“Có điều giết mấy người, ta đồng ý với ông là được. Nhưng mà, xem như điều kiện trao đổi, ông cũng phải đồng ý với ta một chuyện.” Hoa Dao thu tinh thần lại, nói.
“Chuyện gì?” Tần Nhạc nhíu mày hỏi, hiện giờ ông ta một lòng muốn báo thù cho Tần Ngữ Yên, cho dù Kha Tàng Cúc đưa ra yêu cầu gì, ông ta cũng đều đồng ý.
Hoa Dao cười nhẹ, nói: “Nói là điều kiện chẳng bằng nói là những thứ cần để báo thù cho con gái ông. Người có thể giết chết Khương Thành Thanh không nhiều, nếu ta nhớ không lầm, lần này những người cùng Khương Thành Thanh và đại tiểu thư đến Thích quốc hẳn còn có không ít cao thủ, ấy vậy mà những người đó đều chết ở Thích quốc, trong Thích quốc ắt có kẻ mạnh trấn giữ. Ông cũng biết đấy, cùng một loại độc ở trên người kẻ càng mạnh thì hiệu quả càng yếu, nếu ông muốn báo thù cho con gái thì cần cho ta chút trợ giúp.”
Tần Nhạc nhìn Hoa Dao, sốt ruột nói: “Rốt cuộc ngươi có ý gì! Cứ nói thẳng là được!”
Hoa Dao khẽ cười nói: “Ý rất đơn giản, mấy thiếu niên mới gia nhập thực lực quá kém, ta đã không có hứng thú với họ nữa rồi, dùng họ căn bản không thử ra được độc của ta có hiệu quả thế nào. Đệ tử mười hai đỉnh của Khuynh Vân Tông thực lực tuyệt vời, lại luôn tiến hành tự điều chỉnh, linh lực của họ có lẽ không mạnh như kẻ mạnh thực sự kia, nhưng cơ thể họ lại tốt hơn người bình thường quá nhiều, nếu dùng họ để thử loại độc của ta, vậy thì kết quả sẽ chuẩn xác hơn, cũng có thể khiến những kẻ đã giết con gái ông chịu giày vò kinh khủng hơn, không phải sao?”
Lời của Hoa Dao khiến Tần Nhạc thoáng ngẩn ra, ông ta nhìn chằm chằm khuôn mặt xấu xí kia không chớp mắt, muốn tìm ra thứ gì từ đó.
“Ngươi muốn dùng đệ tử Khuynh Vân Tông của ta để thử độc?” Giọng nói của Tần Nhạc trở nên âm trầm lạnh lùng.
Hoa Dao chẳng hề bận tâm: “Có gì mà không được? Đệ tử Khuynh Vân Tông nhiều như thế, mặc dù ta chọn ra mấy người từ các đỉnh nhưng cũng không ảnh hưởng đến đại cục, ông yên tâm, ta sẽ không động vào đệ tử của ông đâu.”
“Kha Tàng Cúc! Khẩu vị của ngươi có vẻ cũng quá lớn rồi đấy!” Tần Nhạc giận dữ đứng phắt dậy, rốt cuộc Kha Tàng Cúc có biết hắn đang nói gì không! Dùng đệ tử chính thức của Khuynh Vân Tông để thử độc, còn muốn lựa chọn từ chỗ đệ tử của các trưởng lão khác, hắn căn bản đang muốn làm các trưởng lão khác bẽ mặt!
Các đệ tử nội môn của Khuynh Vân Tông gần như đều biết đỉnh Tàng Vân là nơi thế nào, nếu họ bị đưa đi, vậy thì các vị trưởng lão thân là sư phụ của họ còn mặt mũi gì nữa?
Hoa Dao cười lạnh một tiếng, nói: “Khẩu vị của ta, đương nhiên không thể so với tông chủ như ông được, nếu phải nói đến khẩu vị lớn, Tần tông chủ, ông mới là người có khẩu vị lớn nhất, nếu không sao ông lại lên được vị trí tông chủ Khuynh Vân Tông này chứ? Nếu khẩu vị của ông không đủ lớn, chức tông chủ Khuynh Vân Tông này e rằng phải đổi cho Mộ Thần của đỉnh Nhiếp Vân làm rồi.” Hoa Dao bắt chước giống y hệt ngữ điệu kì quái của Kha Tàng Cúc.
Lời này khiến sắc mặt Tần Nhạc tái xanh, hai tay ông ta nắm chặt thành quyền, ông ta giận dữ đến mức người run run, dường như vận hết sức mạnh của cả cơ thể mới không dùng một chưởng bổ chết tên khốn kiếp đang mở miệng uy hiếp này.
Ông ta đã muốn giết Kha Tàng Cúc không biết bao nhiêu lần, nhưng từ đầu đến cuối đều không được như ý, một là chứng cứ năm đó ông ta khi sư diệt tổ nằm trong tay Kha Tàng Cúc, hai là Kha Tàng Cúc am hiểu dùng độc, mặc dù hắn không có linh lực bên người, song một thân độc dược đó đã đủ để hắn và kẻ thù đồng quy vu tận.
Bất kể là điểm nào đều khiến Tần Nhạc không giết được hắn, còn phải chịu đựng hắn.
Tần Nhạc hít sâu một hơi, ngồi lại chỗ cũ.
“Ngươi phải biết, nếu ta đồng ý với yêu cầu của ngươi, bên phía các trưởng lão khác ta sẽ không dễ ăn nói.” Tử huyệt nằm trong tay Kha Tàng Cúc, Tần Nhạc không thể không cúi đầu.
“Chuyện gì?” Tần Nhạc nhíu mày hỏi, hiện giờ ông ta một lòng muốn báo thù cho Tần Ngữ Yên, cho dù Kha Tàng Cúc đưa ra yêu cầu gì, ông ta cũng đều đồng ý.
Hoa Dao cười nhẹ, nói: “Nói là điều kiện chẳng bằng nói là những thứ cần để báo thù cho con gái ông. Người có thể giết chết Khương Thành Thanh không nhiều, nếu ta nhớ không lầm, lần này những người cùng Khương Thành Thanh và đại tiểu thư đến Thích quốc hẳn còn có không ít cao thủ, ấy vậy mà những người đó đều chết ở Thích quốc, trong Thích quốc ắt có kẻ mạnh trấn giữ. Ông cũng biết đấy, cùng một loại độc ở trên người kẻ càng mạnh thì hiệu quả càng yếu, nếu ông muốn báo thù cho con gái thì cần cho ta chút trợ giúp.”
Tần Nhạc nhìn Hoa Dao, sốt ruột nói: “Rốt cuộc ngươi có ý gì! Cứ nói thẳng là được!”
Hoa Dao khẽ cười nói: “Ý rất đơn giản, mấy thiếu niên mới gia nhập thực lực quá kém, ta đã không có hứng thú với họ nữa rồi, dùng họ căn bản không thử ra được độc của ta có hiệu quả thế nào. Đệ tử mười hai đỉnh của Khuynh Vân Tông thực lực tuyệt vời, lại luôn tiến hành tự điều chỉnh, linh lực của họ có lẽ không mạnh như kẻ mạnh thực sự kia, nhưng cơ thể họ lại tốt hơn người bình thường quá nhiều, nếu dùng họ để thử loại độc của ta, vậy thì kết quả sẽ chuẩn xác hơn, cũng có thể khiến những kẻ đã giết con gái ông chịu giày vò kinh khủng hơn, không phải sao?”
Lời của Hoa Dao khiến Tần Nhạc thoáng ngẩn ra, ông ta nhìn chằm chằm khuôn mặt xấu xí kia không chớp mắt, muốn tìm ra thứ gì từ đó.
“Ngươi muốn dùng đệ tử Khuynh Vân Tông của ta để thử độc?” Giọng nói của Tần Nhạc trở nên âm trầm lạnh lùng.
Hoa Dao chẳng hề bận tâm: “Có gì mà không được? Đệ tử Khuynh Vân Tông nhiều như thế, mặc dù ta chọn ra mấy người từ các đỉnh nhưng cũng không ảnh hưởng đến đại cục, ông yên tâm, ta sẽ không động vào đệ tử của ông đâu.”
“Kha Tàng Cúc! Khẩu vị của ngươi có vẻ cũng quá lớn rồi đấy!” Tần Nhạc giận dữ đứng phắt dậy, rốt cuộc Kha Tàng Cúc có biết hắn đang nói gì không! Dùng đệ tử chính thức của Khuynh Vân Tông để thử độc, còn muốn lựa chọn từ chỗ đệ tử của các trưởng lão khác, hắn căn bản đang muốn làm các trưởng lão khác bẽ mặt!
Các đệ tử nội môn của Khuynh Vân Tông gần như đều biết đỉnh Tàng Vân là nơi thế nào, nếu họ bị đưa đi, vậy thì các vị trưởng lão thân là sư phụ của họ còn mặt mũi gì nữa?
Hoa Dao cười lạnh một tiếng, nói: “Khẩu vị của ta, đương nhiên không thể so với tông chủ như ông được, nếu phải nói đến khẩu vị lớn, Tần tông chủ, ông mới là người có khẩu vị lớn nhất, nếu không sao ông lại lên được vị trí tông chủ Khuynh Vân Tông này chứ? Nếu khẩu vị của ông không đủ lớn, chức tông chủ Khuynh Vân Tông này e rằng phải đổi cho Mộ Thần của đỉnh Nhiếp Vân làm rồi.” Hoa Dao bắt chước giống y hệt ngữ điệu kì quái của Kha Tàng Cúc.
Lời này khiến sắc mặt Tần Nhạc tái xanh, hai tay ông ta nắm chặt thành quyền, ông ta giận dữ đến mức người run run, dường như vận hết sức mạnh của cả cơ thể mới không dùng một chưởng bổ chết tên khốn kiếp đang mở miệng uy hiếp này.
Ông ta đã muốn giết Kha Tàng Cúc không biết bao nhiêu lần, nhưng từ đầu đến cuối đều không được như ý, một là chứng cứ năm đó ông ta khi sư diệt tổ nằm trong tay Kha Tàng Cúc, hai là Kha Tàng Cúc am hiểu dùng độc, mặc dù hắn không có linh lực bên người, song một thân độc dược đó đã đủ để hắn và kẻ thù đồng quy vu tận.
Bất kể là điểm nào đều khiến Tần Nhạc không giết được hắn, còn phải chịu đựng hắn.
Tần Nhạc hít sâu một hơi, ngồi lại chỗ cũ.
“Ngươi phải biết, nếu ta đồng ý với yêu cầu của ngươi, bên phía các trưởng lão khác ta sẽ không dễ ăn nói.” Tử huyệt nằm trong tay Kha Tàng Cúc, Tần Nhạc không thể không cúi đầu.