Con mèo này biết nói tiếng người!
Còn là giọng nói của Quân Vô Tà nữa!
Kiều Sở hoàn toàn hỗn loạn, cằm sắp rơi xuống đất rồi.
Vẻ mặt của Hoa Dao cũng không tốt hơn chút nào, vốn muốn biến thành Kha Tàng Cúc, bây giờ co giật càng lộ vẻ dữ tợn.
“Tiểu Tà Tử?” Kiều Sở ngạc nhiên một lúc mới tìm về âm thanh của mình, hắn không chắc chắn mở miệng hỏi.
“Ừm.” Hắc Miêu bình tĩnh lên tiếng.
Kiều Sở quả thực sắp điên rồi!
“Hoa ca, nhanh véo ta một cái, ta xem có phải đang nằm mơ không.” Kiều Sở hoảng hốt cả kinh.
Hoa Dao không hề khách khí, cho Kiều Sở một bạt tay vào khuôn mặt tuấn tú!
Bộp một tiếng, vô cùng vang dội!
“Đau không?” Hoa Dao đột nhiên lên tiếng hỏi.
Kiều Sở ôm mặt đỏ bừng, giọng nói như sắp khóc: “Đau...”
Hắc Miêu... Không, nói chính xác là Quân Vô Tà chiếm dụng thân thể Hắc Miêu, lẳng lặng nhìn Kiều Sở và Hoa Dao, trong mắt không có một tia dao động.
Ai cũng không biết, linh hồn của nàng và Tiểu Hắc có thể hoán đổi, sau khi linh hồn dung hợp, nàng có thể làm cho hai linh hồn hoán đổi tương trợ, chỉ là chuyện này có chút nguy hiểm nhất định, linh hồn Hắc Miêu không đủ để chống đỡ thân thể Quân Vô Tà, cho nên lúc Quân Vô Tà hoán đổi linh hồn vào thân thể Hắc Miêu, thật ra thân thể của nàng đang rất nguy hiểm, một khi có người gây ra bất cứ thương tổn gì với thân thể nàng lúc này, nàng cũng không có chút khả năng phản kháng, hơn nữa sau khi hoán đổi linh hồn, Quân Vô Tà không cách nào sử dụng thân thể của Hắc Miêu để biến hóa thành hắc thú.
Có thể nói, chuyện này, bất luận là đối với nàng hay đối với Hắc Miêu mà nói đều cực kỳ nguy hiểm.
Hoán đổi linh hồn phải xây dựng dựa trên tình trạng thân thể song phương đều hoàn chỉnh, vào lúc nàng vừa trọng sinh, thân thể Quân Vô Tà bị tàn phá không chịu được, khi đó nàng không còn cách nào đành phải tiến hành hoán đổi như vậy, nếu linh hồn Hắc Miêu không có cách nào chống đỡ thân thể con người, sẽ tiêu vong theo thân thể, mà cả đời Quân Vô Tà cũng đều bị giam cầm bên trong thể xác nhỏ bé của Hắc Miêu, ngay cả biến dị cũng không thể tiến hành.
Lần này, sở dĩ Quân Vô Tà dám quyết định như vậy, hoàn toàn là xây dựng dựa trên tín nhiệm của Kiều Sở, tuy là thời gian tiếp xúc của nàng và Kiều Sở cùng Hoa Dao cũng không lâu, nhưng thông qua khoảng thời gian tiếp xúc này nàng biết, hai người kia có thể tín nhiệm trong lúc hợp tác, hơn nữa nàng cũng không có ý định nói với bọn họ về sự nguy hiểm trong lúc hoán đổi linh hồn, cho nên bọn họ sẽ không làm bất luận cử động gì nguy hiểm với nàng, dù sao đối với bọn họ mà nói thương tổn nàng cũng không có lợi ích gì.
Tất cả những gì Quân Vô Tà làm đều trải qua kế hoạch tỉ mỉ và cân nhắc lặp đi lặp lại, xác định sẽ không có sai sót mới ra tay.
Nàng bình tĩnh vào thời khắc này, lại làm cho Kiều Sở và Hoa Dao hoảng sợ, ngay cả lời cũng không nói ra được.
Đừng nói con Hắc Miêu này không phải giới linh, cho dù là giới linh có liên quan đến linh hồn con người, cũng không ai có thể hoán đổi linh hồn giới linh.
Cách làm của Quân Vô Tà làm tan vỡ hoàn toàn thế giới quan của Kiều Sở và Hoa Dao.
Sau một hồi im lặng kỳ lạ, Hoa Dao tìm về ý thức của mình đầu tiên, hắn nhìn Hắc Miêu, nỗ lực cho rằng mình đang nói chuyện với Quân Vô Tà.
“Ngươi muốn nghe xem Tần Nhạc nói gì sao?” Hoa Dao nói.
Hắc Miêu khẽ gật đầu, ưu nhã kỳ lạ.
“Ta cần phán đoán độ khoan dung của Tần Nhạc đối với Kha Tàng Cúc.” Kế hoạch thay đổi, nàng muốn ở mức độ lớn nhất, lợi dụng thân phận Kha Tàng Cúc.
“Ta hiểu rồi.” Hoa Dao hiểu rõ, Kha Tàng Cúc và Tần Nhạc gặp mặt, không được phép có người thứ ba ở đây, nhưng nếu là một con Hắc Miêu, cho dù Tần Nhạc có cẩn thận hiểu chuyện thế nào cũng sẽ không hoài nghi, dù sao, thế gian này làm gì có tiền lệ có người và động vật trao đổi linh hồn lẫn nhau.
Còn là giọng nói của Quân Vô Tà nữa!
Kiều Sở hoàn toàn hỗn loạn, cằm sắp rơi xuống đất rồi.
Vẻ mặt của Hoa Dao cũng không tốt hơn chút nào, vốn muốn biến thành Kha Tàng Cúc, bây giờ co giật càng lộ vẻ dữ tợn.
“Tiểu Tà Tử?” Kiều Sở ngạc nhiên một lúc mới tìm về âm thanh của mình, hắn không chắc chắn mở miệng hỏi.
“Ừm.” Hắc Miêu bình tĩnh lên tiếng.
Kiều Sở quả thực sắp điên rồi!
“Hoa ca, nhanh véo ta một cái, ta xem có phải đang nằm mơ không.” Kiều Sở hoảng hốt cả kinh.
Hoa Dao không hề khách khí, cho Kiều Sở một bạt tay vào khuôn mặt tuấn tú!
Bộp một tiếng, vô cùng vang dội!
“Đau không?” Hoa Dao đột nhiên lên tiếng hỏi.
Kiều Sở ôm mặt đỏ bừng, giọng nói như sắp khóc: “Đau...”
Hắc Miêu... Không, nói chính xác là Quân Vô Tà chiếm dụng thân thể Hắc Miêu, lẳng lặng nhìn Kiều Sở và Hoa Dao, trong mắt không có một tia dao động.
Ai cũng không biết, linh hồn của nàng và Tiểu Hắc có thể hoán đổi, sau khi linh hồn dung hợp, nàng có thể làm cho hai linh hồn hoán đổi tương trợ, chỉ là chuyện này có chút nguy hiểm nhất định, linh hồn Hắc Miêu không đủ để chống đỡ thân thể Quân Vô Tà, cho nên lúc Quân Vô Tà hoán đổi linh hồn vào thân thể Hắc Miêu, thật ra thân thể của nàng đang rất nguy hiểm, một khi có người gây ra bất cứ thương tổn gì với thân thể nàng lúc này, nàng cũng không có chút khả năng phản kháng, hơn nữa sau khi hoán đổi linh hồn, Quân Vô Tà không cách nào sử dụng thân thể của Hắc Miêu để biến hóa thành hắc thú.
Có thể nói, chuyện này, bất luận là đối với nàng hay đối với Hắc Miêu mà nói đều cực kỳ nguy hiểm.
Hoán đổi linh hồn phải xây dựng dựa trên tình trạng thân thể song phương đều hoàn chỉnh, vào lúc nàng vừa trọng sinh, thân thể Quân Vô Tà bị tàn phá không chịu được, khi đó nàng không còn cách nào đành phải tiến hành hoán đổi như vậy, nếu linh hồn Hắc Miêu không có cách nào chống đỡ thân thể con người, sẽ tiêu vong theo thân thể, mà cả đời Quân Vô Tà cũng đều bị giam cầm bên trong thể xác nhỏ bé của Hắc Miêu, ngay cả biến dị cũng không thể tiến hành.
Lần này, sở dĩ Quân Vô Tà dám quyết định như vậy, hoàn toàn là xây dựng dựa trên tín nhiệm của Kiều Sở, tuy là thời gian tiếp xúc của nàng và Kiều Sở cùng Hoa Dao cũng không lâu, nhưng thông qua khoảng thời gian tiếp xúc này nàng biết, hai người kia có thể tín nhiệm trong lúc hợp tác, hơn nữa nàng cũng không có ý định nói với bọn họ về sự nguy hiểm trong lúc hoán đổi linh hồn, cho nên bọn họ sẽ không làm bất luận cử động gì nguy hiểm với nàng, dù sao đối với bọn họ mà nói thương tổn nàng cũng không có lợi ích gì.
Tất cả những gì Quân Vô Tà làm đều trải qua kế hoạch tỉ mỉ và cân nhắc lặp đi lặp lại, xác định sẽ không có sai sót mới ra tay.
Nàng bình tĩnh vào thời khắc này, lại làm cho Kiều Sở và Hoa Dao hoảng sợ, ngay cả lời cũng không nói ra được.
Đừng nói con Hắc Miêu này không phải giới linh, cho dù là giới linh có liên quan đến linh hồn con người, cũng không ai có thể hoán đổi linh hồn giới linh.
Cách làm của Quân Vô Tà làm tan vỡ hoàn toàn thế giới quan của Kiều Sở và Hoa Dao.
Sau một hồi im lặng kỳ lạ, Hoa Dao tìm về ý thức của mình đầu tiên, hắn nhìn Hắc Miêu, nỗ lực cho rằng mình đang nói chuyện với Quân Vô Tà.
“Ngươi muốn nghe xem Tần Nhạc nói gì sao?” Hoa Dao nói.
Hắc Miêu khẽ gật đầu, ưu nhã kỳ lạ.
“Ta cần phán đoán độ khoan dung của Tần Nhạc đối với Kha Tàng Cúc.” Kế hoạch thay đổi, nàng muốn ở mức độ lớn nhất, lợi dụng thân phận Kha Tàng Cúc.
“Ta hiểu rồi.” Hoa Dao hiểu rõ, Kha Tàng Cúc và Tần Nhạc gặp mặt, không được phép có người thứ ba ở đây, nhưng nếu là một con Hắc Miêu, cho dù Tần Nhạc có cẩn thận hiểu chuyện thế nào cũng sẽ không hoài nghi, dù sao, thế gian này làm gì có tiền lệ có người và động vật trao đổi linh hồn lẫn nhau.