"Kha Tàng Cúc, thật sự là chết vẫn chưa hết tội." Kiều Sở cảm thán nói.
Ba người vào phòng, Hoa Dao từ trong ngăn tủ của Kha Tàng Cúc, tìm một bộ quần áo sạch sẽ để thay. Quần áo Kha Tàng Cúc đều có màu tối, đổi lấy đổi đi, cũng không có một kiện phù hợp với khẩu vị của mình.
Ở thư phòng Kha Tàng Cúc, bày các loại thư tịch y dược, nhìn từ trình độ tổn hại của sách, có thể thấy Kha Tàng Cúc hẳn là thường xuyên lật xem. Trong đó, cũ nát nhất là mấy quyển thư tịch viết về độc dược, Quân Vô Tà tùy tay lật lật, lập tức ném vào một góc.
"Hoa ca còn có bản lĩnh thay đổi giọng nói, ta thật đúng là lần đầu tiên nghe thấy." Kiều Sở ngồi xuống ghế dựa một bên, lúc vừa mới nghe thấy Hoa Dao mở miệng, giọng nói kia giống như đúc giọng của Kha Tàng Cúc.
Hoa Dao không để ý đến hắn, chỉ nhìn về phía Quân Vô Tà và nói: "Kế tiếp ngươi muốn làm gì?"
Mục đích của Quân Vô Tà không có xung đột với mục đích của bọn họ, nhưng cũng không giống nhau.
"Chi bằng hãy nói trước xem, các ngươi muốn làm gì?." Quân Vô Tà ung dung thong thả ngồi xuống một bên. Hợp tác với Hoa Dao và Kiều Sở trước mắt còn xem như thuận lợi.
Hoa Dao và Kiều Sở nhìn nhau, cuối cùng Hoa Dao mở miệng nói: "Chúng ta cần tìm một tấm bản đồ."
Quân Vô Tà hơi nhướng mày.
"Tấm bản đồ kia, ngay từ đầu ta đã hoài nghi nó nằm ở trên tay Kha Tàng Cúc, cho nên ta mới dùng thân phận đệ tử tiến vào Tàng Vân Phong. Nhưng ta vừa mới tới trong viện này tìm một phen, cũng không phát hiện ra vật kia. Nếu như ta đoán không sai, tấm bản đồ hiện giờ hẳn là đã ở trong tay Tần Nhạc." Hoa Dao nói.
"Ta giết người, các ngươi lấy đồ." Quân Vô Tà tùy ý nói.
"........." Kiều Sở không thể nói nên lời. Vị này có thể không cần dùng khẩu khí vân đạm phong kinh như vậy hay không, thảo luận sự tình giết người cướp của?
Thật sự quá bình tĩnh!
"Ngươi chuẩn bị khi nào động thủ?" Hoa Dao nói.
"Không vội, ta muốn chính là toàn bộ Khuynh Vân Tông." Quân Vô Tà hơi rũ xuống mi mắt, nàng cũng không vội vã xuống tay. Rốt cuộc, Khuynh Vân Tông khổng lồ như thế, thậm chí là nàng, muốn hủy diệt nơi này ở trong khoảnh khắc, cũng là sự tình không hề đơn giản. Giết Tần Nhạc không khó, giết trưởng lão cũng không khó, khó nhất là trong cùng thời gian đưa toàn bộ người Khuynh Vân Tông xuống địa ngục.
....Edit & Dịch: Emily Ton....
Đệ tử trong ngoài Khuynh Vân Tông cộng số lượng lại phải chừng hơn một ngàn người, lại phân bố rải rác ở các nơi trên Vân Sơn, trên mỗi 12 đỉnh núi còn có một đám đệ tử tọa trấn. Nếu như chọc thẳng vào tổ ong, diệt Tần Nhạc, những trưởng lão trên núi khác một khi phát hiện ra, Quân Vô Tà muốn toàn thân rút lui sẽ không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên, nàng cũng không tính toán sẽ buông tha bọn họ.
Nói nàng nhẫn tâm cũng được, ác độc cũng thế.
Đệ tử Khuynh Vân Tông ở trong mắt nàng căn bản không được xem là người vô tội.
Tần Ngữ Yên chỉ vì trấn Hồn Ngọc đã không tiếc muốn huỷ diệt toàn bộ Thích Quốc, khi đó nàng ta có từng nghĩ tới mấy trăm vạn bá tánh Thích Quốc đó cũng là người vô tội hay không?
Đối với Quân Vô Tà, chỉ cần dám động tới người gia gia và tiểu thúc của nàng, nhất định phải chết. Mà nàng muốn trả thù, không chỉ chủ mưu, ngay cả gia quyến, nàng đều sẽ không bỏ qua một người!
Muốn hủy diệt cả Khuynh Vân Tông ở trong khoảnh khắc, Quân Vô Tà còn cần thời gian nhất định để làm chuẩn bị.
"Quan hệ giữa Kha Tàng Cúc và Tần Nhạc thực sự rất đặc biệt, ta có này vẻ ngoài thế này, có lẽ có thể thu thập được một số tin tức trọng yếu." Hoa Dao đối tình huống hiện tại thập phần vừa lòng. Nếu không có Quân Vô Tà, hắn tuyệt đối không thể nào giả dạng thành bộ dáng Kha Tàng Cúc. Giết Kha Tàng Cúc đối hắn mà nói dễ như trở bàn tay, nhưng hắn lại không cách nào khiến mình có thể thay thế hắn ta. Tuy nhiên, Quân Vô Tà đã giúp hắn giải quyết một vấn đề rất lớn.
"Nếu như ngươi còn cần gì, cứ việc mở miệng, chỉ cần chúng ta có thể làm được, sẽ dốc toàn lực để làm." Hoa Dao nói.
Ba người vào phòng, Hoa Dao từ trong ngăn tủ của Kha Tàng Cúc, tìm một bộ quần áo sạch sẽ để thay. Quần áo Kha Tàng Cúc đều có màu tối, đổi lấy đổi đi, cũng không có một kiện phù hợp với khẩu vị của mình.
Ở thư phòng Kha Tàng Cúc, bày các loại thư tịch y dược, nhìn từ trình độ tổn hại của sách, có thể thấy Kha Tàng Cúc hẳn là thường xuyên lật xem. Trong đó, cũ nát nhất là mấy quyển thư tịch viết về độc dược, Quân Vô Tà tùy tay lật lật, lập tức ném vào một góc.
"Hoa ca còn có bản lĩnh thay đổi giọng nói, ta thật đúng là lần đầu tiên nghe thấy." Kiều Sở ngồi xuống ghế dựa một bên, lúc vừa mới nghe thấy Hoa Dao mở miệng, giọng nói kia giống như đúc giọng của Kha Tàng Cúc.
Hoa Dao không để ý đến hắn, chỉ nhìn về phía Quân Vô Tà và nói: "Kế tiếp ngươi muốn làm gì?"
Mục đích của Quân Vô Tà không có xung đột với mục đích của bọn họ, nhưng cũng không giống nhau.
"Chi bằng hãy nói trước xem, các ngươi muốn làm gì?." Quân Vô Tà ung dung thong thả ngồi xuống một bên. Hợp tác với Hoa Dao và Kiều Sở trước mắt còn xem như thuận lợi.
Hoa Dao và Kiều Sở nhìn nhau, cuối cùng Hoa Dao mở miệng nói: "Chúng ta cần tìm một tấm bản đồ."
Quân Vô Tà hơi nhướng mày.
"Tấm bản đồ kia, ngay từ đầu ta đã hoài nghi nó nằm ở trên tay Kha Tàng Cúc, cho nên ta mới dùng thân phận đệ tử tiến vào Tàng Vân Phong. Nhưng ta vừa mới tới trong viện này tìm một phen, cũng không phát hiện ra vật kia. Nếu như ta đoán không sai, tấm bản đồ hiện giờ hẳn là đã ở trong tay Tần Nhạc." Hoa Dao nói.
"Ta giết người, các ngươi lấy đồ." Quân Vô Tà tùy ý nói.
"........." Kiều Sở không thể nói nên lời. Vị này có thể không cần dùng khẩu khí vân đạm phong kinh như vậy hay không, thảo luận sự tình giết người cướp của?
Thật sự quá bình tĩnh!
"Ngươi chuẩn bị khi nào động thủ?" Hoa Dao nói.
"Không vội, ta muốn chính là toàn bộ Khuynh Vân Tông." Quân Vô Tà hơi rũ xuống mi mắt, nàng cũng không vội vã xuống tay. Rốt cuộc, Khuynh Vân Tông khổng lồ như thế, thậm chí là nàng, muốn hủy diệt nơi này ở trong khoảnh khắc, cũng là sự tình không hề đơn giản. Giết Tần Nhạc không khó, giết trưởng lão cũng không khó, khó nhất là trong cùng thời gian đưa toàn bộ người Khuynh Vân Tông xuống địa ngục.
....Edit & Dịch: Emily Ton....
Đệ tử trong ngoài Khuynh Vân Tông cộng số lượng lại phải chừng hơn một ngàn người, lại phân bố rải rác ở các nơi trên Vân Sơn, trên mỗi 12 đỉnh núi còn có một đám đệ tử tọa trấn. Nếu như chọc thẳng vào tổ ong, diệt Tần Nhạc, những trưởng lão trên núi khác một khi phát hiện ra, Quân Vô Tà muốn toàn thân rút lui sẽ không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên, nàng cũng không tính toán sẽ buông tha bọn họ.
Nói nàng nhẫn tâm cũng được, ác độc cũng thế.
Đệ tử Khuynh Vân Tông ở trong mắt nàng căn bản không được xem là người vô tội.
Tần Ngữ Yên chỉ vì trấn Hồn Ngọc đã không tiếc muốn huỷ diệt toàn bộ Thích Quốc, khi đó nàng ta có từng nghĩ tới mấy trăm vạn bá tánh Thích Quốc đó cũng là người vô tội hay không?
Đối với Quân Vô Tà, chỉ cần dám động tới người gia gia và tiểu thúc của nàng, nhất định phải chết. Mà nàng muốn trả thù, không chỉ chủ mưu, ngay cả gia quyến, nàng đều sẽ không bỏ qua một người!
Muốn hủy diệt cả Khuynh Vân Tông ở trong khoảnh khắc, Quân Vô Tà còn cần thời gian nhất định để làm chuẩn bị.
"Quan hệ giữa Kha Tàng Cúc và Tần Nhạc thực sự rất đặc biệt, ta có này vẻ ngoài thế này, có lẽ có thể thu thập được một số tin tức trọng yếu." Hoa Dao đối tình huống hiện tại thập phần vừa lòng. Nếu không có Quân Vô Tà, hắn tuyệt đối không thể nào giả dạng thành bộ dáng Kha Tàng Cúc. Giết Kha Tàng Cúc đối hắn mà nói dễ như trở bàn tay, nhưng hắn lại không cách nào khiến mình có thể thay thế hắn ta. Tuy nhiên, Quân Vô Tà đã giúp hắn giải quyết một vấn đề rất lớn.
"Nếu như ngươi còn cần gì, cứ việc mở miệng, chỉ cần chúng ta có thể làm được, sẽ dốc toàn lực để làm." Hoa Dao nói.