“Có mấy lời hồi sáng vốn nói xong rồi nhưng chiều lại có tân sinh gia nhập nên ta buộc phải nói lại. Ở phân viện Thú Linh phải giữ phép tắc, thân làm đệ tử phải cố gắng vì danh dự của phân viện, không được ra ngoài gây chuyện thị phi bằng không ta chắc chắn sẽ không khách khí với các ngươi. Còn nữa, ta chỉ là thầy hướng dẫn không phải sư phụ của các ngươi, ở học viện Phong Hoa, chỉ có người dẫn dắt các ngươi từ đầu tới khi rời khỏi học viện mới được gọi là sư phụ.” Tiền Nguyên Hà vừa nói vừa nhìn Quân Vô Tà.
Thấy Quân Vô Tà không chút phản ứng, ông ta nhíu mày càng sâu hơn.
“Ta không cần biết đệ tử của chúng ta có hay không có quan hệ với các thầy hướng dẫn khác trong học viện, nếu đã vào phân viện Thú Linh rồi cũng chính là đệ tử của người đứng đầu của phân viện, nếu có bất kỳ ý nghĩ nào khác thì cút đi càng sớm càng tốt, chớ có ở đây dây dưa, phân viện Thú Linh không thiếu một hai cọng hành. Nếu có người muốn dựa vào cái gì đó để kiếm lợi vậy thì tốn công vô ích rồi.”
Tuy Tiền Nguyên Hà không chỉ đích danh ai nhưng từng câu từng chữ đều như nhằm vào Quân Vô Tà.
Những chàng trai kia nghe xong những lời này, cười thầm trong lòng.
Người thầy này của bọn họ luôn luôn thẳng thắn, không bao giờ chấp nhận việc đi cửa sau.
Bây giờ xem ra Quân Vô Tà đã nằm trong sổ đen của Tiền Nguyên Hà rồi.
Bị những người khác xa lánh, lại không được thầy hướng dẫn thích, cuộc sống của Quân Vô Tà trong học viện này xem ra là không xong rồi, nếu như đổi thành người khác chỉ e đã sớm không chịu được lời ra tiếng vào mà rời khỏi chốn thị phi này, vậy mà Quân Vô Tà lại không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn cứ yên lặng ngồi đó.
Điều mà những người này nói không có bất kỳ ý nghĩa gì đối với nàng, thậm chí ngoại trừ lúc buộc phải nghe những thứ cần thiết ra, Quân Vô Tà vốn không hề nghe lọt những lời bọn họ nói.
Cả một cái thế giới bé nhỏ bị đóng kín.
Tiền Nguyên Hà đánh cho Quân Vô Tà đòn phủ đầu xong liền bắt đầu chính thức giảng giải phương thức tu luyện thú linh.
Là người sở hữu giới linh hệ thực vật, phương thức tu luyện thú linh quả thực không phù hợp với Quân Vô Tà, nàng ngồi một góc cả buổi chiều, nghe giọng giảng bài đều đều của Tiền Nguyên Hà xong cuối cùng cũng hiểu ra.
Giữa những giới linh không cùng thuộc tính không hề có một chỗ giống nhau, nàng vốn định học một chút kiến thức về giới linh và linh lực ở học viện Phong Hoa thế nhưng kết quả lại khiến nàng vô cùng thất vọng.
Đối với nàng mà nói mấy thứ này không hề có chút tác dụng.
Chịu đựng hết một buổi chiều, Quân Vô Tà lập tức đứng dậy rời đi, hoàn toàn không thấy sắc mặt tối sầm của Tiền Nguyên Hà.
Nhìn đệ tử mà mình không thích đi khỏi không một chút tôn kính, Tiền Nguyên Hà nén bộ mặt tức giận rời đi, trong lòng có sẵn dự tính, hiểu ra phải dạy dỗ lại tên đệ tử không biết tôn sư trọng đạo này.
Nhưng mà...
Ngoại trừ ngày đầu tiên, Quân Vô Tà một bước cũng không đến phân viện Thú Linh!
Tối đó Quân Vô Tà đến tìm Phạm Cẩm và Phạm Trác mượn hai vị sư huynh đó một gian phòng chính của tiểu viện Trúc Lâm, dọn thẳng ký túc của mình qua đó ở hẳn.
Hành động im hơi lặng tiếng nhưng dứt khoát của Quân Vô Tà quả thực khiến rất nhiều người kinh ngạc, chưa kể đến ánh mắt choáng váng của những đệ tử và thầy hướng dẫn đang đợi “ngày tháng khó sống” của Quân Vô Tà, ngay đến Doãn Ngôn thấy cảnh giường chiếu trống rỗng cũng im lặng hồi lâu.
Kế hoạch quấy nhiễu Quân Vô Tà mà đám người đó rắp tâm chuẩn bị đều bị cảnh tượng này phá hủy hoàn toàn.
Thấy Quân Vô Tà không chút phản ứng, ông ta nhíu mày càng sâu hơn.
“Ta không cần biết đệ tử của chúng ta có hay không có quan hệ với các thầy hướng dẫn khác trong học viện, nếu đã vào phân viện Thú Linh rồi cũng chính là đệ tử của người đứng đầu của phân viện, nếu có bất kỳ ý nghĩ nào khác thì cút đi càng sớm càng tốt, chớ có ở đây dây dưa, phân viện Thú Linh không thiếu một hai cọng hành. Nếu có người muốn dựa vào cái gì đó để kiếm lợi vậy thì tốn công vô ích rồi.”
Tuy Tiền Nguyên Hà không chỉ đích danh ai nhưng từng câu từng chữ đều như nhằm vào Quân Vô Tà.
Những chàng trai kia nghe xong những lời này, cười thầm trong lòng.
Người thầy này của bọn họ luôn luôn thẳng thắn, không bao giờ chấp nhận việc đi cửa sau.
Bây giờ xem ra Quân Vô Tà đã nằm trong sổ đen của Tiền Nguyên Hà rồi.
Bị những người khác xa lánh, lại không được thầy hướng dẫn thích, cuộc sống của Quân Vô Tà trong học viện này xem ra là không xong rồi, nếu như đổi thành người khác chỉ e đã sớm không chịu được lời ra tiếng vào mà rời khỏi chốn thị phi này, vậy mà Quân Vô Tà lại không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn cứ yên lặng ngồi đó.
Điều mà những người này nói không có bất kỳ ý nghĩa gì đối với nàng, thậm chí ngoại trừ lúc buộc phải nghe những thứ cần thiết ra, Quân Vô Tà vốn không hề nghe lọt những lời bọn họ nói.
Cả một cái thế giới bé nhỏ bị đóng kín.
Tiền Nguyên Hà đánh cho Quân Vô Tà đòn phủ đầu xong liền bắt đầu chính thức giảng giải phương thức tu luyện thú linh.
Là người sở hữu giới linh hệ thực vật, phương thức tu luyện thú linh quả thực không phù hợp với Quân Vô Tà, nàng ngồi một góc cả buổi chiều, nghe giọng giảng bài đều đều của Tiền Nguyên Hà xong cuối cùng cũng hiểu ra.
Giữa những giới linh không cùng thuộc tính không hề có một chỗ giống nhau, nàng vốn định học một chút kiến thức về giới linh và linh lực ở học viện Phong Hoa thế nhưng kết quả lại khiến nàng vô cùng thất vọng.
Đối với nàng mà nói mấy thứ này không hề có chút tác dụng.
Chịu đựng hết một buổi chiều, Quân Vô Tà lập tức đứng dậy rời đi, hoàn toàn không thấy sắc mặt tối sầm của Tiền Nguyên Hà.
Nhìn đệ tử mà mình không thích đi khỏi không một chút tôn kính, Tiền Nguyên Hà nén bộ mặt tức giận rời đi, trong lòng có sẵn dự tính, hiểu ra phải dạy dỗ lại tên đệ tử không biết tôn sư trọng đạo này.
Nhưng mà...
Ngoại trừ ngày đầu tiên, Quân Vô Tà một bước cũng không đến phân viện Thú Linh!
Tối đó Quân Vô Tà đến tìm Phạm Cẩm và Phạm Trác mượn hai vị sư huynh đó một gian phòng chính của tiểu viện Trúc Lâm, dọn thẳng ký túc của mình qua đó ở hẳn.
Hành động im hơi lặng tiếng nhưng dứt khoát của Quân Vô Tà quả thực khiến rất nhiều người kinh ngạc, chưa kể đến ánh mắt choáng váng của những đệ tử và thầy hướng dẫn đang đợi “ngày tháng khó sống” của Quân Vô Tà, ngay đến Doãn Ngôn thấy cảnh giường chiếu trống rỗng cũng im lặng hồi lâu.
Kế hoạch quấy nhiễu Quân Vô Tà mà đám người đó rắp tâm chuẩn bị đều bị cảnh tượng này phá hủy hoàn toàn.