Doãn Ngôn do dự bất an trong tòa lầu các, sau khi Quân Vô Tà vào thư phòng của Cố Ly Sinh, hắn càng thêm nôn nóng. Thời gian nửa nén nhang qua đi, vẫn không thấy hai người xuất hiện, sự lo âu trong lòng Doãn Ngôn càng lúc càng đậm.
Có thể khiến Cố Ly Sinh phá lệ, lập tức thu nhận Quân Vô Tà đến phân viện Phục Linh, hơn nữa chỉ nhận một mình nàng, chỉ mỗi điểm này nghĩ thế nào cũng khiến Ngôn Doãn thấy căng thẳng.
Đang lúc Doãn Ngôn lo lắng, cánh cửa thư phòng đóng chặt bị người ta đẩy ra, Doãn Ngôn lập tức trốn vào một góc.
Chỉ thấy một mình Cố Ly Sinh vội vội vàng vàng đi ra khỏi thư phòng, cánh cửa đóng ầm một tiếng, âm thanh đó vô cùng vang dội.
Doãn Ngôn khẽ chau mày, nhìn từ phản ứng vừa rồi lúc Cố Ly Sinh rời đi, hắn mơ hồ cảm thấy sự tình có thể không nghiêm trọng như trong tưởng tượng của mình.
Bình thường Cố Ly Sinh cực kỳ khiêm tốn hòa nhã, cho dù là đối với đệ tử phân viện Phục Linh hay là với đệ tử các phân viện khác đều vô cùng hiền từ, hơn nữa tác phong hành sự cũng không nhanh không chậm, cực kì ổn thỏa, chưa từng thấy tình trạng nóng vội như hôm nay bao giờ.
“Lẽ nào là do tiểu tử Quân Tà chọc giận khiến sư phụ không vui?” Doãn Ngôn không khỏi lẩm bẩm.
Nhưng chẳng mấy chốc, suy đoán của Doãn Ngôn đã được kiểm chứng.
Sau khi Cố Ly Sinh rời đi không quá một canh giờ thì vội quay lại, sau khi quay lại thì vào thư phòng, một lát sau, Quân Vô Tà một mình đi ra khỏi thư phòng, mà Doãn Ngôn chú ý đến lúc Quân Vô Tà đi ra, ngọc bài tượng trưng cho phân viện Phục Linh nàng đeo trước ngực đã bị tháo xuống.
Vừa nhìn vậy, trái tim Doãn Ngôn đã đập thịch một cái.
Sau khi Quân Vô Tà ra khỏi thư phòng của Cố Ly Sinh thì trực tiếp rời khỏi phân viện Phục Linh, không nán lại một chút nào.
Mà một loạt hành động này đều giống như đang nói cho Doãn Ngôn biết: Quân Vô Tà đã bị trục xuất ra khỏi phân viện Phục Linh!
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tin tức Quân Vô Tà bị trục xuất khỏi phân viện Phục Linh đã truyền khắp cả học viện Phong Hoa.
Nếu là người khác, có lẽ sẽ chẳng thu hút sự chú ý của nhiều người như thế. Nhưng động tĩnh trước và sau khi nhập học của Quân Vô Tà đã kinh động tất cả mọi người, bây giờ cả học viện Phong Hoa không còn ai không biết hai chữ “Quân Tà” nữa.
Vốn tưởng là thiếu niên tiền đồ vô hạn, vận may theo người, vậy mà vừa vào phân viện Phục Linh mấy canh giờ đã bị trục xuất khỏi phân viện Phục Linh, sự cách biệt cực lớn giữa trước và sau này quả thực khiến tất cả mọi người đều kinh hãi!
Phải biết rằng, tuy phân viện Phục Linh sẽ trục xuất một vài đệ tử không đạt yêu cầu nhưng sau khi quan sát một năm họ mới quyết định, song kiểu của Quân Vô Tà là ngày đầu tiên đến báo danh ở phân viện Phục Linh thì đã bị đuổi, thật sự là người đầu tiên đấy!
Tin tức này lan truyền như lửa cháy lan khắp đồng, những thiếu niên vốn thầm hâm mộ và đố kỵ với vận may của Quân Vô Tà lập tức nở nụ cười hả hê sau khi biết tin tức này.
Một ngày trước còn là người may mắn bị mọi người hận đến nghiến răng nghiến lợi, bây giờ đã gây ra trò cười lớn như thế rồi!
Từ trên mây rơi xuống bùn chẳng qua chỉ trong nháy mắt!
Chỉ một ngày, Quân Vô Tà từ đối tượng được người người hâm mộ đã biến thành trò cười mà người người cười nhạo.
Mà tất cả những chuyện này, Quân Vô Tà không hề biết. Sau khi rời khỏi phân viện Phục Linh, Quân Vô Tà một mình về ký túc, đang là thời gian tu luyện, ký túc vắng tanh, trong cả tòa lầu chỉ có một mình nàng.
Sau khi ngồi xuống bên giường, Quân Vô Tà lấy miếng ngọc bài khắc biểu tượng của phân viện Thú Linh từ trong tay áo ra.
Đây là thứ Cố Ly Sinh đích thân đưa cho nàng trước lúc nàng rời đi.
Có thể khiến Cố Ly Sinh phá lệ, lập tức thu nhận Quân Vô Tà đến phân viện Phục Linh, hơn nữa chỉ nhận một mình nàng, chỉ mỗi điểm này nghĩ thế nào cũng khiến Ngôn Doãn thấy căng thẳng.
Đang lúc Doãn Ngôn lo lắng, cánh cửa thư phòng đóng chặt bị người ta đẩy ra, Doãn Ngôn lập tức trốn vào một góc.
Chỉ thấy một mình Cố Ly Sinh vội vội vàng vàng đi ra khỏi thư phòng, cánh cửa đóng ầm một tiếng, âm thanh đó vô cùng vang dội.
Doãn Ngôn khẽ chau mày, nhìn từ phản ứng vừa rồi lúc Cố Ly Sinh rời đi, hắn mơ hồ cảm thấy sự tình có thể không nghiêm trọng như trong tưởng tượng của mình.
Bình thường Cố Ly Sinh cực kỳ khiêm tốn hòa nhã, cho dù là đối với đệ tử phân viện Phục Linh hay là với đệ tử các phân viện khác đều vô cùng hiền từ, hơn nữa tác phong hành sự cũng không nhanh không chậm, cực kì ổn thỏa, chưa từng thấy tình trạng nóng vội như hôm nay bao giờ.
“Lẽ nào là do tiểu tử Quân Tà chọc giận khiến sư phụ không vui?” Doãn Ngôn không khỏi lẩm bẩm.
Nhưng chẳng mấy chốc, suy đoán của Doãn Ngôn đã được kiểm chứng.
Sau khi Cố Ly Sinh rời đi không quá một canh giờ thì vội quay lại, sau khi quay lại thì vào thư phòng, một lát sau, Quân Vô Tà một mình đi ra khỏi thư phòng, mà Doãn Ngôn chú ý đến lúc Quân Vô Tà đi ra, ngọc bài tượng trưng cho phân viện Phục Linh nàng đeo trước ngực đã bị tháo xuống.
Vừa nhìn vậy, trái tim Doãn Ngôn đã đập thịch một cái.
Sau khi Quân Vô Tà ra khỏi thư phòng của Cố Ly Sinh thì trực tiếp rời khỏi phân viện Phục Linh, không nán lại một chút nào.
Mà một loạt hành động này đều giống như đang nói cho Doãn Ngôn biết: Quân Vô Tà đã bị trục xuất ra khỏi phân viện Phục Linh!
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tin tức Quân Vô Tà bị trục xuất khỏi phân viện Phục Linh đã truyền khắp cả học viện Phong Hoa.
Nếu là người khác, có lẽ sẽ chẳng thu hút sự chú ý của nhiều người như thế. Nhưng động tĩnh trước và sau khi nhập học của Quân Vô Tà đã kinh động tất cả mọi người, bây giờ cả học viện Phong Hoa không còn ai không biết hai chữ “Quân Tà” nữa.
Vốn tưởng là thiếu niên tiền đồ vô hạn, vận may theo người, vậy mà vừa vào phân viện Phục Linh mấy canh giờ đã bị trục xuất khỏi phân viện Phục Linh, sự cách biệt cực lớn giữa trước và sau này quả thực khiến tất cả mọi người đều kinh hãi!
Phải biết rằng, tuy phân viện Phục Linh sẽ trục xuất một vài đệ tử không đạt yêu cầu nhưng sau khi quan sát một năm họ mới quyết định, song kiểu của Quân Vô Tà là ngày đầu tiên đến báo danh ở phân viện Phục Linh thì đã bị đuổi, thật sự là người đầu tiên đấy!
Tin tức này lan truyền như lửa cháy lan khắp đồng, những thiếu niên vốn thầm hâm mộ và đố kỵ với vận may của Quân Vô Tà lập tức nở nụ cười hả hê sau khi biết tin tức này.
Một ngày trước còn là người may mắn bị mọi người hận đến nghiến răng nghiến lợi, bây giờ đã gây ra trò cười lớn như thế rồi!
Từ trên mây rơi xuống bùn chẳng qua chỉ trong nháy mắt!
Chỉ một ngày, Quân Vô Tà từ đối tượng được người người hâm mộ đã biến thành trò cười mà người người cười nhạo.
Mà tất cả những chuyện này, Quân Vô Tà không hề biết. Sau khi rời khỏi phân viện Phục Linh, Quân Vô Tà một mình về ký túc, đang là thời gian tu luyện, ký túc vắng tanh, trong cả tòa lầu chỉ có một mình nàng.
Sau khi ngồi xuống bên giường, Quân Vô Tà lấy miếng ngọc bài khắc biểu tượng của phân viện Thú Linh từ trong tay áo ra.
Đây là thứ Cố Ly Sinh đích thân đưa cho nàng trước lúc nàng rời đi.