“Thụy Lân quân?” Phạm Cẩm thình lình ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Dạ Sát.
“Thụy Lân quân là cái gì?” Kiều Sở vẻ mặt lơ ngơ, không hiểu vì sao Phạm Cẩm phản ứng dữ dội như vậy.
Phạm Cẩm nhìn về phía đám người Kiều Sở phát hiện mấy người Hoa Dao cũng cùng vẻ mặt ngơ ngác, lúc này hắn mới nói: “Mọi người không biết Thụy Lân quân?”
Kiều Sở gật đầu.
“Thụy Lân quân vẫn luôn là đội cuồng chiến của Thích quốc.Trong số các nước, Thích quốc là nước vô cùng nhỏ bé, diện tích đất không đáng kể, số lượng quốc dân cũng hoàn toàn không thể so với những quốc gia khác. Nhưng Thích quốc lại được liệt vào một trong những cường quốc của Kiến quốc, chính là dựa vào đội cuồng chiến đệ nhất của Thích quốc - Thụy Lân quân. Số lượng của đội quân này cũng không nhiều, theo thống kê chỉ có mười vạn, thế nhưng sức chiến đấu của mỗi một binh sĩ trong số họ đều rất cao. Trên chiến trường, cho dù là nước nào giao chiến với Thụy Lân quân cũng đều có được những ác mộng không thể xóa nhòa.” Phạm Cẩm tính tình cương nghị, luôn luôn sùng bái ý chí kiên cường của đại quân, mà hắn đã nghe không ít tin đồn về Thụy Lân quân.
Có thể nói, ở bên ngoài, danh tiếng của Thụy Lân quân còn vang dội hơn so với của Thích quốc.
Mọi người thường nói nếu Thích quốc không có Thụy Lân quân thì Thích quốc đã sớm bị huỷ diệt.
“Sức chiến đấu rất cao? Vậy cấp bậc linh lực của bọn họ cũng rất cao sao?” Kiều Sở tò mò hỏi.
Phạm Cẩm lắc đầu.
“Linh lực và giới linh của binh lính Thụy Lân quân cũng không tính là xuất sắc, điều thực sự khiến bọn họ trở thành đội cuồng chiến đệ nhất chính là khí thế sau khi ra chiến trường của họ không lùi không giảm. Mọi người đều nói, Thụy Lân quân chỉ có cái hồn giết giặc, không có người sống tạm bợ. Trong chiến tranh quốc gia, năng lực của một người vô cùng có hạn, nhưng một đội cuồng chiến có sức mạnh đoàn kết rất lớn lại không sợ chết mới chính xác là vũ khí có sức mạnh. Mọi người cũng biết Thích quốc được thành lập sớm nhất ở Kiến quốc, trận chiến đấu đầu tiên với nước khác chính là do Thụy Lân quân tiên phong, ban đầu số người của Thụy Lân quân có trọn vẹn ba mươi vạn! Nhưng sau trận chiến ấy, toàn bộ Thụy Lân quân chỉ còn lại không tới tám vạn người! Hơn hai mươivạn binh sĩ, cho đến giờ khắc cuối cùng trước khi chếtcũng không có ai lùi về sau một bước, bọn họ thực sự chỉ dùng cơ thể giàu ý chí kiên cường và lòng hysinh của mình, giữ được từng tấc đất của Thích quốc!” Phạm Cẩm nói với nhiệt huyết sục sôi, như thể là hắn chính mắt chứng kiến một trận chiến vô cùng oanh liệt.
“Mọi người cũng biết, lúc đầu ba mươi vạn Thụy Lân quân đối mặt với tròn trăm vạn đại quân! Trăm vạn đại quân đó! Nhiều hơn bọn họ gấp ba lần, nhưng bọn họ lại đánh cho những kẻ địch này phải sợ màrút quân, không dám bén mảng đến gần biên giới Thích quốc một lần nào nữa! Hết thảy lực uy hiếp này đều là dùng máu tươi của hơn hai mươivạn Thụy Lân quân đúc thành!”
Đám người Kiều Sở mở to hai mắt nhìn, bọn họ hầu như chưa từng hiểu về chuyện của Hạ Tam Giới, đối với quốc gia này, đội quân này bọn họ đều không hiểu, bọn họ chỉ chuyên tâm làm cho chính mình trở nên mạnh mẽ hơn, muốn tìm ra lăng tẩm của Tà đế, có được sức mạnh có thể địch nổi mười hai đỉnh, triển khai kế hoạch trả thù của bọn họ.
Lại không biết trên cái đất bọn họ sinh sống nhiều năm cũng có một đội quân những con người anh dũng với nhiệt huyết sôi trào, không tiếc chết trận sa trường, da ngựa bọc thâycũng phảibảo vệ quốc gia như thế!
Đúng ở cái tuổi ngựa non háu đá có tên thiếu niên nào lại không khao khát hướng về những anh hùng chiến hỏa liên từtrên trời giáng xuống?
Nhất thời còn chưa được gặp mọi người ở Thụy Lân quân đã sinh lòng khâm phục thanh danh đội cuồng chiến đệ nhất ở Hạ Tam Giới.
Quân Vô Tà lẳng lặng nghe Phạm Cẩm giải thích xong, im lặng thõng mắt xuống.
Mọi người chỉ biếtThụy Lân quân võ dũng, lại không biết Thụy Lân quân cũng là quân đội có tỷlệ tướng lĩnh tử vong cao nhất. Bởi vì trong mỗi lần chiến đấu, tướng lĩnh Thụy Lân quân đều xuất quân xuất kích, xông vào chiến tuyến đầu tiên.
Thích quốc nhỏ, người yếu nhưng không được thua.
Một khi bại trận chính là vong quốc!
“Thụy Lân quân là cái gì?” Kiều Sở vẻ mặt lơ ngơ, không hiểu vì sao Phạm Cẩm phản ứng dữ dội như vậy.
Phạm Cẩm nhìn về phía đám người Kiều Sở phát hiện mấy người Hoa Dao cũng cùng vẻ mặt ngơ ngác, lúc này hắn mới nói: “Mọi người không biết Thụy Lân quân?”
Kiều Sở gật đầu.
“Thụy Lân quân vẫn luôn là đội cuồng chiến của Thích quốc.Trong số các nước, Thích quốc là nước vô cùng nhỏ bé, diện tích đất không đáng kể, số lượng quốc dân cũng hoàn toàn không thể so với những quốc gia khác. Nhưng Thích quốc lại được liệt vào một trong những cường quốc của Kiến quốc, chính là dựa vào đội cuồng chiến đệ nhất của Thích quốc - Thụy Lân quân. Số lượng của đội quân này cũng không nhiều, theo thống kê chỉ có mười vạn, thế nhưng sức chiến đấu của mỗi một binh sĩ trong số họ đều rất cao. Trên chiến trường, cho dù là nước nào giao chiến với Thụy Lân quân cũng đều có được những ác mộng không thể xóa nhòa.” Phạm Cẩm tính tình cương nghị, luôn luôn sùng bái ý chí kiên cường của đại quân, mà hắn đã nghe không ít tin đồn về Thụy Lân quân.
Có thể nói, ở bên ngoài, danh tiếng của Thụy Lân quân còn vang dội hơn so với của Thích quốc.
Mọi người thường nói nếu Thích quốc không có Thụy Lân quân thì Thích quốc đã sớm bị huỷ diệt.
“Sức chiến đấu rất cao? Vậy cấp bậc linh lực của bọn họ cũng rất cao sao?” Kiều Sở tò mò hỏi.
Phạm Cẩm lắc đầu.
“Linh lực và giới linh của binh lính Thụy Lân quân cũng không tính là xuất sắc, điều thực sự khiến bọn họ trở thành đội cuồng chiến đệ nhất chính là khí thế sau khi ra chiến trường của họ không lùi không giảm. Mọi người đều nói, Thụy Lân quân chỉ có cái hồn giết giặc, không có người sống tạm bợ. Trong chiến tranh quốc gia, năng lực của một người vô cùng có hạn, nhưng một đội cuồng chiến có sức mạnh đoàn kết rất lớn lại không sợ chết mới chính xác là vũ khí có sức mạnh. Mọi người cũng biết Thích quốc được thành lập sớm nhất ở Kiến quốc, trận chiến đấu đầu tiên với nước khác chính là do Thụy Lân quân tiên phong, ban đầu số người của Thụy Lân quân có trọn vẹn ba mươi vạn! Nhưng sau trận chiến ấy, toàn bộ Thụy Lân quân chỉ còn lại không tới tám vạn người! Hơn hai mươivạn binh sĩ, cho đến giờ khắc cuối cùng trước khi chếtcũng không có ai lùi về sau một bước, bọn họ thực sự chỉ dùng cơ thể giàu ý chí kiên cường và lòng hysinh của mình, giữ được từng tấc đất của Thích quốc!” Phạm Cẩm nói với nhiệt huyết sục sôi, như thể là hắn chính mắt chứng kiến một trận chiến vô cùng oanh liệt.
“Mọi người cũng biết, lúc đầu ba mươi vạn Thụy Lân quân đối mặt với tròn trăm vạn đại quân! Trăm vạn đại quân đó! Nhiều hơn bọn họ gấp ba lần, nhưng bọn họ lại đánh cho những kẻ địch này phải sợ màrút quân, không dám bén mảng đến gần biên giới Thích quốc một lần nào nữa! Hết thảy lực uy hiếp này đều là dùng máu tươi của hơn hai mươivạn Thụy Lân quân đúc thành!”
Đám người Kiều Sở mở to hai mắt nhìn, bọn họ hầu như chưa từng hiểu về chuyện của Hạ Tam Giới, đối với quốc gia này, đội quân này bọn họ đều không hiểu, bọn họ chỉ chuyên tâm làm cho chính mình trở nên mạnh mẽ hơn, muốn tìm ra lăng tẩm của Tà đế, có được sức mạnh có thể địch nổi mười hai đỉnh, triển khai kế hoạch trả thù của bọn họ.
Lại không biết trên cái đất bọn họ sinh sống nhiều năm cũng có một đội quân những con người anh dũng với nhiệt huyết sôi trào, không tiếc chết trận sa trường, da ngựa bọc thâycũng phảibảo vệ quốc gia như thế!
Đúng ở cái tuổi ngựa non háu đá có tên thiếu niên nào lại không khao khát hướng về những anh hùng chiến hỏa liên từtrên trời giáng xuống?
Nhất thời còn chưa được gặp mọi người ở Thụy Lân quân đã sinh lòng khâm phục thanh danh đội cuồng chiến đệ nhất ở Hạ Tam Giới.
Quân Vô Tà lẳng lặng nghe Phạm Cẩm giải thích xong, im lặng thõng mắt xuống.
Mọi người chỉ biếtThụy Lân quân võ dũng, lại không biết Thụy Lân quân cũng là quân đội có tỷlệ tướng lĩnh tử vong cao nhất. Bởi vì trong mỗi lần chiến đấu, tướng lĩnh Thụy Lân quân đều xuất quân xuất kích, xông vào chiến tuyến đầu tiên.
Thích quốc nhỏ, người yếu nhưng không được thua.
Một khi bại trận chính là vong quốc!