Mấy ngày gần đây, Quân Tiển có chút đau đầu, Lân Vương phủ xưa nay đều không kết giao với những đại thần khác, không kết giao cùng với võ tướng là để tránh khỏi hiềm nghi, không tiếp xúc với văn thần là vì không chịu nổi khi bọn văn thần há mồm.
Nhưng trong khoảng thời gian này, đám quan văn võ tướng đều giống như cùng nhau thương lượng, mỗi ngày đều đưa tin đến Lân Vương phủ, một đám cười giống như đóa hoa cúc, nói chưa đến hai câu, lập tức chuyển chủ đề tới trên người Quân Vô Tà.
Thật ra Quân Tiển không chú ý nhiều, nhưng bọn họ càng nói càng có điểm không thích hợp, Quân Tiển rốt cuộc cũng hiểu ra.
Hoá ra đám đại thần này chính là rất coi trọng Quân Vô Tà, tất cả đều vội vàng tới đây cầu thân!
Trước đây, danh tiếng của Quân Vô Tà trong Thích Quốc có thể nói là xấu đến cực điểm. Sự ngang bướng của nàng bỏ qua một bên không nói, thêm vào chuyện cũ của nàng và Nhị hoàng tử Mặc Huyền Phỉ cũng khiến rất nhiều đại thần coi đó là sự trơ trẽn. Ngay cả sau khi tân đế Mặc Thiển Uyên đăng cơ, vẫn luôn miệng khen ngợi Quân Vô Tà không dứt, cũng không thể nào xoay chuyển ấn tượng về Quân Vô Tà trong lòng bọn họ.
Tuy nhiên! Hiện tại, hết thảy đều đã khác!
Những hành động vinh quang của Quân Vô Tà anh dũng tiến vào hoàng cung cứu giá, đã truyền khắp hoàng thành. Trong lúc nhất thời, nhận thức của văn võ bá quan đối Quân Vô Tà đều đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nha đầu này lớn lên rất xinh đẹp, lại có dũng có mưu, thật sự là một người con dâu hoàn hảo!
Vì thế, bất cứ người nào trong nhà nếu có nhi tử hay thậm chí là tôn tử, đều bắt đầu nhắm ngay vào Quân Vô Tà giống như một đóa hoa như ngọc. Nếu không phải thanh danh của Lân Vương phủ quá lớn, bọn họ không chừng sẽ tới làm ra hành động đoạt người.
Tuy nhiên, Lân Vương phủ hiện giờ trong ngoài đều có Thụy Lân Quân giáp sắt canh giữ, khiến cho tâm tư các đại thần này đều thu lại, chỉ có thể lựa chọn che dấu cảm xúc và lắng nghe lý do. Một mặt điên cuồng khen ngợi con cháu nhà mình trước mặt Quân Tiển, một mặt ca tụng công đức hành động cứu giá của Quân Vô Tà, thuận đường chỉ trích đối thủ muốn tranh đoạt con dâu hay cháu dâu của mình.
Thật là náo nhiệt.
Quân Tiển thật sự bất lực đối với điều này, người không bao giờ mang nổi khuôn mặt tươi cười, khi người tỏ ra thân ái, hắn lại không thể nào đuổi kịp, chỉ có thể nhẫn nại ngồi nghe đám đại thần mang ý đồ muốn trang đoạt cháu gái ngoan của hắn.
Đối với những điều này, Quân Vô Tà thật sự không biết gì cả, tất cả mọi người đều bị Quân Tiển chắn ở nơi tiền viện, phàm là có người muốn tiến vào nội viện, lập tức sẽ bị Long Kỳ canh giữ ở cửa xua đi ra ngoài.
......Edit & Dịch: Emily Ton....
Vẫn còn khoảng 23 ngày nữa mới tới ngày Khuynh Vân Tông mở cửa tiếp nhận đệ tử của đợt tiếp theo. Trong khoảng thời gian này, Quân Vô Tà cũng không có bất luận sự tình gì cần làm, điều duy nhất nàng phải làm, chính là chuẩn bị cho chuyến đi xa.
Trước khi rời khỏi Thích Quốc, nàng cần phải chắc chắn có đủ số lượng đan dược dự trữ trong Lân Vương phủ, còn có một việc khác khiến nàng đau đầu, chính là tăng linh lực lên.
Hiện giờ linh lực của nàng tăng lên, đều là dựa theo phương pháp đào tạo ở trên sách cổ để tu dưỡng Thương Ngự Tuyết Liên, mà nuôi dưỡng Thương Ngự Tuyết Liên lại cần phải có Ngọc Dịch Quỳnh Tương. Tuy nhiên, Quân Vô Tà cũng không thể ôm một đống bình lọ Ngọc Dịch Quỳnh Tương cùng đi đến Khuynh Vân Tông.
Không có Ngọc Dịch Quỳnh Tương, sẽ không thể gieo trồng Thương Ngự Tuyết Liên, điều này cũng có nghĩa rằng, linh lực Quân Vô Tà không thể tiếp tục tăng lên trong mấy tháng đi đến Khuynh Vân Tông.
Đây cũng không phải là mong muốn của Quân Vô Tà.
Không còn lựa chọn nào khác, Quân Vô Tà đành phải tiếp tục tìm trong quyển sách cổ những thực vật khác có thể gieo trồng dùng để tăng linh lực lên.
Nhưng những thực vật trong phá thư đã ghi lại, phần lớn đều là những cái tên mà Quân Vô Tà chưa từng nghe nói qua, muốn tìm được phương pháp thứ hai để tăng linh lực lên, nào có thể sẽ dễ dàng như vậy?
Vào ngày thứ bảy sau khi ép Tần Ngữ Yên vào trong địa lao hoàng cung, Mặc Thiển Uyên phái người đưa tin tử vong của Tần Ngữ Yên đến cho Quân Vô Tà.
Chỉ sợ Tần Ngữ Yên đến khi chết cũng không thể nào nghĩ tới, nàng thân là đại tiểu thư Khuynh Vân Tông, sẽ chết một cách thê thảm ở bên trong lao ngục của một tiểu quốc như vậy.
Nhưng trong khoảng thời gian này, đám quan văn võ tướng đều giống như cùng nhau thương lượng, mỗi ngày đều đưa tin đến Lân Vương phủ, một đám cười giống như đóa hoa cúc, nói chưa đến hai câu, lập tức chuyển chủ đề tới trên người Quân Vô Tà.
Thật ra Quân Tiển không chú ý nhiều, nhưng bọn họ càng nói càng có điểm không thích hợp, Quân Tiển rốt cuộc cũng hiểu ra.
Hoá ra đám đại thần này chính là rất coi trọng Quân Vô Tà, tất cả đều vội vàng tới đây cầu thân!
Trước đây, danh tiếng của Quân Vô Tà trong Thích Quốc có thể nói là xấu đến cực điểm. Sự ngang bướng của nàng bỏ qua một bên không nói, thêm vào chuyện cũ của nàng và Nhị hoàng tử Mặc Huyền Phỉ cũng khiến rất nhiều đại thần coi đó là sự trơ trẽn. Ngay cả sau khi tân đế Mặc Thiển Uyên đăng cơ, vẫn luôn miệng khen ngợi Quân Vô Tà không dứt, cũng không thể nào xoay chuyển ấn tượng về Quân Vô Tà trong lòng bọn họ.
Tuy nhiên! Hiện tại, hết thảy đều đã khác!
Những hành động vinh quang của Quân Vô Tà anh dũng tiến vào hoàng cung cứu giá, đã truyền khắp hoàng thành. Trong lúc nhất thời, nhận thức của văn võ bá quan đối Quân Vô Tà đều đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nha đầu này lớn lên rất xinh đẹp, lại có dũng có mưu, thật sự là một người con dâu hoàn hảo!
Vì thế, bất cứ người nào trong nhà nếu có nhi tử hay thậm chí là tôn tử, đều bắt đầu nhắm ngay vào Quân Vô Tà giống như một đóa hoa như ngọc. Nếu không phải thanh danh của Lân Vương phủ quá lớn, bọn họ không chừng sẽ tới làm ra hành động đoạt người.
Tuy nhiên, Lân Vương phủ hiện giờ trong ngoài đều có Thụy Lân Quân giáp sắt canh giữ, khiến cho tâm tư các đại thần này đều thu lại, chỉ có thể lựa chọn che dấu cảm xúc và lắng nghe lý do. Một mặt điên cuồng khen ngợi con cháu nhà mình trước mặt Quân Tiển, một mặt ca tụng công đức hành động cứu giá của Quân Vô Tà, thuận đường chỉ trích đối thủ muốn tranh đoạt con dâu hay cháu dâu của mình.
Thật là náo nhiệt.
Quân Tiển thật sự bất lực đối với điều này, người không bao giờ mang nổi khuôn mặt tươi cười, khi người tỏ ra thân ái, hắn lại không thể nào đuổi kịp, chỉ có thể nhẫn nại ngồi nghe đám đại thần mang ý đồ muốn trang đoạt cháu gái ngoan của hắn.
Đối với những điều này, Quân Vô Tà thật sự không biết gì cả, tất cả mọi người đều bị Quân Tiển chắn ở nơi tiền viện, phàm là có người muốn tiến vào nội viện, lập tức sẽ bị Long Kỳ canh giữ ở cửa xua đi ra ngoài.
......Edit & Dịch: Emily Ton....
Vẫn còn khoảng 23 ngày nữa mới tới ngày Khuynh Vân Tông mở cửa tiếp nhận đệ tử của đợt tiếp theo. Trong khoảng thời gian này, Quân Vô Tà cũng không có bất luận sự tình gì cần làm, điều duy nhất nàng phải làm, chính là chuẩn bị cho chuyến đi xa.
Trước khi rời khỏi Thích Quốc, nàng cần phải chắc chắn có đủ số lượng đan dược dự trữ trong Lân Vương phủ, còn có một việc khác khiến nàng đau đầu, chính là tăng linh lực lên.
Hiện giờ linh lực của nàng tăng lên, đều là dựa theo phương pháp đào tạo ở trên sách cổ để tu dưỡng Thương Ngự Tuyết Liên, mà nuôi dưỡng Thương Ngự Tuyết Liên lại cần phải có Ngọc Dịch Quỳnh Tương. Tuy nhiên, Quân Vô Tà cũng không thể ôm một đống bình lọ Ngọc Dịch Quỳnh Tương cùng đi đến Khuynh Vân Tông.
Không có Ngọc Dịch Quỳnh Tương, sẽ không thể gieo trồng Thương Ngự Tuyết Liên, điều này cũng có nghĩa rằng, linh lực Quân Vô Tà không thể tiếp tục tăng lên trong mấy tháng đi đến Khuynh Vân Tông.
Đây cũng không phải là mong muốn của Quân Vô Tà.
Không còn lựa chọn nào khác, Quân Vô Tà đành phải tiếp tục tìm trong quyển sách cổ những thực vật khác có thể gieo trồng dùng để tăng linh lực lên.
Nhưng những thực vật trong phá thư đã ghi lại, phần lớn đều là những cái tên mà Quân Vô Tà chưa từng nghe nói qua, muốn tìm được phương pháp thứ hai để tăng linh lực lên, nào có thể sẽ dễ dàng như vậy?
Vào ngày thứ bảy sau khi ép Tần Ngữ Yên vào trong địa lao hoàng cung, Mặc Thiển Uyên phái người đưa tin tử vong của Tần Ngữ Yên đến cho Quân Vô Tà.
Chỉ sợ Tần Ngữ Yên đến khi chết cũng không thể nào nghĩ tới, nàng thân là đại tiểu thư Khuynh Vân Tông, sẽ chết một cách thê thảm ở bên trong lao ngục của một tiểu quốc như vậy.