẩn cả người, chính là lúc này đây, trên mặt nàng không còn lộ ra lạnh nhạt băng giá như đã từng có, mà chỉ là sự thờ ơ.
"Đi theo ta." Quân Vô Tà ngẩng đầu nhìn về phía Quân Vô Dược.
Điều này, Quân Vô Dược thật sự là ngây ngẩn cả người.
Hắn...... vừa nghe được câu gì?
Đi cùng nàng?
Tiểu gia hỏa mấy canh giờ phía trước, vừa mới dùng thái độ ôn hoà đối với mình như vậy, lúc này, muốn cùng hắn đi trốn?
Hạnh phúc tới quá đột nhiên, tươi cười trên mặt của Quân Vô Dược gần như tan chảy.
Mang theo tâm tình bay bổng, Quân Vô Dược đi đến bên người Quân Vô Tà, đáy mắt ôn nhu cơ hồ có thể khiến người chết đuối.
"Chân trời góc biển, ngươi muốn đi nơi nào?" Quân VÔ Tà nhìn ý cười dạt dào cùa Quân Vô Dược, quyết đoán nói-"Hoàng cung." "Ngưưi tới vừa đúng lúc, lấy thực lực cùa ngươi, dề tránh khỏi người Khuynh Vân Tông, mang ta thâm nhập vào hoàng cung hân là không có vấn đề gì." Quân Vô Tà vẻ mặt nghiêm túc, tuy răng khong biết lai lịch cùa Quân Vô Dược ra sao, nhưng hắn rất cường đại là điều không the nghi ngờ.
Quân Vô Tà đem Tiểu Bạch Liên đang khóc lóc và hổn hển thở xách đến trong lòng ngực, nhẫn nại trấn an.
"Ngươi có thể xác định đó chính là Trấn Hồn Ngọc?" Quân Vô Tà đối Hồn Ngọc hay là Trấn Hồn Ngọc, tràn ngập tò mò. Nếu nửa kia của khối Hồn Ngọc đúng thột chính là Trấn Hồn Ngọc của U Linh Giới, điều đó có thể giải thích khi nó có được lực lượng hấp thu linh hồn con người.
Tác dụng của Trấn Hồn Ngọc là bảo hộ linh hồn và chữa khỏi linh hồn, và nó chỉ có tác dụng đối với linh hồn tàn khuyết (không đầy đủ). Cho nên, nếu người bình thường đụng tới, cũng sẽ không có bất luận cảm giác dị thường nào.
Khác với trường hợp của nàng, linh hồn của nàng và linh hồn mèo đen sớm đã dung hợp cùng nhau, hiện giờ lại xuyên qua đến dị thế, chiếm hữu thân xác Quân Vô Tà, linh hồn của nàng hẳn là chưa dung hợp hoàn toàn cùng với thân thể này. Vì thế đối với Trấn Hồn Ngọc mà nói, linh hồn nàng chính là tàn khuyết, cho nên Trấn Hồn Ngọc mới có thể muốn đem linh hồn nàng hút vào trong ngọc, tiến hành trị liệu.
"Ta...... ta không biết, ta chỉ biết là nó giống như đúc bức họa mà ta đã thấy trên sách, hơn nữa cũng có hồn lực U Linh Giới." {{Truyện FULL chấm VN}} Dưới sự trấn an của Quân Vô Tà, Tiểu Bạch Liên rốt cuộc khôi phục lại sắc mặt, hắn trộm nhìn thoáng qua tiểu hắc miêu, phát hiện tiểu hắc miêu còn đang chằm chằm nhìn hắn. Hắn lập tức đem mặt chôn ở trong lồng ngực Quân Vô Tà.
Miêu miêu hư!
Ngoại hình và lực lượng, Tiểu Bạch Liên đã xác nhận hai điểm, mà hai điểm này lại khiến Hồn Ngọc có cảm ứng với Quân Vô Tà, cơ hồ có thể xác nhận nó chính là Trấn Hồn Ngọc không sai.
Nhưng đồ vật của U Linh Giới, vì sao lại xuất hiện ở Thích Quốc?
U Linh Giới rốt cuộc là địa phương nào? Khuynh Vân Tông vội vã muốn có Hồn Ngọc như vậy, nguyên do là bởi vì bọn họ đã biết Hồn Ngọc chính là Trấn Hồn Ngọc hay sao?
Một khối Hồn Ngọc, đưa tới vô số điều không xác định được, trong lúc nhất thời Quân Vô Tà cũng tìm không nghĩ ra được bất luận manh mối gì.
Nếu như nói, Hồn Ngọc thật sự chính là Trấn Hồn Ngọc, và nó có được lực lượng hồi phục lại linh hồn như vậy, rất có khả năng trở thành môi giới để Quân Cố sống lại.
Điều duy nhất hiện tại nàng rất chắc chắn là, nàng tuyệt đối sẽ không đem Hồn Ngọc giao cho người Khuynh Vân Tông, mà khối ngọc trên tay Mặc Thiển Uyên, nàng cũng muốn lấy tới trong tay!
Trong lòng đã có quyết định, Quân Vô Tà lập tức chuẩn bị đi đến hoàng cung.
"Đã trễ thế này, còn muốn đi nơi nào?" Quân Vô Dược lười biếng dựa vào trước cửa, nhìn Quân Vô Tà trong phòng, híp nửa con ngươi chậm rãi đảo qua quan tài đang rộng mở một bên.
Tiểu gia hỏa của hắn, có sở thích lật là độc đáo, cư nhiên bày một cái quan tài ở trong phòng?
Quân Vô Tà nháy mắt nhìn đến Quân Vô Dược thì ngây ngẩn cả người, chính là lúc này đây, trên mặt nàng không còn lộ ra lạnh nhạt băng giá như đã từng có, mà chỉ là sự thờ ơ.
"Đi theo ta." Quân Vô Tà ngẩng đầu nhìn về phía Quân Vô Dược.
Điều này, Quân Vô Dược thật sự là ngây ngẩn cả người.
Hắn...... vừa nghe được câu gì?
Đi cùng nàng?
Tiểu gia hỏa mấy canh giờ phía trước, vừa mới dùng thái độ ôn hoà đối với mình như vậy, lúc này, muốn cùng hắn đi trốn?
Hạnh phúc tới quá đột nhiên, tươi cười trên mặt của Quân Vô Dược gần như tan chảy.
Mang theo tâm tình bay bổng, Quân Vô Dược đi đến bên người Quân Vô Tà, đáy mắt ôn nhu cơ hồ có thể khiến người chết đuối.
"Chân trời góc biển, ngươi muốn đi nơi nào?" Quân VÔ Tà nhìn ý cười dạt dào cùa Quân Vô Dược, quyết đoán nói-"Hoàng cung." "Ngưưi tới vừa đúng lúc, lấy thực lực cùa ngươi, dề tránh khỏi người Khuynh Vân Tông, mang ta thâm nhập vào hoàng cung hân là không có vấn đề gì." Quân Vô Tà vẻ mặt nghiêm túc, tuy răng khong biết lai lịch cùa Quân Vô Dược ra sao, nhưng hắn rất cường đại là điều không the nghi ngờ.