Người của gian đấu giá Thiền Lâm cười ha ha rồi giơ khối Hắc Thạch kia lên, Quân Vô Tà trả tiền xong, chỉ còn chờ sau khi kết thúc đấu giá sẽ đi nhận đồ về.
Sau đó, gian đấu giá lại khôi phục trạng thái náo nhiệt lúc trước, châu báu to to nhỏ nhỏ từng đồ từng đồ được bày lên, lần lượt giành nhau mua liên tục.
Nhưng những đồ sau đó không thể khiến sáu người nhóm Quân Vô Tà có hứng thú, khí phách giải quyết dứt khoát như lúc nãy cũng tan hết, chờ xem "Đám thiếu niên ngốc nghếch có nhiều tiền" vung tiền như rác rồi cứ như vậy mà gặp trở ngại.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, gian đấu giá kết thúc hoàn mỹ, tất cả vật đấu giá đều bán ra, không lưu lại thứ gì.
Mọi người giành được châu báu vừa lòng ra về.
Mà Quân Vô Tà vì giành "đồ lớn" nên đợi đến cuối cùng mới gặp người của gian đấu giá để lấy viên Hắc Thạch to lớn kia.
Cùng đi ra còn có một người trung niên mặc áo gấm.
"Chào các vị, ta là chủ của nơi đấu giá, tên là Hà Thường Nhạc, thấy vài vị tiểu huynh đệ lạ mắt, e rằng đây là lần đầu tiên đến nơi đấu giá của ta phải không?" Hà Thường Nhạc cười chào đón, ánh mắt mang theo ý cười, nhìn nhóm thiếu niên từ trên xuống dưới có dung mạo trưởng thành, khí chất lỗi lạc này.
Quân Vô Tà gật đầu, hình như không hề có hứng thú nói chuyện với Hà Thường Nhạc.
Hà Thường Nhạc lại nói: "Nếu là khách mới, lần đầu tiên ra tay rộng rãi như vậy, làm ông chủ của nơi đấu giá này, ta nguyện tặng các vị một bảng thắt lưng của khách quý." Nói xong, Hà Thường Nhạc lấy từ trong tay áo ra một thẻ bài mạ vàng cỡ bàn tay, bảng thắt lưng kia còn khắc hai chữ Thiền Lâm.
"Có chiếc bảng thắt lưng này, lần sau các vị đến nơi đấu giá có thể trực tiếp vào gian thượng đẳng, không cần trả phí.”
Quân Vô Tà nhìn Hà Thường Nhạc một cái, nâng tay tỏ ý với Kiều Sở, Kiều Sở lập tức nhận lấy thẻ bài kia.
Lần này hao phí ba mươi vạn khiến hắn đau lòng một phen, dù sao sau khi có thẻ bài này, họ đến gian thượng đẳng sẽ không cần trả tiền, đương nhiên hắn muốn nhận rồi.
Thấy Quân Vô Tà nhận lòng tốt của mình, Hà Thường Nhạc cười nói: "Thật không dám giấu, hôm nay tiểu công tử giành được viên Hắc Thạch kia xem như là đại ân với một người bạn của ta. Nếu tiểu công tử không chê, người bạn của ta muốn gặp ngươi, chính miệng nói cảm ơn với ngươi.
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, chưa kịp mở miệng Hoa Dao lại nói trước: "Nếu thành tâm, vậy gọi hắn đến đây đi."
Hà Thường Nhạc gật đầu rồi đi gọi người.
Hoa Dao lui ra phía sau từng bước, nói bên tai Quân Vô Tà: "Hắc Ngân không phải là đồ của Hạ Tam Giới, chỉ có Trung Tam Giới mới có, viên Hắc Ngọc kia vốn không nên xuất hiện ở trong này. Nếu viên Hắc Ngọc kia thật sự đến từ Đoạn Thiên Nhai, nơi đó nhất định có điểm đặc thù gì đó."
Vì sao đồ của Trung Tam Giới lại xuất hiện ở Hạ Tam Giới?
Quân Vô Tà suy nghĩ một chút đã hiểu được đại khái rồi.
Nhóm Hoa Dao đang nghi ngờ rằng viên Hắc Ngọc kia có liên quan với lăng tẩm của Tà đế hay không.
Về tư, Quân Vô Tà cũng không nhiều lời, chẳng qua...
Hoa Dao nói Hắc Ngân không phải đồ của Hạ Tam Giới, như vậy sao Phạm Trác lại biết?
Quân Vô Tà nhớ rõ, phát hiện ra Hắc Ngọc sớm nhất chính là Phạm Trác, mà chỉ đích danh Hắc Ngọc có thể tinh chế thành Hắc Ngân cũng là Phạm Trác. Vì sao Phạm Trác lại biết rõ Hắc Ngọc của Trung Tam Giới?
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, trong lòng lại suy tư. Nàng âm thầm nhìn về phía Phạm Trác, phát hiện vẻ mặt hứng thú của Phạm Trác khi nhìn thấy viên Hắc Ngọc kia, không chú ý tới lúc đó Hoa Dao đang nói chuyện với nàng.
Sau đó, gian đấu giá lại khôi phục trạng thái náo nhiệt lúc trước, châu báu to to nhỏ nhỏ từng đồ từng đồ được bày lên, lần lượt giành nhau mua liên tục.
Nhưng những đồ sau đó không thể khiến sáu người nhóm Quân Vô Tà có hứng thú, khí phách giải quyết dứt khoát như lúc nãy cũng tan hết, chờ xem "Đám thiếu niên ngốc nghếch có nhiều tiền" vung tiền như rác rồi cứ như vậy mà gặp trở ngại.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, gian đấu giá kết thúc hoàn mỹ, tất cả vật đấu giá đều bán ra, không lưu lại thứ gì.
Mọi người giành được châu báu vừa lòng ra về.
Mà Quân Vô Tà vì giành "đồ lớn" nên đợi đến cuối cùng mới gặp người của gian đấu giá để lấy viên Hắc Thạch to lớn kia.
Cùng đi ra còn có một người trung niên mặc áo gấm.
"Chào các vị, ta là chủ của nơi đấu giá, tên là Hà Thường Nhạc, thấy vài vị tiểu huynh đệ lạ mắt, e rằng đây là lần đầu tiên đến nơi đấu giá của ta phải không?" Hà Thường Nhạc cười chào đón, ánh mắt mang theo ý cười, nhìn nhóm thiếu niên từ trên xuống dưới có dung mạo trưởng thành, khí chất lỗi lạc này.
Quân Vô Tà gật đầu, hình như không hề có hứng thú nói chuyện với Hà Thường Nhạc.
Hà Thường Nhạc lại nói: "Nếu là khách mới, lần đầu tiên ra tay rộng rãi như vậy, làm ông chủ của nơi đấu giá này, ta nguyện tặng các vị một bảng thắt lưng của khách quý." Nói xong, Hà Thường Nhạc lấy từ trong tay áo ra một thẻ bài mạ vàng cỡ bàn tay, bảng thắt lưng kia còn khắc hai chữ Thiền Lâm.
"Có chiếc bảng thắt lưng này, lần sau các vị đến nơi đấu giá có thể trực tiếp vào gian thượng đẳng, không cần trả phí.”
Quân Vô Tà nhìn Hà Thường Nhạc một cái, nâng tay tỏ ý với Kiều Sở, Kiều Sở lập tức nhận lấy thẻ bài kia.
Lần này hao phí ba mươi vạn khiến hắn đau lòng một phen, dù sao sau khi có thẻ bài này, họ đến gian thượng đẳng sẽ không cần trả tiền, đương nhiên hắn muốn nhận rồi.
Thấy Quân Vô Tà nhận lòng tốt của mình, Hà Thường Nhạc cười nói: "Thật không dám giấu, hôm nay tiểu công tử giành được viên Hắc Thạch kia xem như là đại ân với một người bạn của ta. Nếu tiểu công tử không chê, người bạn của ta muốn gặp ngươi, chính miệng nói cảm ơn với ngươi.
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, chưa kịp mở miệng Hoa Dao lại nói trước: "Nếu thành tâm, vậy gọi hắn đến đây đi."
Hà Thường Nhạc gật đầu rồi đi gọi người.
Hoa Dao lui ra phía sau từng bước, nói bên tai Quân Vô Tà: "Hắc Ngân không phải là đồ của Hạ Tam Giới, chỉ có Trung Tam Giới mới có, viên Hắc Ngọc kia vốn không nên xuất hiện ở trong này. Nếu viên Hắc Ngọc kia thật sự đến từ Đoạn Thiên Nhai, nơi đó nhất định có điểm đặc thù gì đó."
Vì sao đồ của Trung Tam Giới lại xuất hiện ở Hạ Tam Giới?
Quân Vô Tà suy nghĩ một chút đã hiểu được đại khái rồi.
Nhóm Hoa Dao đang nghi ngờ rằng viên Hắc Ngọc kia có liên quan với lăng tẩm của Tà đế hay không.
Về tư, Quân Vô Tà cũng không nhiều lời, chẳng qua...
Hoa Dao nói Hắc Ngân không phải đồ của Hạ Tam Giới, như vậy sao Phạm Trác lại biết?
Quân Vô Tà nhớ rõ, phát hiện ra Hắc Ngọc sớm nhất chính là Phạm Trác, mà chỉ đích danh Hắc Ngọc có thể tinh chế thành Hắc Ngân cũng là Phạm Trác. Vì sao Phạm Trác lại biết rõ Hắc Ngọc của Trung Tam Giới?
Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, trong lòng lại suy tư. Nàng âm thầm nhìn về phía Phạm Trác, phát hiện vẻ mặt hứng thú của Phạm Trác khi nhìn thấy viên Hắc Ngọc kia, không chú ý tới lúc đó Hoa Dao đang nói chuyện với nàng.